"Không có năng lực lại sử dụng những thủ đoạn mờ ám, ai dạy cậu đó? Tôi thấy anh Hùng Sơn cũng phải là loại người nham hiểm, độc ác như vậy!”
"Chẳng lẽ, tôi nhìn nhầm rồi sao?”
Kiều Thu Vân mở miệng, trên mặt ngập tràn vẻ khinh thường.
Không thể không nói, người đàn bà Kiều Thu Vân này có tính cách đanh đá, chua ngoa, miệng của bà ta rất độc ác, hơn nữa lời của bà ta vô cùng sắc bén.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, không tìm được lời phản bác nào thích hợp, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng mà nghe.
Không có biện pháp, ai bảo Kiều Thu Vân hiện tại vô cùng kiêu ngạo, con gái bà ta giờ là tổng giám đốc công ty nhà họ Kim, trong tay nắm quyền lợi rất lớn.
Kim Tuyết Mai âm thầm giơ ngón tay cái cho Kiều Thu Vân, Kiều Thu Vân cười hài lòng, giống như nhận được sự đồng tình từ khán giả.
Người khác đều biết người đàn bà Kiều Thu Vân này tính cách chanh chua, đanh đá, vô cùng hay nịnh nọt, nhưng sao lại như thế này?
Cao Phong là con rể Kiều Thu Vân, nói không chừng còn có thể mắng anh đều được, nhưng mà mấy người xem đi, mấy người là cái gì mà dám nhằm vào nhà bà?
Trước đây, Kiều Thu Vân không phải như thế, trước kia bà đối với Cao Phong là vô cùng chán ghét.
Nhưng kể từ kể kỉ niệm thành lập công ty, Cao Phong trong mắt bà ta đã thay đổi.
Bao gồm cả những việc Cao Phong đã làm, kể cả vụ cá cược với Kim Hồng Vũ, Cao Phong tất cả đều làm được.
Tuy tính cách Kiều Thu Vân mạnh mẽ, ngang ngược nhưng bà ta không ngốc, tuy bà không biết Cao Phong đã làm như thế nào, nhưng bà suy nghĩ cẩn thận, Cao Phong hiện tại, khác với trước kia.
Dù sao, bọn họ cũng ở cùng nhau dưới một mái nhà, cùng nhau chung sống ba năm.
Nói khó nghe thì là, cho dù là một con chó, cũng sẽ sinh ra tình cảm.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Kim Tuyết Mai ở trước mặt Kiều Thu Vân nói tốt cho Cao Phong, dù nhiều hay ít Kiều Thu Vân cũng nghe vào một ít.
Kiều Thu Vân bị ảnh hưởng từ những điều này, cho nên đối với Cao Phong cũng tốt hơn.
Cho nên hôm nay, Kiều Thu Vân bà, chính là muốn bảo vệ con rể của mình.
Trong lòng Cao Phong hơi hơi ngạc nhiên, anh không nghĩ tới Kiều Thu Vân sẽ đứng lên tỏ thái độ bảo vệ mình, đây là lần đầu tiên.
Ngay cả khi Cao Phong không cần thái độ bảo vệ này, nhưng Kiều Thu Vân vẫn bảo vệ mình.
Đối với Cao Phong mà nói, người đối xử tốt với anh, cho tới bây giờ anh sẽ không làm họ thất vọng.
Báo đáp có lẽ muộn, nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt.
Lời nói của Kiều Thu Vân rơi xuống, cả hiện trường đều chìm vào im lặng, tất cả mọi người đều không mở miệng nói chuyện.
Không phải là họ không muốn nói, mà là không tìm được từ thích hợp để trả lời Kiều Thu Vân.
"Dì hai, cháu nghĩ.." Kim Hồng Vũ vẻ mặt xấu hổ, đành phải lên tiếng đánh vỡ tình thế căng thẳng.
Lúc này tất cả mọi người đều không nói lời nào, muốn Kim Hồng Vũ đi lên trả lời.
Súng đã bắn ra, nhưng anh ta là người nhằm vào Cao Phong, anh ta vẫn phải làm tiếp.
“Đừng gọi tôi là dì, tôi không chịu nổi” Kiều Thu Vân nhẫn tâm ngắt lời.
Không ai so được với Kiều Thu Vân về việc xé rách mặt này, bà ta làm việc vô cùng dũng cảm.
Giờ phút này, Kiều Thu Vân lại trở thành nhân vật chính ở hiện trường này, thể hiện sự độc đoán của mình.
Sắc mặt Kim Hồng Vũ u ám, anh ta không thèm che giấu, nhìn thẳng vào mọi người.
“Vì mọi người đều có ý kiến không giống nhau, tôi đề nghị mọi người biểu quyết xem Cao Phong có thể tham gia vào lễ động thổ hay không?”
Làm sao Kiều Thu Vân lại đồng ý, cho dù bà đồng ý, Kim Tuyết Mai cũng sẽ không đồng ý.
Cho nên hai người đều muốn mở miệng phản đối, nhưng loại bỏ phiếu này không có ý nghĩa gì, chắc chắn sẽ không có ai ủng hộ Cao Phong.
Nhưng Kiều Thu Vân còn chưa kịp mở miệng, cụ bà Kim cũng dẫn đầu mở miệng.
"Tôi cảm thấy được, đề nghị của Hồng Vũ không tồi." Cụ bà Kim hơi hơi híp mắt, thản nhiên nói.
Trong nháy mắt trên mặt Kim Hồng Vũ hiện lên sự đắc ý, cái này xem Kiều Thu Vân còn có thể kiêu ngạo được nữa không.
Có lẽ hiện tại cụ bà Kim chính xác coi trọng Kim Tuyết Mai, nhưng vấn đề về Cao Phong, cụ bà Kim với Kim Hồng Vũ là có chung nhận thức.
Kiều Thu Vân không thể không bất đắc dĩ ngồi xuống, sự dũng cảm ở trước mặt cụ bà Kim, nháy mắt biến mất không còn dấu vết.
Không ai trong nhà đủ khả năng đối đầu với cụ bà Kim, không ai dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ địa vị của bà Kim.
"Cao Phong, không phải tôi không giúp cậu, mà là cậu thật sự vô dụng” Kiều Thu Vân nói thầm trong lòng.
Xem ra, nếu như Cao Phong có thể đi vào lễ động thổ thì thật là chuyện khó khăn.
"Hiện tại, ai đồng ý cho Cao Phong tham gia lễ động thổ, mời giơ tay!” Trên mặt Kim Hồng Vũ nở nụ cười độc ác.
Anh ta biết, mọi người ở nhà họ Kim, khẳng định biết nên chọn như thế nào.
Quả nhiên, Kim Hồng Vũ nói xong, chỉ có Kim Ngọc Hải, Kiều Thu Vân, cùng Kim Tuyết Mai ba người giơ tay.
Trừ một nhà ba người bọn họ, những người khác toàn bộ đều không lên tiếng, kể cả bà cụ Kim cũng không bỏ phiếu.
Trong số hàng chục người nhà họ Kim, chỉ có ba người đồng ý Cao Phong tham dự lễ động thổ, họ đều là người nhà Kim Tuyết Mai.
Thậm chí, ngay cả Cao Phong cũng không giơ tay bỏ phiếu cho mình.
Kim Hồng Vũ cười, nói: “Cao Phong, anh có thể cho mình một phiếu, haha."
Cho dù Cao Phong cho bản thân một phiếu thì thế nào, kể cả bây giờ Kim Hồng Vũ cho anh ta năm phiếu nữa, Cao Phong vẫn là kẻ thất bại!
Kể cả đứa con gái Kim Ngọc Dung, cũng là cười nhạo khi thấy Cao Phong, ánh mắt kia giống như đang nhìn con khỉ đùa giỡn.
"Không cần." Vẻ mặt Cao Phong thờ ơ, không để ý, thản nhiên trả lời.
"Haha." Kim Hồng Vũ cười không ngừng, xem ra chính Cao Phong cũng chịu thua rồi!
Nhìn Cao Phong bị mọi người nhắm tới, trong lòng Kim Tuyết Mai sinh ra một sự khó chịu không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên có cảm giác khó chịu như thế này.
Nếu như trước kia, dù Cao Phong bị nhắm vào, cô cũng chỉ cảm thấy hơi xấu hổ rằng Cao Phong này quá là vô dụng mà thôi.
Nhưng hiện tại, loại khó chịu này, giống như là biến thành đau lòng cho Cao Phong.
Cao Phong chưa từng làm sai cái gì, nhưng vẫn bị mọi người nhắm vào.
Ba năm như một ngày, toàn bộ đều được Cao Phong đều nhịn xuống.
Cũng chính là bắt đầu từ lúc đó, Kim Tuyết Mai mới biết trong lòng mình Cao Phong quan trọng như thế nào.
Đây là vì cô, cho nên Cao Phong mới có thể tự nguyện chịu đựng những điều này!
"Xem ra, người ủng hộ Cao Phong cũng không có nhiều!” Kim Hồng Vũ nói một câu, cắt ngang suy nghĩ của Kim Tuyết Mai.
"Như vậy, hiện tại những ai phản đối Cao Phong tham gia lễ động thổ, mời nhấc tay.
Kim Hồng Vũ nói xong, người đầu tiên giơ tay lên là anh ta, trên mặt mang theo sự thù hận.
Thực tế hiện tại đã có kết quả, mấy chục người chỉ có ba người ủng hộ Cao Phong, kết quả kia không đủ rõ ràng sao?
Nhưng Kim Hồng Vũ muốn làm nhục Cao Phong, nên tiếp tục bỏ phiếu.
Anh ta muốn cho Cao Phong thấy rõ nhà họ Kim không coi anh là cái gì cả, sẽ không có ai giúp đỡ anh cả.
Anh ta chính là muốn cho Cao Phong biết, nhà họ Kim coi anh không bằng một con chó, thậm chí ngay cả lễ động thổ, cũng không muốn cho anh tham gia.
“Hừ!” Kim Ngọc Dung là người thứ hai giơ tay lên, trên mặt cũng thể hiện sự đắc ý.
Cô vẫn luôn ghen tị với vẻ đẹp của Kim Tuyết Mai, cho nên luôn cùng Kim Tuyết Mai đối đầu.
Hiện giờ Kim Tuyết Mai đang nắm quyền ở nhà họ Kim, cô ta không dám đi quá xa khi đối mặt với Kim Tuyết Mai.