Đồ Hâm! Tôi Thích Cậu!

Chương 36

Chương 35: GATO
Thấm thoát cũng gần tới ngày diễn văn nghệ.Tất cả đều gấp rút tập luyện chuẩn bị cho cái ngày trọng đại ấy.Chúng cứ hăng say lao động nhưng lại có một con người ko hề lo lắng đến chuyện tập luyện mà chỉ chăm chăm coi chừng hai kẻ "Cứ ngỡ là yêu nhau" kia.Một nam một nữ cứ nắm tay nắm chân cười hô hố làm cho ai kia điên tiết lên chỉ muốn lại gần rồi cướp lấy "công túa" về tay mình nhưng đó là điều ko thể.

(Nếu ai đọc đến đây vẫn cảm thấy ko hiểu phần phía trên thì tiếp tục suy nghĩ cho ra nhé.Hé hé)

Tên đẹp trai nắm chặt tay rồi ghé vào tai nó nói thật khẽ nghe thật lãng mạn :

-Giao.SAO EM KHÔNG CHỊU CHÚ Ý VẬY!

Nó giật tay tên đó ra rồi phủi phủi.Hít một hơi dài ngồi xuống ghế đặt hai tay lên đùi kiểu bé ngoan rồi với tinh thần tập trung cao độ.Ngước mặt lên nhìn gã đẹp trai rồi dõng dạc nói :

-VÂNG!THƯA THẦY GIÁO HOÀNG ĐẸP TRAI EM ĐANG RẤT TẬP TRUNG VÀ VÔ CÙNG NGHIÊM TÚC THƯA THẦY.BÂY GIỜ THẦY CÓ THỂ DẠY TIẾP ĐƯỢC RỒI ĐẤY Ạ.

Gã đẹp trai ôm bụng cười sằng sặc.Sau khi đã tạm ngưng được trận cười ròng rã mấy phút đồng hồ.Hoàng gõ cái cốc vào đầu nó rồi nói :

-Thôi tập trung vào,cô bé lắm chiêu trò ạ.Hát xong đoạn này qua kia ráp nhạc với Thế Anh nhé.Lần này mà ko tập trung là anh đánh đấy nhớ.Cố gắng nốt hôm nay thôi,mai ko cần tập nữa đâu.Nghe đây....ừm

Nó lấy tay xoa xoa chỗ vừa bị gõ rồi đưa ngón tay cái lên trước mặt gã kia thể hiện sự đồng tình rồi nhoẻn miệng cười thu hút ánh nhìn tứ phía.Nhất là phía có anh bạn đẹp trai đang đánh đàn với ánh mắt muốn dẹp cả hai đứa gian phu da^ʍ phụ kia.Nhưng vẫn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.

-Giao qua đây ráp nhạc nào.

Nó đặt vội điện thoại lên bàn rồi chạy đến chỗ tên Hoàng đang chờ.Hắn nhìn nó liên tục,rồi lại nhìn tên Hoàng.Hoàng bắt gặp thái độ kì lạ của hắn bèn hỏi ngay cho ra nhẽ.

-Có chuyện gì à Thế Anh.

Hắn liền quay mặt xuống phía phím đàn rồi nói :

-À.Không,thôi tập đi anh.

Hoàng cười đầy ẩn ý đáp trả câu nói của hắn rồi nói :

-Ừm.Thế Anh đánh đi,Giao chú ý nhạc rồi hát ngay nhé.Nào tập nhanh còn liên hoan.

Nó liếʍ liếʍ môi tỏ vẻ tham ăn rồi mắt sáng rực lên như hai đèn pha ôtô rồi nói :

-WAO.Hấp dẫn thật.

Nhìn bộ dạng háu ăn của nó Hoàng xoa đầu nó rồi nở một nụ cười dịu dàng.Khoé miệng hắn cũng khẽ nhếch lên nhưng cũng nhanh chóng hạ xuống khi thấy hành động của Hoàng.Hắn cảm thấy khó chịu nhưng chẳng thể làm gì được :)

Sau một hồi tập luyện căng thẳng cả bọn tập trung lại.Cái Phương hăng hái đi xếp và chuẩn bị bàn ghế.Thằng Hùng chập cheng trông nhác thế thôi chứ cũng được việc lắm chứ,nứиɠ thịt thơm lừng.Hải Yến thì phụ trách cuốn và chiên món chả ram.Thằng Chí cũng đảm đang ko kém tụi con gái nhặt rau,bắc nước nấu lẩu.Hoàng và Minh (dạy đàn và hát) thiết kế phần âm nhạc sao cho thật tưng bừng.Không khí nhộn nhịp vô cùng.Hòa vào không khí vui tươi hắn cũng rất là ga lăng khi đạp xe chạy đi mua cả thùng coca về chung vui cùng lũ bạn.Nhìn hắn vậy thôi chứ hắn không phải loại công tử sợ mất hình tượng đâu nhé.Sự thật chỉ là hơi khó gần xíu xíu thôi.Cô Mai trông có vẻ dữ dằn thế thôi chứ cưng học sinh phết đấy tự tay xuống bếp nấu cari rồi đi mua bánh mì nữa.Đủ thấy cô yêu con nít thế nào rồi đấy.

-Woa....mấy anh chị làm nhà mình xinh quá mẹ ơi.

Một cô nhóc chừng 5,6 tuổi chạy ra giật giật lấy ống tay áo cô Mai rồi chỉ ra phía Hoàng và Minh đang bày biện ở đám cả phía bên hông nhà.Ai cũng nhìn bé cười híp mắt,trông cô bé rất dễ thương với bộ váy xòe màu tím nhạt đôi môi đỏ hồng khiến ai nhìn vào cũng thích.Hắn nhìn cô bé rồi vẫy vẫy gọi lại gần với điệu cười đầy mê hoặc có sức công phá vô cùng lớn với bất cứ cô gái nào.Nhưng thật phũ phàng cho Thế Anh nhà ta khi cô bé sợ đến co gúm người lại rồi núp đằng sau lưng mẹ.Chốc chốc lại ngó về phía hắn xem kẻ xấu đã đi chưa,thấy hắn vẫn đứng đấy cười với mình sợ qúa lại núp vào lưng mẹ trốn.

Ai nhìn thấy thái độ của cô bé cũng ôm bụng cười không nhặt được mồm.Nó và Hải Yến nhìn nhau rồi tủm tỉm cười không thèm để ý tới khôn mặt hắn đang xị ra như bánh bao thiu nụ cười vụt tắt.Thấy khuôn mặt tức giận của hắn nó và nhỏ không hẹn cùng câm nín giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.Cô Mai nhìn hắn cười rồi cúi xuống hỏi cô bé váy tím :

-Con sợ anh này à?Anh hiền với cả đẹp trai mà.

Cô bé chu miệng mếu cặp mắt to tròn lén nhìn hắn rồi quay phắt sang mẹ nói với giọng nũng nịu :

-Không anh này là người xấu.Ban nãy bố chở con đi học về.Con thấy có mấy chị đi theo sau anh này bị anh ấy mắng kinh khủng lắm.Mẹ ơi đừng chới với anh này,anh này xấu mà còn độc ác nữa í mẹ.

Lại thêm một lần nữa hội trường lại được dịp tưng bừng vì câu nói ngô nghê của cô nhóc.Hắn được phen mất mặt toàn tập nhưng vẫn cố gắng níu kéo vớt vát lại chút hình ảnh đẹp trai trong mắt các nàng.Đặc biệt có một cô gái đang say nắng với nụ cười tỏa nắng của chàng ta xuýt nữa thì ngã vật ra đất vì mê (cho tôi được ẩn danh tính của cô gái này để tránh gây xích mích giữa Fan của chàng ta và cô gái này ).

Đầu đuôi câu chuyện khiến hình tượng chàng trai hot boy của chúng ta hoàn toàn xụp đổ chỉ trong vài phút là thế này: Đang trên đường đi mua coca bị Fan cuồng nhận ra,xin chụp ảnh chung.Nhưng thành thật mà nói idol của các nữ bị mắc bệnh ngôi sao,không chịu chụp ảnh đã đành lại còn phũ đến mức đuổi tất cả các ẻm đi.Và hành động không mấy tốt đẹp ấy đã vô tình rơi vào cặp mắt thơ ngây trong sáng của cô nàng cưtê váy "chím" và cái kết bất ngờ.

[...]

Bữa tập văn nghệ cuối cùng cũng đã kết thúc.Buổi liên hoan chia tay diễn ra trong không khí vui vẻ và nhộn nhịp.Cô bé dễ thương cứ bám theo Quỳnh Giao nhà ta không rõ lý do là gì.Nhưng có lẽ lý do đơn giản nhất đối với một đứa con nít là : "Đúng chị ấy chính là người tốt".Người ta thường bảo trẻ em thường nói thật,nhưng trong một số trường hợp thì không thật cho lắm.Đó gọi là giao nhầm niềm tin cho kẻ xấu.Bữa tiệc đang rộn ràng nay còn rộn ràng hơn khi cô bé váy tím bỗng dưng phát biểu :

-Chị Giao ơi hát em nghe đi.Mấy hôm em thấy chị tập hát hay lắm í.Em hâm mộ chị lắm.

Giao ngớ người ra mặt đỏ bừng vì ngại trông đáng yêu cực.Xung quanh tất cả hò reo cổ vũ làm cho nó càng ngại thêm.Cô bé nài nỉ lắc lắc cổ tay nó,và cuối cùng nó cũng đành chiều lòng ẻm :

-Ừm.Thôi được rồi chị Giao hát bài "say you do" tặng cho su nha.

Cô bé reo lên mừng rỡ :

-Yehhh.Chị Giao đồng ý rồi em thương chị Giao nhất.Mà anh này hát cũng hay này.Hai anh chị hát chung cho em nghe được không.Đi anh.Đi chị.

Cô bé nắm tay Hoàng kéo sang phía Giao rồi nụng nịu nói :

-Rồi.Anh đồng ý được chưa cô bé nhõng nhẽo_vừa nói Hoàng vừa vuốt mái tóc đen mượt của cô bé.

Hai người bước lên phía sân khấu mini mà đám bạn vừa bày ra bằng một tấm ván khá dày.Giao bắt đầu cầm mic lên hát những câu hát đầu tiên.

......Ta gặp nhau 1 chiều thu tháng 10, vì nụ cười ấy cho em nhớ mong từng ngày.

Đêm về nghe lòng thương anh mất rồi, ngại vì mình con gái.. phải làm sao?! Trời ơi.. Trời ơii !!!

Hoàng hát câu tiếp theo :

...Lỡ buông lời yêu em, sợ em xa lánh. Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình.

SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!

Lỡ mai mình yêu nhau, đừng cho anh ngóng những trưa hẹn dù trời nắng hay mưa trên đầu.

SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!

Cả hai cùng hòa giọng:

....Em nằm mơ nói tiếng yêu anh.

Vì mai là thức giấc sẽ không dám cho anh 1 ngàn tiếng ca.

Em yêu anh, em yêu anh, yeah yeah yeahhhhh

Hát đến đạn này Hoàng bất ngờ đến gần rồi nắm tay Giao trong sự ngỡ ngàng của hắn và sự phấn khích,những tiếng hò reo không ngớt của giàn fan cuồng bên dưới.Hoàng nhìn nó với ánh mắt âu yếm,nó cũng ngước mắt lên nhìn nhưng lại mau chóng cúi gằm xuống vì ngại ngùng,che đi khuôn mặt đang đỏ ửng.

Hắn với khuôn mặt đỏ gay vì tức.Nhìn đôi trai gái âu yếm mà lòng đau như cắt.Hắn cố gắng kìm chế cảm xúc,nhưng dù rất cố gắng nhưng hắn đã đứng dậy và bỏ đi trong khi tất cả đang rất hào hứng làm ai cũng ngoái đầu nhìn về phía hắn.

Thằng Hùng hú hét ầm lên :

-Dân FA ko thích điều này_rồi đá mắt về phía hắn.