Chương 22: Lạc
Sau khi Quỳnh Giao đồng ý ở lại hai đứa lại dắt nhau đi ra ngoài.Trông mặt nó toát lên vẻ gian tà vô cùng nhưng con bạn thì không để ý lắm.Vừa thấy hai "công túa" đi ra hai chàng vội cuống quýt kéo ghế cho hai ả ta ngồi.Rồi tên Tuấn giọng thân mật hỏi nó:
-Thế Quỳnh Giao muốn uống gì nhỉ để anh gọi giúp cho.
Nó làm bộ dạng lấm la lấm léc,rức rức ngón tay tỏ vẻ ngại ngùng trả lời:
- À em em.Gì cũng được ạ!
Lúc này tên Sơn nhìn bộ dạng ngại ngùng của nó.Thấy thích thú vô cùng,Sơn cười khanh khách trong khi bộ mặt ai cũng đang rất nghiêm túc.Sau một hồi nhìn xung quanh,cảm thấy mình hơi quá khích,tên này bắt đầu đánh trống lảng quay sang hỏi nó:
-Ừm.Hay mình gọi kem cho Giao nhé.Kem ở đây ngon lắm á nha.
Được dịp đi ăn "free" tội gì mà không ăn cho nó chừa cái tội dám gài chị mày đây hehe.
Nghĩ vậy nó lại giả bộ nai tơ cắn môi rồi trau mày điệu bộ đáng yêu làm hai chàng chết ngất.Nàng ta nhẹ nhàng cất tiếng nói:
-Ừ bạn Sơn gọi giúp mình 1 ly kem sôcôla nha.1 ly kem dâu nè.1 ly kem trái cây nữa nha.Cảm ơn bạn.
Sơn với Tuấn lúc này mới trợn tròn mắt hoảng vô cùng.Hải Yến tức tối quay sang nó ghé vào tai nói gì đó mà chỉ có nó và nhỏ nghe được.Nhưng nó lơ luôn giả vờ không nghe thấy gì.
Sơn gọi tất tần tật các thứ cô nàng vừa gọi.Kem được mang ra nhanh chóng.Hai tên nhìn nó ăn hết ly kem này đến ly kem khác.Tuấn và Sơn vã hết cả mồ hôi hột,ớn lạnh không giám ăn chỉ ngồi nhìn nó.Hải Yến thì cảm thấy sắp có chuyện chẳng lành vì bình thường nó có thế đâu.Đang mãi ăn ngước mặt lên thấy ai cũng nhìn mình đắm đuối.Thấy nó nhìn 2 chàng vội quay mặt đi hướng khác.Cô nàng trau mày nói:
-Ớ sao mọi người không ăn đi.Hay để mình ăn giúp cho.Để lâu kem chảy thì phí ra.
-Ừ Giao ăn đi_hai tên cùng đồng thanh rồi đều đẩy ly kem của mình về phía nó.
Hai tên này bắt đầu cảm thấy ngán ngán.Nghe lời giới thiệu từ Hải Yến thì đây là một cô nàng xinh xắn,đáng yêu và đặc biệt là thông minh.Nhưng khi tiếp xúc với nó thì mọi ý nghĩ lúc trước phải tán cho bằng được nhưng bây giờ ý định đó chưa kịp loé sáng thì đã bị dập tắt hoàn toàn.
Thấy thái độ của hai tên này nó muốn phọt cười.Cơ mà cố gắng kìm chế nó vội kéo ly kem từ phía Sơn về phía mình.Nó nhanh chóng đưa ly kem lên cao móc ngón tay út vào đế ly rồi thả lỏng bàn tay cho ly rơi tự do xuống ngay đầu bạn Sơn.
Thật tội nghiệp cậu bé chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì người Sơn đã phủ kín kem sôcôla rồi.Hắn trừng mắt nhìn Giao rồi lấy tay vuốt bớt kem đang chảy xuống cổ.Nó tỏ ra ăn năn hối lỗi vô cùng mặc dù tất cả chỉ là cố tình mà thôi.
-Xin lỗi bạn Sơn nha.Mình hậu đậu quá.Lỡ tay làm đổ kem dơ hết áo bạn rồi.Thực ra mình ko cố ý đâu tại ly kem lạnh quá mình bị tuột tay_rồi nó lấy giấy giả vờ phủi phủi áo cho hắn:)
Hải Yến thấy thế vội đỡ lời cho Quỳnh Giao để gỡ rối tình thế.Dù biết chắc chắc con bạn đang giở trò:
-Sơn có sao ko.Tại con Giao vụng quá tại nó sơ ý thôi.Sơn bỏ qua nha.
Xung quanh ai cũng nhìn hắn với ánh mắt thương hại.Vì ai cũng biết nó cố tình mà. "Đẹp trai thế mà bị con nhỏ troll cú đau vãi.Tội ảnh quá hà" tên gay bên kia nói vọng sang.
Sơn cố gắng kìm chế nhìn nó rồi nói :
-Ừ ko sao đâu.Thôi Sơn về chuẩn bị đi học nữa.Mọi người ở lại nói chuyện vui vẻ_Rồi hắn quay sang vẫy chị phục vụ,rồi nói
-Chị ơi thanh toán giúp em bàn này.
Sau màn giành trả tiền giữa Tuấn và Sơn.Trả tiền xong Sơn đứng dậy chào rồi rồi ra về ngay vẻ mặt vô cùng khó chịu.Hải Yến cũng chẳng giám giữ kẻo nó phá luôn chuyện của Tuấn và nó thì khốn.Nó thì cứ ngồi vén miệng lên cười.
Giờ chỉ còn lại Tuấn và Yến đang say sưa nói chuyện.Nhân cơ hội cả hai không để ý nó định chuồn luôn vì sợ nhỏ bạn xử đẹp vụ phá hoại xem mắt vừa rồi thì khốn.Mai mối kiểu này Yến đã gài nó mấy lần nhưng đều thất bại vì bị nó phá đám.
Vừa bước ra khỏi ghế.Đã nghe thấy giọng Yến:
-Mày đi đâu đấy con kia?
Nó biết đã bị Yến phát hiện nên quay đầu lại cười rồi trả lời:
-À tao vào nhà vệ sinh.Mày với anh Tuấn cứ nói chuyện tiếp đi đừng quan tâm đến tao.
Rồi nó quay đầu đi ra hứơng nhà vs.Con bạn đã yên tâm phần nào và ko nhìn nó nữa.Lúc này nó mới chạy thẳng ra ngoài lấy xe chạy bán sống bán chết.
Đi được một đoạn nó nghĩ bụng thể nào nhỏ cũng quay về nhà tìm nó để hỏi tội nên tạm thời tránh đi thì tốt hơn.Mới 6h15' còn sớm chán nhưng bây giờ phải đi đâu chứ??
Đúng rồi ra công viên.Vừa yên tĩnh lại vừa mát mẻ.Nghĩ rồi nó bèn chạy xe thẳng ra công viên.ÁI chà đúng là đời không như mơ mà.Công viên gì mà toàn muỗi không là muỗi.Đã thế lại còn đong nghẹt người đi qua đi lại chóng cả mặt.Đó là còn chưa kể mấy cặp đang yêu nhau ra đây hẹn hò ngồi hôn nhau không chút ngại ngùng.Thật là hại não.Sau một hồi ngồi vắt óc suy nghĩ nó quyết định lại tiếp tục đi nhưng lần này chả biết đi đâu.Thôi thì dạo quanh hóng gió vậy.
Nó mới chuyển đến đây ở nên cũng chưa đi đâu được nhiều.Với lại học hành bù đầu thời gian đâu mà chơi với chả bời.Hôm nay có dịp tiện thể đi ngắm cảnh luôn.Đi từ đường này đến đường khác.Đi một hồi cuối cùng nó nhận ra mình đã bị lạc vì nó mới chuyển đến đây chưa đầy 1 tháng và xui xẻo hơn cả là xe đạp đã hoàn toàn hết điện.Móc điện thoại ra pin còn đúng 2% vừa sáng lên đã tắt nguồn ngay.Chết tiệt!!!Hải Yến chỉ cho nó đủ thứ đường nhưng cuối cùng nó chả nhớ gì.Và đây chính là quả báo của việc hại người đây cô nương ạ.
Con đường khá vắng vẻ và tối.Xe thì hết điện ko bật đèn được nên nếu càng đi thì càng lạc thêm.Nó đứng yên nhớ thật kĩ đường mà nãy mình đã đi vào đây nhưng ko tài nào nhớ nổi.Đường này vắng vẻ quá ko có ai để hỏi cả.Từ xa có một bóng người đang tiến về phía nó.Nó mừng vô cùng đang định hỏi đường thì 1 tên xăm xổ đầy người lại gần nó cười lớn như bắt được vàng.
-Chào cô em xinh đẹp sao em lại đứng đây một mình thế này.Có cần anh giúp không nào?
Thôi xong.Dù có ngu đến mức độ nào nghe giọng điệu của tên này cũng nhận ra không phải đứa tốt đẹp gì rồi.Đằng này nó lại là một đứa với chỉ số IQ cao ngất trời thế này.Có thể đây là địa bàn hoạt động của chúng.Nếu cứ gào ầm lên,la làng la xóm như trong phim thì đúng là tự lôi mình vào con đường chết.Cách tốt nhất bây giờ là dùng mĩ nhân kế.Đúng mĩ nhân kế.
Nghĩ vậy nó làm mặt nụng nịu ra vẻ ỏng ẻo nói:
-Anh tha cho em.Chồng em nó chuẩn bị ra kiếm em rồi nó đánh em chết.Thằng này nó du côn lắm anh à.
Nó cố gắng dùng động từ mạnh để miêu tả "chồng tương lai chỉ mong tên ngày thấy khó mà lui.Ai ngờ tên này cũng ko phải dạng vừa hắn suy nghĩ một lát rồi nửa tin nửa ngờ hỏi lại:
-CÁI GÌ CƠ?Em đang đùa với anh đấy à.Trông xanh non thế này mà bảo có chồng con á.Anh ko tin.
Nói rồi tên này nhìn nó cười sặc sặc.Lúc này nó cảm thấy ko được bình tĩnh cho lắm.Biết hắn ta sẽ không tha cho mình nó lấy hết can đảm hỏi lại:
-Anh tin ko thì tuỳ.Nhưng tránh đường cho tôi đi.
Tên du côn nhếch mép rút một điếu thuốc kê lên miệng hút một hơi dài.Nhả khói thuốc bay tứ tung.Hắn vứt ngay điếu thuốc đang còn đỏ xuống đất lấy chân giậm lên rồi gi gi qua lại cho điếu thuốc tàn hẳn.Rồi hắn quát với chất giọng cực nhè:
-Con ranh!!1tao không thích đấy.Sao hả mày.Trông cũng xinh mà nói chuyện hơi láo rồi đấy.Đfng chọc tức anh mày rõ chưa_tên du côn vừa nói vừa giữ chặt tay nó.
Quỳnh Giao hoảng vô cùng lấy hết sức giằng tay hắn ra.Rồi nó hét lên
:
-Thả ra.Đồ bận hoạn.Đồ dơ bẩn.
Hắn tát vào mặt nó ko chút thương tiếc.Rồi nắm tay nó ngày một chặt hơn hắn quát:
-Mày ngon đã thế tao cho mày biết tay.
Nó sợ hãi ko khóc thét lên.Không thể làm gì được hắn ta quá khỏe.Đang trong lúc nó tuyệt vọng nhất thì bỗng nhiên có ai đó lại gần đạp thẳng vào bụng tên kia và hét lên:
-Thả ra.Thằng khốn nạn.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ai muốn tặng chap sau nữa cmt nào.Sẵn cho ý kiến về chap luôn nha :)