Chương 19: Bố?
R.e.e.nggggggg.....Tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên.Tuấn Anh vội vàng đi thật nhanh tới lớp kiểm tra thằng em quý tử để còn hộ tống về nhà nữa chứ.Bố cậu mà biết cậu dung túng cho hắn thì có mà toi cả 2 đứa.
Cậu chạy thật nhanh xuống cho kịp.Cậu đi vào đúng lúc hai hot girl nhà ta vừa bước ra khỏi cửa.Thấy trai đẹp mắt Hải Yến cứ sáng lên như vừa bắt được tiền.Nhỏ nhìn cậu đắm đuối.
-Chào em.Cho anh hỏi em có thấy Thế Anh đâu ko?_cậu hấp tấp hỏi
Quỳnh Giao quay sang thấy ánh mắt đắm đuối như con cá chuối của nó.Vội lay người gọi:
-Này con kia.Người ta đang hỏi mày đấy điếc à?
Đang trong cơn hám trai nghe Quỳnh Giao gọi Hải Yến mới chợt tỉnh.
Cô nàng xấu hổ lắp bắp hỏi lại:
-À lúc nãy anh nói gì vậy nhỉ??
Thế anh cười mỉm trả lời:
-À anh muốn hỏi là em có thấy Thế Anh ko ấy mà.
Cô nàng Quỳnh Giao đứng giữa chả hiểu chuyện gì cứ đứng đực mặt ra.Im lặng như người vô hình.
Hải Yến lúc này đã tỉnh hẳn trả lời cậu bằng nụ cười duyên vô cùng bất thường:
-À Thế Anh hả.Lúc đầu tiết tới giờ em ko thấy cậu ta vào lớp.
-Vậy à.Cảm ơn em nhé.Mà em tên gì nhỉ hôm đấy anh quên ko hỏi?
Cô nàng giả vờ e thẹn trả lời:
-À em tên là Hải Yến.
Cậu cười toe khi thấy vẻ ngượng ngùng của nhỏ.Rồi cậu quay sanh hỏi Quỳnh Giao:
-Còn đây chắc là Quỳnh Giao rồi nhỉ?Em mới vào trường 2 tuần đúng ko?
Quỳnh Giao trợn mắt.Nhăn mày mắt liên tục đảo qua đải lại như rang lạc.Hỏi lại:
-Anh biết cả tiểu sử của em luôn à.Chúng ta quen nhau ko nhỉ.Sao em ko nhớ vậy kìa.
Anh chàng nở nụ cười cực cute nói:
-Không.Trên thông báo trường có gián tên kèm ảnh hs mới anh tình cờ thấy nên biết thôi.
Quỳnh Giao chớp chớp mắt kiểu "ta đã hiểu".
-Ra là vậy.
Tuấn Anh sực nhớ ra điều quan trọng bây giờ là phải tìm ra đứa em thất lạc.Cậu liền chào 2 nàng rồi đi luôn cho kịp
-Anh có việc phải đi.Chào Giao và Yến nhé ^^
-Vâng_cả 2 đồng thanh
Đợi cho Tuấn Anh đi khuất Quỳnh Giao mới hỏi nhỏ.
-Anh ta là ai vậy??
Hải Yến cười toe toe như con ngất rồi quay qua trả lời:
-HTH học sinh trường mình đấy.Cái anh hot boy mà dạo tao kể mày là anh của tên Thế Anh ấy.
Đối với một đứa đã miễn dịch với trai như nó thì việc đó cũng chẳng quan trọng cho lắm.Với cả sau vụ chạm mắt đầy đau đớn với hắn khiến nó càng căm thù mấy thằng hot boy hơn.Mặt nó tỉnh queo khi nghe xong câu truyện.
-Ừ.Thôi về đi tao nhớ mẹ lắm rồi!!
Rồi nó kéo tay nhỏ chạy thẳng ra nhà xe không để con bé nói thêm lời nào.
T....i....n......h........t......i.....n......h
Bà Trang từ trong nhà hớt hải chạy ra mở cổng.
-Nhi về rồi đấy hả con sao mẹ gọi mãi ko được?
Bà trừng mắt ko hiểu truyện gì đang xảy ra khi con gái mình đi một mà lại về hai.Chưa kịp hỏi ai thì Nhi đã hỏi ngược lại:
-Đt con hết pin.Mà mẹ biết ai đây ko??
Bà nhíu mày nhìn từ đầu tới chân hắn.Hắn ngượng ngùng gãi đầu rồi nói:
-Cháu chào bác!!!
-Cậu này là ai vậy?Con mới về vn mà đã có bạn rồi à.
Nguyên Nhi
-Mẹ kì quá.Sao mẹ nhìn anh ấy kì vậy.Đây là anh Bin con bác Khải này mẹ ko nhớ à??
Lúc này bà mới nở một nụ cười tươi như hoa chào đón hắn;
-À Bin đấy hả.Lớn quá bác nhận ko ra cháu vào nhà chơi.À bố cháu cũng đang ở đây đấy.
Hắn mắt chữ O miệng chữ A hỏi lại:
-Bố.ý bác đang nói bố cháu ạ??