Chương 11
Bà chủ vừa đi thì tên Phúc mới chịu bỏ người ta ra....Hương đang rất bối rối trước cảm xúc vừa rồi...
- Cậu... Cậu chủ.....
- Mau trả lời anh đi!
- Cậu tránh ra đi! *đẩy mạnh Phúc ra* Hình như cậu đã lầm rồi! Cậu nói thích tôi nhưng lại cứ làm những hành động ham muốn tôi. Cậu chỉ muốn tôi thuộc về cậu mà chưa hề nghĩ tới xúc cảm của tôi. Đó ko phải là yêu một người cậu biết chưa?_ Hương đi một mạch ra ngoài nhưng vẫn ko quên để lại túi bánh đậu cho Phúc.....
Vậy là Hương vẫn chưa nói ra được cảm xúc thật của bản thân nhưng cô ấy nói cũng có lý mà. Con gái mà bị cưỡng hôn như vậy chắc chắn ai cũng sẽ như Hương vậy thôi.
~~~~~~~~~~
Sáng hôm sau, Hương thức dậy sớm, đi siêu thị để mua thức ăn. Số tiền mà mẹ đưa cô đi mua xe đạp, cô đã lấy đi mua một cái điện thoại. (Hôm nay mới thấy con Hương thông minh ra ^^) Lấy móc khoá ĐT mà Phúc tặng gắn vào ĐT, cái hình chìa khoá đẹp thật. Hương lắc qua lắc lại rồi thích nó lắm.
Về nhà, Phúc đã ăn sáng xong và đang trên phòng. Hương dọn rửa rồi nấu bữa trưa. Ko may bị con dao cắt trúng ngón tay, Hương rửa tay rồi băng bó sơ xài cái vết đứt để nhanh làm việc cho xong.
Hương xong việc ra vườn ngồi nghỉ, lấy điện thoại ra chỉ chỏ tùm lum....... Cuối cùng là ngủ luôn trên bàn nghỉ ở vườn.
~~~~~~~~~
Nhà Phúc có khách, là Huy đến. Cậu đi vô tìm Phúc nhưng ko ngờ thấy Hương đang nằm ngủ nên hứng thú lại xem. Hương ngủ trông rất buồn cười nhưng Huy xém bị rung động trước vẻ mặt đáng yêu ấy của Hương . Thấy vết thương ở tay Hương bị hở nên Huy lấy một thứ khác để băng lại giúp Hương ....
- Sao mày đến đây?! Đang làm j đó?!_ Phúc vô tình thấy Huy thân mật với Hương nên tên chủ ác ma ghen :))
- Tao qua thăm mày thôi!
- Mày rãnh ghê ha!
Hương thức giấc, thấy hai người, sợ sẽ có trận chiến nữa nên cô liền chạy vào ngăn......
- Hai người đừng manh động nha!
Hai tên chớp mắt ngạc nhiên nhìn Hương .... Huy bật cười rồi vỗ đầu Hương một cái....
- Cô bệnh à?! Ai manh động gì đâu!
- Tôi chỉ sợ nên phòng trước....
- Hương à, tôi đói rồi. Vào dọn cơm cho tôi đi!_ Phúc kêu với giọng cọc cằn
- Ok, tôi đi liền! Nhưng hai người ko được đánh nhau nha!
___________
Phúc, Huy và Hương cùng nhau ngồi ăn....
- Bộ mày vẫn còn thích món trứng cuộn này sao?_ Huy hỏi Phúc
- Rồi sao?
- Tại tao thắc mắc thôi ok!
- Thằng điên! Ở đâu tới ăn chùa vậy?!
Hương chán nản ngồi bấm điện thoại, Huy thấy cô liền giật lấy cái điện thoại.....
- Ê trả đây!
Huy bấm số của cậu gọi qua máy của mình rồi trả lại cho Hương .
- Số của tôi đấy! Cô may mắn lắm mới có được số của Quốc Huy đẹp troai này á nha! *Tự mãn*
- Mắc ói!_ cả Phúc và Hương cùng đồng thanh
-Cái móc khoá ĐT đẹp á, Cô mua hay ai tặng vậy?_ Huy hỏi
Lúc này Phúc mới nhìn thấy cái móc khoá, anh mỉm cười rồi ngồi ăn ngon lành. Hướng dẫn lấy cái điện thoại....
-Không liên quan tới cậu....
____________
Hôm sau Hương đi siêu thị lại tiếp tục chạm mặt Huy.... Cô tính trốn nhưng ko kịp..... Vậy là cả hai đi chung với nhau....
- Ê, sao cậu và Phúc cứ như hai kẻ thù vậy? Tôi thấy trong phòng Phúc có ảnh cậu với cậu ấy, tôi thấy hai người thân nhau lắm mà!_ Hương hỏi
- Cô bớt tò mò đi được ko? Mà thay vào đó, cô hãy quan tâm tôi đi!
- Cậu.....
- Hương ! Sao cô đi mua đồ mà cũng lâu quá vậy hả?!_ Phúc từ xa
- A cậu chủ! Sao cậu ra đây?
- Tôi đang hỏi cô mà, còn tên kia, sao mi lại dụ dỗ osin của tao?_ Phúc hỏi Huy
- Tao thích nó thì đi dụ dỗ nó, mày có quyền gì mà xâm nhập đời tư con gái người ta?
- Kệ tao!_ Phúc kéo tay của Hương
- Khoan đã thằng Cáo kia! Tao muốn cạnh tranh một cách công bằng._ Huy lỡ miệng nói ra biệt danh lúc trước của Phúc
- Cái thằng này, sao mày dám gọi cái tên đó ở đây? Được! Muốn cạnh tranh thì cạnh tranh.
- Ê hai cái con người này! Tôi còn đứng sờ sờ ở đây! Cạnh tranh cái giề chứ hai man?_ Hương
- Về thôi! Trễ rồi!_ Phúc kéo tay Hương đi
Về nhà.... Hương vẫn làm việc như mỗi ngày nhưng chỉ có Phúc là khác thường. Cậu ấy cứ bên cạnh Hương đang làm việc, làm trò dễ thương để thả thính Hương rất nhiều. Hương đã dính thính rồi nhưng cô cố tỏ ra vẻ ko quan tâm tới Phúc, chỉ mỉm cười với Phúc mà thôi......
Tối đó...... Hương về phòng ngủ nhưng lại ngủ không được....
"Hôm nay cậu ta đáng yêu ghê! Sao mình cứ mãi nghĩ đến hình ảnh lúc nãy của Phúc vậy nhỉ?! Nhưng cứ hễ nhớ tới là cảm xúc trong mình thật khó tả à!"
Con này cũng như một con động kinh luôn. Bó tay!
----------
Còn tên Phúc thì.......
"Không thể để Hương dính thính cái thằng Huy chảnh như con cá cảnh đó! Ngày mai mình phải ra tay trước mới được..... Nhưng con Lùn đó mặt cứ ko quan tâm làm mình tức chết mà! Thích hay ko thích nói cho người ta biết một lời thì chắc con Lùn đó chết nên nó mới ko chịu nói!"
Thằng này đang âm mưu thả thính con Hương trước thằng Huy, sợ con Hương bị thằng Huy cướp mất... :")