Đích Trưởng Công Chúa

Chương 20

Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có lập tức đi nói chuyện Cửu Môn Đề Đốc, ngược lại cùng Tiêu Ngọc Tộ ăn xong, hỏi chuyện bạn học, Tiêu Ngọc Tộ có chút nghi hoặc hỏi, “Tỷ tỷ là muốn đệ tự đi nói với phụ hoàng nói sao?”

“Không phải a.” Tiêu Nguyên Mẫn giải thích, “Nếu là đệ đồng ý, tỷ tỷ sẽ cùng phụ hoàng nói.”

“Vậy tỷ tỷ làm chủ liền được.” Tiêu Ngọc Tộ thực sảng khoái mà nói.

Tiêu Nguyên Mẫn sờ đầu em, trong lòng mềm nhũn, nghĩ tới lời Đường ma ma bọn họ nói, bắt đầu chỉ dạy, "Đệ cũng chậm rãi trưởng thành, phải học tự mình quyết định.”

“Đệ tin tưởng tỷ tỷ.” Tiêu Ngọc Tộ dựa vào người Tiêu Nguyên Mẫn, “Đệ biết tỷ tỷ làm đều là vì tốt cho đệ.”

Tiêu Nguyên Mẫn vuốt tóc em trai, “Đệ là Thái Tử.” Cúi đầu ở bên tai em trai nhẹ giọng nói, “Về sau toàn bộ Cẩn Triều đều yêu cầu đệ làm chủ.”

Tiêu Ngọc Tộ lòng sinh áy náy, cúi đầu bắt đầu bẻ đầu ngón tay.

Tiêu Nguyên Mẫn cho rằng bé không muốn làm bạn học tiến cung sớm, rốt cuộc vẫn là càng đau lòng em trai hơn, những cái đó như vậy đối về sau có lợi sẽ không thể không nghĩ đến.

Nàng không nghĩ miễn cưỡng em mình.

Kỳ thật hiện giờ 2 chị em nghĩ không cùng 1 việc, Tiêu Ngọc Tộ ngẩng đầu nhìn chị, “Tỷ tỷ, đệ có……”

Lý ma ma bưng bánh gạo nếp lạnh mới vừa làm xong lại đây, Tiêu Ngọc Tộ nhìn đến Lý ma ma, lời đến miệng lại cũng không nói ra được.

“Làm sao vậy?” Tiêu Nguyên Mẫn đợi một hồi, thấy Tiêu Ngọc Tộ không nói tiếp, mới hỏi lại.

Tiêu Ngọc Tộ lắc đầu, tay nắm gắt gao ống tay áo chị, “Không có việc gì.”

Tiêu Nguyên Mẫn cũng không hề truy vấn, nghĩ đến ngày thường chính mình học tập, thời gian bầu bạn với em trai rất ít, có chút áy náy mà nói, “Đạt Hề quận vương bọn họ sắp tới, đến lúc đó chúng ta cùng đi chơi được không?”

“Dạ, được.” Tiêu Ngọc Tộ vẫn là ủ rũ.

Tiêu Nguyên Mẫn có chút lo lắng, “Có phải gần đây học hành rất vất vả?” Do dự một chút cũng không nói ra làm phụ hoàng giảm bớt lượng bài vở.

“Không phải.” Tiêu Ngọc Tộ lúc này mới vực lại tinh thần, "Vậy bạn học khi nào sẽ đến?”

Tiêu Nguyên Mẫn sửng sốt một chút, “Đệ nguyện ý làm bạn học đến sớm sao?”

“Đúng vậy.” Tiêu Ngọc Tộ cười hip mắt, “Có người cùng Tỉ Nhi đọc sách, thực tốt a.”

“Vậy là tốt rồi.” Tiêu Nguyên Mẫn yên lòng, “Phải học bài thật tốt, kính trọng thầy giáo biết không?”

“Đệ biết.” Giọng Tiêu Ngọc Tộ kéo thật dài, càng thêm vài phần mềm mại, “Tỷ tỷ yên tâm.”

“Trịnh ma ma đi báo Lý Đức Trung truyền lời, nói Đông Cung làm vài món ăn phụ hoàng thích, hỏi phụ hoàng có thời gian không.” Tiêu Nguyên Mẫn cười nói, nàng làm Trịnh ma ma đi mà không phải Triệu ma ma và Lý ma ma đi, vì chính là trực tiếp để Tuyên Hoà đế biết, nàng ở Đông Cung.

“Được.” Trịnh ma ma hành lễ.

Tiêu Nguyên Mẫn nhìn về phía Tiêu Ngọc Tộ, “Đệ đệ làm xong bài thầy giao sao?”

Tiêu Ngọc Tộ phụng phịu, “Không có.”

“Vậy đi làm bài tập, chờ phụ hoàng tới, làm người kiểm tra bài cho đệ được không?” Tiêu Nguyên Mẫn dỗ em

“Được.” Tiêu Ngọc Tộ trả lời, tay còn nắm chặt ống tay áo Tiêu Nguyên Mẫn, “Tỷ tỷ làm gì?”

“Tỷ tỷ đi phòng bếp làm đô ăn cho đệ.” Tiêu Nguyên Mẫn nói.

“Được.”

Đưa Tiêu Ngọc Tộ đi thư phòng rồi, Tiêu Nguyên Mẫn cười nói, “Triệu ma ma, Đường ma ma ở lại hầu hạ Thái Tử, Lý ma ma, tiểu Trịnh ma ma cùng con đi phòng bếp nhỏ.”

Lý ma ma biến sắc, lại chưa nói gì.

Tiêu Ngọc Tộ vâng lời, liền ngoan ngoãn ngồi trên ghế lót đệm, dùng bút lông nhỏ đặc biệt viết chữ.

Tiêu Nguyên Mẫn mang theo tiểu Trịnh ma ma và Lý ma ma hướng phòng bếp nhỏ đi, phòng bếp nhỏ cách thư phòng có đoạn ngắn, ở giữa có một cái vườn nhỏ, Tiêu Nguyên Mẫn ngồi ở ghế mỹ nhân, nhìn cảnh sắc bên ngoài nói, “Tiểu Trịnh ma ma đi trước phòng bếp nhỏ, cho bọn họ đem nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị một chút.” Lại nói vài món ăn là Tuyên Hoà đế thích.

“Được.” tiểu Trịnh ma ma hành lễ rồi rời đi.

Lý ma ma không hé răng mà quỳ gối trên mặt đất, “Nô tỳ biết sai rồi.”

Tiêu Nguyên Mẫn cũng không có lập tức hỏi nàng, hồi lâu mới nói, “Lý ma ma cũng là người đi theo mẫu hậu, sau khi mẫu hậu sinh đệ đệ, liền vẫn luôn chiếu cố đệ đệ, khi đó mẫu hậu thân thể yếu đuối, con tuổi cũng nhỏ, một lòng đặt vào mẫu hậu, đối đệ đệ có nhiều sơ xuất, cũng là Lý ma ma dốc lòng chiếu cố đệ đệ, mới khiến cho đệ đệ vẫn luôn khỏe mạnh lớn lên.”

Lý ma ma tâm sinh áy náy, đầu đặt ở trong tay cũng không có hé răng.

“Con vẫn luôn thực yên tâm đem đệ đệ giao cho Lý ma ma chiếu cố, cũng cảm thấy Lý ma ma chắc chắn dụng tâm.” Tiêu Nguyên Mẫn lúc này mới nhìn về phía Lý ma ma, nàng tuổi tuy nhỏ, nhưng là từ nhỏ được Tuyên Hoà đế chiều chuộng, đều có khí phái một phương, “Con không muốn truy vấn ma ma vì sao ngắt lời đệ đệ nói với con, tóm lại ma ma sẽ không hại đệ đệ.”

“Nô tỳ cho dù chết, cũng sẽ không hại Thái Tử điện hạ.” Lý ma ma trịnh trọng nói, “Nếu trái lời này, nô tỳ nguyện chết không tử tế.”

“Con tất nhiên là biết tâm ý ma ma.” Tiêu Nguyên Mẫn chậm rãi nói, “Việc hôm nay, con chỉ coi ma ma là trùng hợp tiến vào ngắt lời, chỉ là nếu lại có lần sau…… Ma ma liền ra cung hưởng phúc đi.”

Kỳ thật Tiêu Nguyên Mẫn trong lòng nén giận, không chỉ có là bởi vì Tiêu Ngọc Tộ rõ ràng có việc gạt nàng, càng bởi vì Lý ma ma xuất hiện quá trùng hợp, đúng là khi đó bưng điểm tâm đưa tới bọn họ, ngắt lời Tiêu Ngọc Tộ, nô tỳ trung tâm vì chủ có thể, nhưng là nghe lén chủ nhân nói chuyện, liền phạm vào tối kỵ.

“Đúng vậy.” Lý ma ma cũng không có biện giải, kỳ thật hôm nay thật đúng là vừa vặn, chỉ là lời này liền tính nàng nói, cũng sẽ không có người tin tưởng, quan trọng nhất giống nhau chủ tử chi gian nói chuyện, làm nô tỳ hẳn là đem điểm tâm bưng, chờ các chủ tử nói xong, mới có thể đi vào.

Trịnh ma ma tìm được Lý Đức Trung, hành lễ sau nói, “Công chúa sai nô tỳ truyền lời, Đông Cung đêm nay làm món bệ hạ thích ăn, không biết bệ hạ có rảnh hay không?"

Lý Đức Trung cười nói, “Lão nô liền đi bẩm báo bệ hạ.” Liền tính ông trong lòng biết Tuyên Hoà đế nhất định sẽ đi, chính là lời này lại không thể nói.

Trịnh ma ma cười đồng ý, “Là công chúa tự mình chủ trì nấu.”

“Công chúa là tấm lòng hiếu thảo.” Lý Đức Trung hiểu rõ ý Trịnh ma ma, khen một câu.

“Đúng rồi, công chúa lần trước cùng nô tỳ nói, nàng thấy Lý công công dùng túi tiền có chút cũ, làm nô tỳ cấp Lý công công thêu một cái.” Trịnh ma ma móc ra một cái túi tiền màu xanh lam đậm thêu hoa văn như ý, cũng không thấy rõ nhưng là nhìn kỹ tới, lại cực kỳ tinh tế, “Cũng không biết công công thích cái dạng gì.”

Lý Đức Trung nhận lấy, mặt lộ vẻ vui mừng, “Thay lão nô cảm ơn công chúa.”

Trịnh ma ma cười cười không có hé răng.

Lý Đức Trung nói, “Vậy lão nô đi trước bẩm báo bệ hạ, Trịnh ma ma tại đây vất vả chờ chút.”

Trịnh ma ma hành lễ nói lời cảm ơn, Lý Đức Trung đáp lễ xong liền đi vào.

Tuyên Hoà đế đang trả lời tấu chương, Lý Đức Trung tiến vào liền tay chân nhẹ nhàng đổi trà nóng, chờ ngài buông bút mới nói, “Là Trịnh ma ma bên Xương Bình trưởng công chúa tới, công chúa mấy ngày trước đây thấy bệ hạ, cảm thấy bệ hạ gầy rất nhiều, chuyên môn đi học nấu món ăn bệ hạ yêu thích, muốn hỏi một chút đêm nay bệ hạ có thể hay không đi Đông Cung dùng cơm.”

Tuyên Hoà đế sắc mặt dịu dàng, “Tốt.”

Lý Đức Trung nói chuyện rất có tiêu chuẩn, ông cũng không có nói đêm nay công chúa tự mình chủ trì nội trợ, chỉ nói học đồ bệ hạ thích ăn, lại hỏi Tuyên Hoà đế có rảnh không, trong lời nói đem đồ ăn đồ ăn là công chúa tự mình chủ trì.

Nghe được con gái lo lắng sức khỏe của mình, vì chính mình làm lụng vất vả, Tuyên Hoà đế trong lòng tràn đầy thương tiếc, tự nhiên đều đáp ứng.

Tiêu Nguyên Mẫn cũng không cần tự mình xuống bếp, nàng chỉ là đứng ở phòng bếp nhỏ cửa, nhìn chằm chằm là được.

Không chờ ăn cơm, Tuyên Hoà đế liền tới rồi, kiểm tra việc học hành của Tiêu Ngọc Tộ, Tiêu Nguyên Mẫn mới từ phòng bếp nhỏ lại đây, trên người còn mang theo mấy phần khói dầu.

“Phụ hoàng.” Tiêu Nguyên Mẫn hành lễ sau, nói, “Huyền Huyền đi trước rửa mặt chải đầu một chút.”

Tuyên Hoà đế nhìn Tiêu Nguyên Mẫn ánh mắt thực nhu hòa, “Mau đi đi.”

“Vâng.”

“Tỷ tỷ, phụ hoàng và Tỉ Nhi chờ tỷ.”

“Được.”

“Phụ hoàng, chúng ta muốn ăn nhiều một chút, tỷ tỷ làm đồ ăn ngon.” Tiêu Ngọc Tộ như là nói bí mật nhỏ, cùng Tuyên Hoà đế kề tai nói nhỏ, “Ngô, liền tính không thể ăn, cũng muốn ăn nhiều một chút, nếu không tỷ tỷ sẽ thương tâm.”

Tuyên Hoà đế cười ra tiếng tới, “Tốt, đều nghe Tỉ Nhi.” Lại hỏi Tiêu Ngọc Tộ mấy vấn đề, Tiêu Ngọc Tộ đều trả lời ra, mỗi lần trả lời xong, liền dùng đôi mắt trong suốt nhìn Tuyên Hoà đế, chờ Tuyên Hoà đế khen ngợi.

Ba người con trai khác, Lục hoàng tử tuổi còn nhỏ, nhìn không ra tới cái gì, chính là Nhị hoàng tử cùng Tứ hoàng tử, thấy chính mình không phải thật cẩn thận chính là lo lắng lấy lòng, nơi nào có giống Tiêu Ngọc Tộ, giống như là cha con bình thường, Tuyên Hoà đế tuy không có khích lệ bé, lại sờ đầu của bé.

Tiêu Nguyên Mẫn thay đổi một bộ quần áo ra tới, liền nghe thấy Tiêu Ngọc Tộ đang ở cùng Tuyên Hoà đế hỏi về chuyện bạn học “Người đó hiểu được rất nhiều sao? Sẽ cùng Tỉ Nhi cùng nhau học tập sao?”

“Sẽ.” Tuyên Hoà đế vui tươi hớn hở mà nói, “Phụ hoàng chính là chọn thật lâu mới chọn được cho con.”

“Tỉ Nhi muốn nhanh lên làm người đó cùng Tỉ Nhi đi học.” Tiêu Ngọc Tộ ngọt ngào mà nói, “Chỉ có Tỉ Nhi một người làm bài tập, không tốt.”

Tiêu Nguyên Mẫn ánh mắt hơi lóe, cười nói, “Tỉ Nhi là tìm người chơi cùng đệ sao.”

“Tỷ tỷ.” Tiêu Ngọc Tộ mặt đỏ lên, “Là học bài.”

“Phụ hoàng chúng ta không để ý tới đứa bé hư.” Tiêu Nguyên Mẫn cười nói, “Đúng rồi Đạt Hề quận vương bọn họ có phải sắp tới rồi không?”

“Đúng vậy.” Tuyên Hoà đế cười nói, “Phong tục của bọn họ và chúng ta bên này không giống nhau, đến lúc đó Huyền Huyền và Tỉ Nhi cùng phụ hoàng cùng nhau xem náo nhiệt được không?”

“Được ạ.” Tiêu Ngọc Tộ thích nhất náo nhiệt.

Tiêu Nguyên Mẫn cũng tràn đầy hứng thú, Tuyên Hoà đế suy tư một chút nói, “Huyền Huyền và nhị ca con cùng đi nghênh đón sứ thần đi.”

“Chính là đệ đệ làm sao bây giờ?” Tiêu Nguyên Mẫn cắn môi dưới, “Đệ đệ không ai chiếu cố.”

“Làm Mộ Dung Hi ngày mai tiến cung, bắt đầu cùng Tỉ Nhi đọc sách.” Tuyên Hoà đế không chút do dự nói.

“Tỷ tỷ đi thôi, Tỉ Nhi sẽ ngoan.” Tiêu Ngọc Tộ cào nhẹ tay Tiêu Nguyên Mẫn, “Phải mang lễ vật về cho Tỉ nhi.”

“Được.” Hai chị em bắt đầu ríu ra ríu rít thảo luận Đạt Hề quận vương đám người sẽ là bộ dáng gì.

Tuyên Hoà đế nghe buồn cười, cũng không có ngăn cản.

Nói một hồi, hai người quyết định đến lúc đó trông thấy sẽ biết, Tiêu Nguyên Mẫn mở miệng nói, “Phụ hoàng, Huyền Huyền muốn học cưỡi ngựa, muốn học bắn tên.”

“Sao? Huyền Huyền nghĩ như thế nào học cái này?” Tuyên Hoà đế có chút nghi hoặc.

Tiêu Nguyên Mẫn mím môi mới nói nói, “Bởi vì ca ca làm được, lúc trước ca ca sẽ mang Huyền Huyền cưỡi ngựa, sẽ dạy Huyền Huyền bắn tên, Tỉ Nhi lại không có thử qua, cho nên con phải học được, mang theo đệ đệ cưỡi ngựa, bắn tên.”