Chương 7
Phía Bắc mưa rơi như trút nước, Thanh Lam cùng với một số anh chị trong công ty chuyển những thùng mì tôm, những tấm chăn bông chỉ mong giúp đỡ họ được phần nào qua khỏi cái đói và cái rét. Mưa càng ngày càng lớn, dường như Thanh Lam cô đây là lần đầu tiên đi đến nơi này nên cảm thấy có gì đó không quen. Những hạt mưa táp thẳng vào mặt cô làm cô cảm thấy đau rát, sắc mặt cô cũng có chút nhợt nhạt. Một trong số những người trong đoàn nhìn thấy sắc mặt cô có chút không ổn liền chạy lại hỏi :
" Thứ kí Lam cô có sao không, hay là cô vào trong xe trở về đi. Ở đây chúng tôi lo được rồi "
" Tôi không sao, bỏ về để anh ta cắt đầu tôi à "
" Ơ .. Tổng giám đốc đến kìa "
" Anh ta mà chịu đến đây tôi đâm đầu xuống bùn "
" Em có thể làm rồi đó " Kỳ Phong cầm ô đi tới, giày da bóng loáng cũng đã bị dính bùn đất. Anh đi đến bên cạnh Thanh Lam, đưa tay sờ lên trán cô. Sau đó quay qua nói với người đàn ông ở phía sau :
" Dương Cường, cậu ở lại tôi đưa cô ấy về. "
" Vâng thưa giám đốc "
Thanh Lam nãy giờ vẫn há hốc mồm không tin nổi vào mắt mình. Nhưng cô còn bất ngờ hơn khi cả người cô bỗng dưng được bế bổng lên.
" Này boss, anh làm gì vậy. Mau thả tôi xuống. "
" Một là nằm yên hai là tự em đâm đầu xuống bùn. Em chọn đi "
Nghe anh nói vậy, cô đành phải yên lặng mặc cho anh ôm. Ánh mắt cô không kiềm chế được mà nhìn vào mấy đống bùn phía dưới, tưởng tưởng ra cái cảnh mình đâm đầu xuống nó. Nhão nhão, ôi thôi còn vế sau cô cũng không dám nghĩ đến nữa.
Kỳ Phong nhìn người trong lòng mình ngoan ngoãn nằm yên, nở một nụ cười đắc ý.
Anh bất chấp mưa gió lái xe quay trở về thành phố F. Con siêu xe dừng lại trước cửa ngôi biệt thự, sau đó anh ôm lấy Thanh Lam đi vào nhà rồi đặt cô nằm xuống giường.
" Em sốt rồi để tôi đi lấy thuốc hạ sốt cho em "
" Là ai bắt tôi đến cái nơi quỷ quoái đó để giờ tôi mới bị như vậy chứ. Cái đồ giả tạo nhà anh "
" Em nói gì "
" Không có gì "
------
Thanh Lam cô tỉnh dậy đã là hai giờ chiều, đúng lúc đó chuông điện thoại của cô reo lên.
" Dạ cháu nghe "
" Hôm nay là hạn cuối cùng của cháu rồi đó, 2 ngày sau bác sẽ bay về nước "
" Dạ vâng ạ. Con chào bác "
Thanh Lam cô lại mở điện thoại ra xem lịch, oh my got!!! hôm nay là cuối tháng. Cô chết mất thôi, vội vàng nhảy xuống giường chạy đến thư phòng của Kỳ Phong .
" Boss tôi nói cho anh biết, hôm nay là hạn cuối cùng anh nhất định phải chọn được một cô gái ra mắt mẹ anh. 2 ngày sau phu nhân sẽ về nước "
" Được, tôi cũng đang muốn cho mẹ tôi gặp con dâu tương lai của bà ấy "
" Ba tiếng sau gặp mặt tại công ty "
Nói rồi Thanh Lam chạy một mạch ra ngoài, sau đó chỉ thấy bên ngoài có tiếng động cơ xe.