Chương 5
Lưu Huân nhìn ba mình:" Con không bỏ "" Mày...vợ mày đang nằm ở đó kìa " Ông tức giận, đi lại chỗ cô.
Ông đỡ cô lên, rồi nhìn quản gia:" Gọi bác sĩ đến "
" Vâng " Quản gia vội chạy đi gọi bác sĩ.
" Cậu giúp tôi đưa thiếu phu nhân về phòng " Ông nhìn vệ sĩ nói tiếp.
Vệ sĩ đứng gần đó, chạy đến bế cô lên, rồi lên phòng.
Lưu lão gia đứng dậy, rồi nhìn giúp việc:" Cô nấu cháo...thiếu phu nhân tỉnh dậy thì đem lên cho con bé "
Có ba chồng thế này...chắc chị em nào cũng muốn kết hôn quá đi!!!
Lưu lão gia điềm tĩnh đi lại chỗ anh.
Chát!
Ông tát anh một cái.
" Mày là bị thần kinh à? Mấy năm qua thì đợi con bé đủ tuổi để kết hôn, giờ được rồi chán cơm thèm phở à? " Ông quát lớn.
Cô ả đứng bên cạnh, sợ núp vào anh.
Lưu Huân lúc này đẩy cô ả ra, rồi nói:" Bây giờ con chán rồi đấy..."
Đây là lần đầu cha con nhà họ Lưu cãi nhau thế này.
" Hai đứa vẫn chưa động phòng đúng không? Vậy li hôn đi, tao tìm chồng khác cho con dâu tao...dù sao anh mày chưa cưới vợ, gả con bé cho anh mày cũng không chết "
" Ba..."