Không Nghĩ Sẽ Yêu Em

Chương 15

_Ngày mới vui vẻ...hi hi

Nhược Nhược tuy còn yếu nhưng cũng tranh thủ đi làm, cô sợ mất tiền lương, Nhược Nhược vẫy tay chào những đồng nghiệp trước cổng, cô chào hỏi nhưng chẳng ai thèm để ý

_Ngày mới vui vẽ

Nhược Nhược vẩy tay chào lần nữa, lần này thì chiếc siêu xe bóng loán trước mặt có người bước xuống...cô rụt tay về ngay vì người đó là Ôn Thiếu Phàm, cô sợ quá lủi nhanh vào trong, người nào đó suy tư cho hai tay vào túi nhìn cô bằng con mắt đầy sát khí, tuy không có gì để nổi giận nhưng vẫn cố ý dùng cái lạnh lùng lườm người ta

_Nhược Nhược, hôm nay cả tổ được nghĩ mà vẫn tính lương, mấy bộ phận quan trọng khác cũng được nghĩ thế cô đi làm gì...không thấy thông báo hả? lú lẫn bất cẩn

Nhược Nhược vừa bước vào đại sảnh thì hai màng nhỉ của cô lập tức tiếp nhận giọng nói thánh thót của tổng phụ trách

_Lúc người ta cho nghĩ thì đi làm, còn lúc người ta đi làm cô nghĩ là sao? Nhược tiểu thư à ở đây là tập đoàn lớn chứ không phải cái chợ

Nhược Nhược cúi đầu nghe mắng, đúng là thời gian gần đây cô nghĩ làm hơi nhiều, cô đang buồn bã nghe mắng thì Ôn Thiếu Phàm lại đứng khoanh tay nhìn cô bị mắt, lúc này cô chỉ ước có cái hố để chui xuống cho đỡ quê

_Tổng phụ trách tôi đã sai, tôi xin lỗi, nếu hôm nay được nghĩ thì tôi về được chưa? à...mà sao hôm nay cả tổ cùng mấy bộ phận khác được nghĩ vậy?

_Trời ơi, đầu cô toàn bả đậu hả? hôm nay là tiệc kỷ niệm ngày thành lập hãng hàng không, những bộ phận khác được nghĩ ở nhà tối đi tham dự, cô đó làm ơn chú ý một chút...khẩn trương len

_Vậy hả? tôi không có liên quan về trước nha? hihi

Nhược Nhược cúi đầu, cô lùi dần lùi dần về phía cửa đi về thì..

_A..ây da

Nhược Nhược lùi một hồi thì va phải một người, mà người đó không ai khác chính là anh

_Ôn...Ôn...chủ tịch...xin lỗi tôi đi trước

_Nhược Nhược

_HẢ?

Cô đứng hình khi cái miệng của anh nhếch lên gọi tên cô, cô biết là có chuyện chẳng lành, giọng nói u ám đó có gì tốt lành đâu, cô đau khổ mím môi khóc thầm

_Tối nay....

_Tối nay tôi bận, thật sự rất bận, Ôn chủ tịch, hôm nay là ngày nghĩ cho nên Ôn chủ tịch không thể kiếm chuyện sai khiến tôi đâu, đi trước hihi

Nhược Nhược ngẩn cao đầu cướp lời khi anh chưa kịp nói hết câu, cô chạy thật nhanh cố ý không để anh đề cập đến chuyện dự tiệc tối nay

_Phương Phương....vậy là hôm nay chúng ta có thể đi chơi thoả thích rồi haha

Nhược Nhược nhảy chân sáo rất vui vẻ, vừa ra về vừa nói to, lần nữa anh đi ra đại sảnh nhìn cô vui cười rất đáng yêu những lúc thế này anh chỉ muốn ở bên cô, nhưng tiếc quá hôm nay cô được nghĩ...

Nhược Nhược về nhà, cô thấy

tiểu Phương đang ngồi cau mày trước cái gương nhỏ

_Ê tiểu Phương hôm nay chúng ta đi chơi thâu đêm đi hôm nay tôi rảnh kkk

_Cái đầu cô, tối nay tôi phải đến buổi tiệc đón khách trước đại sảnh, phải nan nỉ mãi tôi mới có cơ hội nằm trong 100 tiếp viên ưu tú của hãng hàng không cho nên đừng có mà rủ rê tôi đi chơi

_Thế sao còn cau mày?

_Là vì không biết tối nay trang điểm thế nào cho bắt mắt, tôi nói cho cô biết nha ở buổi tiệc biết bao nhiêu là đại gia giàu có, phong độ đẹp trai, nhỡ như tôi lọt vào mắt họ thì sao? hihi

Tiểu Phương ngã ra sàn mơ mộng, cô nằm lên chân Nhược Nhược nghĩ ngợi

_Đi vui vẻ nha, hừ...

Nhược Nhược xưa giờ không thích tiệc tùng ồn ào, nhất là mấy nơi có nhiều người lạ, cô chỉ thích mấy buổi tiệc... nói chung là tầm cỡ với cô, còn buổi tiệc tối nay...thật sự quá xa hoa...

_Nhược Nhược, tối nay đi chung đó

_Điên à...

Cô nghe được đi chung là cả người nổi da gà, đồng ý cô biết mấy hotgirl ai cũng muốn có thiếp mời để tham gia, nhưng với cô có mời mười tấm thiệp loại vip cô cũng không muốn đi

_Sao điên? đi phụ giúp tôi chứ, khi tôi đón khách xong thì phải thay quần áo, chỉnh sửa tóc để nhập tiệc, cô đi theo phụ giúp tôi chứ, yên tâm nhanh lắm, hay...hay cô không muốn bạn tốt của cô có đại gia để ý?

Tiểu Phương ngồi bật dậy, cô bóp mồm Nhược Nhược cau mày hỏi, cô có vẻ nghi ngờ chẳng lẽ tiểu Nhược cô quen biết lại đi ganh tị với mình

_Được được tôi theo giúp cô, mệt ghê...để xem cô làm thế nào đưa tôi đến

Nhược Nhược mặt mày ủ dột phải nói là bất đắt dĩ lắm cô mới đến đó, nếu không đi Phương Phương sẽ suy viễn cô ganh tị không muốn bạn tốt gặp được đại gia, mà nếu đi thì sẽ gặp ai kia, cô còn suy nghĩ biện pháp để không gặp Ôn thần trong bữa tiệc,