Chương 23: Hiệp hội ngọc thạch (trung)
Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: truyenfull.vn
"Một lát nữa hãy cắt tiếp, bây giờ tôi giới thiệu cho cậu một người!"
Trương Vĩ khoát tay rồi đi tới bên người Lý Dương:
"Lý tiên sinh, thấy thế nào? Có nhìn trúng khối nào không? Tôi đưa cậu một khối để chơi đùa nhé!"
"Trương tổng, ngài quá khách khí, nếu có hứng thú thì tôi sẽ mua!"
Lý Dương vội vàng đứng dậy, tuy những khối đá này có giá không cao nhưng dù sao thì giá của nó cũng dao động từ mấy trăm tới mấy nghìn, Trương Vĩ và Lý Dương coi như vừa mới quen biết vậy mà lại ra tay hào phòng như vậy nên Lý Dương rất có hảo cảm.
"Ha ha, mua cái gì mà mua, mấy khối này đều để trưng cho có, chúng chỉ có thể lừa gạt người mới mà thôi, đến đây nào Lý lão đệ, tôi giới thiệu vài chuyên gia cho cậu quen!" Trương Vĩ cười nói, hắn lôi kéo Lý Dương đi về phía máy cắt thạch.
"Cố lão, Tư Mã, Hạo Dân, đây là Lý Dương Lý tiên sinh mà tôi đã từng đề cập tới, Lý tiên sinh, vị này là Cố lão, là người lớn tuổi nhất trong hiệp hội cũng là ngôi sao sáng trong giới ngọc thạch ở Minh Dương chúng ta!"
Trương Vĩ lôi kéo Lý Dương tới trước mặt một người hơn năm mươi tuổi rồi bắt đầu giới thiệu, Lý Dương vội vàng tiến lên bắt tay, so với tuổi của Cố lão thì Lý Dương quả thật còn rất trẻ.
"Quả là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, chuyện của Lý tiên sinh chúng tôi đã được nghe kể, cậu có thể đến đây quả thật là đã nể mặt hiệp hội chúng tôi!"
Cố lão cười ha hả gật đầu, Lý Dương thì bị bọn họ nói tới mức hồ đồ nên chỉ có thể ngây ngô cười.
Trương Vĩ chỉ về phía Tư Mã Lâm đang đứng bên cạnh máy cắt, nói:
"Tư Mã Lâm, người quản lý công việc ở hiệp hội, có nghiên cứu rất nhiều trong việc đổ thạch, ngày hôm qua mới từ Bình Châu trở về, hắn mang về ba khối nguyên thạch, hôm nay quả nhiêu là đã tăng giá!"
"Lão Trương cậu không phải là làm xấu mặt tôi sao, trước mặt Cố lão và cậu thì tôi làm gì có phần!"
Tư Mã Lâm cố ý hạ thấp mình, nhưng mà ngay lập tức hắn liền nở nụ cười, vừa mới đổ tăng nên tâm trạng hắn rất tốt vì vậy nói dối cũng không giống thật.
"Chào Tư Mã tiên sinh, sau này xin ngài chỉ dạy nhiều hơn!" Lý Dương gật đầu chào, Trương Vĩ lại duỗi tay chỉ về phía người cuối cùng-Vương Hạo Dạn.
Vương Hạo Dân không dợi Trương Vĩ giới thiệu mà chủ động đi tới bắt tay Lý Dương:
"Tử Kim châu báu-Vương Hạo Dân, rất vui được làm quen với cậu!"
"Chào Vương tổng, thật vui khi được làm quen với ngài, tên của ngài tôi đã nghe rất nhiều lần!"
Lý Dương vội vàng bắt tay, lời mà hắn nói kỳ thật cũng không phải là khách khí, cái tên Tử Kim châu báu và Vương Hạo Dân hắn nghe qua không ít lần, Tử Kim châu báu là lão đại của ngành kinh doanh châu báu ở Minh Dương, tuy rằng không thể so với công ty An Thị và Lão Phượng Tường nhưng Ở Minh Dương thì cũng coi như là đứng đầu.
"Tôi lớn hợn cậu vài tuổi, nếu không ngại thì tôi sẽ gọi cậu là Lý lão đệ!" Vương Hạo Dân mĩm cười lắc đầu, Lý Dương phát hiện Vương Hạo Dân thì ra cũng là một người hào sảng.
"Đương nhiên không thành vấn đề!" Lý Dương vội vàng trả lời
Vương Hạo Dân nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:
"Tốt, Lý lão đệ cậu tiền đồ vô lượng, tôi tin là không tới vài năm thì người trong Minh Dương không ai là không biết tới tên của cậu!"
"Hai người đừng vội nói chuyện, tôi mời Lý tiên sinh tới đây chính là vì muốn mời cậu ta gia nhập hiệp hội của chúng ta, mọi người thấy thế nào?"
Trương Vĩ cười ha hả đi tới, Lý Dương có chút sững sốt rồi nở nụ cười.
"Cậu là hội trưởng, cậu quyết định là được rồi, chúng tôi không có ý kiến!"
Vương Hạo Dân là người đầu tiên đưa ra ý kiến, Tư Mã Lâm thì đang chứ ý tới khối nguyên thạch, khi nghe Trương Vĩ nói vậy thì hắn xua tay nói:
"Không cần hỏi tôi!"
"Cố lão, ngày thấy thế nào?" Thái độ của Tư Mã Lâm dường như Trương Vĩ đã đoán được nên khi Tư Mã Lâm vừa trả lời thì hắn đã quay qua hỏi Cố lão.
Cố lảo cúi đầu suy nghĩ một hồi sau đó cảm thán nói:
"Tôi đồng ý, ngọc thạch hiệp hội quả thật là nên hấp dẫn thêm một số người trẻ tuổi gia nhập!"
"Mấy vị đều đồng ý thì tôi thấy không có vấn đề gì nữa, Lý tiên sinh, cậu thấy thế nào?"
Trương Vĩ cười cười nhìn Lý Dương hỏi, Lý Dương lúc này vẫn còn chưa hiểu xảy ra việc gì, hắn quả thật hứng thú với hiệp hội ngọc thạch, nhưng việc này không có nghĩa là hắn sẽ tùy tiện tham gia một hội mà hắn không hề quen thuộc.
Lý Dương nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
"Trương tổng, xin lỗi, tới bây giờ thì tôi vẫn chưa hiểu là ngài đang nói gì, hiệp hội ngọc thạch Minh Dương rốt cuộc là đang làm gì?"
Trương Vĩ đột nhiên vỗ ót mình một cái, hắn nói:
"Tôi quả thật là hồ đồ, tôi vậy mà quên nói việc này, là như thế này, hiệp hội ngọc thạch Minh Dương không phải là tổ chức của chính phủ, trên thực tế đây chính là một liên minh của những người đam mê ngọc thạch, tôi được mọi người tin cậy nên đảm nhiệm chức hội trưởng, bởi vì do nguyên nhân ở tôi nên trụ sở chính của hiệp hội tạm thời đặt ở nơi này!"
Tư Mã Lâm bên kia đã sắp cắt xong khối nguyên thạch còn lại, Trương Vĩ ở bên này thì không ngừng giời thiệu cho Lý Dương, sau khi Trương Vĩ giới thiệu xong thì Lý Dương cuối cũng cũng hiểu ra một chút.
Hiệp hội ngọc thạch Minh Dương là một tổ chức tư nhân, cụ thể hơn thì đây là một liên minh của những người ham mê ngọc thạch, điều lệ tham gia hoạt động không phức tạp, cũng không có cứ điệm cụ thể, lúc bình thường thì mọi người thường hay tới Thúy Ngọc Hiên tụ hội thôi.
Cơ cấu như thế bình thường đều rất nhỏ, ngọc thạch hiệp hội cũng không ngoại lệ, thành viên trong hiệp hội tổng cộng chỉ mới hơn hai mươi, Trương Vĩ là hội trưởng, ngoại trừ hắn còn có bốn người tham gia xữ lý công việc là Cố lão, Vương Hạo Dân, Tư Mã Lâm và một người khác là Trịnh Khải Đạt hôm nay không có tới, mọi việc trong hiệp hội đều do bốn người Cố lão và Trương Vĩ xử lý cho nên lúc nãy Trương Vĩ mới hỏi ý kiến của ba người.
Trương Vĩ sở dĩ mời Lý Dương chủ yếu là vì chiến tích của Lý Dương ở Thanh Đảo, đầu năm nay, đổ ra Phỉ Thúy không khó nhưng mà đổ ra cao cấp Phỉ Thúy thì không phải vậy. Đầu năm trước Minh Dương xuất hiện một chuyên gia đổ thạch, hắn đổ bảy khối thì có hai khối tăng giá mạnh, việc này làm cho mọi người bàn tán trong một thời gian dài, cho nên vừa mới nghe chiến tích của Lý Dương thì Trương Vĩ lập tức có ý định mời Lý Dương gia nhập, nếu được thì danh tiếng của hiệp hội sẽ gia tăng rất nhiều.
Sau khi hiểu được việc này Lý Dương không nhịn được có chút lắc đầu, hắn thật sự có chút hết chỗ nói, những thành thị xung quanh đều có hiệp hội ngọc thạch, ngoại trừ buôn bán ngọc thạch thì thứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất với những người này chính là đổ thạch, thành viên của các hiệp hội tụ tập hàng năm ở một chỗ cũng chính vì đổ thạch, người nào đổ tăng nhiều, tăng mạnh thì lúc tụ hội sẽ có mặt mũi, Minh Dương đã ba năm liên tiếp đứng vị trí thứ hai đếm ngược từ dưới lên nên cũng khó trách Trương Vĩ lại sốt ruột như vậy.
Hiểu được điểm này nên Lý Dương cũng không có thành kiến gì với hiệp hội ngọc thạch nhưng hắn cũng không định gia nhập, trình độ của mình như thế nào hắn rất rõ ràng, đổ tăng thì hắn không sợ bất cứ kẽ nào nhưng nói về trụ cột tri thức thì quả thật là đang làm khó hắn.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ