Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Hơn nửa tiếng sau, Nguyễn Ấu San liền chụp hình đề thi tiếng Anh mới làm xong gửi qua, còn gửi cả đáp án tham khảo nữa.
"Thẩm tiên sinh giúp em dò đáp án nha, em đi tắm cái đã!"
Mười phút sau, Nguyễn Ấu San tắm xong bước ra.
Lúc này cũng đã nhận được tin nhắn của Thẩm Túc trên Wechat, đầu tiên là liệt kê hàng loạt những chỗ cô làm sai.
Sau đó hỏi liên tục 3 câu: "Vì sao em không làm phần nghe với phần viết?"
"Em làm bài nhanh như vậy mà có thể đúng đến 90% cơ à?"
"Lúc nãy em có nhìn trộm đáp án không đó?"
Câu cuối nghe không khác gì bố già chất vấn con gái vậy đó.
Nguyễn Ấu San vì để duy trì thân phận học sinh trung bình của nguyên thân mà đã cố tình làm sai mấy câu, chứ thật ra, kiếp trước cô thi đại học điểm thi được 143 điểm lận đó, độ khó bài thi cũng không phải dạng vừa đâu.
"Đề này vừa hay có nội dung em mới học xong cho nên còn nhớ bài nhiều. Đề bài cũng tương đối đơn giản, cho nên mới làm đúng nhiều như vậy. [Bảo bảo uỷ khuất nhưng bảo bảo không nói.jpg]"
"Phần nghe với phần viết tốn nhiều thời gian, mà giờ em buồn ngủ quá rồi, mai làm có được không?"
Thật ra là Nguyễn Ấu San không tin Thẩm Túc thật sự muốn thức khuya để làm bài chung với cô.
Thẩm Túc ở bên kia đọc được tin nhắn của Nguyễn Ấu San, trong lòng liền tin răm rắp, lại còn cảm thấy áy náy với mấy cái tin nhắn trước của mình.
Thành tích ngày xưa của Nguyễn Ấu San không tốt là vì cô ấy không có ý định học tập nghiêm túc thôi! Bé con nhà anh thông minh thế này, nếu bỏ công bỏ sức ra học thì thành tích đương nhiên phải khác chứ!
Nghĩ đến việc cô bận rộn cả một ngày, anh cũng không nỡ ép cô làm cho xong hết đề này: "Đi ngủ đi, ngày mai làm mấy phần còn lại gửi qua cho tôi xem."
"Ngủ ngon."
Nguyễn Ấu San: "Được ạ. Thẩm tiên sinh cũng ngủ ngon nhé!"
Đợi đến lúc Thẩm Túc nằm lên giường, lúc chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì liền hiểu ra vì sao Nguyễn Ấu San chọn làm đề tiếng Anh mà còn lược bỏ mấy phần. Là bởi vì cô không muốn khiến anh đợi lâu, muốn để anh đi nghỉ ngơi sớm đó!
Theo như lời của cư dân mạng chính là, bảo bối nhà anh là một tiểu thiên sứ đó, nghe mà ấm lòng ghê!
*
Nguyễn Ấu San bên này vừa mới tắm xong nên đầu óc cũng còn tỉnh táo, cho nên liền làm luôn phần nghe và phần viết, sau đó chụp lưu lại vào điện thoại.
Còn hai phút nữa là đến nửa đêm, Nguyễn Ấu San nằm trên giường, phát hiện ra group chat nhỏ của cô, Ngu Tịnh, Bùi Ưu, và Tưởng Mỹ Thiến, cùng với group chat chung với các thí sinh khác vẫn còn đang hoạt động rôm rả.
Đêm nay, không chỉ có màn "tâm sự" cùng với Tiêu ảnh đế, mà tập hai của chương trình cũng được phát sóng. Chủ đề của tập này là "luyện tập ca khúc chủ đề, lần nhận xét phân lớp thứ hai".
Nếu không phải tối hôm nay có Tiêu Thượng Kỳ ghé thăm, hẳn là cả đám đã ngồi xem tập hai phát sóng thế nào rồi.
Nguyễn Ấu San về đến ký túc xá đã lo cắm đầu giải đề, đến lúc này mới nhớ ra, vì thế mở trang chủ đài Tencent xem bình luận, sau đó cũng vào lướt Weibo một chút.
Có vẻ tập này được mọi người ủng hộ khá nhiều, ratings lại tiếp tục tăng.
Cô cùng với đồng đội phối hợp hỗ trợ nhau, lần thứ hai đạt được vị trí center nhờ vào thực lực, lại gom thêm vô số fan, lượng fan trên tài khoản chính càng lúc càng tăng.
Đến khi tiết mục của tập này kết thúc, quan hệ giữa cô và Tô Mạn Nhu phải nói là giương cung bạt kiếm.
Lần đầu tiên là lúc rút thăm ở buổi công diễn đầu tiên, hai bọn họ trở thành đối thủ.
Sau đó là chuyện ở nhà ăn, Tô Mạn Nhu chạy lại hỏi vì sao không thích cô ta, cô ta đã làm sai chuyện gì?
Nguyễn Ấu San lúc đó còn nói móc: "Bộ tôi không thích ăn cà rốt thì tức là cà rốt đã làm sai chuyện gì sao?"
Bởi vì Nguyễn Ấu San nói mấy câu tấu hài mà mặt mày không có biểu cảm, người xem thi nhau cười ha ha cả buổi, có mấy người còn cắt ra làm gif chế nữa.
Sau đó là cảnh Tô Mạn Nhu lùi về sau bị đυ.ng eo, muốn đổ lỗi cho Bùi Ưu.
Bên phía chương trình cũng mặn mà lắm, ghép đoạn Bùi Ưu nháo "tôi muốn đi nhảy lầu tự tử để chứng minh sự trong sạch" ngay sau đó. Đến lúc cả đám kéo ra đến nơi thì phát hiện Bùi Ưu đang "nhảy lầu thang", tập hai kết thúc tại đó.
Tập hai vừa mới chiếu, hashtag "Bùi Ưu nhảy lầu tự chứng minh trong sạch" liền trực tiếp leo lên hot search.
Trong group nhỏ bốn người.
Bùi Ưu: "Ây dô, cả cuộc đời lần đầu tiên lên hot search, vậy mà là vì tôi đòi "nhảy lầu" chứ không phải vì tài năng của tôi!"
Ngu Tịnh: "Lên được hot search là mừng rồi muốn gì nữa má! [vừa hâm mộ vừa ghen tị.jpg]"
Tưởng Mỹ Thiến: "Hâm mộ thiệt sự luôn á."
Nguyễn Ấu San cũng hùa theo: "Ưu Ưu, cậu hãy tự biết chừng mực đi. Lần này tớ chỉ có mỗi một cái gif chế thôi nè."
Bốn người nói chuyện một hồi xong cũng chúc nhau ngủ ngon rồi kết thúc.
*
Ngày hôm sau là ngày tổ chức buổi công diễn thứ hai.
Nguyễn Ấu San nhớ ra tối hôm qua quên hỏi đại ca Thẩm hôm nay có thể tới xem cô biểu diễn được hay không.
Nghĩ một hồi, cảm thấy cũng chẳng cần phải hỏi. Thân làm fan bố như anh, nếu có thời gian, Thẩm Túc nhất định sẽ đến. Nếu không thể đến tức là có việc bận rồi.
Nguyễn Ấu San bận rộn cả một buổi sáng, từ lúc ăn sáng xong tới giờ không hề có thời gian mở điện thoại lên xem.
Vì để phòng ngừa việc có người ngầm ý phá hoại trang phục diễn như chuyện của Nguyễn Ấu San lần trước, toàn bộ trang phục diễn lần này đều được phát ra để các thí sinh mặc lúc duyệt sân khấu luôn.
Nguyễn Ấu San cẩn thận kiểm tra quần áo của mình, đảm bảo không có trục trặc gì xảy ra.
Buổi chiều, xe buýt trên đường đi đến sân vận động, Nguyễn Ấu San lúc này mới thấy tin nhắn của Thẩm Túc: "Hôm nay có việc, buổi tối có thể khá trễ mới đến."
Nguyễn Ấu San: "Vâng ạ, nếu anh bận quá không đến cũng không sao."
Thẩm Túc bên kia không nhắn lại, chắc là đang bận rồi.
Bảy giờ tối, sân khấu biểu diễn lần hai chính thức bắt đầu!
Lúc này, mỗi đội đều đã hiểu thực lực của đối thủ, không còn giống như lần biểu diễn đầu tiên, thực lực chênh lệch thấy rõ nữa. Lần này, các đội đều ngang tài ngang sức, sân khấu cũng vì thế mà trở nên đặc biệt hơn.
Bùi Ưu thuộc về nhóm rap, lúc biểu diễn là một bài tiếng Trung, hiệu ứng sân khấu thật sự rất tốt.
Chu Duy cũng ở trong nhóm rap, mỗi động tác đều tràn ngập hơi thở hip hop, cũng xuất sắc không kém.
Điểm khác biệt so với đêm diễn đầu tiên chính là, sau khi mỗi nhóm biểu diễn xong, khán giả sẽ liền bình chọn cho ba thí sinh xuất sắc nhất của mỗi nhóm.
Sau đó, người được bình chọn nhiều nhất sẽ được vinh dự ngồi vào vị trí "Nữ hoàng bình chọn" trên sân khấu.
Ví dụ như, trong nhóm của Bùi Ưu, Bùi Ưu đạt được 5325 phiếu bầu, là người có điểm bình chọn cao nhất, nên sẽ ngồi lên vị trí "Nữ hoàng bình chọn" đầu tiên.
Nhóm của Chu Duy biểu diễn xong, Chu Duy đạt được 5116 lượt bình chọn, tuy là cao nhất nhóm, nhưng vẫn thấp hơn so với Bùi Ưu, cho nên Bùi Ưu tiếp tục ngồi yên ở đó.
Sau đó, cũng có vài nhóm khác lần lượt lên biểu diễn, đều thể hiện thực lực của mình.
Lúc đội của Ngu Tịnh lên sân khấu, tiết mục của họ vẫn là một bài hát phong cách nhẹ nhàng, hoạt bát, vui vẻ. Nhưng khác với hình tượng trước kia của cô là phong cách đáng yêu xinh đẹp, lần này Ngu Tịnh đột phá, chọn phong cách gợi cảm, mái tóc hồng nhạt đặc trưng đã được nhuộm tạm thành màu đen. Công chúa phấn hồng ngày xưa nay trên sân khấu toát ra một mị lực khác biệt, được rất nhiều người khen ngợi.
Ngu Tịnh được 5427 điểm bình chọn, thành công khiến cho Bùi Ưu phải nhường ngôi.
Ngu Tịnh vô cùng vui vẻ: "Bùi Ưu, tớ đánh bại cậu rồi nè nha!"
Bùi Ưu cũng cười vô cùng vui vẻ: "Không sao, đợi lát nữa San San lên sân khấu, cậu cũng phải nhường ngôi thôi à. Lát nữa tớ ở dưới kia đợi cậu."
Ngu Tịnh: "..... Bộ để tui đắc ý một chút cũng không được hả?"
Nhưng mà, lúc Ngu Tịnh ngồi trên ghế nữ hoàng kia, không phải bị Nguyễn Ấu San soán ngôi mà lại là Tô Mạn Nhu, người biểu diễn sau cô hai tiết mục.
Tô Mạn Nhu lần này hát một bài ca trữ tình "Ánh dương nơi địa ngục", cô ta tuy rằng hát chưa thật sự tốt, nhưng ít ra vẫn đạt được tiêu chuẩn cần có.
Nhưng lần này Tô Mạn Nhu thành công như vậy là vì so với những người chung nhóm thì cô ta có kỹ thuật nổi trội hơn, lại còn thêm việc hôm nay cô ta chọn mặc một bộ váy ngắn màu tím, từ hình tượng tươi mát trước kia hoá thân thành một cô gái gợi cảm, hoá trang cũng sắc nét hơn ngày thường.
Bài hát vừa kết thúc, Tô Mạn Nhu được 5639 điểm bình chọn, thành công ngồi vào chiếc ghế cao nhất kia.
Nhóm của Nguyễn Ấu San là nhóm biểu diễn cuối cùng.
Là một bài nhảy yêu cầu độ gợi cảm và quyến rũ cao "Tonight I fell in love with you".
Giai điệu rất êm tai, ca từ cũng rất bay bổng, đêm nay, đôi ta cùng nhau sa vào bể tình.
Lần này, trang phục diễn của Nguyễn Ấu San là một bộ váy lụa màu đen có thắt lưng bạc, trong giai điệu ngọt ngào kia liền tăng thêm vài phần quyến rũ.
Càng khiến cho khán giả thích thú hơn cả, là khi Nguyễn Ấu San bước lên sân khấu, trên môi còn cắn thêm một đoá hồng đỏ.
Đoạn dạo đầu tuy gợi cảm nhưng cũng không thể gọi là quá đặc sắc, nhưng một đoá hồng, từ trong miệng chuyển sang cầm trên tay, lại trở thành đạo cụ thu hút sự chú ý của người khác.
Đến đoạn điệp khúc, Nguyễn Ấu San ném đoá hoa đi, ở trên sân khấu nâng chính giữa mà biểu diễn một đoạn solo, vô cùng cuốn hút, tức thì khiến cả hiện trường nổ tung!
Khán giả bên dưới đều cùng nhau hô to: "Nguyễn Ấu San xinh đẹp! Đêm nay chúng ta cùng em sa vào bể tình! A a a a a a a!"
Đến đoạn chấm điểm bình luận, Nguyễn Ấu San được 6318 điểm, trở thành nữ hoàng mới, khiến cho Tô Mạn Nhu phải rời ghế.
Tô Mạn Nhu lần này quản lý biểu cảm vô cùng tốt, còn bày ra vẻ mặt chân thành mà nói với Nguyễn Ấu San: "Chúc mừng San San, cậu thật sự rất xuất sắc."
Nguyễn Ấu San cũng khách sáo hùa theo: "Cảm ơn, cậu cũng không tồi."
Tô Mạn Nhu chắc trong lòng đang hận không thể nhanh chóng rời khỏi đây, vậy mà bên ngoài lại bày ra vẻ mặt vô cùng thân thiện. Không hổ danh dân chuyên, quả nhiên lợi hại.
Bởi vì nhóm của Nguyễn Ấu San là nhóm cuối cùng, Nguyễn Ấu San ngồi ở ghế vương cũng đồng nghĩa với việc cô là người chiến thắng ở đêm diễn thứ hai này.
Nguyễn Ấu San ngồi ở nơi cao nhất trên sân khấu, nhìn xuống bên dưới khán giả, chỗ trống phía trước phòng nghỉ kia nay đã được thay thế bằng một thân ảnh rất quen thuộc.
Là Thẩm Túc.
Hai người tưởng chừng cách nhau rất xa nhưng lại cảm giác thật gần.
Đại ca Thẩm vẫn đang quan sát cô biểu diễn nãy giờ, bắt được ánh mắt của cô mà giơ ngón tay cái lên, ý muốn nói "Em là người xuất sắc nhất."
Nụ cười trên mặt Nguyễn Ấu San trở nên rạng rỡ hơn mấy phần, nhìn khắp khán phòng, tay đặt lên bên ngực trái.
Sau đó, nháy mắt một cái, gửi một nụ hôn vào gió.
Một màn này chính thức hạ gục toàn bộ khán giả!
Người xem ngồi bên dưới liền la hét thật to: "Aaaaahhh! Bà xã San San, đêm nay tôi nguyện chìm vào bể tình cùng em!"
Sau khi kết thúc chương trình, các thí sinh lui vào hậu trường tập hợp.
Phó Việt Hành tuyên bố: "Ngày mai, phần đông các bạn sẽ được nghỉ một ngày."
Mười thí sinh đạt điểm bình chọn cao nhất sẽ có một buổi chụp hình đại diện sản phẩm vào buổi chiều ngày mai.
Ngoài buổi chụp hình đó ra thì không còn lịch trình nào được xếp vào buổi sáng và tối, có thể coi đây là một ngày nghỉ ngơi!
Qua ngày hôm sau nữa tại trường quay mà tiến hành ghi hình màn sàng lọc 50 thí sinh, giữ lại 30 người, đồng thời thông báo quy tắc cho lần công diễn thứ ba.
Bởi vì ngày mai hiếm hoi lắm mới được nghỉ ngơi một ngày, không ít thí sinh liền xin phép bên phía chương trình đêm hôm đó không về lại ký túc xá.
Nếu sau đêm diễn đầu tiên Tô Mạn Nhu có thể xin nghỉ, vậy thì vì cái gì mà bọn họ không thể chứ?
Nhưng mà đại đa số mọi người ở đây xin phép với lý do vô cùng trong sáng, là vì xa nhà lâu quá rồi, muốn về thăm gia đình một chút thôi.
Đồng thời cũng có người muốn về thảo luận với công ty quản lý kế hoạch sau khi danh sách 30 thí sinh vào vòng trong được tuyên bố, để lỡ như không được chọn thì cũng có kế hoạch tiếp theo.
Triệu đạo diễn: "Muốn xin nghỉ thì các em thông báo với trợ lý Tiểu Cam, lúc về đến nhà cũng nhớ báo với Tiểu Cam một tiến. Muộn nhất 7 giờ sáng ngày ghi hình phải có mặt ở trường quay!"
Các cô gái nhỏ liền hoan hô.
Ngu Tịnh liền gọi điện cho người đại diện sắp xếp tài xế đến đón cô.
Bùi Ưu chạy lại chỗ Nguyễn Ấu San nói: "San San, nhà tớ có một biệt thự cũng gần đây, có muốn về ở nhà tớ một đêm không?"
Tưởng Mỹ Thiến bên này đang phân vân là nên về ký túc xá của chương trình hay ký túc xá của công ty, cũng chạy lại hỏi Nguyễn Ấu San.
Nguyễn Ấu San nhìn điện thoại: "Tớ.... có bạn đến đón rồi."
Tưởng Mỹ Thiến định hỏi, bạn nào của cậu tớ chẳng biết, có ai mà có thể nửa đêm đến đón cậu chứ?
Nhưng ngay sau đó, cô nàng đột nhiên nhớ tới, hình như bạn thân của mình.... có kim chủ bao nuôi.
Trước kia cô cũng không cảm thấy việc Nguyễn Ấu San có kim chủ có gì không đúng. Dù sao thời gian đầu vào giới giải trí cũng rất khó khăn, có thể gặp được một kim chủ bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền cũng coi như là may mắn lắm rồi.
Nhưng mà, bây giờ Nguyễn Ấu San xuất sắc như thế này, ưu tú là vậy, cô rõ ràng hoàn toàn có thể dựa vào thực lực của mình mà đoạt lấy vị trí center, cần gì phải có kim chủ nữa!
Huống chi khả năng của người kia có chút "không được"!
Nghĩ đến người kia dù có thế nào cũng có hơi "bất lực", Tưởng Mỹ Thiến mới cảm thấy thoải mái một chút, nhưng vẫn nhịn không được mà kéo Nguyễn Ấu San qua một bên rồi thì thầm to nhỏ: "Cậu nhất định phải biết giữ mình đó, không được để tên chó kia lợi dụng đó."
Nguyễn Ấu San:......?!
Cô làm gì có tên chó nào chứ, chỉ có một người bố vô cùng tuyệt vời thôi! Không phải bố ruột nhưng còn tốt hơn bố ruột gấp mấy lần!
Nhưng mà, việc này cũng không tiện để giải thích, Nguyễn Ấu San chỉ nói: "Yên tâm đi, tớ biết mà."
Nguyễn Ấu San mang khẩu trang vào, đi ra cửa sau của sân vận động, thấy Thẩm Túc đã đứng ở cửa đợi mình.
Nguyễn Ấu San hơi xấu hổ: "Đã để Thẩm tiên sinh đợi lâu rồi. Bình thường giờ này là giờ nghỉ ngơi của anh mà."
Thẩm Túc nhìn thấy cách đó không xa cũng có các thí sinh khác đang đi ra, liền nói: "Đi thôi, lên xe rồi nói cũng được."
Nguyễn Ấu San: "Vâng ạ."
Chiếc xe lần này không phải Rolls-Royce nữa mà đã đổi thành một chiếc Maybach, còn có tài xế nữa.
Thẩm Túc cùng với Nguyễn Ấu San ngồi ở hàng ghế sau.
Thẩm Túc hỏi Nguyễn Ấu San: "Có mệt không?"
Nguyễn Ấu San ôm lấy bờ vai trần: "Cũng không mệt lắm, em chỉ hơi lạnh thôi. Có thể chỉnh điều hoà cao lên một chút được không?"
Vừa rồi cô từ phòng nghỉ bước ra, lúc ở trên sân khấu biểu diễn cũng không thấy lạnh quá. Nếu có thấy lạnh, thì cũng phải giả vờ như không thấy gì để giữ hình tượng.
Khí trời tháng tư ở Nam Thành, ban ngày nhiệt độ còn mát mẻ, nhưng khi đêm xuống thì có hơi lạnh một chút.
Tài xế không đợi Thẩm Túc lên tiếng, đã ngay lập tức chỉnh điều hoà cao lên thêm mấy độ.
Thẩm Túc cởϊ áσ vest trên người ra, khoác lên cho Nguyễn Ấu San: "Em khoác tạm cái này, đừng để bị cảm."
Tài xế kinh ngạc mà nhìn một màn này qua kính chiếu hậu...
Thẩm tổng nổi tiếng là khối băng ngàn năm vậy mà giờ lại đích thân chăm sóc cho một cô gái nhỏ, cái này là vì mùa xuân đến khiến vạn vật xôn xao ư?
Nguyễn Ấu San lạnh đến nỗi cả người run bần bật, đương nhiên không muốn cự tuyệt chút ấm áp này: "Cảm ơn Thẩm tiên sinh."
Trên áo khoác vẫn còn vương lại chút hơi ấm của Thẩm Túc.
Nam Thành về đêm được thắp sáng bởi những ngọn đèn đường, chìm trong cơn mưa phùn đầu hạ.
Nguyễn Ấu San ngồi trên xe rất thoải mái, lại còn vô cùng ấm áp, ngồi một lúc rồi ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.
Thẩm Túc nhìn vào khuy cài tay áo màu ngọc bích trên áo của mình.
Cô chắc vẫn chưa để ý thấy hôm nay anh cố tình mang quà cô tặng.
Vốn sợ cô "chán" trên đường về nhà, anh còn cố ý chuẩn bị một ít đề nghe tiếng Anh để cô luyện tập.
Nhưng giờ đây nhìn người đẹp an tĩnh ngủ gục trên xe....
Anh có chút không nỡ gọi cô dậy.
Thôi, lỡ cô đi thi điểm không cao, chẳng phải còn có anh ở đây sao?
Bỏ chút tiền quyên góp với tài trợ ra thì có trường nào mà cô không vào được chứ.
Bố Thẩm khí phách mà ngẫm nghĩ.
Nghĩ một hồi thế nào lại nghĩ về màn biểu diễn mới nãy của Nguyễn Ấu San....
Cô khi đó khác hẳn với một Nguyễn Ấu San lúc nào cũng ngoan ngoãn trước mặt anh thường ngày.
Quyến rũ đến điên đảo chúng sinh, không khác gì một tiểu yêu tinh đi câu hồn đoạt phách người khác.
Mà tiểu yêu tinh xinh đẹp kia, đang ngồi bên cạnh anh, khoác trên người quần áo của anh, không hề có chút phòng bị nào mà ngủ yên một chỗ.... Thẩm Túc ngồi bên này chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi không hề cảm thấy lạnh chút nào, còn cảm thấy một cỗ ấm áp không tên ở đâu trỗi dậy.
Thẩm Túc:.... Khoan đã, thân là một fan bố, hơn nữa trước giờ anh cũng không phải phường nhan khống, sao lại có thể bị nhan sắc của bé con nhà mình quyến rũ thế này!
Thật sự không nên!
Thẩm Túc phỉ nhổ chính bản thân mình, Nguyễn Ấu San ở bên kia dựa cửa sổ có chút không thoải mái, liền xoay qua bên phía Thẩm Túc.
Nhưng giữa cô và anh cách nhau một khoảng, xoay qua cũng không đυ.ng nhau.
Nguyễn Ấu San nửa tỉnh nửa mê, nhỏ giọng lầm bầm: "Em ngủ một chút, lát nữa đến nơi thì gọi em."
Sau đó, cô ngả người nằm xuống....
Đỉnh đầu mềm mại, hơi hơi gối đầu lên đùi của Thẩm Túc.
Chiếc áo khoác to rộng của anh, vô tình trở thành cái chăn trên người cô.
Ghế sau của xe Maybach rất rộng, anh hoàn toàn có thể nhích ra một chút nữa, coi như tách biệt hoàn toàn không đυ.ng chạm gì nhau...
Nhưng mà Thẩm Túc lại ngồi im không dám động đậy.
Rất nhanh sau đó, xe đã đi đến trước cửa biệt thự của Thẩm Túc.
Cứ ngủ trên xe thế này cũng không thoải mái, Thẩm Túc đánh thức Nguyễn Ấu San: "Chúng ta đến nhà rồi, lên phòng tẩy trang rồi ngủ tiếp, để mặt trang điểm đi ngủ không tốt cho da đâu."
Nguyễn Ấu San mơ mơ màng màng ngồi dậy, tóc hơi rối, đôi mắt mơ hồ còn ngái ngủ, ngồi dậy một lúc rồi mới đáp: "Vâng ạ, em phải đi lên phòng, ngủ trên giường lớn...."
Nghe giống đang độc thoại tự thuyết phục bản thân tỉnh dậy hơn.
Cơn chộn rộn ban nãy trong lòng Thẩm Túc vừa mới tiêu tan, thấy một màn này trước mặt, nội tâm người cha tận tâm lại trỗi dậy.
Trời ơi bé con nhà anh lúc ngái ngủ đáng yêu ghê gớm! Dễ thương muốn chết!
Cái gì mà yêu tinh câu hồn đoạt phách chứ, là làm trò fanservice thôi, đó không phải là con người thật của cô!
~ Hoàn chương 26 ~