Edit: Hạ
Beta: Tà + Huyên
Âm lượng của Từ Ứng Hàn khi nói những lời này không hề nhỏ, cho nên Chu Nghiêu lập tức nghe được, thậm chí đánh bạo nhảy qua, giận dữ hét: “Hàn ca, cậu thân là đội trưởng, lúc này lại nói những lời đả kích lòng tin của thành viên mới như vậy, cậu cảm thấy thích hợp sao?”
Người đàn ông đang nhàn nhã vùi mình trên ghế, thấy bộ dạng giận dữ của anh ta thì cười nhạo một tiếng.
Anh nói: “Chẳng lẽ muốn tôi nói với cô ấy, nếu thua một trận thì chính là ngày tận thế. Chiến đội GT mạnh như vậy, không phải cũng chưa lọt vào vòng chung kết series S sao.”
Những lời này của anh làm mọi người sững lại một chút, cũng hợp lý đấy chứ.
“Thua không đáng sợ, đáng sợ là thua mà không có tinh thần chiến đấu, huống chi cuộc tranh tài này chúng ta chưa chắc sẽ thua, chúng ta đây có một người mới, nhưng đội đối thủ hoàn toàn là một tổ hợp mới hợp lại, sự ăn ý trong trò chơi không phải ngày một ngày hai có thể bồi dưỡng được.”
Chu Nghiêu nghe nói như vậy, mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta nhỏ giọng thì thầm: “Vậy mà anh còn nói những lời như vậy?”
“Tôi trêu em ấy, anh cũng tin à?” Từ Ứng Hàn mặt không đổi sắc nói.
Lâm Lung một bên mở to hai mắt, đôi con ngươi tròn sáng long lanh đong đầy cảm xúc không thể tưởng tượng nổi.
Cho đến khi Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn về phía cô: “Nếu thua trong trận đấu thử đầu tiên, anh sẽ treo ngược em lên mà đánh.”
Chu Nghiêu thật sự bị anh ép điên rồi, quát: “Hàn ca, cậu đừng hù dọa em ấy nữa.”
Từ Ứng Hàn cười lạnh một tiếng: “Anh cũng thế đấy.”
Vì vậy dưới ánh mắt Từ Ứng Hàn, Chu Nghiêu cười khan hai tiếng ha ha.
Sau khi bọn họ đi, những người khác tiếp tục đấu rank, mà Lâm Lung thì mở video trận chung kết series S của Lâm Diệc Nhượng xem.
Mùa 6, cô còn đi xem anh thi đấu trực tiếp.
Nhưng cái người vẫn luôn ở nước Mỹ kia lại đúng lúc đó yêu cầu sang châu Âu giao lưu, hơn nữa do lệch múi giờ, cô căn bản không được thấy Lâm Diệc Nhượng thi đấu.
Cô để đôi chân trần lên ghế, yên tĩnh nhìn phần giải thích trên màn hình vi tính.
Đây là vòng tứ kết LPL của 8 đội, trong trận đấu này, Lâm Diệc Nhượng chơi cho đội ED, thành công đánh bại đội TT.
Mà chiến đội TT chính là chiến đội giành giải á quân trong cuộc so tài mùa xuân năm nay.
Chiến đội TT cũng là một chiến đội mạnh, trên căn bản hàng năm đều có thể tiến vào series S.
TT đều nhờ có người đi MID Tạ Ý lần trước Lâm Lung từng gặp khi đấu rank. Khả năng áp chế trong lối chơi của người này rất mạnh, khiến cho MID đối phương không có chỗ thở.
Lâm Lung ngồi yên tĩnh theo dõi trận đấu, suốt ba giờ cũng không rời mông khỏi ghế.
Sau khi xem xong cô nhìn chằm chằm hình ảnh đã dừng lại trên màn hình, một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Lâm Diệc Nhượng thật khác với những gì trong ấn tượng của cô.
Có lẽ nguyên nhân là đang thi đấu, thời điểm ống kính nhắm đến, bộ dáng của anh ngoài nghiêm túc vẫn là nghiêm túc, chỉ có sau khi thắng một trận anh mới lộ ra nụ cười nhẹ nhõm ngắn ngủi.
Mọi người đều nói đàn ông lúc làm việc là đẹp trai nhất, vậy tuyển thủ eSport cũng là một công việc.
Xem ra anh trai ngốc nhà cô cũng có một mặt đẹp trai mà cô không biết tới.
**
Bởi vì ngày kia là thi đấu, nên huấn luyện viên sắp xếp cho họ buổi chiều đấu rank, buổi tối cùng nhau tập luyện. I.W vốn có hai tuyển thủ dự bị, vị trí là JG và đi TOP, vừa lúc hai người này trong nhà có việc nên đã xin nghỉ.
Đoán chừng sớm nhất cũng phải tuần sau mới có thể trở về.
Vì vậy Chu Nghiêu đưa hai đội nhỏ tới đánh cùng bọn họ.
Mặc dù thắng lợi hoàn toàn áp đảo, nhưng Lâm Lung biết, đây là bởi vì thực lực chênh lệch quá nhiều.
Nếu không phải cô, đổi bất kỳ một người tay mơ nào cũng có thể thắng áp đảo như vậy.
Nếu muốn thật sự kiểm nghiệm sức phối hợp và thực lực của bọn họ, chỉ có chờ so tài cùng chiến đội Vạn Nguyên.
Ngày thứ hai chính là trận đấu thử, cho nên tối hôm đó Chu Nghiêu đặc biệt cho bọn họ ngủ sớm một chút. Những người khác đều đã lục tục đứng dậy chuẩn bị rời đi, chỉ có Lâm Lung vẫn còn ngồi tại chỗ.
Giản Dịch quay đầu nhìn cô: “Lâm Lung, em không đi à?”
“Em vừa vào trận này, một trận cuối cùng, lát nữa em lên ngay,” cô thấp giọng nói.
Những người khác thấy cô quả nhiên vẫn còn trong trò chơi, cho nên cũng không nói gì, rối rít nói hẹn gặp lại rồi ngáp rời khỏi phòng huấn luyện.
Từ Ứng Hàn tắm xong đi ra, thấy bạn cùng phòng Ngô Địch đã ngủ.
Anh dùng khăn lông xoa xoa đầu, cảm thấy phòng cách vách yên tĩnh một cách lạ thường.
Mặc dù chỗ ở của đội rộng nhưng mà người cũng nhiều, cho nên rất nhiều phòng đã được cải tạo lại, hiệu quả cách âm không tốt lắm.
Anh vắt khăn lông lên ghế, mở cửa phòng, xoay người đi xuống lầu.
Quả nhiên vừa mới đi đến hành lang đã nhìn thấy bên trong phòng huấn luyện vẫn còn sáng đèn.
Lúc anh bước vào, căn phòng lớn như vậy chỉ có mỗi một người ngồi đó. Bởi vì trên đầu cô bé đeo tai nghe, cho nên căn bản không nghe thấy tiếng anh bước vào.
Từ Ứng Hàn đi đến nhìn cô thao tác trong game.
Cô đang cầm tướng Syndra (AP), người đàn ông trầm mặc một hồi, cô lại đánh một trận mới rồi.
Bởi vì khi nãy rời đi, anh thấy cô cầm tướng Corki (AP + ADC).
Cho đến lúc màn ảnh biến thành màu trắng đen, Từ Ứng Hàn đưa tay gỡ tay nghe của cô ra, Lâm Lung rõ ràng bị dọa sợ hết hồn, cả người run run, sau mới chậm rãi xoay người nhìn về phía sau.
“Đội trưởng,” cô nhỏ giọng kêu một câu.
Từ Ứng Hàn mặt không biểu cảm nhìn cô: “Không phải em nói chỉ một trận cuối cùng sao? Đây là cái cuối cùng thứ mấy rồi?”
Lâm Lung lắc đầu, ngược lại Từ Ứng Hàn chỉ màn hình, nói: “Em hồi sinh rồi kìa, tiếp tục đánh đi.”
Lâm Lung vốn tưởng rằng sẽ bị dạy dỗ một trận, không ngờ anh lại dễ nói chuyện như vậy.
Vì vậy cô ngoan ngoãn tiếp tục chơi.
Một người đàn ông với mái tóc ngắn còn ướt rũ xuống, yên tĩnh ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, cùi chỏ gác trên tay vịn ghế, bàn tay chống cằm, yên lặng nhìn màn hình trò chơi của cô.
Hiển nhiên trận này cũng không dễ đánh, JG của đối phương là một tuyển thủ nhà nghề, năng lực gank mạnh, trừ MID ra, hai đường khác đều lâm vào cục diện xấu.
Nhưng Lâm Lung đi MID đã đè ép được MID đối diện hơn hai mươi xác lính.
Trong phòng huấn luyện không có người nói chuyện, ngay cả tiếng hít thở cũng bị âm thanh gõ bàn phím và chuột lấn át.
Ngón tay cô không ngừng di chuyển qua lại, mỗi một lần khai triển kỹ năng, chắc chắn sẽ tạo ra tổn thương cho đối phương, cũng rất chuẩn xác.
Trận này kéo dài bốn mươi phút mới kết thúc.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cuối game Corki càng khỏe, đóng vai trò lớn trong combat tổng, lật ngược tình thế trận đấu.
“Thắng rồi” cô quay đầu nhìn anh, đột nhiên nở nụ cười.
Vốn dĩ đã là một thiếu nữ vui vẻ ngọt ngào, lúc này lại đột nhiên miệng cười nở rộ, làm cho Từ Ứng Hàn sững sờ.
Chẳng qua là chỉ một giây sau, anh nhanh chóng đứng dậy, trầm giọng nói: “Tắt máy vi tính, lên lầu ngủ.”
Lâm Lung nghe lời lập tức tắt máy.
Chờ lúc cô đuổi kịp anh, đối phương đã đi đến cầu thang, Lâm Lung ở phía sau đột nhiên lên tiếng: “Đội trưởng, em không căng thẳng đâu.”
Người đàn ông đi phía trước, một tay để trong túi quần ngủ, mặc dù bước chân ngừng lại nhưng không quay đầu.
“Cho nên anh không cần lo lắng cho em.”
Cô nói xong, người đàn ông vừa dừng lại đã tiếp tục bước đi lên lầu, chỉ nghe âm thanh lãnh đạm vang lên ở cầu thang.
“Anh không lo lắng cho em, anh sợ em chơi tiếp sẽ tốn điện.”
…
Trong một trụ sở huấn luyện eSport toàn những thanh niên nghiện Internet, anh thực sự sợ cô chơi tốn điện sao???
**
Trận thi đấu diễn ra buổi chiều, cho nên sau khi ăn trưa, chỉ lát sau mọi người đều ngồi xuống trước máy vi tính.
Chờ đến thời gian, mọi người đăng nhập phòng thi đấu chuyên môn.
Mặc dù đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng đến khi nhìn ba ID của đội đối thủ, Lâm Lung vẫn không nhịn được hít sâu một hơi.
WY, FOX.
Bởi vì đối phương vào trước bọn họ, cho nên lúc bọn họ vừa xuất hiện ở phòng thì có một người viết lên kênh chat tổng (cả địch và ta đều đọc được).
“Khà khà.”
Hai chữ vừa đắc ý lại ngứa đòn.
Giản Dịch lên tiếng trước tiên: “Fox có ý gì vậy, tôi tự dưng cảm thấy anh ta toàn là ý đồ xấu.”
Ngô Địch lắc đầu: “Không chừng là muốn nhanh chóng chà đạp chúng ta trên đất ấy.”
Ngay cả Từ Ứng Hàn luôn luôn ít nói cũng cười nhạo một tiếng: “Mộng tưởng hão huyền.”
Kết quả anh vừa mới nói xong, trên kênh công cộng lại xuất hiện hai chữ, Hi hi.
Lần này là người bên nhà mình đánh ra.
Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu nhìn thiếu nữ đang ngồi yên tĩnh, chỉ thấy ánh mắt cô sáng như đuốc nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính: “Không thể để cho anh ấy quá đắc ý.”
Cũng may rất nhanh giai đoạn ban&pick (cấm & chọn tướng) đã bắt đầu, mọi người đều tập trung vào trò chơi.
Bởi vì I.W ở phía màu xanh da trời, cho nên có quyền lựa chọn trước.
Đầu tiên, họ cấm Morgana (AP), sau đó cấm tướng trợ thủ Rakan (SP) mạnh nhất phiên bản hiện nay. Winter bên đó chơi Rakan tỷ lệ thắng rất cao, tận 71%. Cuối cùng là cấm Cassiopeia (AP).
Còn Vạn Nguyên cấm Gragas (AP), Kalista (ADC) và Galio (TOP/JG).
Tướng Kalista ở phiên bản này vừa ra skin (trang phục) cấp T1 (khoảng SSS), nên nó là một tướng hầu như lúc nào cũng bị cấm.
Nếu bạn không cấm tướng này, vậy nhất định phải đoạt nó trước đối thủ.
Bởi vì I.W ở phía màu xanh da trời, có thể chọn tướng trước, cho nên đối thủ Vạn Nguyên liền cấm các tướng này.
Đến lúc chọn tướng, I.W tranh Zac (TOP/JG), đây là đảm bảo năng lực mạnh của đội mình.
Đối phương chọn Jarva IV (TOP/JG) và Tristana (ADC).
Hai đội chọn qua chọn lại, cuối cùng I.W mới chọn tướng MID.
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, yên lặng nhìn cô, đến lúc Lâm Lung nói với Vương Ngọc Đàn: “Giúp em chọn Syndra đi.”
Không ai lên tiếng, đến khi Vương Ngọc Đàn do dự nhỏ giọng hỏi: “Em chắc chứ?”
Lâm Lung gật đầu.
Từ Ứng Hàn quay qua nhìn cô một cái, trầm giọng nói: “Giúp em ấy chọn đi.”
Syndra, Lâm Diệc Nhượng chính là vang danh nhờ nó, trận chung kết năm ngoái anh ta dựa vào một con Syndra, thành công đưa chiến đội TT trở về nhà.
Bên phía chiến đội Vạn Nguyên quan sát đối thủ, lúc bên này cuối cùng chọn tướng Syndra, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Lâm Diệc Nhượng.
Có ý tứ nha, đây là kɧıêυ ҡɧí©ɧ?