Tỷ Phú Trời Cho

Chương 25

Chương 25. Để em dẫn anh đi ăn tối.

“Trước kia loại nghèo đói nhà mày không phải rất quật cường, rất có chí khí sao, không phải từ trước tới này chưa từng một lần van xin hay sao?”

“Đúng vậy đấy, kỳ lạ thật, tao còn tưởng mày vẫn còn giữ được cốt khí như vậy cơ, bây giờ lại như một con cɧó ©áϊ mở lời cầu xin bọn tao tha cho mày?”

Ba người Ngải Kính thật sự cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Trước đây khi bọn họ bắt nạt Chu Doãn, cho dù bọn họ có sỉ nhục thế nào, có đánh đập thế nào Chu Doãn vẫn mang một vẻ lạnh lùng, quật cường, mím miệng thật chặt, nhãn nhịn để mặc cho bọn họ bắt nạt.

Vậy mà hôm nay đồ nghèo này lại mở miệng cầu xin?

Nhưng nhìn Chu Doãn cầu xin như vậy, bọn họ lại càng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Đúng vậy, trước kia khi con bé nghèo đói này bị bắt nạt có làm thế nào cùng không la không hét, chẳng có gì thú vị cả, bây giờ lại mở miệng cầu xin, chuyện này rất có cảm giác.

“Buông tha cho mày? Tại sao tao lại phải buông tha?”

Nói xong, Ngả Kính tát mạnh vào vét thương của Chu Doãn, vết thương vừa được xử lý xong, mũi khâu vẫn còn mới, một bạt tai này khiến cho Chu Doãn đau đến phát khóc.

“Cái loại nghèo kiết xác như mày lấy tư cách gì để ngồi đây ăn cơm?”

Ngả Kính lại tát thêm một cái, trong ánh mắt tràn đầy sự oán độc, phẫn hận: “Mày nói đi con nghèo hèn này, mày ăn gì mà lại xinh đẹp như vậy hả?”

Tóc của Chu Doãn bị giật rơi vương vãi khắp trên sàn, nhưng cô không quan tâm đau đớn truyền từ vết thương trên khuôn mặt mình, đảo mắt tìm kiếm, nhìn thấy Lục Nguyên vẫn còn đang ở cửa hàng tráng miệng, không chú ý tới bên này, cô thoáng an tâm.

Chu Doãn vùng đứng dậy, đi thẳng ra ngoài.

Lúc này trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là rời khỏi nơi này, không thể để cho Lục Nguyên nhìn thấy những chuyện này được.

“Cái gì? Còn muốn chạy cơ à?”

“Con nghèo hèn này hôm nay đúng là kỳ lạ thật, trước nay có đánh thế nào nó cũng không chạy, vậy mà hôm nay lại vừa cầu xin vừa bỏ trốn, được đấy, thú vị rồi đây.

Ba người Ngả Kính bình tĩnh đuổi theo sau.

Chu Doãn không quan tâm ba người kia đang nói cái gì, cúi đầu chạy thẳng ra ngoài, cô phải mau chóng rời khỏi nơi này mới được.

Nhưng đúng lúc này, cô đột nhiên đυ.ng trúng một người.