Đêm khuya tối thứ Sáu, phòng làm việc của team Love is the end đèn đuốc vẫn sáng rực.
Tiếng gõ chữ cạch cạch cạch không dứt bên tai, vẻ mặt của mỗi người đều vô cùng căng thẳng, trên tấm bảng trắng treo ở trên tường có dòng chữ được viết bằng bút đỏ mới tinh tình tình:
24h đếm ngược!!!
Tấm bảng nhắc nhở này được Phó Tiểu Vũ giao cho Hồ Hạ với triệu chứng PTSD nghiêm trọng nhất trong công ty phụ trách, mỗi ngày trước khi tan làm đều phải viết lại một dòng mới, mà hiện tại cách deadline Phó Tiểu Vũ quy định chỉ còn vỏn vẹn nửa tiếng đồng hồ.
Khuôn mặt của Hứa Gia Lạc cách màn hình máy tính một khoảng rất gần, cái tư thế này trông thì có vẻ không được đẹp trai cho lắm nhưng mà chẳng còn cách nào khác, đeo kính trong thời gian dài mà sống mũi anh lại cao nên đã để lại hai vết hằn đỏ rõ là sâu nơi sống mũi, rồi lại vì không có thời gian rảnh nghỉ ngơi cho nên chỉ đành đeo kính lêи đỉиɦ đầu để chỗ đó bình thường lại đã.
Bốn trăm ba mươi hai câu hỏi, trải qua những buổi làm thêm mấy hôm nay, còn lại... con số lẻ tẻ ba mươi sáu câu.
Chuyện xóa bỏ những câu hỏi trắc nghiệm, không phải là công việc chỉ cần nhắm mắt lại rồi nhấn vào nút delete đơn giản như vậy đâu.
Trong kho câu hỏi là một hệ thống lớn, có rất nhiêu câu nọ có liên quan đến câu kia, phải xóa đi còn khó hơn cả việc thêm vào, bởi vì tuy phải làm thế nhưng vẫn cần bảo đảm câu trả lời có được tỷ lệ chính xác.
Vì thế, những công việc này cuối cùng vẫn phải là nhân sĩ có chuyên môn như Hứa Gia Lạc đảm nhiệm.
Lúc này anh đang xác nhận lại một lần cuối.
Cuối cùng vào thời khắc 11:51 phút đêm, Hứa Gia Lạc cuối cùng cũng vỗ một cái vào máy tính đồng thời hô lên: "Xong rồi!"
Trong văn phòng làm việc nhất thời đều là những tiếng hoan hô, trải qua mấy ngày chiến đấu cam go vất vả, mọi người quả thực đều quá kích động cũng may là cái tầng văn phòng chung này đến hiện tại chỉ còn mỗi nhóm của bọn họ, vì thế mới không gây ra ảnh hưởng đến người khác.
Hứa Gia Lạc một lần nữa đeo lại chiếc kính của mình, sau đó nở nụ cười từ hành lang đi qua cùng đập tay với cả đội: "Tiêu Vân, tải câu hỏi trắc nghiệm và đáp án lên hệ thống thử nghiệm. Hồ Hạ, trong tủ lạnh phía sau có chai Champagne để lạnh sẵn, cậu qua đó mang đến đây đi, còn nữa lúc này gà rán và pizza gọi cho cả đội cũng được mang đến rồi!"
"Vâng ạ!" Hồ Hạ chạy vọt đi, trên đường còn không quên mạnh mẽ xóa đi dòng chữ "24h đếm ngược!!!" kia.
Phó Tiểu Vũ đại khái khi sắp đến mười hai giờ mới vào thang máy đi xuống, vừa đi đến khu vực làm việc đã nhìn thấy Hứa Gia Lạc đang lần lượt rót Champagne cho từng người.
Cậu cảm thấy có hơi không vui lắm, bởi khi mà bản thân còn chưa kiểm tra qua lần cuối thì cậu không hề cảm thấy đã đến lúc ăn mừng——
Trên thực tế, lúc nào mà dự án này còn chưa được Lam Vũ thông qua, cậu đều cảm thấy bọn họ không nên chúc mừng.
"Tổng giám đốc Phó đến rồi!"
Hồ Hạ tinh mắt, sau khi nhìn thấy Phó Tiểu Vũ đi xuống bèn vội vàng kéo một chiếc ghế qua, rồi lại đưa đến một cốc Champagne: "Mau ngồi xuống đi."
Anh chàng này là một người có chứng PTSD nặng nhất đối với Phó Tiểu Vũ, nhưng đồng thời mỗi lần cậu xuất hiện thì anh ta cũng là người nhiệt liệt hoan nghênh nhất. Nhưng đây không phải là hành vi nịnh hót thông thường thôi đâu, Hồ Hạ là Alpha trẻ tuổi cấp C, cho nên thật ra mỗi lần trông thấy Phó Tiểu Vũ thì đầu óc còn chưa kịp xoay chuyển đã bắt đầu vội vàng không nhịn được lấy lòng rồi.
Ánh mắt của Hứa Gia Lạc liếc qua người Phó Tiểu Vũ một cái, rồi chỉ gật gật đầu xem như chào hỏi sau đó lại quay qua nhàn nhạt nói với Tiêu Vân: "Nào, chiếu các câu hỏi lên đi."
Trên màn hình lớn, bắt đầu xuất hiện các câu hỏi trắc nghiệm đã được Hứa Gia Lạc chắt lọc.
Bản PPT có sáu trang, mỗi một trang chính là một module.
Hứa Gia Lạc sắp xếp các câu hỏi thành sáu module cực kỳ logic rõ ràng, theo thứ tự: tình cảm, bối cảnh gia đình, sự nghiệp, tiềm thức, sở thích và tâm lý tìиɧ ɖu͙©.
Dưới mỗi một module là năm câu hỏi, được trình bày bằng PPT nên trông lại càng ngắn gọn xúc tích, hoàn toàn không còn cảm giác rườm ra như trước nữa.
Phó Tiểu Vũ nâng cằm lên chuyên tâm nhìn vào, không hề toát ra vẻ không hài lòng nào, cho đến khi PPT lật đến trang cuối, lúc cậu nhìn thấy tiêu đề Tâm lý tìиɧ ɖu͙© to đùng xuất hiện, hai tay bỗng nhiên lại ôm lấy cánh tay, thân người còn dựa ra sau một chút.
Hứa Gia Lạc đứng ở sau cùng, vừa khéo nhìn thấy động tác của Phó Tiểu Vũ, anh cúi đầu xuống lặng yên nhấp một ngụm Champagne nhưng trong lòng lại chợt cảm thấy có hơi tò mò——
Hai động tác nhỏ này của người kia, đều là tư thế mang tính phòng ngự điển hình.
Omega hai mươi lăm tuổi đã trưởng thành, không nên căng thẳng khó chịu đến vậy khi nhìn thấy chữ "tìиɧ ɖu͙©" trong công việc chứ.
Nếu xét trên yếu tố tâm lý, đây thật ra lại là không bình thường.
Phó Tiểu Vũ không hề hay biết Hứa Gia Lạc đang quan sát mình, sau khi cậu xem hết cả bài trắc nghiệm bèn quay qua nói với người kia: "Ba mươi sáu câu hỏi, so với yêu cầu của tôi còn thiếu bốn câu. Nhưng có một câu hỏi liên quan đến module cuối—— nội dung của phần này có thích hợp không?"
Hứa Gia Lạc cười cười, cố ý hỏi: "Module nào nhỉ?"
"Module về tâm lý tìиɧ ɖu͙©." Phó Tiểu Vũ ngừng lại một chút rồi mới trả lời. Trước đây cậu đã từng suy tính đến chuyện muốn xóa bỏ hẳn nội dung đó.
"Chính là vì có rất nhiều người lơ là tầm quan trọng của phần này, cho nên mới dẫn đến rất nhiều tình trạng của các cặp tình nhân có mối quan hệ thân thiết nhưng vẫn đổ vỡ."
Hứa Gia Lạc giải thích một cách hàm súc thâm sâu: "Có điều tôi hiểu ý của cậu, là thế này trên bề mặt chỉ có ba mươi câu chính là năm module trước đó, sau này app còn tính đến vấn đề tuổi tác, chỉ những người dùng trên mười tám tuổi mới có thể khởi động trắc nghiệm module tâm lý tìиɧ ɖu͙© này, vậy thì về mặt nội dung không có vấn đề gì nữa đúng không?"
"Được."
Phó Tiểu Vũ gật đầu một cái, cậu cũng rất dứt khoát, thẳng thắn đứng dậy nói rằng: "Không còn vấn đề gì nữa rồi, tôi thông qua phần này."
Lời này của cậu vừa nói ra, bầu không khí trong văn phòng hoàn toàn được thả lỏng.
"Tuần này mọi người vất vả rồi."
Khi Phó Tiểu Vũ nói ra câu đó, giọng điệu có hơi cứng nhắc, ánh mắt của cậu liếc qua khuôn mặt của mọi người, rồi dừng lại trên gương mặt của Hứa Gia Lạc.
Cậu biết người vất vả nhất chính là Alpha này, nhưng mà tuần qua quan hệ của bọn họ thực sự quá lạnh nhạt, thế nên cậu không bằng lòng nhắc riêng gì đến anh, mà lại tiếp tục nói: "Cuối tuần này không cần lên Dingtalk (1) cũng không cần trả lời tin nhắn về công việc."
(1)= Xuất hiện vào năm 2014, ứng dụng này – vốn được gọi là "Ding Ding" trong tiếng Trung Quốc vì âm thanh nó phát ra khi có tin nhắn, có nhiều tính năng tương tự Slack, bao gồm trao đổi theo nhóm, gọi âm thanh và video, cũng như chia sẻ tập tin, nó còn bao gồm một loạt các tính năng giám sát mà ứng dụng Mỹ không có.
Chức năng nhắn tin Ding cho phép giới quản lý nhắc nhở các nhân viên cụ thể - những tin nhắn kiểu này sẽ có một logo hình đinh bấm màu xanh dương. Các tin nhắn Ding có thể được gửi đến các nhân viên không chỉ trong ứng dụng, mà còn thông qua các cuộc gọi và tin nhắn tự động trên điện thoại. Sau đó, nhà quản lý sẽ nhận được thông báo về tình trạng đã đọc/chưa đọc, khiến các nhân viên không thể trốn tránh việc trả lời một khi đã lỡ đọc tin nhắn trong lúc nghỉ vì hệ thống sẽ tự động đánh dấu là "đã đọc".
Trên khuôn mặt của Tiêu Vân và Hồ Hạ nhất thời nổi lên biểu cảm mừng như điên, xã súc (2) hèn mọn, nghĩ đến việc có được một cuối tuần hoàn toàn cách xa công việc đúng là chẳng dễ dàng gì.
(2)= Theo baidu 社畜 là từ mượn của Nhật Bản, trong tiếng tiếng Nhật là Shachiku là gia súc của công ty. Ý dùng để chế giễu những người vì công ty mà từ bỏ tất cả và chỉ biết bán mạng làm việc.
Nhưng vì Phó Tiểu Vũ đang ở đây, cho nên bọn họ trái lại cũng không dám vui mừng quá lố như vừa nãy nữa.
"Có điều đến tuần sau phải nộp dự án cho bên Lam Vũ rồi," Phó Tiểu Vũ ngay sau đó lại chuyển đề tài, "Mọi người cố gắng nghỉ ngơi cuối tuần này cho tốt để đến tuần sau trở lại, tôi vẫn yêu cầu các bạn phối hợp ở mức độ cao nhất, không có vấn đề gì chứ?"
"Không, không có vấn đề gì..." Tất cả lên tiếng đáp lại, có chút yếu ớt đi rất nhiều.
Thứ sáu tuần này xem như đã hoàn toàn kết thúc, nhưng mà dù sao cũng đã đến nửa đêm, mọi người cũng không vội về nhà nên lại ngồi xuống cùng nhau ăn cánh gà uống Champagne.
"Đúng lúc cùng nhau thử làm bài trắc nghiệm trong ứng dụng của chúng ta đi!"
Không biết là ai trong lúc hỗn loạn lại đưa ra đề nghị như thế, sau khi nhận được một loạt hưởng ứng, tất cả mọi người đều lôi điện thoại ra——
App hiện tại chỉ có hình thức bên ngoài, vừa nãy mới thêm vào phần trắc nghiệm tâm lý nhưng tính năng ghép đôi còn chưa theo kịp, cho nên nếu có ấn vào Match cũng chỉ là ghép đôi qua loa thôi.
Nhưng cho dù là như thế, có thể nhìn thấy tổng kết về nhân cách của bản thân thì mọi người đều vẫn tích cực, trắc nghiệm tâm lý dường như vĩnh viễn đều có sức hấp dẫn đối với nhân loại.
Hứa Gia Lạc đương nhiên là người duy nhất ở đây quen thuộc với tất cả các câu trả lời, có điều nhìn thấy mọi người hào hứng dâng cao như vậy, anh cũng thuận tay điền một phần tư liệu.
"Ôi đệch, tôi là kỵ sĩ nhân cách này, kỵ sĩ là gì vậy?" Sau khi có được kết quả trắc nghiệm Hồ Hạ vừa hỏi vừa đọc bản giới thiệu của mình.
Bài khảo sát gốc là tiếng Anh, cho nên kỵ sĩ là cách gọi Hứa Gia Lạc tự dịch sang tiếng Trung, thật ra có nghĩa là nhân cách trung thành.
"Wow! Tôi được ghép đôi với Người Dành Cho đã từng hẹn hò mười lần nè, ai mà ngầu vậy trời! ID lại còn là kiểu biểu cảm rất lỗi thời, trong số mọi người có phải là có ai đó điền lung tung không hả?" Tiêu Vân kinh ngạc nói.
Phó Tiểu Vũ nghe thấy câu này, ngay lập tức bèn nhớ tới cái -. - kia, cậu vừa mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Hứa Gia Lạc thì Hồ Hạ lại bỗng nhiên đến gần, hỏi: "Tổng giám đốc Phó, không thử làm à?"
Omega lắc đầu một cái, cậu là người duy nhất không làm bài khảo sát ở đây.
"Sao thế? Chơi vui lắm mà!"
"..."
Phó Tiều Vũ chỉ bình tĩnh đáp lại rằng: "Mọi người cứ chơi đi, tôi đi lên tầng."
Thái độ lạnh nhạt của cậu khiến Hồ Hạ bọn họ có hơi lúng túng, chỉ đành gật đầu đáp: "Vâng Tổng giám đốc Phó, vậy thì tuần sau gặp lại nhé!"
Đã hơn mười hai giờ đêm, Phó Tiểu Vũ lên tầng lấy đồ của mình rồi chuẩn bị về thẳng nhà.
Buổi sáng cậu có hơi mệt nên không lái xe tới, cho nên lúc này mới muốn đi ra chỗ cổng lớn để bắt xe, nhưng không ngờ là trên đường lại ngẫu nhiên gặp phải Hứa Gia Lạc cũng đang đi ra ngoài.
Hai người họ dù sao cũng có quen biết, tuy cả tuần này gần như chẳng nói chuyện riêng lần nào, nhưng vẫn là gật đầu với nhau một cái rồi cùng sóng vai nhau yên lặng đi ra ngoài.
Phó Tiểu Vũ cảm thấy bầu không khí có hơi gượng gạo, nhưng Hứa Gia Lạc rõ ràng là không quan tâm lắm.
Anh vừa gửi tin nhắn wechat vừa châm một điếu thuốc, bởi vì lần này người kia lại châm thuốc trước mặt Phó Tiểu Vũ cho nên cậu mới chợt nhận ra rằng, Alpha này vậy mà lại hút loại thuốc dành cho phụ nữ——
Vỏ ngoài màu xanh nhạt, bao thuốc vừa dài vừa mỏng, rất có cảm giác về phong cách Chic (3) của phái nữ.
(3)= Trong từ điển tiếng Anh "Chic" có nghĩa là sang trọng và thanh lịch.
Alpha nam hút thuốc lá dành cho phụ nữ, sẽ khiến người khác cảm thấy rất kỳ lạ đó.
Phó Tiểu Vũ vẫn hay để ý đến mắt nhìn của người khác, cho nên lúc suy nghĩ về các vấn đề cũng theo bản năng mà nghĩ như vậy.
Alpha hút thuốc còn xắn ống tay áo lên cao, để lộ ra bắp thịt ở cánh tay, tin tức tố mùi bạc hà trong đêm khuya thanh vắng cũng trở nên rất nồng đậm.
Thật ra cái ngày đến nhà thi đấu bóng rổ Phó Tiểu Vũ đã phát hiện ra, tuy Hứa Gia Lạc đeo kính gọng vàng, bình thường thoạt nhìn đều có vẻ nhã nhặn lười biếng nhưng trên thực tế lúc thật sự để lộ ra cơ thể, người này hoàn toàn không phải cái kiểu cao gầy nho nhã kia đâu——
Bờ vai anh rộng, bắp thịt trên cơ thể nếu dùng sức còn nhìn thấy những đường gân xanh dữ tợn, ngón tay cũng vì không phải kiểu thon dài nên trông lại càng có sức hơn.
Hoặc có lẽ là vì như thế, cho nên chiếc vòng Cartier tinh tế trên cổ tay, thuốc lá thơm của phái nữ, ở trên người anh mới vừa mâu thuẫn vừa hài hòa đến thế.
"Phó Tiểu Vũ," Hứa Gia Lạc bỗng nhiên lên tiếng: "Tại sao cậu lại không bằng lòng làm bài khảo sát?"
Anh hỏi rất tùy ý, nhưng thần kinh của Phó Tiểu Vũ lại căng lên, cậu trầm lặng một lúc rồi mới nói: "Tôi không thích làm mấy thứ trắc nghiệm đó."
"Vì sao thế? Không thích hay là không tin tưởng?"
"..." Bị truy hỏi nên thấy không vui vẻ lắm, Phó Tiểu Vũ không định khách sáo nhưng cũng không định gạt người này, cho nên cậu đã thẳng thắn đáp lại rằng: "Tôi tin tưởng vào việc ghép đôi từ tin tức tố, chứ không phải là trắc nghiệm tâm lý."
Hứa Gia Lạc nhả ra một làn khói, ánh mắt anh đằng sau lớp khói trắng kia rõ ràng là có hơi hài hước: "Cậu tin vào việc ghép đôi từ tin tức tố, vậy thì trong số những người cậu đã từng hẹn hò kia, người có tỷ lệ ghép đôi cao nhất với cậu đạt đến bao nhiêu phần trăm?"
Phó Tiểu Vũ ngay lập tức lùi ra sau một bước, Hứa Gia Lạc biết cậu lại bắt đầu có đề phòng rồi. Omega có đôi mắt giống hệt như mèo, màu mắt trong màn đêm lại càng trở nên đậm màu hơn: "Tôi ghép đôi với Alpha thế nào không liên quan đến công việc. Tôi cũng không có thói quen tâm sự chuyện cá nhân với đồng nghiệp."
Hứa Gia Lạc cũng không tiếp tục truy hỏi nữa, thực ra vào thoáng chốc đó, chỉ là anh đã nghĩ đến đống tài liệu học thuật chất đống trong phòng làm việc kia, thật ra mỗi phần trong đó anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Khi anh tham gia vào Love is the end, đã mang theo tài nguyên học thuật quý giá của Đại học M.
Thầy giáo hướng dẫn của Hứa Gia Lạc rất ủng hộ anh, đồng thời không cảm thấy đây chỉ là một ứng dụng bình thường không có gì quan trọng, hơn nữa còn rất vui mừng vì có thể dùng cách này để tiếp xúc thậm chí là nghiên cứu về việc ghép cặp của con người hiện đại trong tình yêu và hôn nhân, chỉ không ngờ được rằng cả một bản đề án ban đầu lại từ bốn trăm ba mươi hai câu hỏi rút thành con số lẻ.
"Thực ra tôi biết." Hứa Gia Lạc nhàn nhạt cười, khóe miệng anh tuy rằng giương lên, nhưng trong đôi mắt hẹp dài kia lại chẳng có chút ý cười nào: "Phó Tiểu Vũ—— Thật ra cậu hoàn toàn không hề tin tưởng vào giá trị cốt lõi của sản phẩm này."
Lời tác giả:
Kỹ năng của cáo Tây Tạng chính là có một cái nhìn sâu sắc vô hạn.
------------------------------
11:30 pm, tự dưng làm xong chương này lại phải vòng về chương 1 sửa lại mấy chỗ Ding ding T T
Giới thiệu về Cáo cát Tây Tạng:
Tibetan fox
Không chỉ ở bản tính mà ngay cả ngoại hình, loài cáo đã toát lên vẻ thông minh và lanh lợi. Thế nhưng loài cáo sa mạc Tây Tạng hay còn gọi là cáo Tây Tạng lại hoàn toàn khác với họ hàng nhà mình không chỉ ở hình dáng mà đặc biệt còn ở bộ mặt không thể chán nản hơn được nữa.
Sở hữu đôi mắt nhỏ và cụp nên thần thái của chúng lúc nào trông cũng có vẻ lờ đờ, kém lanh lợi. Tuy nhiên, trên thực tế, cáo Tây Tạng cũng là một tay săn mồi cừ khôi. Chúng thường ăn những động vật nhỏ như thỏ pika, chuột, sóc đất, thằn lằn, hươu xạ, cừu xanh...
Cáo Tây Tạng có tên khoa học là Vulpes Ferrilata. Chúng phân bố chủ yếu ở cao nguyên Tây Tạng, phía Tây Trung Quốc và cao nguyên Ladakh ở phía Pakistan. Ngoài ra, cáo Tây Tạng còn được tìm thấy ở một số tỉnh Trung Quốc như Thanh Hải, Cam Túc, Vân Nam, Tứ Xuyên, khu tự trị Tân Cương và tại phía Bắc Bhutan, biên giới phía Bắc giữa Nepal - Ấn Độ, phía Bắc dãy Himalaya.
Loài cáo mặt chán nản này có thân hình nhỏ nhắn nhưng lại sở hữu bộ lông dày và mềm. Con trưởng thành thường có chiều dài thân từ 60 - 70cm từ đầu tới thân và chiều dài đuôi dao động từ 29 - 40cm. Trong khi đó, trọng lượng trung bình của chúng là từ khoảng 4 - 5,5kg.
Do tỷ lệ giữa mắt và hộp sọ không cân đối, kết hợp với phần đầu vuông như chiếc hộp nên khuôn mặt trông "chán hẳn" nhưng có phần hài hước của cáo Tây Tạng đã khiến không ít người liên tưởng tới một con cáo hoạt hình bị vẽ sai tỷ lệ.
Và chú cáo này cũng là hình ảnh đại diện cho nhân vật Hứa Gia Lạc.