Từ nhỏ hai chị em đã sợ đại ca mình, Thẩm Mặc Trì vừa quát lên, Thẩm Bạch đã khó chịu quay lại đứng bên cạnh Khương thái thái, cúi đầu không dám lên tiếng.
Khương thái thái cảm thấy cuối cùng bên tai cũng được yên tĩnh: “Con trai, có phải là vợ con nói câu này không?” Trước đó bị hai đứa con gái làm ầm ĩ đến mức đau đầu, nhưng lúc này nghe thấy lời này, Khương thái thái lại cảm thấy bực bội. A Bạch gả cho hầu phủ, ít của hồi môn sang bên đó không chừng sẽ bị ức hϊếp không ít, bà ta cũng muốn để hàng xóm láng giềng nhìn nhà họ Thẩm nở mày nở mặt. Đọc truyện hay, truy cập ngay [ Tr umTruyen. com ]
Thẩm Mặc Trì ngồi xuống bên cạnh Khương thái thái, nhỏ nhẹ nói: “Tô thị chỉ nói trong phủ có hai muội muội, ý là không muốn nặng bên này nhẹ bên kia. Tuy A Bạch gả vào hầu phủ, nhưng cũng cách hầu phủ ở Kinh đô rất xa. Mẹ đã chuẩn bị hai mươi rương sính lễ cho A Bạch, nếu Tô thị muốn cho thêm, theo con thấy thêm hai mươi rương tổng cộng bốn mươi rương đã đủ nở mày nở mặt rồi. Còn A Nha lúc bàn chuyện cưới xinh cũng thêm hai mươi rương, sẽ không khiến người ngoài xem thường phủ chúng ta.”
Khương thái thái nhìn con trai mình, mới vừa trúng cử, kỳ thi mùa xuân sang năm lại đậu tiến sĩ chắc chắn tương lai sẽ rất xán lạn. Con trai xuất sắc như thế sao lại cưới con gái của nhà buôn là nhà họ Tô chứ? Hắn nên tìm khuê nữ cao quý của gia đình thi thư trong huyện, chẳng những danh tiếng dễ nghe còn có nhà vợ giúp đỡ, con đường làm quan chắc chắn sẽ thuận buồn xuôi gió.
Nghĩ đến nhà họ Tô toàn là mùi tiền còn có bà mẹ kế vô tâm kia, Khương thái thái lập tức thấy khó chịu đến không thể nhịn được vì con trai. Hôm xem mắt con trai vốn dĩ coi trọng con gái của chi thứ hai, mặc dù cũng mang họ Tô, nhưng Nhị lão gia của nhà họ Tô lại là tú tài, con gái cũng như một bông hoa yêu kiều, đáng tiếc của hồi môn chỉ có hai mươi rương, không đủ để nhà họ Thẩm nở mày nở mặt.
“Việc này con quyết định hay là ý của vợ con?”
Hắn ở lại Hạnh Phân Viện nhiều thêm một khắc cũng thấy khó chịu, vội vàng rời đi, cũng không hỏi ý của Tô Doanh.
Nhưng hắn là chồng của cô, của cô cũng là của hắn, huống hồ là mấy thứ tạp nham này. Có lòng tin tự nhiên xuất hiện, Thẩm Mặc Trì nói với Khương thái thái: “Mẹ yên tâm, con trai đã sắp xếp rồi, chắc chắn Tô thị sẽ nghe theo.”
Lúc này Khương thái thái có thêm chút thiện cảm với Tô Doanh, vì cô nghe lời.
Thẩm Bạch rất không muốn nhìn sang Thẩm Mặc Trì, không khéo đối diện với ánh mắt của Thẩm Nha, ai cũng rất nản lòng.
“Ngày mốt là mười lăm, mẹ dẫn A Nha theo thường lệ đến Phổ Ninh Am dâng hương, con kêu vợ con sắp xếp, đừng để xảy ra sơ xuất khiến người ta chê cười.
Thẩm Mặc Trì muốn nói Tô Doanh còn đang sốt, lại nghĩ là ngày mốt, chắc ngày mai cô khỏe rồi: “Vâng.”
Thẩm Nha xấu hổ cúi đầu, Tiểu Nha Nội của Huyện thái gia gia là một đứa con có hiếu, chắc chắn cũng sẽ đi với Ngô phu nhân, đến lúc đó…
Thẩm Mặc Trì rời khỏi Phúc Xuân Viện của Khương thái thái, đang định dặn dò sai vặt chuẩn bị ra ngoài, hôm nay trên huyện có văn hội, hắn lại là người thi điểm cao nhất, hắn phải nghỉ lại trên huyện một đêm, sáng ngày mai mới có thể trở về.
Vừa đi ngang qua cổng trong, một cô gái xinh đẹp ở lứa tuổi dậy thì, khí chất thoát tục đi tới từ đối diện.
Tô Âm gặp được Thẩm Mặc Trì, trong vẻ bất ngờ còn mang theo sự hân hoan, vô thức bước nhanh tới, cực kỳ tao nhã đa tình hành lễ: “Chào tỷ phu.”
Thẩm Mặc Trì vốn rất có thiện cảm với Tô Âm, lúc này không khỏi lộ ra chút luyến tiếc: “Sao A Âm lại đến đây?”
“Muội nghe nói tỷ tỷ sốt cao, lo lắng không thôi nên cố ý đến xem.” Nàng ta đến để kiếm vận may, không ngờ thật sự gặp được Thẩm Mặc Trì, công tử cử nhân xuất sắc như thế, chính là người đứng đầu trong bảng người chồng lý tưởng của những cô gái chưa lấy chồng cả huyện, cuối cùng lại để Tô Doanh ngu xuẩn ngốc nghếch kia chiếm được.