Độc Tình: Mê Luyến Vô Hạn (Sự Dịu Dàng Độc Nhất)

Chương 4: Hàn Kỳ Âm

Từ chương này mình sẽ gọi An Nhiên là Hàn Kỳ Âm luôn nhé.

Buổi tối hôm đó, sau khi sống lại, cô đã tận mắt nhìn thấy chúng phóng hỏa đốt cả ngôi biệt thự, chứng kiến cảnh ngôi nhà mà mình sống bao nhiêu năm cùng với cha mẹ bị gϊếŧ còn bị thiêu đốt thành tro, ánh mắt của cô tràn đầy thù hận, Hàn Kỳ Âm thề sẽ trả mối thù này bằng mọi giá.

Trong bóng tối, cô nấp sau bụi cây, một đám người khoảng năm người sau khi gϊếŧ người phóng hỏa xong lên xe ô tô rời đi, ánh sáng từ xe ô tô giúp cô nhìn thấy trên cánh tay của đám người đó đều xăm một biểu tượng.

Sau đó Hàn Kỳ Âm đã tìm kiếm thông tin về nó nhưng hoàn toàn không có, trong một lần tình cờ làm việc trong quán bar, cô đã nghe về Cố Thâm và giới hắc đạo, Hàn Kỳ Âm không chần chừ tìm cách tiếp cận hắn, dựa vào hắn là lão đại của Cố gia, nắm trong tay quyền lực của thế giới ngầm, chắc chắn mạng lưới thông tin của hắn bao gồm những thông tin tuyệt mật mà người ngoài không biết.

Chỉ cần đột nhập được vào mạng lưới này thì Hàn Kỳ Âm rất có thể sẽ tìm ra được nhóm người mà năm đó gϊếŧ hại cả nhà cô là ai.

Nhưng làm cách nào có thể đột nhập được vào?

Chắc chắn Cố gia được bảo vệ tầng tầng lớp lớp rất kĩ càng. Hàn Kỳ Âm đã nghe nói về bốn người ở bên cạnh Cố Thâm.

Người đầu tiên là Tư Duệ, có khả năng bắn súng siêu đẳng, dáng vẻ lúc nào cũng tươi cười đáng yêu nhưng có thể gϊếŧ chết người khác bất cứ lúc nào. Người thứ hai là Khang Duật, sở trường là các loại bom và vũ khí, trên đời này Khang Duật tự nhận mình đứng thứ hai về am hiểu chúng thì không ai dám đứng thứ nhất.

Người bí ẩn nhất là Hàn Thước, không ai biết được tại sao anh ta lại khỏe như vậy, có thể nhấc được cả một chiếc ô tô. Ngay cả ba người Tư Duệ, Khang Duật và Mạc Tư Huyền cũng không biết, bí mật này có lẽ chỉ có Cố Thâm mới biết.

Mạc Tư Huyền là người cuối cùng, cũng là người nắm giữ an ninh mạng của Cố gia, nói theo cách của Hàn Kỳ Âm thì anh ta chính là người nắm mọi thông tin mà cô cần, người trong quán bar nói dáng vẻ của Mạc Tư Huyền là một người đàn ông dịu dàng ấm áp, hoàn toàn trái ngược với vẻ lạnh lùng của Cố Thâm.

Mạc Tư Huyền chính là hình mẫu ông chồng quốc dân mà bao cô gái hằng ao ước, vừa lúc nãy Hàn Kỳ Âm chỉ nhìn thấy ba người Tư Duệ, Khang Duật và Hàn Thước bảo vệ Cố Thâm, sau đó cô đã ngất đi, vì thế cô chưa được nhìn thấy Mạc Tư Huyền.

Lúc băng bó, tuy cô có cảm nhận được có người ở bên cạnh nhưng đầu óc cứ như mê sảng vì cơn đau, tầm mắt thì mờ mịt. Hàn Kỳ Âm nghiến răng cố gắng chịu đau rồi ngồi dậy, không biết mình đã ngất đi được bao lâu rồi?

Cô nhìn bóng đêm mịt mù ngoài cửa sổ, bên trong căn phòng này không hề có bất cứ tiếng động nào, xung quanh yên ắng đến nỗi cô có thể nghe thấy cả tiếng thở của mình.

Hàn Kỳ Âm đặt chân xuống đất, có người để sẵn cho cô một đôi dép ở đây. Cô cứ nghĩ rằng chỉ có mỗi một mình mình trong ngôi biệt thự này chứ. Bàn tay cô ôm lấy bờ vai đau buốt, dù đã trải qua cảm giác chết đi một lần rồi nhưng để có can đảm chạy ra đỡ đạn cho Cố Thâm, trong lòng cô cũng không nén nổi sợ hãi.

Hàn Kỳ Âm nghiến răng, vì thế dù phải đánh đổi mạng sống bằng bất cứ giá nào cô cũng sẽ tìm được hung thủ gϊếŧ cả gia tộc cô, bắt hắn phải trả giá!

Cô đưa tay nhẹ nhàng kéo cánh cửa bằng gỗ được chạm trổ công phu ra, bên ngoài hành lang không có một ai. Cô đã cảm thấy hơi kì lạ, bởi vì cô nghĩ rằng Cố gia phải có rất nhiều vệ sĩ đứng canh gác, vốn dĩ Cố Thâm không thích có người ở trong khu vực của hắn, chính là phạm vi những phòng riêng biệt của hắn sẽ không có người đứng canh.

Nhưng ở đó đều giấu camera và các vũ khí loại mới mà Cố Thâm chế tạo, Hàn Kỳ Âm nhìn các chậu cây nhỏ xếp hàng dài ngay ngắn, hai bên tường gắn rất nhiều đèn, nếu người thường nhìn qua sẽ thấy bố trí rất đẹp, Cố Thâm thật có mắt thẩm mỹ.

Nhưng cô biết tất cả những gì có quá nhiều hoặc chỉ có một ở biệt thự của Cố gia tuyệt đối không bình thường, hắn là ông trùm về công nghệ và vũ khí, hôm nay cô là người lạ ở đây, lại còn không có bất cứ ai canh gác, để một người lạ dễ dàng tự do đi lại, chỉ mới nghĩ thôi Hàn Kỳ Âm đã thấy toát mồ hôi lạnh.

Quả nhiên mọi thứ tiếp theo xảy ra như cô đoán, đèn trên trần bỗng tắt phụt. Hàn Kỳ Âm lập tức đứng im một chỗ, hiện tại cô đang đứng giữa dãy hành lang sâu hun hút, không biết trước mặt sẽ là gì xuất hiện