*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Group tác giả lại đổi tên nữa rồi, gọi là 【Group mama xênh đẹp hơn con gái】.
Ngải Tiếu phát hiện được chuyện này là khi đang ngồi trong lòng Nhạn nữ thần ăn dưa hấu, vị trí ngọt nhất chính giữa cô đã xúc cho nữ thần ăn rồi, giờ đang ăn mép bên ngoài. Tháng 9 sắp vào thu, nhưng cái nóng của cuối hạ vẫn làm cho người ta cảm thấy khó chịu, ở trường học nóng muốn chết luôn, vừa về nhà nữ thần là cô chỉ muốn thổi máy lạnh ăn dưa hấu thôi.
Cô vừa coi nguyên do của tên group vừa ăn dưa hấu, thì ra là do hai ngày trước mọi người đột nhiên tám đến chuyện nhan sắc của mama, mấy tiểu tác giả đều nói nhan sắc của mama đè bẹp mình, cho nên mới có tên group mới này. Trong đó thê thảm nhất là Đồng Đồng, từ nhỏ đến lớn đi đâu cũng bị nói là đột biến gien, uổng phí hết nhan sắc của mama cô ấy.
Cô nhịn không nổi cười ra tiếng, Nhạn Đường đang ngồi dựa vào sopha cúi đầu nhìn chữ trên điện thoại, cũng cười phá lên: "Em lấy điện thoại của chị qua đây."
"Vâng." Ngải Tiếu nghiêng người về phía trước, móc lấy điện thoại đưa ra sau cho nữ thần. Không lâu sau, trong group vốn yên tĩnh lại có người nói chuyện.
-Nhạn Lai Thời: Mama của Trú Trú cũng rất xinh đẹp, nhưng Trú Trú dễ thương hơn ^-^1
-Mike Đồng: icon con cúm ở trên
-Mike Lực:
icon con cúm ở trên
-Một Vũng Mèo: Chúng ta thua rồi!
-Khấu Đan: Hai người ngay đến đổi tên group rồi mà vẫn rải thức ăn chó, có còn là người không hả!!!
-Bánh Bao: Cái vị ở nhà tớ nếu có được sự giác ngộ này thì tốt rồi, nhìn xong mama tớ không ngờ lại nói tớ đã phá vỡ hết mọi quy luật di truyền rồi.1
-Mike Đồng: Phụt hahahahaha! Cậu nói như vậy làm tớ hết buồn rồi! Vui mừng! Happy! Hehehe!2
Ngải Tiếu: "......"
Cô "A" lên một tiếng, đặt dưa hấu lên bàn rồi quay đầu qua trừng mắt giận dữ nhìn nữ thần, do đang ngồi trong lòng cô ấy nên chả thấy có khí thế gì cả. Nhưng đây đối với Nhạn Đường mà nói thì không sao—— dù sao trước giờ em ấy cũng chả có khí thế gì.
Nhạn Đường mỉm cười đặt điện thoại xuống nói: "Sao hả, không cho người ta khoe à? "
"Lần trước rõ ràng là chuyện ngoài ý muốn! Bị chị nói giống như là đã gặp phụ huynh vậy!" Ngải Tiếu tức đến phồng má lên.
"Tiếu Tiếu em phải nhìn thẳng vào sự thật đi, bất luận chị trong mắt dì là bạn hay là bạn gái em thì chị vẫn được tính là ra mắt với phụ huynh rồi." Nhạn Đường tiếp tục bổ sung: "Tuy dì chắc chả có ấn tượng gì về chị."
Ngải Tiếu đỏ mặt lên xấu hổ, lại nhớ đến cảnh tượng cô dẫn nữ thần đến gặp mặt má cô. Tháng trước má cô có chạy xe ngang thành phố S, liền nói muốn ghé thăm cô, nên kêu cô gửi định vị GPS qua. Lúc đó cô đang ở trong studio Tùng Đường với nữ thần, gửi xong định vị thì cô mới phát hoảng lên, cứ cằn nhằn mình sao không đổi chỗ khác mới gửi định vị. Nhạn Đường ở bên cạnh an ủi, kêu cô đừng lo lắng quá, lát nữa nói với dì là đến tìm bạn chơi là được.
Ngải Tiếu lơ mơ đồng ý, đợi đến khi cô nhìn thấy xe của má cô ngoài cửa sổ thì giờ mới phản ứng ra—— mình giờ phải dẫn bạn gái ra mắt phụ huynh rồi.
Khoan nói trước là má cô có thể chấp nhận con gái mình đột nhiên có bạn gái hay không, đến bản thân cô cũng không qua được cái hố là phải dẫn bạn gái gặp phụ huynh. Ngải Tiếu vốn muốn để sau khi ra nước ngoài du học thì mới nói chuyện này cho gia đình biết, đến lúc đó bọn họ đã chạy ra nước ngoài rồi, trong nhà muốn quản cũng không được nữa, bây giờ chuyện xảy ra đột ngột vậy, một mặt cô không muốn come out với gia đình sớm như vậy, mặt khác không muốn nữ thần thiệt thòi chỉ làm "bạn bình thường" thôi.
Cô sốt ruột đến đi vòng vòng, Nhạn Đường nói một tiếng với Tần Tùng rồi dắt "con đà điểu" ra ngoài gặp phụ huynh. Ngải Tiếu từ nhỏ đã rất sợ má cô, đợi vị phụ huynh trung niên chín chắn tao nhã đi đến trước mặt cô thì cô lắp ba lắp bắp chào hỏi.
Má Ngải gật đầu một cái, sau đó hỏi cô sao lại đến studio âm nhạc vậy. Ngải Tiếu đang suy nghĩ nên khai sự thật hay là nói dối thì Nhạn Đường đã mở miệng nói: "Chào dì, con là học sinh của Tiếu Tiếu, đang theo cô ấy học tiếng Nhật."
Cái thân phận bị lãng quên từ lâu giờ lại được nhắc đến, Ngải Tiếu ngẩn ngơ một chốc rồi gật đầu theo: "Đúng đúng, con đến đưa tài liệu cho cô ấy."
Má Ngải tất nhiên có nghe qua chuyện con gái mình dạy tiếng Nhật, chào hỏi đơn giản với Nhạn Đường rồi bà dẫn Ngải Tiếu tạm biệt rời khỏi. Ngải Tiếu tội nghiệp rời khỏi, khi ăn cơm với má cô thì lén nhìn điện thoại, thấy nữ thần gửi tin nhắn "Lần đầu gặp phụ huynh (1/1)", mặt liền đỏ lên.
Ăn xong cơm cô được chở về trường học, sau đó nhìn xe má cô đi khuất, cô mới chạy đi bắt taxi quay về studio Tùng Đường, Tần Tùng nhìn thấy cô liền "chậc chậc chậc" chọc cô, làm cô vùi đầu chạy bay vào phòng làm việc của nữ thần.
Nữ thần nghiêm túc làm việc giữa đống nhạc cụ, Ngải Tiếu gọt trái cây mua trên đường cho cô ấy, không lên tiếng.
Bây giờ nghĩ lại, cảnh tượng đó không được tính là gặp phụ huynh thật sự, nhưng Ngải Tiếu lại ngại nhắc đến chuyện này. Nói đến cùng thì cô vẫn không thể chấp nhận được mình đã nói dối—— vừa lừa dối mẹ ruột, vừa tổn thương nữ thần ở một mức độ nào đó.
Nhạn Đường chắc cũng hiểu được tâm lý này của em ấy, chuyển chủ đề nói: "Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc chuyện này nữa. Lễ quốc khánh sắp đến rồi, em muốn đi đâu chơi?"