Chương 9: Phạt nặng a~
1 chút của chap trướcBước lên tầng riêng dành cho giám đốc , nó vẫn cứ tung tăng mà không biết mình sẽ sắp phải thấy cảnh tượng gì a ~. Đứng trước cửa phòng , nó hít thở một hồi . 3 năm , nó phải rời xa cậu . Ngày nào nó cũng rất nhớ cậu . Bây giờ nó đã trở về , không biết cậu có nhớ nó không
- Anh hai , em về với anh rồi đây . Em nhớ anh ....lắm _ Ô Mai Gót . Whát đờ Heo ?. Nó đang nhìn thấy cái gì thế này . Sao .... sao .... sao ...A , nó sặc hết máu mũi rồi . Sao anh hai có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ trí tưởng tượng của nó thế
----Bắt đầu truyện --------------------------------------------------------------
Nhìn thấy cảnh trong phòng của anh hai , nó lập tức đóng chặt cửa lại đi lau mũi. A ~ Anh hai không biết nó là hủ nữ hay sao mà đi diễn cái cảnh ""công , thụ "" trước mặt nó .
Trong phòng không khí đang u ám hết sức có thể . Ai hỏi có chuyện gì đang diễn ra à . Nhìn xem kìa : Tổng giám đốc cao cao đại thượng , mặt lạnh , thông minh . Nổi tiếng không gần nữ , bây giờ thì đang trong tư thế rất chi là mờ ám với .... một thằng GAYYYYY. Ahaha , cánh nhà báo mà biết được chuyện này chắc sẽ là tin giật gân nhất từ trước tới giờ quá (Au : Muahaha, chị đây đã ra tay chỉ có mà thành công )
Tua lại thời gian xảy ra sự việc hiểu nhầm kinh hoàng
Cốc cốc cốc .
- Có chuyện gì? _ âm thanh lạnh lùng từ trong phòng vọng ra
- Dạ ~~ . Em đến để đưa tài liệu ạ ~~_ Tiếng của trưởng phòng thiết kế vang lên làm cậu nổi da gà . Thật sự nếu không phải do năng suất làm việc và kết quả tốt thì cậu đã không để cái tên bị rối loạn giới tính này ở đây rồi .
- Vào đi
- Vâng ~~_ nói rồi liền mở cửa ra xông vào .
Cậu lúc đó cũng định xong thì sẽ đi về nhà nên bước ra ngoài bàn .Có ai ngờ được rằng tên "Les" kia lại giả vờ ngã vào lòng cậu khiến cả hai cùng ngã xuống , khốn hơn lại còn tạo được cái cảnh quần áo trở nên không ngay ngắn ,một chiếc cúc bị bung ra , cuối cùng thì cậu đè lên người tên kia và không thể ngờ được rằng ... nó tự nhiên bước vào
------Trở lại hiện trường "" vụ án ""----------------------------------------------------------------------------
- Mau tránh ra _ đẩy cái tên điên kia ra , chỉnh lại quần áo của chính mình . Lườm lạnh một cái đến con người đang nằm dưới đất kêu oai oái kia . Hừ ,nếu không tại tên đấy thì cậu đã không mất mặt đến vậy
- Tổng giám đốc à ~ Người không nhẹ tay một chút được hả . Người ta thân là con gái ,mềm yếu như vậy mà người nỡ _ nói xong còn không quên chấm chấm mắt
- Đủ chưa . Đủ rồi thì biến đi , để tài liệu lên bàn . Lần sau mà còn dám làm thế nữa thì đừng trách tôi _ nói rồi cậu nhanh rời đi . " Chắc tiểu bảo bối về nhà rồi . Haizz , chả biết nên giải thích thế nào đây "
Vừa bước ra khỏi phòng , cậu đã thấy ngay bóng người nhỏ bé đang nghịch máy ở trên ghế . Có vẻ như nó vẫn chưa biết cậu ra . Bước chân lại gần chỗ nó . "Hửm , đang nhắn tin à ?" cậu nghĩ
Đi đến sau lưng nó , khuôn mặt vốn đang dịu dàng bỗng nhiên đầy hắc tuyến . Nó chắc vừa mới ăn gan hùm đây . Còn dám nhắn tin với cô về chuyện hiểu lầm mất mặt vừa nãy của cậu . Được , để xem cậu xử nó như thế nào.
- Em có vẻ rất vui nhỉ ?_ tiếng nói của cậu vang lên,ngay lập tức làm nó giật bắn cả mình . Cả toàn thân run run , đầu quay với tốc độ rùa bò về phía cậu
- Chào anh hai , anh làm gì ở đây vậy _ nó nói một câu rất chi là "" liên quan"" . " Lần này thì tiêu thật rồi" nó nghĩ
- Em nghĩ anh đang làm gì ở đây hả ?_ cậu hỏi ngược lại nó . Môi nhếch lên một nụ cười gia xảo hết mức
- Ờ , thì... Mà anh làm xong rồi à ?_ nó đánh trống lảng
- Ừ . Xong rồi . Xong rồi mới bắt được quả tang người nào đó đang nói xấu anh hai chứ
- Chuyện này không phải lỗi tại em a~. Ai bảo anh tự nhiên làm cái chuyện "" đó , đó "" ở trong phòng đâu . Anh cũng biết em thích đọc đam mĩ mà _ nó ngây thơ khai hết , ngẫm nghĩ một lúc thì lại thấy mình ngu ngốc khi nói ra
Khuôn mặt của cậu tràn đầy hắc tuyến một lần nữa . Ha , nó lại dám đọc mấy thứ chuyện như thế sao . Bảo bối của hắn cần được dạy lại rồi . Cậu là không muốn nó chú ý đến tên con trai khác nha .Hơn nữa trong mấy cái quyển truyện đó lại còn có nhiều cảnh hỏa thân của con trai a~( Au : Sao anh biết hay vậy , chắc đọc rồi đúng không **Ánh mắt hoài nghi)
- Gan lắm . Mới đi 3 năm mà trở về đã mang theo cả đống tật xấu rồi . Hết nói xấu anh rồi còn đọc ba cái thứ linh tinh nữa. Anh nên làm gì với em bây giờ _ cậu thần thần bí bí làm nó dựng hết tóc gáy
- Em ...em không cố ý nha
- Vậy có nghĩa sau này em sẽ cố ý à
- ...._ nó không thể nói thêm câu nào nữa
- Không nói nữa à ?_ cậu nổi hứng trêu nó
- Nói được với anh thì đã tốt _ nó nói lí nhí nhưng căn bản là cậu vẫn nghe thấy từng chữ
-Nói gì đấy _ cậu giả vờ không nghe thấy
- Không có gì . Đi về đi , em đói rồi _ nó làm nũng . đôi mắt long lanh như cún con , môi đỏ cong lên . Thật đáng yêu chết luôn . Cậu cũng vì thế mà miệng đắng khô a~
- Được , về nhà sẽ dễ làm hơn
- Làm gì ?_ nó khó hiểu
- Đương nhiên là...... PHẠT rồi _ cậu nhấn mạnh chữ cuối
- A đừng mà anh hai . Tha cho em đi
- Không được . Tội của em là phải PHẠT THẬT NẶNG a~_ cậu nói rồi vác nó lên vai mang về nhà để bắt đầu ""dạy dỗ"".....
Chờ chap tiếp nhá . Muahahaha
End chap