Em Gái À! Anh Nhịn Đủ Rồi Đó!

Chương 6

Chương 6: Tạm biệt
- Không ,không phải tại anh _ nó nói

- THẾ THÌ TẠI SAO?_ cậu hét lên , lắc lắc vai nó

- Chuyện này.... Khi nào có cơ hội em sẽ nói sau

- Đừng đi , có được không _ cậu nói , bên khóe mắt đã tràn đầy nước

- Không được

- ANH SẼ CỐ VỀ NHÀ SỚM HƠN MÀ . ANH SẼ ĂN CƠM CÙNG EM MÀ . ANH ....ANH SẼ

- Không . Em phải đi để tốt cho cả anh và em . Yên tâm em chỉ đi 3 năm , sẽ trở về với anh . Đừng như thế nữa em sẽ rất buồn ...

- Nhưng .....

- Không sao , em sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt mà . Em hứa sẽ trở về càng sớm càng tốt_ nó cũng đã rơi nước mắt , tay vòng qua ôm cậu

- Em nhớ giữ lời đấy , lúc về mà mất miếng nào thì anh sẽ giam em trong nhà đấy

- Ừ , em hứa . Giờ thì đi ngủ được chưa

- Ừ , ngủ thôi . Anh cũng mệt rồi _ nói rồi hai anh em lại ôm nhau ngủ . 2 người ,mỗi người một suy nghĩ nhưng đều là hướng về người kia

-----------------------Ta là dải phân cách -----------------------------------------------------

1 tuần nhanh trôi qua . Hôm nay là ngày nó phải chia tay các bạn trong trường . Fanclub của nó và cậu khóc lóc suốt làm nó không biết phải làm gì . Tất cả các bạn trong lớp đều không lỡ chia tay nó

Còn về anh và cậu . Anh nghe tin nó sắp đi thì bám nó suốt cả buổi . Cậu thì gần đây luôn tránh mặt nó . Về nhà càng muộn , hay nghỉ học .

Tối hôm trước ngày bay 

- Anh về rồi đây _ tiếng cậu nói ở sau lưng nó

- A ,anh về rồi à . Hôm nay anh về sớm thế _ nó reo lên vì vui , không ngờ hôm nay anh hai về sớm , cứ tưởng hai sẽ tránh mặt nó chứ

- Ừ , anh có một thứ muốn đưa cho em _ nói rồi cậu lấy từ túi ra một chiếc dây chuyền đeo vào cổ nó

Hình đây nè :- A đẹp quá , em ....ưm ...ưm _ nó chưa nói hết đã có một thứ gì đó mềm mềm dán chặt vào đôi môi hoa anh đào của nó . Mắt nó mở to hết cỡ . Chẳng phải anh hai bảo là chỉ làm thế khi nó làm sai thôi sao?

Nhân lúc nó mở miệng để lấy không khí , cậu liền đưa chiếc lưỡi của mình vào , tay vòng qua gáy nó ôm chặt để nó không thể trốn được . Chiếc lưỡi của cậu đảo hết quanh khoang miệng của nó . Chiếc lưỡi nhỏ xinh của nó bị cậu bắt chơi đùa . Đến khi mặt nó đỏ lên , hết sạch không khí thì cậu mới rời đi để lại một sợi chỉ bạc kéo dài . Cả người nó mềm nhũn dựa vào l*иg ngực của cậu

- Ngốc , sao không thở bằng mũi _ cậu trách yêu

- Gì chứ , chuyện đó đâu phải dễ đâu . Mà sao anh tự nhiên hôn em . Anh bảo chỉ làm thế khi em làm sai thôi mà . Vô lí hết sức _ nó dỗi đánh vào ngực cậu liên tục .

- Sau này sẽ quen thôi . Còn về tại sao thì là do anh thích , em có ý kiến gì sao_ cậu nói với khuôn mặt tỉnh bơ làm nó phồng mồm , dỗi luôn

- Em nào có đâu _ nó nói ôm cậu . Nếu không phải mọi người biết tụi nó là anh em thì chắc nghĩ nhầm là người yêu của nhau quá

- Rồi , rồi . Em nhớ là không được làm mất sợi dây này đâu đấy , lúc nào cũng phải đeo nó nghe chưa

- Dạ , anh hai

- Ừ . Ngày mai anh không thể đến tiễn em được , nhớ bảo trọng

-Dạ

Sáng ngày hôm sau . Tại sân bay Nội Bài . 

Hôm nay có rất nhiều người đến tiễn nó và cô. Những người trong FC rồi bạn bè , ....

- Hai người đi nhớ bảo trọng nhé _ anh nói

- Đúng đấy , nhất định phải trở về đấy _ bạn bè trong lớp

- Bọn em sẽ mãi là fan của các chị _ FC

.........................( Đã lược bỏ hơi nhiều)

- Cảm ơn mọi người . Nhất định mình sẽ trở lại _ nó nói

- Nhanh đi Nhi Nhi , phi công của tụi mình đến rồi_ cô nói khi đã nghe xong điện thoại của quản gia

- Ừ . Mình đến ngay . Tạm biệt mọi người nha _ nó nói rồi chạy ra chỗ cô . Chiếc máy bay bọn nó đi là của cô . Nhà nó cũng có nhưng cô bảo đi cùng cho tiện . Cũng vì là máy bay tư nhân nên nó có thể mang Poo đi luôn( Au : Ai không nhớ Poo là ai thì xem chương ""Có phải tại anh anh?"" nha)

- Đi thôi đến giờ rồi _ cô giục nó

- Ừ , mình đến ngay _ nó vẫn nhìn về phía mọi người , chờ một hình bóng của người nó yêu thương "Có vẻ như anh không tới thật " 

- Còn chờ gì nữa lên thôi Nhi Nhi _ cô đã đưa hết đồ của tụi nó lên máy bay

- Ừm mình đến ngay đây_ nói rồi nó bước lên máy bay mà không biết rằng ở phía xa kia , có một ánh mắt buồn đang nhìn từng cử chỉ của nó ( Au : chắc biết là ai rồi đúng không?)

- Đến khi trở về thì đừng hòng đi đâu , Tiểu Nhi . Mặc kệ ra sao , nhất định anh sẽ khiến em là của riêng mình anh đây_ người đó nói rồi đứng đó cho đến lúc chiếc máy bay cất cánh .

- Tạm biệt , anh hai của em _ nó ngồi trên máy bay nói . Mắt nhìn qua cửa kính xuống dưới

End Chap

Chương này mình viết hơi ngắn . Lần sau mình sẽ bù đắp lại . Xin cảm ơn ai đang theo dõi chuyện của mình