Em Gái À! Anh Nhịn Đủ Rồi Đó!

Chương 48

Chương 48:
"Lí do"

" Bọn họ không nói lí do , chỉ đơn giản là gửi thư khiêu chiến thôi. Nhưng chưa dừng lại đó..." Ngọc Anh có vẻ hơi khó nói

Nó nhíu mày"Cứ nói"

"Theo như điều tra không chỉ có chúng ta nhận được thư mà còn bang của Thiên- KILL cũng nhận được. Quả thực gia tộc này quá ngông cuồng rồi"  cô nói với giọng tức giận. Đây là lần đầu tiên kể tù khi lập bang có một thế lực nào dám ngang nhiên thách thức hai bang lớn của châu Mỹ và Á

"Bọn họ hoàn toàn có khả năng đó" Dù nó không muốn chấp nhận lắm nhưng dù bang của nó và cậu có là hai bang lớn mạnh thế nào đi nữa nhưng trong giới hắc đạo vẫn chỉ là tuổi trẻ.

Nhưng ở gia tộc kia, truyền thống hắc đạo đã có lâu đời chứng tốt thế lực của họ không hề nhỏ, hơn nữa gia tộc chưa kể là vẫn chưa xác định được lực lượng của đối phương vì gia tộc đó rất ít khi xuất chiến

Nhưng nó vẫn thấy lạ! Vì sao những người đó tự nhiên lại đi thách chiến bọn họ . Trước giờ bang của nó chưa bao giờ động chạm đến gia tộc Kranmesk cả. Vậy thì tại sao? Chuyện này nhất định không đơn giản, phải điều tra kĩ thôi

Ngọc Anh ở bên kia sau khi nghe thấy câu nói của Nhi cũng không nói gì nữa. Cô hiểu ý của nó. Dù hai bang có hợp lại thì cũng sẽ chỉ ở mức bất phân thắng bại còn muốn thắng thì rất khó

Căn phòng trở nên im lặng , mọi thứ như lạnh lẽo

"Thông báo cho mọi người chưa?" Mãi lúc sau nó mới nói, trong đầu cũng đang hình thành kế hoạch

"Chưa, mới chỉ có vài người biết thôi"

"Thông báo cho tất cả đi. Chúng ta sắp phải có một trận chiến khốc liệt đấy"

"Được liền đi. Cúp máy đây"

"Ừm .Gửi lại với gia tộc kia lời đồng ý. Chúng ta sẽ chiến vào tháng sau. Còn nữa hai ngày nữa mình sẽ sang đó. Đến khi ấy mình muốn tất cả tâm trí mọi người đều phải đặt vào thế chuẩn bị. Huấn luyện cho tốt vào và chế ra một loại thuốc cho tớ. Ý tưởng sẽ gửi cho cậu sau"

"Rõ" Hai người cúp máy rồi nhanh chóng làm việc của mình. Có lẽ là do việc này nên Nhi cũng không quan tâm đến Thiên nữa, sắp xếp mọi thứ ở nước A xong liền cùng Kiro đi Mỹ.

Còn Thiên Bảo tạm thời phải ở trong nước để tiện cho sự trao đổi vũ khí vì dù gì nước A cũng an toàn hơn nơi khác. Mặt khác nó cũng biết cô chưa chuẩn bị tâm lí cho việc này

Tại Mỹ, nhà chính của bang CIC

"Sao rồi?" Giọng nói của Rose lạnh nhạt

"Bên kia đồng ấy với yêu cầu của chúng ta rồi.Mình cũng đã liên lạc với bang KILL rồi, họ cũng đồng ý" Ngọc Anh báo cáo tình hình

" Ừm" Rose vẫn giữ khuôn mặt đó rồi quay sang Kiro"Đi kiểm tra lực lượng đi, vũ khí ngày mai sẽ được chuyển tới"

" Rõ" Kiro nghe lệnh rồi đi ngay

"Thế nào, đã bình tĩnh lại được chưa cô nương" Rose quay sang trêu chọc cô

Cô đỏ mặt " Mình vốn bình tĩnh"

"Không cần giả bộ. Cậu nghĩ gì trên mặt đều hiện hết ra rồi" Giọng của Rose khá to thu hút ánh nhìn của mọi người

"Có chuyện gì sao bang chủ?"Có người tò mò hỏi

"À, bang chúng ta sắp được ăn cưới rồi"

" Ăn cưới ai vậy?"

" Mọi người thử đoán xem?"Rose tốt vẻ kì bí

" Ây da bang chủ, cho chúng tôi gợi ý cái đi" Một cô gái năng động đến làm nũng với nó

Nó không nói gì nhưng ánh mắt nhìn sang bên Ngọc Anh. Cô thấy ánh mắt của nó liền giật mình, ánh mắt lương lại như muốn nói"Tao muốn gϊếŧ mày"

Nó đương nhiên hiểu được điều cô muốn nói , nhún vai tỏ vẻ"Tao vô tội"

Còn cô bé vừa hỏi Rose thấy nó liếc mắt sang cô liền hiểu, chạy đi bát quái với mọi người. Sau đó với tốc độ tám chuyện thần thánh của người trong bang, Ngọc Anh đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý. Cô đi đến đâu liền bị mọi người nhìn với ánh mắt kì quái như tò mò

Bang nó là thế, mặc dù đang trong giai đoạn quan trọng nhất nhưng vẫn có thể vui vẻ hết sức

Nhưng nữ chính trong câu chuyện của mọi người thì lại không vui chút nào

"Con nhỏ thối tha, biết là cậu đã làm ra cái chuyện khủng khϊếp gì với mình không?"

" Biết nhưng không phải chuyện đó rất vui sao" Nơ làm vẻ mặt với tội

"Vui cái đầu cậu ấy"

"Hì hì,mình hỏi thật mà. Vẫn chưa quên được hả ?"

" Ừm, yêu một người không dễ quên được đâu"

"Cố gắng lên. Lựa chọn giữ hay quên là do cậu quyết định" Rose vỗ vai cô

"Cảm ơn cậu"

END CHAP