Em Gái À! Anh Nhịn Đủ Rồi Đó!

Chương 42

Chương 42: Kiro vs Thiên
Nó giật nảy mình, "" Cha nói cái gì cơ ạ!""

Hai vợ chồng cũng biết Nhi sẽ rất bất ngờ nên cũng không giận vì hành động nói to của Nhi

""Con yêu, chuyện này có vẻ hơi đường đột nhưng bố mẹ đã lỡ hứa với người ta rồi. Con cũng biết đấy, ba mẹ đều là những người trên triệu người, không thể nuốt lời được""

Bà William nhẹ nhàng nói, vỗ vai Nhi để nó bình tĩnh hơn nhưng bây giờ thì hai bên tai nó cứ ong ong hết lên rồi.

Hôn phu? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Nó không thể có người khác được, nó còn có Thiên. Nó yêu Thiên, đời này nó chỉ có thể yêu Thiên

Cảm xúc của Nhi không thể hiện ra mặt nhiều nhưng dù sao hắn cũng đã ở bên cạnh nó hơn 3 năm nay, nó nghĩ gì Thiên Bảo hắn lại không thể biết sao?

Thôi thì Thiên, nể tình cậu đã đối xử tốt với Nhi, tôi sẽ giúp cậu lần này .""Ba mẹ, dù sao Nhi cũng mới về, còn nhiều thứ chưa thể quen được. Cái việc hôn phu này cứ tạm gác đi được không? Nhi còn nhỏ mà""

""Đúng đấy ba mẹ. Nhi còn nhỏ, chuyện này cứ từ từ rồi tính đi""Kan tiếp lời Thiên Bảo

Nó nhìn hai người đang cố gắng giúp mình thì không khỏi cảm động. Nó hiểu, dù sao ba cũng là vua một nước, không thể nuốt lời được. Kế sách tốt nhất bây giờ chỉ có thể kéo dài thời gian thôi

""Ba mẹ! Chuyện này hai người để sau được không ạ? Con cần thời gian""

Bà William nhìn chồng mình, cũng mang ý là tạm thời gác sang một bên. Đứa con gái này bà mất rất lâu mới tìm được. Bây giờ đùng một cái đã khiến con bé phải khó xử thì không hay lắm, vẫn là nên từ từ đi. Dù sao Nhi cũng còn nhỏ

Thấy cả bốn người thân mà mình yêu đều cùng ý với nhau thì ông Kanry cũng không muốn làm cả ba phải khó xử, tránh gia đình lại có chuyện không vui

""Vậy tạm thời cứ để chuyện này sang một bên đi""

Nhận được lời đồng ý của ông, cả ba ( không tính bà William nhá) người kia thở phào. Tạm thời cứ thế đi. Muốn tìm kế sách cần có thời gian

Một tuần sau

  Trong sảnh chính của hoàng gia

""Rất vui vì ông đã không quản phiền mà đến đây, ông Baron""

""Không có gì, tôi mới là cảm ơn ông không thấy phiền khi chúng tôi đến đây, ông Kanry""

""Ha ha, tất nhiên là không rồi. Nếu đã đến đây thì cứ tự nhiên như ở nhà""

""Được được. Vậy cũng vào chuyện chính thôi nhỉ""

""Ông cứ nói""

""Được, ông Kanry! Hôm nay đi cùng tôi còn có con trai tôi, thằng bé tên Kin""

""Là người con trai mà lần trước ông kể với tôi đúng không Baron""

""Đúng, là thằng bé. Thằng bé là đi khắp nơi 3 năm nay rồi, không hiểu sao ngay khi về liền bảo tôi đính hôn cho nó với con gái ông""

Ngay lúc đó, một người vệ sĩ đi vào nói nhỏ vào tai ông Baron

""Được, bảo nó vào đi"" Baron nói với người vệ sĩ rồi quay sao Kanry ""Thằng bé đến rồi, một lúc nữa nó sẽ vào""

""Tốt, vậy tôi cũng sẽ cho kêu Nhi, tiện thể để hai đứa quen biết nhau luôn"" Nói rồi ông cũng cho người truyền lệnh mời công chúa đến

Một lúc sau...

""Rất vui được gặp ngài"" Người con trai quỳ một chân nói

""Được rồi, chắc cháu là Kin đúng không? Cứ tự nhiên đi, con gái ta cũng sắp ra rồi, hai đứa cứ làm quen""

""Đa tạ""

Cánh cửa lại lần nữa mở ra, người con gái trong bộ váy màu xanh nhẹ nhàng đi vào, hướng đến bàn trà, cũng cung kính

""Nhi thần có mặt""

""Đứng dậy đi, ta muốn giới thiệu với con một người"" Ông Kanry khoát tay nói rồi chỉ vào Kin

Theo cánh tay của cha nó thấy được một bóng người quen thuộc. Kiro? Sao cậu ấy lại ở đây

""Rất vui được gặp công chúa""

Nhận ra vẫn còn nhiều người ở đây nó cũng bình thản, chào hỏi lại Kin(Kiro) nhưng trong lòng thầm nghĩ nhất định tí nữa phải hỏi cho ra nhẽ

Tại vườn hoa của điện

Sau khi trốn khỏi hai người kia, nó kéo Kin hay gọi cách khác là Kiro ra

""Tốt nhất là cho mình một câu trả lời chính đáng"" Nó khoanh tay trước ngực mắt lườm lườm Kiro, mặt hơi phụng phịu vì bị người thân cận giấu mình một điều quan trọng thế này

Như biết trước Nhi sẽ nổi nóng, anh cũng không ngạc nhiên gì, vẫn giữ nụ cười trên môi. Điều này lại càng làm cho anh nổi bật hơn giữa những bông hoa xung quanh

""Là do em không hỏi anh""

Ặc quả thật nó không hỏi thật. ""Nhưng dù vậy cậu cũng phải tự nói ra chứ"" Vì giữ thể diện, nó liền mặc kệ lí lẽ mà cãi

""Được được, là anh sai. Lần sau có cái gì em muốn biết anh liền không dấu"" Kiro cười nói

""Được"" Nó nói, nhưng không để ý rằng, từ bao giờ, cách xưng hô của Kiro đối với nó lại thay đổi rất nhiều rồi

Hai người đứng trong vườn hoa nói chuyện, chàng trai thỉnh thoảng lại vén những cọng tóc tinh nghịch rũ trên má của cô gái lên

Còn ở một nói khác, không khí ảm đạm bao trùm khắp nới

Phong Thiên nhìn những tấm ảnh trên bàn mà mặt càng ngày càng đen. Vì không muốn có chuyện gì xảy ra với nó, cậu đã cho người vào cung điện nhưng không ngờ lại có thể thấy được Nhi đang thân mật cùng với người khác

Nắm chặt nắm đấm, cậu không kìm được mà nói

""Nhi, em dám không nghe lời anh. Chỉ cần em về nước thì anh sẽ ""nhiệt tình"" mà đối đãi với em""

End chap