Bàn Luận Làm Sao Cùng Đối Tượng 419 Chia Tay Hòa Bình

Chương 19: “Có phải anh tìm được bạn đời rồi không?”

181.

Trên đường trở về, trong đầu tôi vẫn còn văng vẳng câu nói cuối cùng kia của Đại Phi.

Yến Thâm và tôi đều uống rượu, chỉ đành gọi người lái thay tới.

Hắn tựa như có hơi nhức đầu, lúc này đang tựa lên cửa sổ xe nhắm chặt hai mắt.

Gió ban đêm se se lạnh.

Tôi đóng cửa sổ xe lại, đưa tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt đã nhuốm lạnh của hắn: “Nghe nói anh đã nhìn theo tôi bảy năm?”

“Hửm?” Hắn chậm chạp quay đầu lại liếc nhìn tôi, chớp mắt đã hiểu ý tôi đang hỏi cái gì: “Ừ.”

Lúc nói chuyện tôi vẫn tận lực dùng giọng điệu bình thường nhất có thể, nhưng hắn vừa đáp lại, tôi lại không bình tĩnh được như thế nữa.

Tay tôi đặt trên người hắn trượt thẳng xuống dưới, cho đến khi đυ.ng phải cổ tay hắn mới kiềm nén dừng lại: “Tại sao không nói cho tôi biết sớm hơn?”

Cổ tay Yến Thâm cứ một mực rúc trong ống tay áo, nhiệt độ so với mặt của hắn cao hơn nhiều.

Hắn cử động một cái, bàn tay hắn bao lấy tay tôi, cười nhạt một tiếng, đáp: “Nếu sớm hơn một chút, có thể em sẽ từ chối tôi. Bây giờ em cũng… thích tôi rồi, không phải rất tốt sao?”

182.

Nói đến ‘thích’, hắn lại xấu hổ.

Tôi tự thấy mình hẳn là đã sớm bước qua cái độ tuổi dễ dàng ngại ngùng rồi, nhưng cũng không khỏi cảm giác mặt nóng bừng lên.

Nhất là trong tình huống còn đang có một tài xế xa lại ngồi phía trước.

Mặt tôi nóng ran đến sắp cháy, một bên lại ngắm gương mặt hắn mà tim đập bình bịch.

Tôi không kìm được xích lại gần một chút, dùng âm thanh chỉ hắn có thể nghe được mà trêu chọc: “Về nhà tắm rửa sạch sẽ, tôi muốn chijch anh.”

Yến Thâm mím chặt môi, biểu tình nhất thời nhìn qua phong phú muôn màu.

Ngay tại khi tôi cho là hắn muốn mở miệng từ chối, hắn bỗng nhiên cũng nghiêng đầu qua: “Nếu đến lúc ấy em vẫn còn sức.”

Tôi giật giật khóe miệng, không nhịn được đảo mắt qua chỗ khác, đặt mông ngồi xuống chỗ cách xa hắn nhất.

Hắn không thèm che giấu mà khẽ cười mấy tiếng, bụng ngón tay vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay tôi: “Tôi rất vui, thật đó.”

Tôi từ chối cho ý kiến.

Bởi vì tâm tình tôi cũng rất tốt, nhất là trong tình huống sau khi xác nhận hắn thích tôi xong, lại còn biết thêm được tin tức rằng hắn thầm mến tôi rất nhiều năm rồi.

Một mình lâu như vậy, loại cảm giác này đặt ở trước mặt tôi liền giống như đột nhiên trúng số, hay là được khen thưởng hạng nhất vậy đó.

Đợi đã…

Tôi ngừng một lát.

Cẩn thận hồi tưởng lại một vòng, tôi chắc chắn mình chưa bao giờ nói qua tâm tình của mình với hắn.

Vậy Yến Thâm sao lại chắc chắn tôi thích hắn vậy?

183.

Xe dừng phía dưới tiểu khu.

Sau khi tiễn người lái thay đi, cho đến khi đứng trong thang máy tôi vẫn còn ngẫm nghĩ vấn đề này.

Tôi tự cảm thấy biểu hiện của mình cũng không có lố quá, huống chi chuyện tôi thích hắn này tối hôm qua tôi mới phát hiện.

Tôi có chút nghi ngờ liếc người bên cạnh một cái.

Yến Thâm cũng nhìn lại: “Sao vậy?”

Nhất thời tôi không biết nên dò hỏi như nào.

Cho đến sau khi mở cửa nhà, tôi mới giơ tay kabedon hắn lên cửa: “Bạn trai anh đẹp trai không?”

Đây là câu lúc trước tôi hỏi để xác nhận hắn có phải độc thân hay không.

Yến Thâm rõ ràng cũng nhớ tôi từng nói qua câu này, nở nụ cười nhẹ xoa lên gò má tôi: “Đẹp trai.”

Lần này, tôi lại đặt thêm cho hắn một câu hỏi phụ nữa: “Đẹp trai chỗ nào?”

Tôi không cách nào xác nhận, khi hắn trả lời lúc vừa rồi, người ấy trong tim liệu có phải là tôi hay không.

Cho nên hiện tại tôi nhìn thẳng vào mắt hắn, muốn tìm được câu trả lời từ trong nét mặt của hắn.

184.

Dưới ánh đèn trên cửa vào rọi xuống, đôi tai của hắn ửng đỏ.

Tôi nhìn đến ngứa ngáy trong lòng, muốn đưa tay lên sờ một cái, nhưng lại gắng gượng kìm xuống cái ý niệm ấy.

Lòng tôi thấp thỏm, ngoài mặt đùa đùa hỏi bâng quơ: “Không nói được?”

Yến Thâm lắc đầu, ngón tay hắn rời khỏi khuôn mặt tôi, nhẹ nhàng đáp lên khóe môi tôi.

Hắn nói: “Không phải… không nghĩ ra em không đẹp chỗ nào, thế nên tôi nhất thời không biết bắt đầu nói từ đâu.”

Tôi sửng sốt vài giây, cười lớn.

Bạn trai mà hắn nói đúng là tôi rồi.

Shhhh… Không phải bởi vì lúc trước tôi cùng hắn từng lên giường một lần, hắn liền muốn chịu trách nhiệm với tôi đấy chứ?

Trong lòng tôi sảng khoái, lại không nhịn được cười hắn quá trong sáng, cố ý chọc hắn: “Người đẹp, có phải anh tính dùng kiểu chịu trách nhiệm với phụ nữ để dùng với tôi đấy hả?”

Yến Thâm cau mày, nhanh chóng đáp lại: “Tôi chưa từng coi em thành phụ nữ.”

Thấy dáng vẻ hắn xoắn xuýt như bị lửa châm vào mông như thế, làm tôi càng muốn chọc ghẹo.

Tôi bám lên vai hắn, đầu gối co lên chen vào giữa, không nhanh không chậm cọ qua cọ lại.

Hô hấp Yến Thâm dồn dập, lần đầu tiên hung dữ đè eo tôi xuống.

“Chỉ có bởi vì là em, tôi mới muốn đâm… đâm, đâm xuyên em.”

Âm thanh hắn càng lúc càng nhỏ, âm cuối cùng gần như là sắp biến mất vậy.

Tôi ngẩn ra, ôm người ‘phụt’ một phát cười như điên.

185.

Vốn là câu có tính khiêu gợi cực mạnh, thốt ra từng trong miệng của hắn, thực sự làm xấu cả bầu không khí.

Tôi cười không khép mồm được, buông hắn ra đổi dép đi nhà: “Yến Thâm tốt của tôi, anh thật sự là thuần khiết đến mức tôi không biết nói sao cho phải.”

Yến Thâm đứng ở nơi đó luống ca luống cuống, ngơ ngác mãi mới phản ứng lại khi nãy hắn vừa nói cái gì, mặt mũi dần dần đỏ tới tận cổ.

Tôi nhảy qua nhéo lên eo hắn một cái: “Tắm chung không? Tôi đi mở nước.”

Đầu Yến Thâm cũng chưa có ngẩng lên: “Vậy tôi đi lấy khăn tắm với quần áo.”

Tôi huýt sáo một cái: “Tiện đeo luôn bao nhá.”

Vai hắn cứng đờ, tốc độ bước chân nhanh hơn, vòng qua tôi trốn vào phòng ngủ.

Tức khắc tôi cười đến nỗi eo không đứng thẳng lên được.

Yến Thâm lề mà lề mề không biết đang làm cái vẹo gì, mãi sau khi tôi đã chuẩn bị xong nước cởi sạch sẽ chui vào trong bồn tắm chìm trong màn hơi nước, hắn mới đẩy cửa phòng tắm ra.

Đến khi mực nước vì có thêm một người tiến vào mà tràn đầy lên mép bồn tắm, tôi liếc hắn một cái, phát hiện thế mà hắn thật sự mang theo bαo ©αo sυ vào.

Lần thứ tư từ sau khi bước vào cửa nhà tôi lại tiếp tục cười ẻ: “Là cái Mutual Climax ở trong tủ đầu giường?”

*Bαo ©αo sυ kéo dài thời gian Durex Mutual Climax được rất nhiều cặp đôi yêu thích hiện nay. Đây là sản phẩm bαo ©αo sυ vừa có thiết kế gai gân giúp kí©ɧ ŧɧí©ɧ trực tiếp vào điểm G nhạy cảm khi quan hệ, vừa có chứa chất bôi trơn giúp trì hoãn cao trào, kéo dài thời gian quan hệ, để cả hai đều có được sự hài lòng khi làm chuyện gối chăn.  (úi zời đôi trỏe chơi gắn bi các bác ơiiiiiii )

Yến Thâm nhếch môi, ừ một tiếng.

“Anh thật sự lấy cái đấy.” Tôi đoạt lại cái gói hình vuông be bé đó từ trong tay hắn: “Tôi đeo chiều thuận, hoặc là anh lộn lại mà đeo, anh chọn kiểu nào?”

186.

Yến Thâm nhìn tôi, nhíu mày lại.

Hắn như là đang suy tư nên làm thế nào với câu hỏi phải lựa chọn này, lại giống như đang bất mãn về câu hỏi tôi đưa ra.

Tôi tiếp tục tung cho hắn thêm món lợi nữa: “Nếu như anh chọn cái trước, tôi sẽ tặng anh khen thưởng nho nhỏ. Nếu như anh lựa chọn cái sau…”

Yến Thâm khàn giọng: “Sẽ thế nào?”

Tôi cười cười: “Vậy tối nay tùy anh làm bao nhiêu lần tùy thích.”

Nhìn sắc mặt của hắn, tôi cảm thấy mình thật sự đã nhặt được bảo bối.

Bất kể tôi trêu chọc hắn ra sao, hắn sẽ luôn mang đến phản ứng làm cho tôi hài lòng nhất.

Tôi nhẹ nhàng ném vật trong tay ra bên ngoài: “Chọc anh thôi, tắm đi nào, tôi và mấy người bạn nhỏ trong nhóm kia vẫn còn muốn bàn giao công việc tuần trước nữa.”

Yến Thâm đáp một tiếng: “Được.”

Tôi đổi một tư thế thoải mái hơn, đầu tựa vào trước ngực hắn, lười biếng sờ soạng cặp đùi rắn chắc của hắn, chọt vào tiểu tổ tông đã bắt đầu đi gieo họa.

Hai tay Yến Thâm ôm lấy tôi, thân thể đưa ra phản ứng rất trung thực, nhưng lại không có làm ra hành động gì hơn nữa, giống như là nằm đây chỉ để làm chỗ tựa lưng cho tôi thôi vậy.

Chúng tôi còn chưa trò chuyện được bao lâu, màn hình điện thoại bỗng nhiên tối sầm, nhảy qua giao diện khác.

Tên của Kiều Ngữ xuất hiện chính giữa màn hình, đây là lần đầu tiên cậu ta gọi điện thoại tới.

187.

Có vài người khi lăn lộn trong vòng sẽ có hai số điện thọai, một cái dùng để sinh hoạt, một cái dùng để lăn lộn.

Tôi có hai cái tài khoản Wechat còn ngại phiền phức, chớ nói chi là đi làm hai cái sim.

Vì thế, số điện thoại của người trong vòng tôi biết đã ít lại càng thêm ít, Kiều Ngữ là một trong số đó.

Tôi có hơi khó hiểu mà ấn nút tiếp cuộc gọi, động tác tay đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ Yến Thâm vẫn không ngừng như cũ.

Kiều Ngữ ấp úng, nghe vào tai cũng không giống như là đang trong quán bar, thỉnh thoảng xen lẫn chút tiếng gió lọt vào: “Cố Thiên Tinh, có phải anh tìm được người yêu rồi không?”

Tôi hiểu kha khá chuyện gì rồi, cùng với việc tuần trước tôi không xuất hiện ở quán bar, lại còn rời đi trước lúc đang tổ chức tiệc sinh nhật, làm cậu ta nhận ra có gì đó không lắm.

Tôi cũng không cố ý để điện thoại di động xa ra, trực tiếp thừa nhận: “Đúng, tìm được rồi.”

Kiều Ngữ hỏi: “… Thế nên video bọn họ đăng trong nhóm là thật?”

Lúc này đến phiên tôi bối rối.

Đầu óc tôi mơ hồ: “Video? Video gì?”

Kiều Ngữ yên lặng chốc lát, ngay khi tôi cho là tín hiệu không tốt hoặc là cậu ta đã treo máy, thì âm lượng của cậu ta chớp mắt liền tăng lên gấp mấy lần: “Đệt! Thế mà anh lại thành ở dưới á hả? Thôi được, tôi bỏ anh, hai ta sau này thành chị em tốt rồi, có thể cùng nhau bàn luận chuyện chồng mình rồi nhá.”

Tôi:???

Tôi: “Đợi đã___”

Kiều Ngữ bỗng dưng hạ thấp giọng, giọng nói nhanh chóng đánh gãy lời tôi: “Không nói với anh nữa, tôi thấy cái thằng biếи ŧɦái chết tiệt quấy rầy tôi rồi, cúp đây.”

Tôi: “…”

188.

Thế rốt cuộc là video gì?

Tôi thu lại bàn tay đang đặt trên người Yến Thâm, ấn vào mục đổi tài khoản Wechat.

Lướt qua một đống tin nhắn chưa đọc vẫn hiện đỏ, tôi nhấn vào nhóm quán bar, không ngừng kéo lên bên trên xem tin nhắn.

Ngày thứ bảy trong vòng vốn không có bao nhiêu người chat, thế mà hiện tại lại sôi nổi bất ngờ.

Tôi thấy không ít người trong nhóm điên cuồng gọi tôi, từng tấm ảnh mơ hồ không rõ ràng lũ lượt kéo đến, còn bị photoshop lên một hàng chữ bắt mắt, bị làm thành meme ___ ‘phía sau tôi là lần đầu tiên!!!’

Tôi càng xem càng thắc mắc, lướt mấy trăm lượt mới tìm tới được ngọn nguồn.

Tôi cau mày mở cái video đó ra, giọng nam phóng khoáng gào đứt cả tone thiếu chút nữa đã xuyên thấu đỉnh đầu tôi.

[Tôi thích anh]

189.

Tôi cảm nhận được Yến Thâm đang đè ở đằng sau bông thiên giật giật.

Tôi trợn tròn mắt tiếp tục nhìn chằm chằm cái người đang vặn eo cong lưng nghiêng trái lắc phải trong video.

Ánh sáng rất tối, nhưng không khó để đoán được biểu hiện của mấy người qua đường dừng lại hóng hớt ra sao.

Người tỏ tình kia nắm chặt ống tay áo của người đàn ông cao lớn, thấy hắn chậm chạp không nói gì, lại tiếp tục gào lên, lớn tiếng đến mức như là sợ cả con phố không ai nghe thấy vậy.

[Phía sau tôi là lần đầu tiên!]

Yến Thâm bỗng nhiên đưa tay tới, lấy điện thoại di động của tôi đi mất.

Tôi quay đầu lại, vẫn đang lơ mơ chưa hiểu gì.

Không lâu sau đó, tôi nghe được thanh âm trầm thấp quen thuộc đáp lại truyền tới từ trong điện thoại ____

[Tôi cũng thích em, rất thích.]

Tiếng ồ lên của quần chúng ăn dưa lấn át âm cuối cùng của hắn, nhưng mà tôi lại nghe rất là rõ ràng, kia hiển nhiên là giọng của Yến Thâm.

190.

Tôi nổi giận, nắm chặt lấy tiểu huynh đệ của hắn ở trong tay: “Anh nói cũng thích ai nữa đấy hả?!”

Yến Thâm bị đau hít ngược lại một hơi sâu: “Em.”

Tôi cười nhạt: “Em cái rắm, trong video anh không có nói như thế.”

Yến Thâm: “… Tôi thật sự là nói vậy với em.”

Tôi sững sờ.

Tôi chỉ chỉ cái bóng đen vừa được tỏ tình lại tỏ tình lại kia: “Đây là anh?”

Yến Thâm gật đầu một cái.

Tôi lại chỉ chỉ cái thằng ngu lờ làm ô nhiễm hình ảnh thành phố, không dám tin: “Đây là tôi??”

Hắn ừ một tiếng.

Tôi tiếp tục sững sờ: “Hả???”

Giọng của tôi khó nghe như vậy?!

Đây đờ mờ… Là chuyện lúc nào thế?!”

※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Cố Thiên Tinh: Thật xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi sai rồi, tôi mới là cái tên tra nam kia.