Niên Niên Hữu Dư

Chương 45

Beta: Bing.

Chương 45:

Mặc dù Niên Ấu Dư đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt nhưng rất nhanh cũng phát hiện ba ba nàng đến văn phòng.

"Em gọi lại cho chị sau, ba đến tìm em." Niên Ấu Dư nói với Ninh Dĩ Tầm xong liền vội vàng tắt điện thoại, đối với ba ba nàng, nàng vẫn có loại cảm giác trộm tình.

"Đã trễ như vậy rồi sao còn chưa tan làm?" Niên Tông Hán hỏi, hắn nghe trợ lý con gái nói con gái hắn còn chưa có về, liền đi qua đây nhìn một cái.

"Con đang chuẩn bị về nè." Niên Ấu Dư vừa nói vừa thu thập bàn làm việc, ngày thường nàng đều về nhà tắm rửa xong mới nói chuyện điện thoại với Ninh Dĩ Tầm, hôm nay chuyện Ninh Dĩ Tầm mắng Liễu Hân gây ra động tĩnh quá lớn, nàng không đợi đến trở về được, liền gọi điện thoại cho Ninh Dĩ Tầm, gọi một cuộc chính là một tiếng rồi.

"Gọi cho ai mà vui vẻ như vậy chứ?" Niên Tông Hán thử hỏi.

"Chỉ là bạn thân thôi à." Niên Ấu Dư thật bình tĩnh nói dối, tuy rằng trong lòng cũng có chút xíu chột dạ.

"Nam hả?" Hiển nhiên Niên Tông Hán cũng không tin lý do con gái mình thoái thác, tính cách của con gái mình hắn hiểu quá rõ.

"Nữ mà." Chuyện này Niên Ấu Dư quả thực không có nói dối.

Niên Tông Hán nghĩ đến con gái mình lựa chọn không nói, trong lòng rất phiền muộn, đột nhiên cảm thấy con gái mình đã trưởng thành rồi, trong lòng có bí mật với mình. Thôi, thật sự nếu là thích, thì mang về cho mình xem cũng được, chỉ là hắn có chút lo lắng, lỡ như tiểu tử kia không tốt, không xứng đáng với con gái mình thì làm sao bây giờ, trong cảm nhận của Niên Tông Hán, đại khái là không ai xứng với con gái của mình.

"Ngồi xe ba ba về đi." Niên Tông Hán cũng biết hỏi cũng không tra được thêm cái gì, liền thôi không hỏi nữa.

"Ba ba với Jennifer khi nào thì ly hôn?" Niên Ấu Dư đột nhiên hỏi, trong lòng nàng rất muốn ba ba và Ninh Dĩ Tầm ly hôn sớm, nếu không trong lòng nàng thực sự không hề an tâm được.

Niên Tông Hán hơi hơi thở dài một chút, hắn biết, cái gì cũng không gạt được con gái cẩn thận của mình, huống chi hắn và Ninh Dĩ Tầm chia phòng ngủ cũng rõ ràng như vậy.

"Vừa mới kết hôn mấy tháng, hiện tại chắc là không được, nhanh nhất cũng phải chờ đến sang năm." Niên Tông Hán cảm thấy không cần phải gạt con gái, tuy rằng hắn cũng tự cảm giác có chút mất mặt, cũng may Niên Ấu Dư không biết tình huống cụ thể.

"Lúc trước sao ba ba lại lựa chọn kết hôn với nàng thế?" Niên Ấu Dư tò mò hỏi, càng ở cùng với Ninh Dĩ Tầm, nàng càng phát hiện Ninh Dĩ Tầm và người mẹ hiền lành của nàng cách xa một trời một vực, hoàn toàn là hai người khác nhau, thậm chí đến sở thích cũng không có một chút giống.

"Ba ba cũng là nam nhân thôi, hơn nữa con cũng không bài xích nàng, những người khác ba cũng không cam đoan là con sẽ không bài xích." Niên Tông Hán có chút ngượng ngùng nói, Ninh Dĩ Tầm cũng đủ xinh đẹp, hơn nữa Ninh Dĩ Tầm cũng được báo chí khen là có đầu óc hiểu lễ nghĩ, còn mang bộ dáng hiền lành, huống hồ hắn còn lo lắng đến cảm nhận của con gái, Ninh Dĩ Tầm thực sự là một lựa chọn không sai. Tuy rằng sau này phát hiện ôn nhu hiền lành, có tri thức hiểu lễ nghĩa căn bản không phải là bản tính của Ninh Dĩ Tầm, có cái diễn xuất lại hoàn hảo đến mức độ lừa gạt hết mọi người xung quanh chứ không phải mình hắn.

Niên Ấu Dư nghe vậy khẽ cười, Ninh Dĩ Tầm quả nhiên xinh đẹp đến mức khiến nhiều nam nhân xúc động, chỉ là nghĩ đến ba ba vì mình thích nên mới kết hôn với Ninh Dĩ Tầm, giống như sâu bên trong, dẫn dắt hết mọi phát triển của mình và Ninh Dĩ Tầm vậy, ngẫm lại, Niên Ấu Dư vẫn là cảm thấy duyên phận của nàng và Ninh Dĩ Tầm quả thật là bất khả tư nghị.

"Ba ba, nếu lần sau có người thích, không cần phải lo lắng con, mẹ đã qua đời lâu như vậy rồi, khẳng định là mẹ cũng hy vọng có người thay mẹ chăm sóc ba, con cũng hy vọng bên cạnh ba ba có người bạn tri kỷ." Niên Ấu Dư thật hy vọng ba ba nàng tìm thêm một người bạn nữa, nếu không nàng luôn có cảm giác chột dạ vì đoạt lão bà của ba ba.

"Nói sau đi." Niên Tông Hán cảm thấy bị Ninh Dĩ Tầm hồ lộng lần này, đối với tái hôn để lại bóng ma luôn rồi, bây giờ không còn hứng thú gì nữa.

Hai người tán gẫu trên xe, lái xe rất nhanh đã đi đến Niên gia.

Niên Ấu Dư tắm rửa vừa xong, còn chưa kịp gọi điện thoại cho Ninh Dĩ Tầm, Tôn Lê đã gọi đến trước.

"Lâu rồi mình không hẹn nhau ra ngoài, hôm nay đi shopping đi." Tôn Lê đột nhiên nhớ tới, từ khi nghi ngờ Niên Ấu Dư rơi vào bể tình xong, tên kia cũng rất lâu rồi không có liên hệ với mình, không nghĩ đến Niên Ấu Dư dĩ nhiên lại người trọng sắc khinh bạn như vậy.

"Ngày mai mình không rảnh...." Thời gian của nàng có rảnh cũng đều dành cho Ninh Dĩ Tầm, trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt luôn chê thời gian không đủ, làm gì có thời gian cho người khác đây? Nhưng là nàng còn chưa nói xong, liền bị Tôn Lê cắt ngang.

"Đây là lần thứ 3 mình hẹn cậu, nếu cậu nói không rảnh nữa, chúng ta tuyệt giao." Tôn Lê uy hϊếp nói, không nghĩ tới còn trẻ lại có thể yêu đương cuồng nhiệt như vậy, cô gái nội liễm lý trí chạy đi đâu mất rồi? Ai có mị lực có thể khiến Niên Ấu Dư mê luyến không rời như vậy chứ.

"Được rồi, mình sợ cậu, mình còn không đi được sao? Không có việc gì mình tắt điện thoại trước đây." Niên Ấu Dư nói xong liền đem điện thoại tắt, vì nàng thấy Ninh Dĩ Tầm gọi vào máy mình.

Tôn Lê bị tắt điện thoại có chút bực mình, nàng nói nhiều câu không có tính người thiệt chứ, Niên Ấu Dư này trúng độc gì đây không biết, trước kia không thấy nàng có chút biểu hiện mê muội gì mà! Điều này càng kích Tôn Lê nhất định phải đào được đối tượng yêu đương của Niên Ấu Dư.

"Sao lâu như vậy mới nhận điện thoại?" Ninh Dĩ Tầm làm nũng hỏi, cô nhớ rõ bình thường gọi điện thoại cho Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư đều bắt máy liền lập tức.

"Vừa rồi Tôn Lê điện, hẹn em ngày mai đi shopping." Niên Ấu Dư trả lời thật tình.

"Tuy rằng chị biết hai người lớn lên cùng nhau, quan hệ tốt lắm, bất quá cũng phải giữ khoảng cách, không được thân mật với cô ta." Ninh Dĩ Tầm có du͙© vọиɠ giữ lấy vô cùng mãnh liệt, mệnh lệnh nói.

"Em có hành động gì thân mật đâu." Niên Ấu Dư cười nói, không phải đến Tôn Lê Ninh Dĩ Tầm còn muốn ăn giấm chua đi.

"Chị thấy cô ta thực che chở em, dù sao cũng phòng bệnh hơn chữa bệnh." Dù sao ở địa bàn của cô không cho phép có chút cỏ dại nào.

"Trần Tinh cũng thực che chở chị mà, chị cũng đừng nghĩ nhiều." Niên Ấu Dư thật đúng là không phát hiện Ninh Dĩ Tầm mà một vò giấm ẩn danh, nhưng trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt thì giấm cũng ngọt.

Ninh Dĩ Tầm nghĩ lại cũng thấy đúng, tự nhiên thấy mình cũng như có điểm làm quá lên.

....//......

Niên Ấu Dư phát hiện sau khi yêu đương với Ninh Dĩ Tầm, có rất nhiều chuyện đều khác so với trước đây, trước kia nàng khỏa thân trước mặt Tôn Lê cũng không thấy có vấn đề gì, hiện tại chỉ liếc sơ qua cũng cảm thấy không được tự nhiên, trong lúc vô tình tiếp xúc thân thể với Tôn Lê, nàng cũng ý thức tránh đi, thậm chí có điểm không dám nhìn thẳng dáng người nóng bỏng kia.

Tôn Lê hậu tri hậu giác cũng phát hiện, lập tức liền phát hỏa.

"Niên Ấu Dư, cậu nói rõ ràng cho mình, rốt cục là chuyện gì xảy ra với cậu?" Kỳ thật Tôn Lê cố ý muốn xem thân thể của Niên Ấu Dư, muốn nhìn một chút xem Niên Ấu Dư có để lại dấu vết ân ái gì hay không, mà chuyện tiếp xúc thân thể cũng chỉ là vô tình thôi, không nghĩ đến con nhóc này lại giống như ghét bỏ mình, nhất nhất tránh đi, tránh đi càng nhiều lần thì càng khả nghi, lập tức liền bực mình. Các nàng lớn lên cùng nhau, chỉ còn kém chuyện mặc chung qυầи ɭóŧ thôi, Niên Ấu Dư lại làm ra vẻ xa lạ với mình như thế, sao lại như vậy, hôm nay không nói rõ ràng, cô không để yên được!

"Cái gì?" Niên Ấu Dư giả ngu, trong lòng thầm nghĩ không xong, lần này nàng giải thích thế nào với Tôn Lê bây giờ? Chính mình còn vòng vo chuyện tính hướng, bây giờ nàng cũng không có cách nào nói cho Tôn Lê biết được, nàng nghĩ đợi thêm một thời gian nữa rồi nói sau.

Tay Tôn Lê cố ý kềm lên hai vai bóng loáng của Niên Ấu Dư, Tôn Lê cao hơn Niên Ấu Dư, nên thoạt nhìn khí thế mười phần, làm cho người ta có chút cảm giác áp bách, chỉ là Niên Ấu Dư đối với áp lực của Tôn Lê đã miễn dịch, nàng không thể không nhịn xuống chuyện tránh đi đôi tay Tôn Lê đang khoác lên vai mình.

"Vừa rồi cậu luôn cố ý tránh tiếp xúc thân thể với mình, chúng ta từ nhỏ không phải luôn như vậy sao, cậu ngại cái gì, làm như mình ăn đậu hũ cậu không bằng, cậu có gì mình có đó, ai cần chứ?" Tôn Lê ngạo kiều mười phần nói.

"Làm gì có chuyện đó, rõ ràng là cậu nghĩ nhiều rồi." Dù sao Niên Ấu Dư có chết cũng không thừa nhận mình quái dị.

"Không đúng, từ khi cậu có người yêu thần bí, toàn thân đều có cỗ cảm giác ngoan ngoãn." Tôn Lê nhìn Niên Ấu Dư chằm chằm, hận không thể nhìn ra một cái động.

"Mỗi ngày mình chỉ đi hai điểm là nhà với công ty, làm gì có người yêu thần bí, cậu tưởng tượng nhiều quá." Niên Ấu Dư vẫn không thừa nhận người yêu thần bí có tồn tại, nếu không Tôn Lê nhất định muốn hỏi ra cho bằng được.

"Nói dóc, hóc-môn tình yêu của cậu không che được kia kìa, cậu không yêu, ai tin, không phải là cậu vụиɠ ŧяộʍ quen người có gia đình đi?" Tôn Lê thuận miệng hỏi, vừa nói ra liền cảm thấy có khả năng này, nhưng chuyện này căn bản không giống việc Niên Ấu Dư sẽ làm, hơn hai mươi năm qua, Niên Ấu Dư đều là người lý trí, chẳng lẽ nữ nhân khi yêu chỉ số thông mình đều giảm xuống sao?

"Cậu nghĩ đi đâu vậy, không thể nào!" Niên Ấu Dư thở dài, não Tôn Lê động cũng thật lớn, nhưng còn chưa nghĩ đến mức phát triển gian tình giữa kế nữ với kế mẫu, Tôn Lê này, mời động não thêm một chút nữa đi.