Đôi lời tác giả:
Thành thật xin lỗi các bạn vì không ra truyện đúng hẹn. Tác giả tuần này sẽ viết 4 chương (trừ hai chương này) xem như quà tạ lỗi với các vị độc giả.
Vô cùng xin lỗi và cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Chúc mọi người vui vẻ cả tuần nha
"Hoàng thượng giá đáo..."
"Chúng thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế..." Tiếng hô vang khắp đại điện.
Tử Thiên hoàng đế một thân long bào, khí thế uy nghiêm, mắt lạnh quét qua đại điện, sau đó đi thẳng đến ngai vàng của chính mình ngồi xuống, phất tay bình thân.
"Trẫm, hôm nay có chuyện muốn nói." Tử Thiên gương mặt bình tĩnh quét qua đại điện trầm giọng nói.
Trong điện phút chốc một mảnh an tĩnh. Mọi người đều tập trung chờ lời tiếp theo của hoàng thượng
"Thái tử, hoàng tử, hai ngươi bước lên cho trẫm."
Tử Huyền, Tử Phong hai người nhận mệnh bước lên vài bước.
"Thái tử, ngươi nói đi, trẫm muốn ngươi giải thích rõ ràng rành mạch cho tất cả đại thần ở đây nghe. Hoàng tử ngươi có thể phản bác lời hắn nhưng tuyệt đối không được động võ ở đây."
"Dạ, phụ hoàng" Huyền, Phong hai người trăm miệng một lời đáp.
"Nói đi"
"Phụ hoàng, hoàng nhi mạn phép. Cái vị đại thần, hôm nay ta, Tử Huyền muốn tuyên bố một chuyện với tất cả các vị."
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào Tử Huyền chờ nàng nói tiếp. Riêng chỉ trong đó một đôi mắt sắc lạnh nhìn nàng chằm chằm.
"Điều mà ta muốn nói...đó là ta đã tìm được người làm thái tử phi
mà ta muốn chọn. Nàng chính là Dạ tiểu thư, nữ nhi của Dạ thừa tướng."
Đại điện yên lặng nãy giờ, phút chốc xôn xao.
"Vậy làm sao được, không phải nàng là hoàng phi tương lai sao? Sao giờ lại là thái tử phi?"
"Thái tử, chuyện này là sao, ta muốn ngươi nói rõ ràng. Ngươi cỏ ý đồ với hoàng phi tương lai của ta? Nực cười." Tử Phong mặt âm trầm, lạnh lùng nói.
"Hoàng huynh, ta đây cũng không ngại nói, người ta yêu là Dạ Y Tình, muốn thành thân cũng là nàng."
"Thái tử, ngươi nói như vậy có thể hay không cảm thấy buồn cười. Dạ Y Tình là nương tử tương lai của ta, được phụ hoàng ban hôn. Ngươi tuy thân là thái tử cũng đừng nên đại nghịch bất đạo như vậy, lời phụ hoàng ngươi không để vào mắt hay ngươi cảm thấy huynh trưởng như ta là kẻ năng không giữ được thê tử của mình?"
Tử Phong lời lẽ đanh thép "chỉa mũi giáo" vào Tử Huyền.
Tử Huyền mặt vẫn không đổi sắc, cười châm chọc nhìn Tử Phong "hoàng huynh, ngươi lý lẽ hùng hồn nói ta đại nghịch bất đạo, vậy xin hỏi thứ trên tay ta là cái gì?" Tử Huyền lấy trong người ra môt quyển sổ giơ lên trước mặt Tử Phong.
Ngoại trừ Tử Phong sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm vào quyển sổ, còn lại tất cả mọi người bao gồm Tử Thiên hoàng đế đều vô cùng thắc mắc đây là quyển sổ ghi chép cái gì.
"Hồi phụ hoàng, thứ này là nhi thần đỡ nhờ Lăng phó tướng cất công ngày đêm lên đường đến Thiên Châu lấy đến. Thỉnh phụ hoàng xem qua." Tử Huyền hai tay đưa quyển sổ lên, một vị công công cầm lấy nó đưa cho hoàng đế.
Tử Thiên hoàng đế cầm quyển lên, liếc nhìn biểu tình âm trầm của Tử Phong, lại nhìn vẻ bình tĩnh của Tử Huyền sau đó thu hồi tầm mắt, tập trung nhìn quyển sổ trong tay mình.
Quyển sổ này bề ngoài cũng không có gì đặc biệt nhưng nhìn kỹ sẽ thấy bên góc trái của nó có ký hiệu chữ Phong. Tử Thiên giở trang đầu tiên ra, mắt rồg nheo lại, trang thứ 2, thứ 3, tốc độ đọc của hắn ngày càng nhanh, đến trang cuối cùng, sát khí như ẩn như hiện, quăng quyển sách lên người Tử Phong, long nhan phẫn nộ gầm lên "Tử Phong, đây là cái gì? Ngươi nếu không giải thích rõ đừng trách trẫm vô tình."
Tử Phong vội vàng quỳ xuống"phụ hoàng, xin người bớt giận." Sau đó hắn cầm sổ lên đọc, càng đọc gương mặt càng khó coi, tức giận nhìn Tử Huyền "thái tử, những chuyện này ta không biết, ngươi đừng ở đây giá hoạ."
"Hoàng huynh, nói có sách mách có chứng, hoàng đệ trước giờ chưa từng vu oan cho ai. Quyển sổ này và những thứ ghi trong đó tất cả đều là sự thật."
Tử Phong không tiếp lời Tử Huyền mà, xoay về phía hoàng đế nói "phụ hoàng, hoàng nhi bảo chứng với người tất cả những thứ trong này đều là bịa đặt. Mong phụ hoàng tin tưởng nhi thần."
"Tin ngươi? Ngươi bảo trẫm làm sao tin ngươi khi sự thật rành rành trước mắt trẫm. Ngươi, cư nhiên dám tham ô một nửa số bạc mà trẫm giao cho ngươi đi cứu tế dân bị nạn? Thật quá hồ nháo, ngươi có còn coi trẫm là phụ hoàng nữa hay không?" Tử Thiên hoàng đế tức giận trừng mắt nói.
"Phụ hoàng, nhi thần dốc lòng vì dân chưa từng gian dối, xin phụ hoàng suy xét." Tử Phong cắn răng thà chết không nhận.
Tử Huyền thấy hắn ngoan cố cũng không phiền lòng, rành mạch nói "nếu như hoàng huynh cảm thấy ta vu oan cho ngươi. Ta cũng không ngại lấy thêm bằng chứng. Phụ hoàng, xin người cho truyền nhi tử của Lăng tướng quân, Lăng phó tướng vào điện."
Hoàng đế gật đầu chấp nhận yêu cầu của Tử Huyền. Chỉ một chốc, Vân Anh đã có mặt ở đại điện.
"Thần, Lăng Vân Anh tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
"Lăng Vân Anh, ta muốn ngươi nói rõ từ nơi nào ngươi lấy được quyển sách này."
"Hồi hoàng thượng, quyển sổ này là thần tìm được tại tư gia của thượng thư Tô Huấn tại Thiên Châu."