Bảo Bối Của Phạm Tổng [Hương Khuê]

Chương 29

Chương 29: Tôi ở đây, ngay cạnh em
ĐÙNG

Lan Khuê giật mình vì tiếng súng, cô biết em hoảng sợ nên ghì chặt đầu em vào ngực. Nguyễn Minh bị bắn bảo bả vai, hắn làm rơi súng, tay ôm chặt vai. Từ ngoài cửa một thanh niên cao ráo bước vào cùng với đám đàn em. Lan Khuê khẽ đẩy chị ra, ngẩng đầu lên nhìn chị, cô lo lắng hỏi:

-Hương !! Chị không sao chứ ? - cô chau mày

-Uhm ! Không sao

-Hai người không sao chứ ? - giọng nói trầm ấm vang lên. Là Travis, bạn thân của Phạm Hương.

Travis đi đến đỡ hai người đứng dậy. Lan Khuê vì kiệt sức nên dựa vào người Phạm Hương. Phạm Hương nhìn Travis cười nhẹ

-Cảm ơn cậu !

-Êii ? Chúng ta cần gì cảm ơn, mấy chuyện này là nghề của mình. Cậu đưa cô ấy về đi, mình sẽ đem hắn giao cho cảnh sát.

Phạm Hương gật đầu rồi bế Lan Khuê ra xe.   Đặt Lan Khuê vào xe, cài dây an toàn cho em. Cô bước vào ghế lái ngồi, chỉnh lại nhiệt độ trong xe vì sợ em lạnh. Xong xuôi, cô lái xe chở em về nhà

Tới nhà, cô bế em lên phòng, đặt em xuống giường định vào phòng tắm chuẩn bị nước tắm cho em. Lan Khuê thấy chị đi liền nắm vạt áo của chị, mắt rưng rưng nước nhìn chị

-Chị đừng đi mà.. - giọng cô nghèn nghẹn

Phạm Hương thấy Khuê như vậy, cô lấy tay xoa hai gò má em, ôn nhu nhìn em nói:

-Khuê Khuê ngoan, em ngồi đợi tôi một chút, tôi vào chuẩn bị nước tắm cho em. Được chứ ?

Lan Khuê miễn cưỡng gật đầu, cô hôn nhẹ lên trán em rồi bước vào phòng tắm. Cô chuẩn bị nước ấm, còn chuẩn bị luôn cả quần áo cho em. Cô bước ra thấy Khuê ngồi co người ở giường, cô nghĩ chắc em vẫn còn sợ chuyện ngày hôm nay. Lan Khuê vốn dĩ là một cô gái nhạy cảm. Cô khẽ gọi:

-Khuê Khuê, tôi chuẩn bị nước cho em rồi. Quần áo tôi cũng để trong đó, em vào tắm đi

Lan Khuê từ từ đứng lên rồi vào phòng tắm, Phạm Hương ngồi ngoài phòng đợi em, cô lấy điện thoại gọi cho thư ký của mình:

-Lập tức thu mua công ty QQ cho tôi - cô gằn giọng

Chưa đầy 15 phút, công ty QQ đã bị Phạm Hương thu mua về làm công ty con. Cùng lúc đó, Lan Khuê cũng vừa tắm xong. Phạm Hương đứng lên cầm chiếc khăn bông lau tóc cho em, cô lấy máy sấy trong hộc tủ ra bảo Khuê ngồi xuống để mình sấy. Mùi thơm từ tóc em sộc thẳng vào mũi cô, những ngón tay thon dài len lỏi vào tóc em. Sấy tóc xong cô bế Khuê đặt lên giường

-Khuê Khuê em ngủ một chút đi - giọng cô trầm ấm

-Chị ngủ cùng em đi.. - coi trưng khuôn mặt tội nghiệp ra nhìn chị

-Được ! - chị mỉm cười xoa đầu Khuê

Cô leo lên giường, luồng tay sau gáy em để em gối đầu lên. Ôm chặt em vào lòng như thể chỉ cần nới lỏng vòng tay thì em sẽ biến mất. Lan Khuê vùi mặt vào hõm cổ chị, tay ôm eo chị ngủ. Hôm nay cô quá mệt rồi !!!

Đợi Lan Khuê ngủ say rồi, cô ngồi dậy rút nhẹ tay ra, lấy gối để em nằm lên, đắp chăn cho em rồi bước xuống bếp làm đồ ăn cho em ăn. Lan Khuê vì mất đi hơi ấm nên ngủ không sâu giấc. Cô khẽ mở mắt nhìn chỗ cạnh mình trống trải quá, ngó mắt xung quanh phòng cũng không thấy chị đâu. Cô ngồi bật dậy, hoảng sợ khẽ gọi tên chị

-Hương ơi !!

Không ai trả lời cô, cô nghĩ chị đã đi mất. Mắt cô đỏ hoe không cầm được nước mắt, chạy ra khỏi phòng tìm chị. Cô nhanh chân chạy xuống nhà tìm chị. Cùng lúc đó, Phạm Hương cầm ly nước trái cây lên cho em. Khuê thấy chị đang từ cầu thang đi lên vội chạy chặt lấy chị. Cô khóc nức nở, Phạm Hương không hiểu sao em khóc, cô nói:

-Khuê Khuê, sao em khóc ? Nín đi - cô dỗ dành em

Lan Khuê vẫn im lặng và ôm chị khóc. Cô hết cách đành xốc người em lên cho hai chân em quắp lấy hông mình và bế em lên phòng. Cô đặt ly nước xuống bàn rồi ngồi xuống ngay chiếc ghế gần đó. Để Lan Khuê ngồi trên đùi mình, nâng mặt em lên hỏi:

-Khuê ngoan, nói tôi nghe tại sao em khóc ?

-Em..em thức dậy..hức..không thấy chị đâu.. em tưởng chị bỏ em đi mất - nói tới đây em khóc nhiều hơn

-Tôi ở đây, tôi không đi đâu cả. Tôi luôn ở cạnh em - Cô xoa lưng em dỗ dành

Lan Khuê ngừng khóc nhưng tay vẫn ôm cổ chị. Cô lấy tay lâu nước mắt cho em rồi hôn nhẹ lên đôi mắt đầy nước đó. Đặt em xuống ghế rồi đưa ly nước trái cây cho em uống. Cô đứng lên lại tủ lấy bộ dụng cụ y tế đến cạnh em

-Khuê Khuê, đưa tay tôi xem.

Lan Khuê đưa tay cho Phạm Hương xem, cô bị thương khi còn bị bắt cóc. Phạm Hương nhìn em bị thương mà lòng đau như cắt. Khuỵ chân xuống, lấy dụng cụ trong họp ra sát trùng và băng bó cho em. Lan Khuê mím môi chịu đau, cô ngẩng đầu lên nhìn Khuê, nhìn Khuê cố chịu đau mà cô thấy thương em vô cùng. Cô đứng dậy ôm em, cằm đặt trên đỉnh đầu em nhỏ nhẹ nói:

-Tôi xin lỗi vì không để ý em cẩn thận - giọng cô khàn đặc

-Không sao đâu mà !! - Khuê dịu dàng ôm lấy lưng chị

-Tôi có nấu cháo cho em, xuống dưới nhà ăn nhé !

Lan Khuê khẽ gật đầu. Cô bế Lan Khuê xuống phòng khách để em ngồi trên sofa, cô vào trong múc cháo đem ra ngồi xuống thổi từng muỗng đúc em ăn. Lan Khuê ngoan ngoãn ngồi ăn như em bé. Ăn xong, cô bế em lên phòng ngủ một giấc đến sáng