Chương 22: Nhà Lan Khuê
Phạm Hương để Lan Khuê ngồi trong lòng, lưng dựa vào ngực mình trên ghế sofa. Tay Lan Khuê cầm ly nước trái cây uống, vừa xem tivi vừa cười khúc khích. Phạm Hương ghì chặt Lan Khuê ngồi gần mình, đưa mũi hít hà mùi hương trên tóc em. Nhìn hai người thật hạnh phúc !-Khuê Khuê, quay qua đây - Giọng cô nhỏ nhẹ ôn nhu
Lan Khuê nghe cô nói thì quay mặt qua, mắt mở to nhìn Phạm Hương khó hiểu, cô định hỏi gì nhưng lại bị chặn bởi nụ hôn của chị. Phạm Hương cúi xuống hôn lên môi Khuê, mυ'ŧ mát đôi môi mềm mại của em. Lúc đầu Lan Khuê còn bất ngờ, cự tuyệt Phạm Hương, nhưng lúc sau lại hoà mình vào nụ hôn ngọt ngào của chị. Đặt ly nước xuống bàn, hai tay ôm chặt cổ của chị. Phạm Hương đưa chiếc lưỡi tách môi Lan Khuê ra, luồn vào bên trong từ từ hút hết mật ngọt trốn miệng em. Cả hai hôn nhau đắm đuối, bỗng nhiên Phạm Hương dừng lại tách khỏi môi em, Khuê ngạc nhiên nhìn cô
-Khuê Khuê thở - cô cười trêu chọc Lan Khuê
-Uhm...em quên mất. Lan Khuê xấu hổ quay mặt đi nơi khác để chị không thấy gương mặt đỏ ửng của cô.
Phạm Hương mỉm cười vì độ đến yêu của em. Tay cô nghịch tóc Lan Khuê, ánh mắt nhu tình nhìn em xem tivi. Reng..reng, điện thoại của Khuê vang lên, cô với tay lấy điện thoại để trên bàn nghe, là mẹ cô gọi
-Alo
-Khuê hả con ? Hôm nay con có bận gì không ? Về nhà ăn cơm nhé - mẹ Khuê nói
-Trưa nay sao mẹ ? Con biết rồi, con sẽ về
Nói rồi cô cúp máy để điện thoại trên bàn, quay sang chị nói
-Trưa nay em về ăn cơm với ba mẹ - Mặt Khuê buồn rầu vì còn tưởng cả ngày hôm nay sẽ được bên cạnh chị
Phạm Hương chống tay lên thành ghế nhìn em. Mỉm cười, tay xoa đầu em
-Trưa nay tôi đưa em về, sẵn ra mắt ba mẹ em
-Hả ? Lan Khuê vẫn còn chưa hiểu chị nói gì, mắt mở to ngạc nhiên nhìn chị
-Đừng nhìn tôi như thế, em đúng là chậm tiêu mà
-Chị.. - cô tức giận
Buổi trưa trước cửa nhà Lan Khuê, một chiếc xe hơi sang trọng đậu trước cửa nhà cô. Phạm áo sơ mi trắng cùng quần jeans bước xuống xe. Cô vòng qua bên kia mở cửa xe cho em. Lan Khuê bước xuống cùng chiếc đầm màu hồng. Hai người đến trước cửa bấm chuông ting..tong. Cạch...
-A, chị ! Về rồi sao ? Thiên Phúc thấy chị mình thì la lên. Cậu không để ý đến người đứng cạnh chị mình. Cậu nhìn sang thì thấy Phạm Hương toát ra vẻ lạnh lùng đến lạnh sống lưng, vẻ đẹp không thể chê vào đâu được. Cậu mở to mắt, ngạc nhiên
-Chị..chị đây là..
-Vào nhà trước đi đã
Thiên Phúc đứng nép vào một bên cho hai người đi vào. Phạm Hương đi ngang qua cậu khẽ đưa mắt nhìn, Thiên Phúc thấy Phạm Hương nhìn nên giật mình sau đó đóng cửa rồi đi vào trong.
-Ba mẹ con về rồi. - Lan Khuê mỉm cười nói
Mẹ cô đang dọn đồ ăn lên bàn, còn ba cô đang ngồi ở ghế đọc báo. Phạm Hương theo sau Lan Khuê đưa mắt nhìn xung quanh nhà. Nhà cô không nhỏ cũng không lớn nhưng rất ấm áp, lại có không khí gia đình. Chả bù cho nhà cô luôn ảm đạm lãnh lẽo cho đến khi Lan Khuê dọn đến ở. Lúc này ba Lan Khuê mới đưa mắt nhìn Phạm Hương hỏi:
-Ơ..Khuê đây là ai ? Bạn con sao ?
-Dạ..đây là..- Cô ấp úng
-Cháu là người yêu cô ấy - Phạm Hương vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng nói
Lan Khuê bất người khi nghe chị nói vậy. Cả nhà cô cũng một phen đứng hình khi nghe Phạm Hương nói mình là người yêu của con gái mình. Ba mẹ cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hai ông bà cũng không còn lạ gì chuyện này. Thời buổi nào rồi không thể cổ hũ quá, chỉ cần con gái mình hạnh phúc là được. Mẹ Khuê từ lúc gặp Phạm Hương lần đầu thì có hơi nghi ngờ về mối quan hệ của cô và con gái mình. Bà không ngờ Phạm Hương - người mang khí chất mê người lại là ngừoi yêu con gái mình. Lan Khuê thấy gia đình đều đứng yên nhìn cô và chị chằm chằm hơi run sợ, bàn tay đã đầy mồ hôi. Giọng cô run run
-Ba..mẹ..chuyện này..
-Hai đứa mau lại ngồi ăn cơm đi - ba Khuê nhìn dáng vẻ của con gái mình thì cười to
Lan Khuê bước từ từ lại bàn ăn ngồi xuống, Phạm Hương cũng ngồi xuống cạnh Lan Khuê
-Ba mẹ không ngăn cản sao ? - cô thắc mắc
-Thời buổi nào rồi mà còn ngăn cảm ba cái chuyện đó, con hạnh phúc là được. Mẹ Khuê nói, ba cô cũng gật gù theo
Lan Khuê vui vẻ cùng cả nhà ăn cơm. Phạm Hương gắp một chén đầy thức ăn bỏ vào chén Lan Khuê. Cô há hốc nhìn chén đầy đồ ăn Phạm Hương gắp cho mình. Suốt buổi cơm diễn ra vui vẻ.