Bảo Bối Của Phạm Tổng [Hương Khuê]

Chương 20

Chương 20: Tôi chỉ yêu em
Lan Khuê quay lưng lại, Phạm Hương bước đến trước mặt em, nâng cằm em lên, hỏi:

-Em bị làm sao ?

Lan Khuê gạt tay của Phạm Hương qua một bên, xoay mặt đi hướng khác không nhìn cô

-Tôi không làm sao cả. Nói rồi Lan Khuê đi về phòng làm việc

Phạm Hương tức giận hất tất cả đồ trên bàn làm việc xuống đất. Cô thư ký nghe tiếng động vội chạy vào xem, cô hỏi:

-Giám đốc, chị không sao chứ

-RA NGOÀI - cô tức giận hét to

Buổi tối Lan Khuê ở nhà, cô ngồi xem tivi vừa đợi chị về. Mặc dù giận chị nhưng trễ rồi vẫn không thấy chị về nên cô lo lắng. Điện thoại gọi mãi không được, lòng coi cứ thấp thỏm không yên. Nằm xem tivi một lúc lâu, Lan Khuê thϊếp đi lúc nào không hay.

12 giờ, cạch..! Tiếng cửa mở, Phạm Hương  bước vào nhà. Cô đi ngang qua sofa thì thấy Lan Khuê nằm co người ở đó. Cô quăng áo vest sang một bên, đi đến cạnh Lan Khuê ngồi xuống. Lan Khuê đang ngủ cảm giác có ai đó đang nhìn khẽ mở mắt. Khuê thấy chị đang nhìn mình, ánh mắt Khuê hiện lên tia buồn rồi cụp xuống. Sống mũi cay cay, cô vội ngồi dậy đi lên phòng, nếu còn ở gần chị như thế này sẽ không kìm được lòng mà khóc mất. Phạm Hương hôm nay có uống chút rượu nên khi thấy Lan Khuê tránh mặt mình cô hơi nóng giận.

-LAN KHUÊ ! SAO EM TRÁNH MẶT TÔI - cô lớn tiếng

Lan Khuê thấy Phạm Hương lớn tiếng với mình nên uất ức, không kìm được nữa rồi. Một giọt, hai giọt..ba giọt cứ thế thi nhau lăn dài trên gương mặt em. Phạm Hương thấy Lan Khuê khóc, cô đau lòng đi đến ôm em

-Khuê Khuê ! Nói tôi biết có chuyện gì với em ? Sao em tránh mặt tôi - cô nhỏ nhẹ hỏi

Lan Khuê càng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Phạm Hương thì cô lại siết chặt hơn. Em bất lực thôi không vùng vẫy nữa, vòng hai tay ra sau đánh bình bịch lên lưng Phạm Hương. Em vừa khóc nức nở vừa nói:

-Chị..đồ đáng ghét ! Tại sao..tại sao lại lừa dối tôi. Chị nói yêu tôi..hức...vậy sao còn ôm hôn người khác..chị trêu đùa tình cảm của tôi..hức..tôi ghét chị !

Phạm Hương vẫn chưa hiểu em nói gì, em khóc càng ngày càng lớn, cô bế em đến ghế sofa cho em ngồi trong lòng mình, vòng tay siết chặt eo của em

-Khuê Khuê ! Tôi hôn ai chứ ? - Phạm Hương thắc mắc hỏi

Lan Khuê ngồi trong lòng chị, giọng nghèn nghẹn trả lời:

-Là cô gái đi cùng chị ở nhà hàng

-Em thấy sao ?

-Phải - cô nhìn chị

-Em hiểu lầm rồi

-Hiểu lầm...tôi thấy..hức.. chị ôm hôn cô ấy trước nhà hàng. Ở công ty, hai người đi cùng nhau rất vui vẻ - Lan Khuê ủy khuất nói

-Ngày mai tôi sẽ đưa em đi khám lại mắt - Cô trêu chọc em

-Chị..

-Tôi không có hôn cô ấy - Phạm Hương nhìn Khuê nói

Lan Khuê lúc này đã ngừng khóc, ngẩng đầu lên hỏi chị:

-Thật không ?

-Tôi có bao giờ nói dối em chưa ?

Lan Khuê mím môi nhìn Phạm Hương. Phạm Hương lấy tay lau nước mắt cho em, mỉm cười hỏi

-Em ghen sao ?

-Uh ghen đấy ! - Lan Khuê vừa nói vừa vòng tay ôm chặt eo của Phạm Hương, vùi mặt vùi ngực chị như mèo con

-Khuê Khuê ! Tôi chỉ yêu em.

Phạm Hương ôm em một lúc lâu, không nghe thấy tiếng động chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều. Nhìn xuống thì thấy con mèo nhỏ của cô đang vùi đầu vào ngực cô ngủ ngon lành. Cô nhẹ nhàng bế em lên phòng, đặt em xuống giường rồi đi tắm. Tăm rửa xong, cô leo lên giường kéo em vào lòng, hôn lên trán em rồi ngủ đến sáng.