Chương 1: Ngày đầu tiên đi làm
6 giờ sángReng...reng... Tiếng chuông báo thức từ chiếc điện thoại vang lên làm cho cô gái còn say ngủ đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm cựa mình thức giấc. Lan Khuê với tay tắt điện thoại, cô ngồi bật dậy vươn vào chào đón ngày mới.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lan Khuê nhận việc làm nên cô phải tranh thủ làm vệ sinh cá nhân và đến công ty. Bước ra từ phòng tắm, Lan Khuê thay cho mình một chiếc áo sơ mi trắng sọc đen kết hợp với váy đen. Ăn mặc trông thật đơn giản nhưng không làm mất đi vẻ đẹp của thân hình quyến rũ.
Lan khuê bước xuống phòng khách, thấy ba mẹ cô lễ phép:
-Con đi làm nha ba mẹ
-Ăn sáng rồi đi làm con - Mẹ Lan Khuê nói
-Dạ thôi ! Con trễ giờ làm rồi ạ !
-Mà Thiên Phúc đâu rồi mẹ - Cô hỏi
-Thiên Phúc nó đi chơi từ tối hôm qua đến giờ chưa về - Ba Lan Khuê lắc đầu nói
Thiên Phúc là em trai Lan Khuê, năm nay 20 tuổi rồi vẫn không chịu kiếm việc làm, cứ tụ tập ăn chơi lêu lỏng với đám bạn xấu. Gia đình có khuyên can cỡ nào cũng không nghe nên cũng bỏ mặc, không để ý đến
- Dạ vậy con đi làm đây.
Lan Khuê bước ra khỏi nhà và bắt xe bus để đến công ty.
Công Ty P&H
Chiếc Lambroghini màu trắng vừa đến cổng chính của công ty, Phạm Hương bước xuống xe với bộ vest trắng ôm sát người, mái tóc màu nâu hạt dẻ xoã ngang lưng đi vào công ty.
Cô bước qua mọi người với ánh mắt nhìn vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Nhiều nhân viên thì thầm:
-Phạm Tổng đẹp quá bà ơiiiii
-Giám Đốc gϊếŧ tôi rồi
-Đây là hình mẫu lý tưởng của tôi này, ước gì tôi có người yêu như vậy
Phạm Hương đi ngang qua họ, không thèm quan tâm và cứ đi đến phòng làm việc
Lan Khuê vừa đến công ty. Đến trước cổng công ty, cô há hốc với một công ty rộng lớn cao 60 tầng. Bước vào bên trong, Lan Khuê lại được một phen ngỡ ngàng với sự sang chảnh của công ty. Mọi thứ trong công ty được thiết kế rất tinh tế mang lại cho người ta một cảm giác thoải mái. Lan Khuê vội bước đến bàn tiếp tân. Cô nhỏ nhẹ hỏi:
-Chị ơi ! Em đến để nhận việc ạ !
Cô nhân viên ngẩng đầu, đôi mắt mở to, miệng há rông vì ngỡ ngàng với vẻ đẹp hút hồn của người con gái đang đứng trước mặt. Cô nhân viên bất động vài giây. Lan Khuê thấy cô nhân viên cứ nhìn mình chằm chằm không phản ứng gì liên quơ quơ tay qua lại. Hỏi:
-Chị ơi ! Chị không sao chứ ?
-Ờ..ờ không sao - Cô nhân viên giật mình
-Em cần chị giúp gì - Cô nhân viên hỏi
-Em đến nhận việc ạ - Lan Khuê dịu dàng nói
-Em tên gì ?
-Dạ ! Lan Khuê
-À em làm ở bộ phận nhân sự, em chỉ cần lên tầng 5 thì sẽ có người chỉ em chổ làm việc
-Cảm ơn chị !
Đến tầng 5, Lan Khuê bất ngờ với nơi làm việc rộng lớn. Cô nhìn xung quanh tìm nơi làm việc của mình thì chợt nghe tiếng hét lớn:
-Này cô kia ! Cô là ai sao lại đứng đấy - bà trưởng phòng hét to
Lan Khuê nhìn gương mặt của bà trường phòng thì có hơi run sợ, nói với giọng lí nhí:
-Dạ..dạ, tôi đến làm việc ở phòng nhận sự. Tôi tên Lan Khuê !
-Lan Khuê ? Cô là nhân viên mới ?
-Dạ..vâng
-Được rồi ! Cô theo tôi.
Lan Khuê lẽo đẽo bước theo bà trưởng phòng
-Chổ làm việc của cô là ở đây - Bà trưởng phòng nói rồi quay sang cô nhân viên bên cạnh:
-Đây là nhân viên mới, cô hãy giúp đỡ cô ấy
Cô nhân viên khẽ gật đầu:
-Vâng ! Tôi biết rồi.
Bà trưởng phòng quay sang Lan Khuê nói:
-Cô không hiểu chổ nào có thể hỏi cô ấy
Lan Khuê gật đầu, bước đến bàn làm việc và ngồi xuống. Cô khá hài lòng với nơi làm việc như thế này, một nới rộng rãi thoáng mát.
-Là nhân viên của P&H không được đi làm trễ, nếu đi trễ sẽ bị trừ lương. Làm việc phải nghiêm túc, không được lơ là. Có rõ chưa ?
Lan Khuê lắp bắp trả lời:
-Dạ..dạ rõ...ạ
Cô nhân viên ngồi kế quay sang chào Lan Khuê
-Chào em ! Chị là Kim Chi, có gì cần cứ nói chị nhé !
Lan Khuê mỉm cười đáp:
-Dạ chào chị ! Em là Lan Khuê, rất vui được biết chị. Mong chị giúp đỡ.