Chương 24
Buổi tốiPhạm Hương ngồi dựa lưng vào thành giường, còn Lan Khuê dựa vào người cô mà chơi game. Tay cô ôm eo em, nhìn em chơi game. Người ngoài nhìn vào Lan Khuê thì tưởng cô là một cô gái 24 tuổi, còn trong mắt Phạm Hương cô chỉ mới 2,4 tuổi. Nhưng dù Lan Khuê 24 tuổi hay 2,4 tuổi thì cô vẫn cưng chiều em như thế.
Bỗng nhiên Lan Khuê quăng điện thoại qua một bên. Cô ngồi dậy xếp bằng trên giường nhìn chị nói
- Hương à, em định sẽ ra ngoài làm việc gì đó. Ở nhà rất chán
- Em muốn làm gì ? - ánh mắt cô ôn nhu nhìn em
- Em vẫn chưa biết. Em sẽ ra ngoài tìm thử hoặc sẽ về làm ở công ty ba với một chức vụ nhỏ nào đó
- Vậy em vào làm công ty tôi đi.
- Hửm.. em vào có được không ? - cô bất ngờ với lời đề nghị của chị
- Đương nhiên là được. Em vào công ty tôi làm sẽ rất có lợi cho tôi - cô cười nham hiểm
- có lợi gì chứ ? - Lan Khuê vẫn ngây thơ
- Được rồi mèo con. Ngủ thôi, ngày mai tôi đưa em đến công ty
Nói rồi cô kéo nằm xuống, ôm em vào lòng mà chìm vào giấc ngủ.
Công ty HeBes
Phạm Hương dẫn Lan Khuê đi đến bộ phận phòng marketing gặp Nam Em vì cô là trưởng phòng ở đó.
- Nam Em, kể từ hôm nay Lan Khuê sẽ làm việc ở phòng marketing. Cô hãy sắp xếp chỗ cho cô ấy
- Ồ được. Em sẽ hướng dẫn chị ấy, chị ấy thông minh nên sẽ quen với việc làm sớm thôi - Nam Em vui vẻ nói
- Được rồi. Lan Khuê, có gì không hiểu em cứ hỏi Nam Em. Tôi có việc phải làm, trưa gặp em nhé ! - cô nhỏ nhẹ nói với em
- uhm em biết rồi. Chị đi làm việc đi
Nam Em dẫn Lan Khuê vào phòng làm việc giới thiệu với mọi người. Mọi người ai cũng thân thiện chào đón Lan Khuê, ai cũng yêu mến cô vì nhìn cô rất khả ái và đáng yêu.
Văn Khoa ngồi gần đó, nhìn thấy bóng dáng quen quen liền vặn óc ra nhớ. Cuối cùng anh ta nhớ được rồi, là cô gái gặp ở thang máy. Anh ta vui vẻ đi đến, cười tươi với Lan Khuê
- Ô Lan Khuê. Chào mừng cô đến với phòng marketing
- anh cũng làm bộ phận này sao ? - cô ngạc nhiên
- Tất nhiên rồi. Cô cần giúp gì cứ nói tôi nhé ! - anh ta nháy mắt với Lan Khuê
- Được rồi, mọi người làm việc đi. Có gì hãy giúp đỡ cô ấy nhé ! - Nam Em lên tiếng
Mọi người trong phòng gật đầu rồi làm việc. Lan Khuê cũng về chổ mình rồi bắt đầu vào công việc của mình.
Giờ trưa, Phạm Hương ngồi dưới sảnh đợi Lan Khuê. Cô lấy điện thoại ra nhắn cho Lan Khuê "tôi ở dưới sảnh đợi em, xuống đây tôi đưa em đi ăn". Lan Khuê nhận được tin nhắn của chị, vui vẻ dọn đồ đạc rồi đi xuống sảnh công ty
Ở bàn tiếp tân, cô một cô gái mặc váy đỏ, đeo kính tâm lại hỏi nhân viên
- Cho tôi gặp Phạm Tổng - cô ta dựa lưng vào bàn, chảnh chọe nói
Cô nhân viên nhận ra đây là người mẫu nổi tiếng Jennie nhưng thấy cô ta chảnh chọe như vậy có chút không hài lòng. Cô gượng cười nhìn cô ta
- Dạ thưa cô, Phạm Tổng ngồi đằng kia ạ ! - cô nhân viên chỉ tay về hướng Phạm Hương ngồi
Cô ta thấy Phạm Hương ngồi đó liền đi lại, ngồi xuống kế bến Phạm Hương
- Phạm Tổng, chào cô ! - cô ta vui vẻ
Phạm Hương thấy cô ta ngồi gần mình thấy có chút khó chịu liền tự đồng ngồi xích ra xa. Cô lạnh lùng lên tiếng
- Cô đến đây có việc gì ?
- Tôi đến muốn mời cô đi ăn trưa
- Hôm nay tôi bận
Cô ta khẽ chau mày, tỏ ý không hài lòng về câu trả lời của Phạm Hương. Nhưng cô ta cũng nhanh chóng nở nụ cười, nhịn một chút vì tương lại chính phục Phạm Hương... "Đúng là hồ ly tinh mà"
- Vậy ngày mai được không ?
- Mai tôi cũng bận
- Phạm Tổng, không lẽ cô không nể mặt tôi chứ. Dù gì tôi cũng là gương mặt đại diện cho công ty cô mà.
Phạm Hương nhìn cô ta rồi nhanh chóng liếc mắt sang chỗ khác. Cô thấy Lan Khuê đang đi tới nên trả lời đại cho cô ta vì không muốn Khuê nhìn thấy cô ta.
- Được rồi !
- Vậy là chị đồng ý rồi nhé ! Tôi sẽ nhắn thời gian địa điểm cho chị sau
Cô ta vui vẻ đứng lên đi về. Cô ta vừa đi, Lan Khuê cũng vừa tới. Lúc này, Phạm Hương mới nở nụ cười, mặt cũng không còn khó chịu như hồi nãy nữa. Chỉ có Lan Khuê mới làm cho cô thấy thoải mái và vui vẻ được thôi
- Hương, em xin lỗi vì xuống trễ. Chị đợi em có lâu không ? - Lan Khuê làm vẻ mặt buồn rầu
Nhìn mặt Lan Khuê như vậy cô làm sao nỡ trách em chứ.
- Không lâu, không lâu. Chúng ta đi thôi
"Đúng là đồ dại gái, không có tiền đồ =))"