Chương 21
Còn chưa đến sáng ngày mai, Lê Mộc đã gặp được sư phụ quyền thuật của hắn.Ngay tại buổi tối, Lê Tân mời tới một vị quyền thuật tông sư cho Lê Mộc, Trần Thuyền, ông là một lão nhân tóc hoa râm, tuy rằng đã bảy mươi mốt tuổi, bất quá đi đường đến phi thường trầm ổn, cũng không giống như một lão nhân hơn bảy mươi tuổi, bởi vì Trần Thuyền là lão bằng hữu của Lê lão gia tử, cho nên cho dù là Lê Tân cũng phải tôn xưng ông một tiếng Trần tiền bối, mà Lê Mộc thì kêu ông sư phụ.
Trần Thuyền cũng đáp ứng dạy ta quyền thuật, ba người cùng một chỗ ăn cơm tối, đêm nay, bởi vì không ngừng nghĩ đến chuyện học tập quyền thuật, Lê Mộc khó có thể che giấu thần sắc hưng phấn ở trong lòng.
Ngày hôm sau sáng sớm hơn 3h, Lê Mộc tỉnh lại, nhu nhu đầu, mặc quần áo tử tế đi ra ngoài, Trần tiền bối bảo Lê Mộc hôm nay 4h sáng chờ hắn ở cửa, truyền thụ quyền thuật cho hắn.
Cách thời gian ước định còn có một giờ, chạy khởi động trong chốc lát, sau đó trở lại cửa nhà Lê gia, ngồi xuống nhắm mắt lại lẳng lặng đợi Trần tiền bối xuất hiện, nghe được có tiếng bước chân tiếp cận, ta mở mắt, phát hiện đúng là Trần Thuyền.
Ông tán thưởng nói: "Người trẻ tuổi, ta thấy ngươi từ sớm đã ra ngoài rèn luyện, thực chăm chỉ, không tồi."
"Đa tạ Trần tiền bối khích lệ, vãn bối mỗi ngày 6h sáng đều rời giường thần luyện, đã dưỡng thành thói quen rồi."
"Ừm, vậy ngươi bình thường đều thần luyện những thứ gì a "
"Chỉ là chạy bộ, tùy tiện luyện luyện."
Trần lão đầu ngẩng đầu như có điều suy nghĩ, sau đó nghiêm nghị nói: "Gia gia ngươi Lê lão lúc tuổi còn trẻ đã giúp ta, đối ta có đại ân, nhưng ta vẫn chưa có cơ hội hồi báo, hiện giờ hắn để cho ta truyền thụ quyền thuật cho ngươi, vì hồi báo ân tình, ta chắc chắn dốc hết sức truyền thụ!"
"Đa tạ sư phụ."
"Không cần đa lễ." Trần lão đầu nói: "Ừm, ta đây hiện tại bắt đầu dạy ngươi quyền pháp cơ bản, kỳ thực quyền thuật này rất đơn giản, nhưng muốn tinh thông, liền cần thời gian nhất định, ngươi cần phải làm là, đem bộ quyền pháp này hiểu rõ toàn bộ, biến thành phản ứng bản năng của mình, đương nhiên, ta sẽ hiệp trợ của ngươi." Trần lão đầu nói: "Hiện tại, công kích ta thử xem..."
Trần lão đầu đã hơn bảy mươi tuổi, Lê Mộc tự nhiên biết tôn trọng lão nhân, thời điểm Trần lão đầu bảo Lê Mộc công kích ông, Lê Mộc cũng vô cùng chần chờ, bất quá vẫn làm theo, có điều thông qua biểu hiện tiếp theo của lão gia tử, rất nhanh hắn liền phủ định ý nghĩ của mình.
Quyền thuật, so với trong tưởng tượng của Lê Mộc còn lợi hại hơn, chiêu thức không nhiều lắm, uy lực không tầm thường, Trần lão đầu cho Lê Mộc toàn lực tiến công hắn. Mới vừa lúc ban đầu, Lê Mộc còn không dám quá dùng sức, nhưng sau lại phát hiện, cho dù hắn dùng toàn lực, cũng sẽ bị Trần lão đầu một chiêu chế phục! Quyền thuật này quả thực thần kỳ!
Bộ quyền pháp này của Trần lão đầu là gia truyền, nghe nói ông từ sáu tuổi đã bắt đầu luyện tập, hiện giờ đã luyện hơn sáu mươi năm, hắn kinh nghiệm phong phú, đối quyền thuật có giải thích độc đáo, những điều hắn hiện tại cùng Lê Mộc nói đều là thứ trải qua kinh nghiệm.
Bởi vì Lê Mộc trước đó vốn dĩ tố chất thân thể cũng không mạnh, hơn nữa phản ứng của hắn còn không nhanh, thiên phú khởi thủy không tốt, kết quả dùng suốt cả buổi sáng Lê Mộc chỉ học xong hai chiêu trong đó, bất quá cũng chỉ là học được mà thôi, khoảng cách thuần thục cùng tinh thông còn kém xa, cùng Trần lão đầu loại tông sư cấp bậc này lại càng không có cách nào so với.
Thấy tốc độ học tập này, Trần lão đầu cũng chỉ có thể yên lặng lắc lắc đầu, thở dài, đứa nhỏ này căn bản là không có khiếu học võ.
Nguyên tuần kế tiếp Lê Mộc đều cùng Trần Thuyền học tập quyền pháp, nhưng lại cũng không có gì tiến bộ, nhiều lắm chính là xem như rèn luyện thân thể, Trần lão đầu cũng đem tình huống chi tiết lén nói cho Lê lão gia tử ở xa kinh thành.
Lê lão gia tử được đến tin tức lúc sau, ngược lại cũng không tỏ vẻ cái gì đối Lê Mộc thất vọng linh tinh, cũng chỉ là cười cười, sau đó đột nhiên giống như thông suốt nói với Trần lão đầu: "Không có việc gì không có việc gì, nếu hắn học không nổi, thì thôi, bảo hắn bình thường tập luyện nhiều vào, rèn luyện thân thể là tốt rồi, quyền pháp coi như xong đi."