Tôi tự nhủ ranh giới giữa đàn ông và đàn bà thật quá mong manh…họ tiếp cận nhau chỉ bằng cái gật đầu là có thể tiến tới nhanh chóng…vậy nên những người thư ba luôn có chỗ đứng ngày nay là vậy…họ ngang nhiên ở bên nhau…chính tôi đã trải qua điều đó…gia đình…tan vỡ…vì kẻ thứ ba…
Bước vào nhà dì thấy mẹ tôi cười rất lớn…có lẽ mẹ và dì đã lâu lắm không nói chuyện,dù cho dì lấy chồng giàu có nhưng vẫn không được mọi người bên ngoại đồng ý chấp nhận…thấy tôi dì cười đầy vẻ âu yếm
-Thu đây rồi à…ôi lớn quá rồi nhận ra dì không,xưa con còn bé dì bế suốt đấy
-Con chào dì…con k nhận ra ạ
Mẹ tôi xua tay…” Nó nhớ làm sao được…thấy dì thế này chị cũng mừng”
-Em chỉ tiếc k thể sinh cho chồng em một đứa con ( dì đang bế cu thóc)…
-Cậu ta có con riêng chứ
-Có chị ạ…một trai một gái,trai lấy vợ rồi còn con gái hơn Thu nhà mình một tuổi
-Chưa lấy chồng à
-Chưa chị ạ …à đấy nói nhiều quên…chị vs cháu vào ăn đi ,chồng em đi công tác k có nhà đâu
-Vậy thì ăn thôi
Tôi đi ra đỡ cu thóc …cánh cửa mở ra một cô gái ăn mặc rất đẹp vẻ sang chảnh nhìn xinh đến tôi k rời nổi mắt…Dì gọi
-Con ăn tối luôn chứ Hân đây là chị gái của mẹ và đây là con gái của cô ấy…
Cô gái nhìn tôi lướt qua như vẻ khinh khỉnh
-Con k đói dì với mọi người ăn đi…
Mẹ tôi quay sang hỏi dì “ Con riêng đấy à,con bé này thẩm mỹ hay sao nhìn mặt cứng vậy”
-Có sửa một số chỗ,giờ con gái đứa nào chả vậy,toàn thẩm mỹ cả
-Ai bảo con chị k có thẩm mỹ đâu mắt to mũi vẫn cao
-Gớm c làm như ai cũng được như con Thu nhà mình vậy…Thu dì bảo mẹ cháu kể rồi,bỏ quách cái thằng hám tiền đấy đi là cháu may mắn đấy,bỏ sớm đỡ khổ,mới có 23 tuổi còn trẻ k vấn đề gì cả
-Dạ vâng cháu k nghĩ đến đâu dì,cháu chỉ thương cu thóc thôi
-Nó cưới xong đi bộ đội luôn ở nhà được mấy lần ,cả thanh xuân chờ đợi nó để được gì,dại lắm ,con mình thì mình chăm,cứ cho con đi học đầy đủ dì tài trợ
-Cháu vs mẹ cũng có tiền rồi dì ạ
-Bảo mẹ cháu giữ lấy còn dưỡng già,dì k con cái nên dì lo cho con của cháu mình k sao cả…cứ để dì giúp…sau thằng bé nó có biến chuyển gì thì cám ơn dì sau k muộn…
Mẹ tôi xua tay
-Thôi thôi chị lo được ,bao giờ thiếu c khắc gọi mày…ra đây chị làm món nộm hoa chuối cho mà ăn
-Ui em chờ mãi,vẫn nhớ mãi món này của chị…
Nhìn mẹ và dì quấn quýt lòng tôi cũng vui thay cho mẹ…
Tại Vũ Trường…một cô gái xách vali tiền tới đưa cho quản lý vũ trường…cô ta cười nhẹ
-Sếp đâu rồi ạ
-Say rồi
-Đêm nay cô gái nào qua đêm với sếp vậy
-Chẳng biết được say gục rồi…
-Có chắc là gục không vậy…sếp nổi tiếng ít khi say
-Nãy lúc họp thấy mùi rượu nồng nặc rồi mà…sau đó còn ngủ gật…
-Sếp nổi tiếng nghiêm nghị mà lại vậy sao
-Cũng phải có lúc nọ lúc kia,bao nhiêu việc đổ lên đầu nếu không có hai cố vấn đắc lực là Nam và Đông thì sếp có mà gục liên tục…
Tại phòng làm việc của Đức anh ta nằm nhắm mắt,tay đệ cứng đắc lực tên Đông nổi tiếng trong giới võ đưa một cô gái vào…
-Hôm nay là Hoa khôi đại học K …
Đức mở mắt rồi nhìn cô hoa khôi trong chiếc váy trắng dài xuông kín đáo …
-À tao quên chưa nói ,tao có mục tiêu mới con bé này đêm nay tặng mày
-Ai mà lại được cậu chọn vậy…
-Tao k được chọn sao
-À chuyện này ít khi xảy ra nên …
-Về nghỉ ngơi đi
Đức cười nhẹ …anh ta đứng dậy châm thuốc …cô gái theo Đông đi ra ngoài,chỉ còn Nam là kẻ giỏi văn chuyên đưa ra chiến lược cho Đức
-Cậu có tâm sự
-Đúng là Nam lâu nay vẫn luôn chú ý đến cử chỉ của tôi
-Cậu là sếp,tôi làm đúng theo bổn phận đã đành nhưng tôi và Đông còn là bạn của cậu…
Đức đứng từ trên nhìn xuống sòng bài qua tấm kính…những dân chơi lao vào những con số đỏ đen đang tấp nập bên dưới…
-Tôi mất ngủ đã hơn một tuần nay rồi
-Tại sao vậy
-Ông già bị ung thư,ông chỉ nói cho mình tôi…
-Ông muốn cậu trở về tiếp quản sự nghiệp
-Không…ông muốn có cháu…ông hy vọng vào tôi nhiều hơn thằng Dũng
-Cậu còn chờ đợi gì nữa…tìm đại cô gái nào đó rồi cho cô ta một số tiền
-Lũ đàn bà thời nay k đáng để tôi gieo giống…khi nào thấy người thích hợp tôi sẽ nói…
-Cậu chờ Tâm…
-Phải…tôi vẫn luôn dang rộng vòng tay chờ cô ấy quay về
-Cô ấy mất rồi mà Đức,cậu đừng tự làm khổ mình chờ đợi người đã chết là k đúng
-Khi nào thấy xác khi đó tôi sẽ tin…cô ấy chỉ là đang lạc đâu đó thôi,mới có 6 tháng
-6 năm rồi Đức…k phải 6 tháng …cậu vẫn chưa chấp nhận sự thật này…
Đức k nói câu gì cầm áo quay đi…
-Cô gái cậu muốn có tôi sẽ đưa đến đêm nay chỉ cần cậu nói tên
-K còn hứng nữa rồi…
Đức lái xe về nhà …anh ta lên phòng vào phòng nhϊếp ảnh…trên bục treo những bức ảnh đã rửa lâu nhưng chưa gỡ xuống…Đức cầm bức ảnh rồi tựa đầu mình vào bức ảnh…
“ Tự dưng em bỏ anh đi đâu lâu vậy,anh tìm em bao năm rồi em biết không,anh đã cố thử ở bên rất nhiều đàn bà để có thể quên được em nhưng anh không làm được…chẳng ai biết lấn át tim anh chỉ có em,anh ôm tương tư cả sáng đêm…anh đã sai khi ép em phá thai…anh sai rồi …anh xin lỗi”
Đức đỏ đôi mắt khi nhìn lại tấm hình…
Hôm sau tôi đi làm buổi đầu tiên nên công việc dọn dẹp và nhận biết đồ đắt tiền mất khá nhiều thời gian…Huệ bạn tôi đon đả
-Cố gắng nhé tối làm bữa
-ok…
Cánh cửa mở ra tôi cúi chào
-Chào anh chị…
Ngẩng lên tôi thấy đó là Văn và cô bồ khi xưa ,tay họ đeo nhẫn có lẽ đã cưới…Văn cứ ấp úng như muốn nói gì đó…
Dịu dắt tay Văn kéo đi “ Đi thôi anh,nay sinh nhật em đó”
Huệ giật tay tôi
-Để tao tiếp cho,con cướp chồng là con này à
-Thôi không cần đâu,tao lo được ,giờ đâu còn là gì của nhau…
Dịu đến chỉ trỏ hết đôi này đến đôi khác,dù cho đã lấy đúng sz cô ta vẫn không ưng…rồi cô ta than
-Bầu bí mà đi những chỗ khác nhân viên còn đi vào chân cho ý mà ở đây cứ đứng đực mặt ra
Văn tỏ ra khó chịu trc lối cư xử của vợ…anh ta lên tiếng
-Để anh đi cho em
-không,em muốn bạn nhân viên này đi cho em
Cô ta dơ bàn chân ra trước mặt tôi…tôi nắm chặt tay nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh rồi đưa đôi giầy lên chân cô ta…
Dịu ưỡn ẹo rồi lay lay đầu mũi chân cô ta ấn ấn đầu mũi giầy chạm vào miệng Thu rồi cô ta đẩy mạnh khiến răng Thu bập vào môi chảy máu…
-K vừa còn cứ ấn bị ngu à
Thu ngã ra sau một bàn tay đỡ từ phía sau…Đám nhân viên nhìn thấy Đức liền tái mặt và ấp úng nhất là quản lý buột miệng “ sếp”…
Đức dơ ngón tay lên môi “ suỵt”
Tôi ngã ra sau thì người đàn ông tôi gặp ở khu biệt thự đã đỡ tôi,gặp lại anh ta làm tôi khá ngạc nhiên,hôm nay anh ta mặc vest đen đầu bóng lộn khác hẳn phong cách đường phố thể thao hôm nọ…
Mọi người nhìn Dịu với ánh mắt kiểu kì lạ…cô ta xấu hổ liền rời khỏi cửa hàng
-Không bao giờ vào hãng này mua nữa
Đi qua Huệ nói bốp “ Cái loại cướp chồng người còn mất dậy,cả chuỗi đồ hiệu ở đây một chủ chúng tôi luân phiên ở các cửa hàng nên sau này có đến hàng khác vẫn chạm mặt ,trừ khi ra nc ngoài mà mua chị nhé”…
Đức rút chiếc khăn ở ngực chấm lên miệng Thu nơi chảy máu…Thu tóm khăn tự lau rồi ngại
-Cám ơn anh
-Tôi giúp Thu hai lần rồi thế nên Thu nên cảm ơn tôi bằng tách cafe được chứ
-Sao anh biết tên tôi vậy
-Trên ngực áo có tên của em
-À vâng ( Thu gãi đầu) thảo nào biết tên giật cả mình …anh tới đây mua đồ ạ
-Làm gì có tiền mà mua,anh chở sếp tới đây thôi…Thu cho anh số tối anh mời uống nước nhé
-Em k thích uống nước đâu nên…( kiểu từ chối khéo)
Đám nhân viên há hốc miệng khi thấy ông chủ nghìn năm mới xuất hiện đang đứng nói chuyện với Thu…
-Vậy em muốn uống gì tôi cũng có thể đáp ứng cho em
Thu gãi đầu kb nói thế nào
-Em có chồng rồi anh ơi nên
-Chồng cũ khi nãy đó hả…kết bạn thôi đâu có sao,Thu sau khi đi cafe k thích thì chúng ta k gặp lại…
Thu nhắm mắt khi k thể từ chối…máu trên miệng vẫn chảy …Đức lấy tay lau máu trên miệng Thu…tay nhan vien bê đê quay ra trợn ngược mắt nói đám nhân viên “ suỵt suỵt ôi cha mẹ ơi thiên linh linh địa linh linh chúng ta nhận ai vào làm vậy Huệ…”
Cô bạn gãi đầu “ Nó đúng là bạn em mà…em cũng k hiểu”…
Đức bước lên xe rồi nhìn số điện thoại mà Thu vừa đọc cho lưu…anh ta cười nhẹ “ Miệng em rất đẹp,đêm nay anh sẽ khiến em đáng nhớ”
Đông ngồi sau định vùng dậy thì Đức quát
-Mày ngồi đấy coi như tao là lái xe mày là sếp
-Ơ thế sao được ạ
-Lâu lắm rồi mới có cảm giác tán gái
-Cô nào mà làm cậu thích vậy
-Tao tin trên đời có chữ duyên…gặp nhau tự nhiên 3 lần …ha ha ha ha…
Đông ở đăng sau thấy sếp cười mà run bần bật rồi gãi cổ “ Sếp hình như thích rồi,cô nào đen quá vậy”
-Mày nói cái gì
-À dạ không để tôi chuẩn bị cho cậu tối nay…
Tôi nhận được cuộc gọi số đuôi 0989999999…khi alo tôi vẫn còn lo lắng vì số quá đẹp
-Uk anh Đức lái xe đây,tối nay 7h anh bận nên 7h30 nhé
-Dạ vâng …
Tôi tự nhủ…lái xe sao dùng số điện thoại dã man vậy…