Một buổi sáng như mọi ngày,Triệu Lộ Tư đang nằm bên giường,ánh nắng từ ô cửa sổ nhẹ nhàng thơm lên đôi má mịn màng của cô,bỗng nhiên cô cựa quậy,mở mắt đưa chân xuống giường.Cô là con gái độc nhất của Triệu thị,gương mặt thon gọn,đôi mắt long lanh tỏa sáng như ngàn vì sao trời,cặp má mềm mịn đáng yêu,thân hình thon gọn mảnh mai
"Tiểu Tư,con mau lên còn xuống ăn sáng"-Phù Ánh Nhiên từ phòng khách cất giọng gọi cô con gái yêu của mình
"Con biết rồi"-Triệu Lộ Tư vừa đánh răng vừa trả lời
Lộ Tư năm nay đã 20 tuổi rồi mà vẫn chẳng có tí chính chắn nào cả,bảo sao mẹ cô rất thận trọng trong chuyện tình cảm của cô
20 nồi bánh chưng chưa một mảnh tình vắt vai,hiện tại là như vậy,nhưng ai biết sau này sẽ thế nào...
Cô vừa vệ sinh xong đã chạy vọt xuống nhà,đôi chân thon dài phóng lại bàn ăn,đôi mắt tròn xoe nhìn những món ăn trên bàn
"Oa,là cho con hết sao?"-Lộ Tư đưa đôi mắt tròn xoe xinh đẹp của mình lên nhìn mẹ
"Ừ,là cho con đấy"-Phù Ánh Nhiên đối mặt với đôi mắt này thì sao có thể từ chối,vốn dĩ con gái của bà rất có tâm hồn ăn uống a
"Ăn nhanh còn đến công ty,hôm nay chẳng phải sẽ gặp đối tác sao?"-Phù Ánh Nhiên vừa gắp thức ăn cho con mình vừa hỏi
"Vâng ạ,nghe nói là nữ chủ tịch của Địch thị"-Triệu Lộ Tư vừa ăn vừa đáp
Bữa ăn diễn ra nhanh chóng,cô bước ra chiếc siêu xe sang trọng của mình
"Triệu tiểu thư có cần đến nhà của Trác tiểu thư lấy tài liệu không"-Tài xế cất tiếng hỏi cô
"Không cần đâu,tôi có sẵn ở đây rồi"-Triệu Lộ Tư nhàn nhạt đáp
.
"Chào Triệu tiểu thư"-Vài nhân viên lên tiếng chào cô
"Ừ,chào mọi người nhé"-Triệu Lộ Tư cười nhẹ đáp lại họ
Ôi trái tim của các nhân viên kia đang đập rất nhanh,có phải chăng đã phải lòng Triệu tiểu thư kia ?
"Cho hỏi cô là Triệu Lộ Tư có phải không ạ?"-Minh Lập nhẹ nhàng hỏi cô
"Đúng,đây là phòng của chủ tịch Địch có phải không?"
"Vâng,mời cô vào trong,Địch chủ tịch đang chờ cô"
Minh Lập vặn nhẹ cửa mời cô vào trong
Lộ Tư đặt mông xuống chiếc ghế sofa êm ái kia
"Chào chị,em là Triệu Lộ Tư,hôm nay đến đây để ký hợp đồng ạ"-Triệu Lộ Tư niềm nở chào hỏi
"Cô đã trễ 5 phút đấy"-Địch Lệ Nhiệt Ba xoay ghế về hướng cô,nhàn nhạt đưa chân bước đến chiếc ghế đối diện Lộ Tư,nhẹ nhàng ngồi xuống
"Em...em xin lỗi ạ,mong chị bỏ qua lần này a"-Lộ Tư có chút nũng nịu
"Vào thẳng vấn đề đi"-Nhiệt Ba cảm thấy cô gái này đúng là có chút kì lạ,nhưng vẫn không hoài nghi
"À,chỗ này....."
.
.
Cuộc thảo luận diễn ra tốt đẹp,Lộ Tư tự hào bước ra khỏi phòng,tay cầm theo bản hợp đồng có chữ ký của Địch Lệ Nhiệt Ba-vị chủ tịch rất có quyền lực
Tuy đối với Nhiệt Ba,Lộ Tư không phải quá đặc biệt nhưng cô ấy lại khiến cho lòng cô dâng lên một loại cảm xúc kì lạ
.
.
*Ding dong
"A,ai vậy ạ"-Triệu Lộ Tư trong bộ váy ngắn tại nhà chạy ra mở cửa
"Là tôi"-Địch Lệ Nhiệt Ba mặc bộ vest làm cô toát lên vẻ quyền lực nhưng không kém xinh đẹp
"Chị đến đây sao lại không báo trước để em chuẩn bị,xin lỗi chị em chưa kịp thay đồ"-Lộ Tư ngại ngùng xin lỗi Nhiệt Ba
Nhưng Nhiệt Ba nào có để bụng,hiện tại cô đang say mê với bộ dạng với Triệu Lộ Tư,mái tóc dài được buộc lên kiểu đuôi ngựa,thân hình mảnh mai được bao bọc bởi bộ váy màu tím violet,đôi chân thon dài trắng nón đang mang một đôi dép trong nhà hình chú thỏ
"Chị...chị ơi,chi ngồi đi ạ"-Triệu Lộ Tư vẫy tay trước mặt Nhiệt Ba mới làm cô hoàn hồn trở lại
"Lúc chiều cô về vội quá nên quên cái ví này"-Cô đưa tay ra trả lại túi cho Lộ Tư
"A,em cảm ơn chị nhé,em còn không nhớ đấy"-Triệu Lộ Tư cầm lấy chiếc túi,chiếc miệng xinh xắn cưới tươi lọ ra hàm răng trắng sứ
"Ừ...mà..mà tôi có chuyện muốn hỏi"-Nhiệt Ba ấp úng một lúc mới thốt ra
"Vâng chị cứ hỏi đi"-Lộ Tư niềm nở cười với cô
"Cho tôi xin số điện thoại của cô được không?"-Nhiệt Ba cúi gầm mặt không dám đối diện với cô
"Dạ được..nhưng mà chị xin làm gì?"- Lộ Tư khó hiểu nhìn Nhiệt Ba
"À..thì...thì để dễ liên lạc bàn công việc thôi"-Nhiệt Ba cười gượng nhìn Lộ Tư
"Dạ,chị đưa điện thoại đây"
Tay Lộ Tư ấn dãy số rồi lưu vài điện thoại Nhiệt Ba,nụ cười vừa rồi của Nhiệt Ba đã khiến tim cô loạn đi một nhịp,chị ấy cười gượng mà cũng đẹp vậy sao
"Vậy tạm biết chị nhé"
"Hay là đi ăn không?"
"Nhưng mà phiền chị lắm,chúng ta mới chỉ quen một ngày thôi à"
"Chẳng sao,em đi với chị nhé"
"Vậy chị đợi em thay đồ"
Lộ Tư dù từ chối cũng không được nên đành lên phòng thay đồ vậy,đối với Lộ Tư cô đúng là có chút thích Nhiệt Ba,nhưng mà cả hai đều là nữ.
Nhiệt Ba ngồi trên ghế nhà Lộ Tư mà có chút trầm tư,trước giờ cô vốn không tin vào cái thứ gọi là "Yêu từ cái nhìn đầu tiên",nhưng bây giờ gặp Lộ Tư cô mới tin,hoặc chưa hẳn là tin
Đối với Nhiệt Ba,liệu đây có phải là yêu
Có lẽ là chưa phải...
Hoặc có thể là thích thầm?
Chắc có lẽ là vậy
Nhìn kỹ mới thấy,đối với Lộ Tư,Nhiệt Ba dịu dàng,ôn nhu đến lại
Thử hỏi trước mặt người khác cô đã từng ôn nhu như vậy chưa?
Triệu Lộ Tư trong bộ váy len tay dài đến cổ tay,bên ngoài còn đeo thêm một chiếc yếm màu nâu nhạt trong vô cùng năng động,trên đầu đội một chiếc mũ chéo sang bên phải,tay cầm chiếc túi Gucci màu nâu trông vô cùng hòa hợp với bộ đồ a~
Cô bước xuống cầu thang,Địch Lệ Nhiệt Ba đang trầm ngâm suy nghĩ,ngũ quan của Nhiệt Ba cũng không thua kém Lộ Tư,gương mặt cô thon gọn,làn da trắng mịn,đôi mắt to bên dưới còn điểm thêm một nốt ruồi be bé,chiếc mũi ca,đôi môi đỏ mọng...
Triệu Lộ Tư bây giờ mới được nhìn kĩ vậy,cô gái này thật xinh đẹp
"Đi nha?"-Nhiệt Ba ngước đầu lên thì thấy Lộ Tư đang nhìn mình ngẩn ngơ
"À...dạ"-Lộ Tư cười ngượng nhìn Nhiệt Ba
Vốn dĩ Lộ Tư chỉ định ngồi ghế khách thôi nhưng bị Nhiệt Ba kia lôi lôi kéo kéo thì phải làm sao đây?
Đành chịu thôi...
Nhiệt Ba ngồi ghế lái,Lộ Tư lại ngồi ghế phụ lái,khoảng cách thật sự rất gần a
"Em thắt dây an toàn vào đi"-Nhiệt Ba nhìn Lộ Tư mỉm cười
"Dạ"-Lộ Tư nhanh nhẹn chụp lấy sợi dây an toàn rồi đeo vào người mình
Vì sao cô lại chụp lấy dây an toàn như vậy?
Chẳng phải là do thấy được Nhiệt Ba sắp đeo cho mình sao,dù đều là phụ nữ nhưng cũng cần có chút riêng tư
Cả hai ở trên xe cúng có trò chuyện một ít
Cụ thể là như sau:
"Em có người yêu chưa nhỉ?"-Nhiệt Ba vừa lái xe vừa hỏi Lộ Tư
"Em chưa,còn chị thì sao?"
"Chị cũng chưa"
"Chị xinh đẹp lại tài giỏi,ngoài kia không biết có bao nhiêu người đàn ông mơ ước,sao chị lại không chọn cho mình một người?"
"Đơn giản là vì chị chưa muốn,chuyện này chị không gấp,có thể đợi thêm vài năm"
"Ồ vậy tùy chị,quên mất chưa hỏi,chị bao nhiêu tuổi nhỉ?"
"Chị 23,nhìn em thì chắc trẻ hơn chị nhỉ"-Nhiệt Ba cười nhẹ nhưng vẫn không nhìn Lộ Tư
"Em 20,chúng ta hơn thua nhau có 3 tuổi thôi đó.Trong khi đó,chị là một chủ tịch,một người phụ nữ nhan sắc vẹn toàn...nhìn lại em đúng là có hơi thua kém"
"Chị cảm thấy em rất có thực lực đó chứ,chẳng phải cũng là con gái của Triệu thị sao,tập đoàn lớn mạnh như vậy được hợp tác đúng là vinh hạnh của chị"
"Chị không cần phải khách sáo như vậy a"
.
.
"Cho tôi hỏi chị có đặt bàn trước chưa ạ?"-Tiếp tân niềm nở chào đón Nhiệt Ba cùng Lộ Tư
"Rồi,Địch Lệ Nhiệt Ba"-Nhiệt Ba không chút hứng khởi đáp lại tiếp tân
"À,Địch chủ tịch,xin mời chị vào trong"-Nàng tiếp tân vui vẻ nở nụ cười,hai tay hường về phía căn phòng vip rộng lớn kia
"Vậy chúng tôi cảm ơn chị nhé"-Lộ Tư cười nhẹ nhàng đáp lại tiếp tân
"Không có gì ạ"
.
"Em ăn gì?"-Nhiệt Ba đưa menu đến trước mặt Lộ Tư,trước mắt cô là cả một đống chữ đi cùng với số tiền rất khủng a,nhất thời hơi choáng,Lộ Tư quay sang hỏi Nhiệt Ba
"Đắt như vậy sao ạ?"
"Không đắt đâu,chị thường ăn mà"
"À..ừm...em...ăn gì cũng được"
"Được,vậy cho tôi một phần thị bò hoàng kim,lẩu uyên ương loại đặc biệt,bò nướng dát vàng ....."
Trước thái đọ hào phóng của Nhiệt Ba,Lộ Tư chỉ có thể bất đắc dĩ ngăn chị ta lại
"Được rồi a,chúng ta ăn sẽ không hết đâu"
"Ờ,vậy cho tôi nhiêu đó đi"
"Chị gọi nhiều như vậy làm gì,hay là gọi bạn chị đến đi"
"Chị không thích"
"Nhưng như vậy chúng ta sẽ không ăn hết đâu"
"Được,nếu em muốn"
Nhiệt Ba lấy từ túi mình ra chiếc điện thoại mẫu mới nhất,ngón tay thô của cô ấn vài dãy số trên màn hình
"Mau đến nhà hàng cũ đi,đồ ăn sắp ra rồi,không đến kịp sẽ không có phần"
Nói xong liền cúp điện thoại mà không cần suy nghĩ
Lộ Tư cảm thấy làm bạn được với Nhiệt Ba chắc không phải hạng người thường
.
Chỉ vỏn vẹn 3 phút sau,Bạch Tú đã xuất hiện tại bàn của hai người
"Chào cậu,bộ sợ tốn tiền hay sao mà cúp nhanh thế,chủ tịch Địch à,nên phóng khoáng một chút"-Bạch Tú kéo ghế ngồi xuống gần Nhiệt Ba
"Bớt nói nhiều dùm cái,mau ăn đi đồ heo"
"Thôi đi nhé,tớ chỉ là hơi quá cân thôi...À mà cô bé,em là ai vậy?"
"Em là Triệu Lộ Tư ạ"-Lộ Tư cười mỉm trả lời Bạch Tú
"Woa,trông em xinh thật đó,chắc địa vị cũng không phải tầm thường.Chị cũng còn ế,hay em với chị yêu nhau đi"
"Em...em"-Lộ Tư bị đùa đến ngượng cả mặt
"Mau ăn đi,cứ thích nói nhiều"
Dừng một chút,Nhiệt Ba nhìn sang hương Lộ Tư cất tiếng
"Còn về em ấy,cậu không cần biết quá nhiều"
"Bộ hai người có gì mờ ám sao?"-Bạch Tú cầm đũa lên gắp thức ăn
"Không có,chỉ là đối tác"
"Được,vậy mau ăn đi"-Bạch Tú không ngại nữa mà gắp cả một chén thức ăn
.
.
Sau bữa ăn,Lộ Tư cùng Nhiệt Ba bước ra ngoài,cả hai không nói một lời..Lộ Tư là người phá tan bầu không khí yên lặng
"Chị ấy tên gì vậy ạ?"
"Ý em nói Bạch Tú sao?"
"Vậy chị ấy tên Bạch Tú ạ?Tên đẹp thật đấy,hai chị chơi thân lâu rồi phải không"-Lộ Tư hai tay cầm quai túi xách của mình,đôi mắt tựa viên ngọc quý hướng lên nhìn Nhiệt Ba
Nhiệt Ba vừa nhìn xuống thì bị ánh mắt xinh đẹp của Lộ Tư công kích,nhất thời ngẩn người ra
"Ừm...tụi chị chơi với nhau từ hồi cấp 3"-Nhiệt Ba thấy Lộ Tư nhìn mình khó hiểu thì mới giật mình
"Woa,ngưỡng mộ thật đấy"-Lộ Tư cười nhẹ đáp lại Nhiệt Ba
Nhiệt Ba quay sang cười ôn nhu với cô,nhanh nhẹn kéo tay cô lên xe
.
.
"Cảm ơn chị vì hôm nay nhé"-Lộ Tư vừa xuống xe đã quay lại chào Nhiệt Ba
"Ừm,có dịp lại hẹn em nhé"
"Vâng,chị về cẩn thận"
Nói rồi cô xoay lưng vào nhà,Nhiệt Ba ngồi trong xe nhìn bóng cô khuất đi dần,đến khi cánh cửa hoàn toàn đóng lại mới nhấn ga rời đi
----------------------------------------------------------------------
Đây là bộ bách đầu tiên tui viết,có gì mọi người bỏ qua nhé
Yêu tất cả mọi người