Chương 22: Đông Phương Bất Bại
Phật Đường" Nơi đây sao yên tịnh lạ thường ,"Bạch Ngọc nghe tiếng động "có người đến ta phải núp " Bạch Ngọc Minh đang xem xét trong Phật Dường , phát hiện có người lẫn trốn .
" Nơi này sao lại không có người " Lệnh Hồ Xung nhìn xung quanh đại điện .
" Hắn sau lại đến đây " Bạch Ngọc Minh thấy Lệnh Hồ Xung đến
" Có người đến " Lệnh Hồ Xung, nghe tiếng đi bay lên cao ẩn núp
" Tả Minh Chủ mọi người lén lúc rày bẩy thật là không nên " Phương Chứng khó chịu không nói nên lời
" Phương Chứng Đại Sư Tả Mổ chỉ là bất đắc vĩ , chỉ muốn nhân cơ hội này diệt trừ hết đám yêu ma tà đạo , cũng muốn vì bảo vệ võ lâm chính phái , võ lâm chính nghĩa " Tả Lãnh Thiền giải thích hành vi của mình
" Tả Minh Chủ ngài luôn mở miệng võ lâm chính đạo , ngài không biết thượng đế có đất hiếu sinh , ngài đây lạm sát người vô tội " Phương Chứng tức giận nói
.....
" Ha ha ha " Nhậm Ngã Hành cười tiếng khi xuất hiện .
" Là Doanh Doanh , chính doanh doanh bị nhốt " Lệnh Hồ Xung gặp Nhậm Doanh Doanh xuất hiện khẳng định được.
" Vị đây chắc là Nhậm Giáo Chủ tiền nhiệm của nhật nguyệt thần giáo , Nhậm tiên sinh giá lâm bổn tự không biết có gì chỉ giáo " Phương Chứng chỉ vào Nhậm Ngã Hành nói.
" Lão Phu không ở gian hồ đã lâu , không ngờ người còn nhớ tên lão phu " Nhậm Ngã Hành Nhìn sang Tả Lãnh Thiền đám người " Mấy người các ngươi không phải là bại tướng của ta sau "
" Ăn nói hồ đồ , bây giờ qua bao nhiêu năm ngươi tưởng ngươi như năm xưa " Tã Lãnh Thiền khinh thường đáp
" Cách ngươi nói chuyện cũng đáng ghét như năm nào " Nhậm Ngã Hành ghét bỏ đáp
" Nhạc chưởng môn ta muốn hỏi ngươi một ngươi "
" Ngươi muốn hỏi ai " Nhạc Bất Quần
" Lệnh Hồ Xung " Nhậm Ngã Hành
" Ngươi hỏi tiểu tặc đó làm gì " Nhạc Bất Quần
" Ngươi chửi hắn tiểu tặc vậy nói ta là lão tặc , hắn là con rể ta chọn , hắn bản thân miếng ngọc tốt các ngươi lại koi hắn là đất nung " Nhậm Ngã Hành
" Tiểu tặc đúng hành vi bất chính ham mê tửu sắc " Nhạc Bất Quần
" Đúng là tên tiểu tặc đó thật đáng ghét , hắn dẫn một đám người ô hợp đi cứu Đông Phương Bất Bại làm ta tức chết " Nhậm Ngã Hành tức chửi
" Không Phải người ta bắt là con gái ngài " Phương Chưng mơ hồ hỏi
" Phương Chứng Đại Sư nhầm lẫn đây là con gái của ta Nhậm Doanh Doanh " Nhậm Ngã Hành chỉ về Nhậm Doanh Doanh giới thiệu
" Vậy người Lão nạp thả là ai " Phương Chưng nhi hoặc
" Đông Phương Bất Bại " Nhậm Ngã Hành khẳng định
Mọi người trong điện im lặng không nói lời nào
" Ta Nhậm Ngã Hành kính phục nhất ba người , Người Thứ Hai là Phương Chứng Đại Sư ngài đây " Nhậm Ngã Hành
" Nhậm Giáo Chủ Quá lời " Phương Chứng
" Ngươi ta kính phục nhất là Đông Phương Bất Bại , người còn lại Hoa Sơn Phong Thanh Dương lão tiền bối" Nhậm Ngã Hành
" Đứng đó nói tốn thời gian hay chờ cứu binh " Tả Lãnh Thiền
" Các ngươi có ngon đơn đã độc đấu với ta , ngươi biết sẽ thua định lấy đông hϊếp ít, nếu các ngươi cản được ta , ta tự mình kết liễu bản thân " Nhậm Ngã Hành
" Chúng Tôi không lấy đông hϊếp yếu , chúng ta quyết thắng bại bằng võ công , ba trận thắng hai " Phương Chứ Đề Nghị
" Được "
Phương Chứng Đại sư cùng Nhậm Ngã Hành so tài , không ai hơn ai , lợi dụng Phương Chứng phân tâm oánh Phương Chứng bay ra thắng 1
Tả Lãnh Thiền bay lên đánh Nhậm Doanh Doanh bay ra đỡ kiếm , Nhậm Ngã Hành kéo Nhậm Doanh Doanh vào , dùng hấp tinh đại pháp so tài với Tã Lệnh Thiền , hút phải hàn băng chân khí bị phản phệ.
" Hai Bên đều 1:1 Bây giờ đến Nhạc Mỗ so tài " Nhạc Bất Quần bước ra thách đấu
" Lệnh Hồ Xung ngươi xuống được rồi đấy " Nhậm Ngã Hành
" Xung Nhi "
" Sư Nương " Lệnh Hồ Xung
Nhạc Bất Quần không để ý Lệnh Hồ Xung quay đi nơi khác
" Phương Chứng Đại Sư vãn bối hồ đồ đại náo Linh Thiếu Tự mong Đại Sư tha thứ " Lệnh Hồ Xung
" Nội Công Thâm Hậu , hô hấp nổi định ta tưởng cao thủ nào ra là Lệnh Hồ Thiếu Hiệp
" Thì ra Phương Chính đại sư biết ta ở trên đó " Lệnh Hồ Xung
" Trận này do Lệnh Hồ Xung ra tay " Nhậm Ngã Hành tuyên bố
" Ta không đánh với sư phụ " Lệnh Hồ Xung
" Cầm Kiếm lên đánh " Nhạc Bất Quần kiếm đánh tới Lệnh Hồ Xung
Lệnh Hồ Xung bất động quỳ không đánh trả , Kim châm từ ngoài bay vào , đánh chúng kiếm Nhạc Bất Quần lui về sau .
" Sư Phụ " Lệnh Hồ Xung ôm lấy Nhạc Bất Quân kéo giữ thăng bằng
" Sư Huynh ngươi có sao không "
" Ta không sao , sư muội đừng lo " Nhạc Bất Quần ổn định thăng thế chấn định
" Đông Phương Bất Bại ngươi còn không ra " Nhậm Nhã Hành Biết là ai hét to
" Bổn Toạ có gì phải sợ các ngươi không dám hiện thân " ĐÔng Phương Bất Bại một thân y phục Nữ Nhi rực đỏ diễm lệ xuất hiện
" Ngươi Thật là Đông Phương Bất Bại " Tả Lãnh Thiền không tin vào mắt một nữ nhân xin đẹp thiên hạ hiếm có lại là Đông Phương Bất Bại
" A Di Đà Phật , thì ra cô nương chính là Đông Phương Bất Bại " Phương Chứng
" Đông Phương thúc thúc " Nhậm Doanh Doanh
" Đông Phương cô nương lại là Đông Phương Bất Bại " Lệnh Hồ Xung không thể tưởng tượng
" ha ha , Đông Phương Bất Bại ngươi vì luyện quỳ hoa bảo điển bán nam bán nữ " Nhậm Ngã Hành
" Thì ra Đông Phương Bất Bại ta nhìn không lầm có ý với Lệnh Hồ Xung , chi bằng ta tương kê tụ kế diệt trừ Đông Phương Bất Bại " Nhạc Bất Quần nghĩ
" Nhậm Ngã Hành nhờ ngươi ban phúc , bổn toạ mới có hôm nay " Đông Phương Bất Bại phóng kim châm đánh Nhậm Ngã Hành
" Ngươi " Nhậm Ngã Hành bị thương giờ chúng châm của Đông Phương Bất Bại ho ra máu
" Cha " Nhậm Doanh Doanh đỡ Nhậm Ngã Hành
——
" Sư Phụ , người hứa đồng ý đệ tử với doanh doanh bên nhau , tha lỗi cho đệ tử " Lệnh Hồ Xung
" Xung Nhi Chỉ Cần ngươi phối hợp ta bắt sống Đông Phương Bất Bại , giam hắn lại không làm chuyện thương thiên hại lí , mọi chuyện sư phụ không chi cứu " Nhạc Bất Quần
——-
" Ngươi muốn đánh với ta " Đông Phương Bất Bại nhìn về Lệnh Hồ Xung chỉ kiếm hướng mình
" Chính ma không chung đường, mà Đông Phương cô nương lại muốn gϊếŧ sư phụ ta " Lệnh Hồ Xuân
" Không Biết lượng sức , Vậy Thánh Cô Nguyệt Thần Giáo là người chính phái " Đông Phương Bất Bại Tim đau thắt cố bình tĩnh nói
" Doanh Doanh , Chúng ta đi " Nhậm Ngã Hành thấy không ai để ý , dẫn Nhậm Doanh Doanh rời khỏi.
" Doanh Doanh khác chưa từng làm chuyện gϊếŧ người vô tội , lạm sát vô cớ "
" Ngươi lên " Đông Phương Bất Bại
"Trước Khi đánh. Đông Phương cô nương , chúng ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt , nay ta có một vò rượu mang bên người , chúng ta uống một ngụm từng nay về sau cô nương với Lệnh Hồ Xung ta ân đoạn nghĩa tuyệt" Lệnh Hồ Xung
Đông Phương Bất Bại Tiếp rượu không do dự uống , uống xong thái người choáng váng không khí lực " Lệnh Hồ Xuân ngươi hạ độc "
" Sư Phụ sau người nói nhuyễn cân tán " Lệnh Hồ Xung mộng bức nhìn Nhạc Bất Quần
" Thứ Đại Ma đầu cần phải dùng biện pháp này , Đôc Chính ta hạ Đoạn Trường Tán " Nhạc Bất Quần
Đoạn Trường Tán đọc cực mạnh , không quá nữa canh giờ sẽ chết tại chỗ , các mạch máu trong người đứt đoạn mà chết
" Nhạc Huynh thật đại tài , Tả Mỗ khâm phục " Tã Lãnh Thiền
" a di đà phật , tội lỗi tội lỗi " Phương Chứng không khỏi lắc đầu
" Ta gϊếŧ ngươi " Dư Thanh Hải rút kiếm khỏi võ chém tới chỗ Đông Phương Bất Bại
Đông Phương Bất Bại võ công cao cường tạm thời không nguy hiểm táng mạng , như mắt đã không thấy đường , đang ngã xuống hôn mê , Bạch Ngọc Minh dùng Lăng Ba Vi Bộ xuất hiện ôm lấy Đông Phương Bất Bại lui về sao né kiếm của Dư Thanh Hải
" Tiêu Huynh " Lệnh Hồ Xung
" Lại là hắn " Nhạc Bất Quần nghiến răng lợi hại
" Ngươi này võ công thật khó lường , ở đây lâu vậy mà ta không phát giác " Phương Chưng Thầm Nghĩ
" Ngươi Ngốc hay là ta ngu " Bạch Ngọc Minh ánh mắt ngu tình nhìn khuôn mặt tái nhợt của Đông Phương Bất Bại , Tai kẽ vuốt khuôn mặt tiều tị đó " Ta Đem Nàng đi giải độc "
" Mau bỏ Đông Phương Bất Bại lại " Tã Lãnh Thiền Bay lên ngăm cản , đánh chưởng pháp về phía Bạch Ngọc Minh
" Ta không có thời Gian đùa giỡn " Vận chuyển Bắc Ninh Thần Công hút lấy nội lực Tạ Lãnh Thiền
" Lại là hấp tinh đại pháp , tiếp ta Hàn Băng Chân khí " Tả Lãnh Thiền phóng ra hàn băng chân khí
Bạch Ngọc Minh thấy Hàn Băng Chân khí chạy vào người dể chịu , do Bắc Minh Thần Công không sợ hút bắt kì chân khí nào , nó là chính phẩm không khiếm khuyết " Như Ta sẽ không gϊếŧ ngươi bây giờ "
"Tại sao không bị ảnh hưởng , không bị hàn băng đóng băng tại sao " Bị Bạch Ngọc Minh đánh bay trở ra
" Bắc Ninh Thần Công " Phương Chứng lạnh cả người khi nhớ ra võ công này
" Phương Chứng Đại Sư quả thật danh bắt hư truyền biết Bắc Ninh Thần Công phái Tiêu Dao ta " Bạch Ngọc Minh
" Không ngờ phái Tiêu dao lại còn hận nhân " Phương Chứng
" Các Ngươi đoán ta một chưởng " Bạch Ngọc Minh đánh ra một chưởng kim long rào hét tứ phương , Bế Đông Phương Bất Bại Biến mất
" Giáng Long thập Bát Chưởng , tất cả mau chạy " Phương Chứng Nhận ra tuyệt học cái bang hơn trăm năm trước hét lớn
Kim Long đựng chúng đâu nổ đến đó , cả phật điện sụp đổ , mọi người chảy thoát bên ngoài nhìn khϊếp sợ
" Tông Sư cảnh giới lại tồn tại thật trên đời" Phương Chứng thầm nghĩ khinh sợ