Người Hầu Cho Ác Quỷ [Hương Khuê]

Chương 74

P2 - Chương 46: NƠI TRÁI TIM TỒN TẠI
( Đôi tai đó nghe được lời chị nói ...sao đôi mắt này vẫn cứ nhắm mãi thôi)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Người đàn ông đó tỉnh lại từ đã lâu , vẫn bần thần ngồi trên giường với gương mặt ướt đẫm ...tay cầm lấy cuốn album. Sau lần tiêm thuốc này thì Hà Hồ ko còn cảm thấy quá đau như trước nữa ...nên đã kêu Thanh Hằng đưa cô đi gặp ông ta.

" Thanh Hằng đưa cho ta mượn điện thoại của con"

" Được"

Trong lúc ông ta điện cho Phạm Hương nói gì đó với cô ấy thì ở bên đây Hà Hồ mới nói với Thanh Hằng.

" Chị ...gương mặt ko phải...nhưng giọng nói"

" Chị tin chắc là ông ta đã nhớ ra điều gì đó...chị chưa từng nói với ông ta tên của mình"

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện của mình ông ta quay sang nói với Thanh Hằng.

" Ta biết các con đang thắc mắc rất nhiều về ta nhưng ta thật sự chính là ba của Lan Khuê...con là Thanh Hằng còn con là Ngọc Hà...là những người chị luôn yêu thương con của ta từ khi còn nhỏ"

" Chú... là chú thật sao?"- cả hai đồng thanh hô lên sau đó nhào vào người đàn ông đó nghẹn ngào.

" Tại sao ông trời lại đối xử với em ấy như vậy ...khi chú quay về thì em ấy mãi mãi cũng ra đi"- Hà Hồ vẫn cứ đinh ninh rằng Lan Khuê đã chết.

" Tuy lúc nào Phạm Hương cũng nói Lan Khuê đã chết ...lúc nãy trong điện thoại nó cũng nói với ta như vậy...nhưng ta hiểu rõ đứa con ta đã nuôi hơn hai mươi năm này"

" Bây giờ chúng ta phải làm sao mới biết được sự thật đây ?"

" Đi theo ta đến một nơi ...nơi đó bắt buộc Phạm Hương sẽ phải nói thật thôi"

" Dạ"

Cả ba người lập tức duy chuyển ra ngoài trong khi y tá thì nhất mực ko cho vì một người thì đầu bị va đập mạnh cần phải kiểm tra kỹ ...còn một người thì mới hồi phục ...nhưng trong tình cảnh bây giờ ko ai có thể bắt họ phải ngồi yên .

------------------------------------------

Khi Phạm Hương đưa tờ giấy cho Lệ Hằng xem thì cả hai đã bắt đầu có một tiếng nói chung ... ko bao lâu thì Phạm Hương nhận được cuộc gọi từ một số máy lạ nhưng giọng nói trong đó lại chính là bố cô . Ông ấy hỏi những gì ông ấy nghe được có phải thật ko ... Phạm Hương vẫn cứ nói như thế sau đó thì ông ấy hẹn cô ra bên ngoài một địa điểm ...địa điểm này tuyệt đối ko có một thiết bị nào có thể hoạt động được ...là cấm địa của Tiến Hưng . Chỉ có Thư Kỳ và Phạm Hương cùng ông ta là biết được .

Lệ Hằng sau khi biết được bí mật mà Phạm Hương nói nên có thể yên tâm phần nào về Lan Khuê . Cái bây giờ cô ko an tâm chính là Thư Kỳ ... tất cả bọn lão thần đó nhất định đang nhắm vào cô ấy ...tuy đàn em của Thư Kỳ cũng ko phải ít ...nhưng cô vẫn ko an tâm để cô ấy một mình nơi ác quỷ cùng nhau tồn tại đó.

" Phạm Hương ... em trở về với Thư Kỳ... chị cứ đi lo việc của mình đi"

" Được...sau khi giải quyết xong chuyện đó ...ta sẽ trở về giúp chị hai đánh tan đám lão thần này...bảo vệ tốt cho chị ấy nhé"

" Dĩ nhiên ...mỗi người đều có một thứ là tính mạng của mình"

----------------------------------------

Phạm Hương đi theo lời dặn của ông Trùm đến căn cứ bí mật đó. Thì nhìn thấy người đàn ông với băng trắng còn quấn trên đầu cảm thấy rất lo lắng nên mới lên tiếng hỏi.

" Bố ko sao chứ..."

" Ta ko sao...Lan Khuê đang ở đâu ?"

" Dưới biển"

Vốn dĩ Phạm Hương ko hề biết người bố này là ai ...chỉ biết ông ta lúc còn đương thời rất tàn nhẫn ...cái ông ta ghét nhất chính là sự phản bội . Tuy càng ngày ông đã dần trở nên tốt tính hơn xưa ...nhưng Phạm Hương vẫn ko hề biết khi nào thì ác ma tỉnh lại . Nên ko muốn nói cho ông ấy biết Lan Khuê đang ở đâu.

" Phạm Hương ... con sợ ta khi biết sẽ gϊếŧ cho bằng được Lan Khuê có phải ko ?"

" ..."

" Ta cho dù có trở nên tàn bạo như thế nào cũng ko gϊếŧ con ruột của mình"

Nghe đến đây thì Phạm Hương hoàn toàn ko tin vào tai của mình nữa. Khi đó hai người con gái lần lượt bước vào trước mặt Phạm Hương . Ông Trùm nhìn lấy cô và từ tốn nói .

" Nếu ta ko phải là ba của Lan Khuê thì tại sao ta có thể kêu hai người này đến đây ... Phạm Hương họ chính là cảnh sát...cũng là chị em tốt của Khuê Khuê"

Dĩ nhiên Phạm Hương biết họ vì lúc trước Lan Khuê hay nói với cô họ đang học ở Mĩ về ngành này ...nhưng cô ko hề hay biết họ đã trở về Việt Nam.

" Thật ra chuyện này là sao ? Tại sao bố lại có thể là ba của Lan Khuê...em ấy từng nói ba em ấy là cảnh sát sau khi làm nội gián của Tiến Hưng thì bị sát hại ... nội gián tại sao lại là ông Trùm con ko hiểu ...bố ...con ko hiểu gì cả"- Phạm Hương thật sự hoảng loạn.

" Chuyện này ta sẽ nói sau ... bây giờ ta muốn nhìn thấy Lan Khuê"

" Phạm Hương... Khuê Khuê chưa chết có đúng ko ...cho tôi gặp em ấy đi ...tôi xin cô"- Hà Hồ xúc động chạy nhanh đến nhưng đôi chân bị nhói một cái ngã khuỵ xuống.

" Chị ...đừng như vậy ..."

" Bố ...con đưa mọi người đến một nơi ..."

Họ duy chuyển trên xe một khoảng đường dài từ lúc trời sập tối đến đó thì cũng quá nửa đêm....đó là một địa phương hẻo lánh dường như ko có người ở ... đến một căn nhà Phạm Hương ra tín hiệu thì người trong đó đột nhiên mở cửa ra.

" Nhị Tỷ ...cuối cùng chị cũng đến"

" Vất vả cho cậu rồi...cậu về tổ chức đi...mọi chuyện cứ để chúng tôi lo"

" Vâng..."

Khi họ vào nhà thì Phạm Hương tiếp tục ấn một một cái nút làm bức tường chắn ngang tầm nhìn đó lập tức mở ra.

" Khuê Khuê "- Cả ba người đồng loạt hô lên.

" Mèo con tỉnh dậy đi...chị đem ba đến cho em rồi này"- Phạm Hương vừa nói vừa ko ngăn được dòng nước mắt của mình.

Bao nhiêu ngày ko thể danh chính ngôn thuận đến thăm em vì bọn cảnh sát cùng bọn lão thần cứ liên tục theo dõi cô...cô ko muốn họ tìm ra được nơi này ...cô nhất định phải bảo vệ em ấy đến cùng ...đành phải để cho một tên giỏi y thuật trong tổ chức chăm sóc cho em ...còn mình thì giả vờ chìm trong men rượu đánh lừa tất cả mọi người.

Cô gái nằm trên đó hơi thở vẫn đều đều... nhưng đôi mắt vẫn chung thuỷ nhắm chặt ko hề nhìn lấy ai...tay chằng chịt những vết tiêm truyền máu cùng với ống thở đặt trên mặt.

" Phạm Hương người bị bắn vào tim vẫn có thể cứu sao ?"- Hà Hồ lên tiếng hỏi Phạm Hương.

" Bởi vì Phạm Hương nó biết được thân thể con ta ko giống người thường nên mới nhắm vào đó mà bắn"- Ông Trùm tiến tới nắm chặt lấy đôi tay người con gái ông yêu thương ... đưa tay lên xoa vào khuôn mặt lành lạnh đó.

" Đúng vậy...vì tim của Khuê Khuê nằm bên phải"- Phạm Hương cũng tiến lại giường ngồi bên cạnh Lan Khuê.

Hà Hồ chưa từng nghe có người có trái tim nằm bên phải nên ngay lập tức muốn quay qua hỏi Thanh Hằng ...chị ấy là pháp y nhất định rành bên y học .

" Trường hợp này hoàn toàn tồn tại"

Lúc này Phạm Hương ko còn chờ mọi người hỏi nữa mà nhanh chóng đi vào câu chuyện ngày hôm đó.

--------------------------------------------

Hôm đó khi cô biết được Lan Khuê có vẻ như đã lừa gạt mình ... oán giận cứ nghĩ rằng sẽ ko bao giờ gặp lại em ấy nữa. Nhưng có lẽ cô được sinh ra để luỵ tình ...nếu người cô yêu thực chất là một ác quỷ bóp nát trái tim cô ...cô cũng chỉ nguyện làm người hầu. Cô hoàn toàn có thể tha thứ cho Lan Khuê vì một lý do thôi ...chỉ vì chị yêu em .

Khi cô nhận được lời nhắn từ Lily thì biết được có lẽ có chuyện ko lành xảy ra ...nên cô cũng lập tức gọi điện cho tên thuộc hạ thân tính của mình ...tên này từng nhận ơn của cô nên hoàn toàn trung thành với cô . Ngoài việc là tay súng cừ khôi hắn còn từng là bác sĩ trước khi gia nhập vào Tiến Hưng.

Khi đến đó quả nhiên đúng như cô nghĩ Lily vì yêu hoá hận ko còn là đứa em mà cô từng quen biết ...cô biết rõ nó dụ Lan Khuê đến đây ... bởi vì xung quanh toàn là bọn lão thần cùng đám cầm quyền nhỏ hơn Thư Kỳ một bậc... lần lượt như muốn ăn tươi nuốt sống người cô yêu .

Lúc đó bên cạnh cô ngoài trừ tên thuộc hạ đang đứng núp gần đó thì hoàn toàn ko có ai ... cô ko thể đưa em ấy đi được ...cô biết nếu cô có ý bênh vực cho em ấy thì cả hai nhất định sẽ ko thể ra khỏi đây ...cô cố tình diễn một màn kịch vong tình ...vốn dĩ định kéo dài thời gian để bọn thuộc hạ khác đang trên đường đến đây có thể kịp giải cứu ... nhưng khi đó mọi tình huống đều rất bất lợi... tất cả bọn chúng đều đang nhắm vào đầu Lan Khuê...tổ chức này được đào tạo bắn toàn nhắm vào đầu để khiến đối phương ko thể ko chết...khi nhìn thấy tia sáng màu đỏ chiếu thẳng vào đầu em ấy ...cô ko ra tay sẽ ko kịp nữa...nếu cô bắn chết tên đó thì tên khác cũng sẽ ra tay ...cô đành phải chính mình nhắm vào phần ngực trái nơi mọi người đều tin rằng trái tim tồn tại .

Nhưng hơn ai hết cô biết trái tim của em nằm bên phải ... do khi họ còn ở chung với nhau cái lần mà cô nhất định bắt Lan Khuê đi khám tổng quát đó...cô đã vô tình biết được ... lúc đó cô cảm thấy nó ko quá quan trọng nhưng ko ngờ sau này nó lại chính là cách cứu mạng Lan Khuê.

Chính tay bắn vào người mình yêu ...tim như chết rồi ... Nếu Lan Khuê ko rớt xuống biển thì cô cũng sẽ đẩy xuống vì đó chính là cách duy nhất có thể đưa em đi . Tên thuộc hạ đó ngay lập tức vớt lấy Lan Khuê sau đó bơi sang một nơi khuất đã có sẵn chiếc cano lập tức phóng đi .

Cô đau buồn ko phải là giả ...tuy ko bắn vào tim ...nhưng máu ra cũng rất nhiều ...cô sợ rằng em chịu ko nổi ...cô lại ko dám đến thăm em bởi vì nếu như kẻ khác biết thì mọi chuyện đều vô ích .

" Khuê Khuê con có nghe ko ... Phạm Hương thật sự chưa từng chán ghét con ...con tỉnh dậy cho ta...ta còn chưa nhận được con ..ta ko cho phép con biến mất"

Người con gái trong vô thức ko biết có nghe được ko ...chỉ biết giọt nước mắt lăn dài trên mi...nhưng ko thể nào cử động được đôi mắt của mình.

To be continued...

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phiên Nhi Liêu