P1 - Chương 7: GIÂY PHÚT ÊM ĐỀM
" Nè , sao đứng thẫn thờ vậy , tiếc tiền à yên tâm đi đại tiểu thư đây cái gì cũng thiếu thứ duy nhất ko thiếu chính là tiền đó. Chẳng qua lúc nãy tôi bất cẩn làm rơi bóp thôi . Cô chở tôi về nhà đi tôi lấy tiền trả cho cô"- Lan Khuê lay con người đang thất thần đứng nghĩ cái gì đó." Hả , cô vừa nói cái gì ... à mà khoan nhớ rồi... ko cần đâu cô cứ giữ đi coi như tôi trả ơn cô ... tôi là loại người đã hứa thì ko rút lời đâu"- Phạm Hương tuy tiếc của lắm nhưng ko lý nào nghe người ta đòi trả tiền cái lấy liền thì mất mặt quá . Mất có chút tiền mà lấy lòng được gái đẹp cũng xứng .
" Tôi biết người Việt Nam có một câu nói " Của biếu là của lo , của cho là của nợ" mà, tôi lại ko muốn nợ ai bất cứ thứ gì đâu ."
" Tuỳ cô thôi , vậy nhà cô ở đâu tôi đưa cô về . Đứng đây một hồi chúng quay lại thì khổ"- Phạm Hương tự dưng cảm thấy nên nghe theo lời Lan Khuê vì vừa được trả lại tiền vừa biết nhà người đẹp để sau tiện mần ăn. * Cái này là do em tự nguyện đó nha , tôi mà biết nhà em ở đâu thì em chết chắc , em làm tôi thấy hơi kỳ kỳ rồi đó nhá , hơi phấn khích rồi à , hơi há há há ...* .
" Ừ ... chết moẹ rồi nhà mình ở đâu nhỉ ......" . Lan Khuê mới về Việt Nam nên đâu có rành đường , lúc Thanh Hằng và Hà Hồ đem cô từ bệnh viện về thì cô ngủ suốt trên xe , vừa vào nhà thì buồn quá nên cũng vọt lẹ ra ngoài rồi lên taxi với cái tâm trạng ko tốt lành gì đâu có rãnh đâu nhìn koi đang chạy trên đường nào .
" Moá , nói như đúng rồi , thứ gì nhà mình ở đâu cũng ko nhớ , tại sao trên đời lại có loại người xàm xí đú zữ zậy trời .Đúng là muốn nói chuyện nhẹ nhàng với cô cũng ko được"- Phạm Hương cực kỳ bực mình với đứa con gái trước mặt vì kế hoạch mần ăn nãy mới nghĩ ra phá sản một cách lãng xẹt .
" Đó là nhà người quen của tôi , lâu rồi tôi ko đến đó nên ko nhớ rõ . Hơn nữa tôi mới về Việt Nam nên ko rành đường ,cô có cần lúc nào mở miệng ra cũng khó ưa như vậy ko ? Đồ cọc cằn , thô lỗ , du côn , chợ búa . Hèn chi lúc nào cũng bị người ta đuổi đánh , biết vậy nãy tôi quẳng cô ra cho cái đám đó đem cô đi cắt luôn cái mỏ cho rồi ." – Lan Khuê ko hiểu sao cảm thấy rất bực khi con người đó ăn nói thô lỗ với nàng . Vội mang lại đôi giày của mình ( lại là giày cao gót nha mấy má bị 2 bà chị kia chưa kịp nói lại lời bác sĩ ) rồi nhanh chóng bước ra khỏi cửa. Người thì đã xuống bậc thang nhưng cái đuôi áo vẫn còn trong cửa hàng .( Đầm dạ hội đuôi dài muốn 6m )
" Ê chờ tôi với , tôi xin lỗi .... Nè sao dễ giận zữ zậy ... xin lỗi mà"- Phạm Hương vội đuổi theo Lan Khuê khi cảm thấy mình cũng hơi lỡ lời , vì cứ lo nhìn theo Lan Khuê ko nhìn dưới đất nên đạp lên đuôi áo của nàng .
Đang đi thì bỗng nhiên bị đạp một cái lại đang đi trên giày cao gót xuống bậc thang nên nàng ngã nhào xuống đất , cái chân bị chẹo của nàng hôm trước lại bị cái gì đó nghe một cái rắc . Đau điếng nàng ko kìm được nước mắt ngã quỵ xuống khóc ngất: " Đau , đau quá ....."
Phạm Hương vội chạy lại đỡ nàng nhưng ko kịp , nhìn thấy nàng cứ ôm chân khóc lóc thảm thiết biết nàng đau lắm nhưng ko hiểu sao vẫn nói ra câu : " Em có sao không ? đau lắm hả , đừng khóc nữa mà" . Biết câu nói đó rất dư thừa , đau thì mới khóc, bản thân làm nàng đau nhưng kêu nàng đừng khóc – ngu ngốc lắm nhưng chỉ là nhìn Lan Khuê khóc cô chịu ko nổi thôi .
" Chị buông tôi ra , ko cần chị quan tâm , sao lúc nào gặp chị cũng xui xẻo vậy hả , chị tha cho tôi đi , tôi ghét chị lắm , a ... a... chân của tôi đau quá ...a... đồ xấu xa , đồ đáng ghét ... buông tôi ra " – Lan Khuê đau lắm nhưng vẫn ko muốn con người đó đυ.ng vào mình , cô cố vùng vẫy khi người đó bế cô lên .
" Tôi đưa em đi bệnh viện , nằm yên đi đừng cử động nữa , lỡ động đến vết thương để lại di chứng mang tật cả đời luôn thì đừng có hối hận"- Phạm Hương lúc này ko còn tâm trạng nào giỡn với Lan Khuê nữa chỉ muốn hù doạ Lan Khuê nằm im thôi vì con gái đứa nào chẳng sợ xấu .
" Ừm ... đi nhanh đi tôi đau lắm ... mà nếu tôi mà có mệnh hệ gì tôi ko tha cho chị đâu đồ xấu xa "- Lan Khuê giận lắm , tức lắm nhưng tốt nhất là lúc này nên nghe lời của Phạm Hương.
" Ừ thì chị xấu xa đó , chị đáng ghét đó nhưng hình như là chị yêu em rồi đồ khó ưa"- Phạm Hương tự nghĩ trong đầu rồi nở một nụ cười .
" Làm tôi ra nông nổi này còn cười được nữa , khốn kiếp thật đợi khi khoẻ lại tôi mà ko làm cho chị sống ko bằng chết tôi ko phải Trần Ngọc Lan Khuê nữa"- Lan Khuê cũng tự nghĩ trong đầu nhưng ko cười nổi vì quá đau .
-------------------------------------------------------------------------------------
"A........aaaaaaaaaa.................aaaaaaaaaaaaaaaaa......aaaaaaaaaaaa"
" Gáng lên nào .............. chút nữa ...........chút nữa thôi....... Gáng lên"
" Aaaaaaaa....aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa....đau quá bác sĩ ơi .....aaaaa.....................aaaaaaaaaaaaaa"
" Bình tĩnh , bình tĩnh ....sắp xong rồi .... Bình tĩnh ...."
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa............"
" Xong rồi , phù.........ù ........ khoa chỉnh hình mà âm thanh phát ra như khoa phụ sản zậy...... la nghe thấy gớm à"
Phạm Hương lúc này ở ngoài cứ đi tới đi lui chốc chốc lại nhìn vào phòng rồi nghe từng âm thanh vọng ra mà cũng muốn la theo . Thấy vị bác sĩ đi trẻ ra liền chạy tới hỏi :
" Sao rồi là con trai hay con gái"
" Con gái"
" Ờ"
Sau 1 phút im lặng thì 2 người nhìn nhau xong rồi phán: " Ủa nãy giờ 2 đứa mình nói cái gì zậy" . Nguyên nhân cũng tại tiếng la của Khuê Khuê làm anh chàng bác sĩ và Phạm Hương sảng luôn . Người thì tưởng mới đưa vợ đi đẻ , người thì tưởng mới đở đẻ xong .Dường như hiểu ra mọi chuyện 2 người cười cùng lúc cho sự tào lao của mình .
Lấy lại sự bình tĩnh vị bác sĩ trẻ lên tiếng : " Chân của cổ được chỉnh lại rồi , nhưng ko nên để cổ đi lại trong vài ngày tới nhiều đâu nhé"
" Vậy nên để cổ ở bệnh viện hay có thể mang về nhà chăm sóc ạ"
" Có thể chăm sóc tại nhà chỉ cần cẩn thận đừng động nhiều vào vết thương là được"
" Cảm ơn bác sĩ"- Phạm Hương nói xong thì lập tức chạy vào phòng với Lan Khuê.
---------------------------------------------------------
" Ngủ rồi à , đồ khó ưa , mà nhìn kỹ em cũng đâu khó ưa lắm đâu nhỉ cứ kêu em như vậy hoài cũng kỳ . Koi kìa khóc nhiều đến thế cơ à , mặt mũi tèm lem hết rồi , xấu quá đi nhìn cứ như con mèo á . Thôi tạm thời cứ gọi em là bé mèo con nhé . Em thích tên này ko đây là lần đầu tiên chị gọi một người với cái tên sến rện như vậy đấy . Em nên hãnh diện vì điều đó đi .Hahaha"
" Mèo con à , không hiểu sao từ lúc gặp em tới giờ có nhiều thứ lần đầu tiên đến với chị lắm , rất nhiều – những cảm giác chị ko biết nên gọi là gì nữa ."
" Yêu hay là thích hay chỉ là sự ấn tượng
Chị ko cần phải giải thích chỉ biết trong lòng chị vấn vương
Mỗi nụ cười mỗi ánh mắt của em làm tim chị như chấn thương
Mỗi cử chỉ mỗi hành động của em chị xem nó rất thân thương
Vì sao chị thích em , chị ko biết phải nói thế nào
Tình cảm nó đến nhẹ nhàng chị ko biết phải làm sao
Lần đầu tiên trong đời chị mới biết thế nào là thích một người
Là thích hết tất cả mọi thứ từ ánh mắt đến nụ cười
Là đêm nằm mơ về em , mở mắt ra cũng chỉ thấy em
Là cảm giác đợi chờ ko thôi , là lo lắng khi em giận dỗi
Là những cảm giác lần đầu có và em là người đã mang đến nó
Nhưng...chị có gì để em có thể thích chị ko ....?(*****)"
Lan Khuê vẫn ko hay biết gì cả cứ nghe thoang thoáng ai đang nói điều gì đó như đang ru nàng chìm vào giấc mộng . Một giấc mộng thật đẹp nhưng liệu nó sẽ tồn tại bao lâu đây .
" Ngủ ngoan nhé mèo con khi em tỉnh dậy chị đã dẫn em đến một nơi . Nơi đó có người yêu em , nhưng em thì chắc sẽ ghét cay ghét đắng người đó . Nhưng ai rồi cũng khác , chị tin sẽ có một ngày em sẽ ko muốn trở về lại căn nhà của e nữa đâu – vì nơi đó đâu có người lay động được trái tim em . Chị nói được thì sẽ làm được đó , mèo con em xui xẻo thật rồi cả đời này em sẽ ko thoát được chị đâu "- Đặt lên môi nàng một nụ hôn sau đó từ từ bế nàng ra taxi sau đó thì mất hút .
---------------------------------------------------------------------------------
Tại nhà Thanh Hằng và Hà Hồ :
" Alo ... ừ tớ biết rồi tớ sẽ báo lại với chị ấy ... cám ơn cậu nhiều lắm ... bọn tớ sẽ tranh thủ qua đó sớm nhất" – Hà Hồ cúp máy với một tâm trạng mừng rỡ .
" Ai vậy em , có gì mà em vui zữ zậy"- Thanh Hằng cảm thấy thật khó hiểu mới lúc nãy Hà Hồ vẫn còn rất buồn vụ của mèo con mà .
" Chúng ta đậu rồi ... Thanh Hà vừa báo cho em biết cả 2 chúng ta đều đậu hết rồi.......... 3 ngày nữa chúng ta sẽ qua Mĩ làm thủ tục nhập học"
" Hú hú hú .......... Bravo .... Hú hú hú....... Cha mẹ ơi cuối cùng con cũng đậu rồi ....... Bravo"
Cả 2 người ôm nhau hú hét muốn banh nhà . Tự nhiên Hà Hồ lại trở lại khuôn mặt lo lắng:
" Vậy còn cục vàng của em thì sao , nó mới qua ở với chúng ta mà giờ chúng ta lại sắp đi rồi , phải làm sao đây mà nó đi đâu từ sáng đến giờ , em lo quá ko biết có gặp chuyện gì ko , điện thoại cũng ko được"
" Ừ chị quên mất vụ này , mà nó sẽ hiểu cho mình thôi . Mèo con nó sống tự lập lâu rồi biết tự lo cho mình mà , mà em còn lạ gì tính của nó khi nó buồn bực chuyện gì đó thì ko muốn ai làm phiền đâu nên có thể nó tắt điện thoại thôi , khi nào nó ổn lại tự khắc gọi cho mình à. Em ngủ đi mai còn phải lo đi làm rất nhiều thủ tục chúng ta chỉ có 3 ngày . Trường cảnh sát là nơi kỷ luật đừng để phạm bất cứ lỗi gì khi chỉ vừa mới nhập học"
" Ừm ... nhà mẹ của cục vàng cũng ở Mĩ mà ha , vậy sao này chị em mình cũng vẫn có thể gặp nó thường xuyên mà , hơn nữa lúc nhỏ nó từng nói với em nó cũng thích làm cảnh sát không chừng sau này 3 chúng ta làm đồng nghiệp của nhau à , lúc đó chắc vui lắm ha"
" Ừ chắc chắn là vậy , mèo con nhất định sẽ làm cảnh sát vì đó ko chỉ là ước nguyện mà còn là lời hứa với ba nó mà.... Mèo con cứ đi chơi cho đã đi nhé rồi quay trở về thực hiện lời hứa thôi , em nợ lời hứa đó hơi bị lâu rồi .... Cố lên em...chị tin chắc em làm được "
-----------------------------------------------------------------------------
Tại một nơi khác , bình thường nó khá lạnh lẽo vì chỉ có duy nhất một người ở nhưng hôm nay nó lại ấm áp vô cùng - vì nơi đó có một cô gái đang nằm đó thôi chẳng làm gì cả nhưng cũng đủ đốt lên ngọn lửa yêu thương trong lòng một người .
Bỗng nhiên Lan Khuê quay người nhẹ một cái thì đã có người đến kế bên dỗ dành .
" Mèo con mấy ngày hôm nay em đã mệt lắm rồi nhỉ ,tại chị hết phải không ? Chị đền cho em nhá 1 giấc ngủ nhé - ngủ ngoan đi nào , chị hát ru cho em , em thích bài này không chứ chị thì rất thích đấy . Bắt đầu nghe nhé mèo con"
" Rồi bàn tay khẽ nắm lấy nhưng vô tình không ai hay
Rồi lòng tôi khẽ ấm áp như ly cà phê sữa thơm
Ngồi bên em mà tim bối rối , thời gian ơi đừng trôi nhanh quá
Để tôi giữ lấy từng phút giây được bên em
Và tôi chỉ muốn nhìn em mãi thôi
Cứ ngây thơ hiền như ánh trăng
Chỉ là do ánh mắt một người
Làm cho tôi ngây ngô cả đêm
Và tôi bỗng muốn được ôm lấy em
Để mãi mãi chở che suốt đời
Có thể nào tình sẽ không bao giờ đổi thay ..." (*****)
Một người mãi chìm trong những câu hát cứ ngỡ như nhạc sĩ viết nó ra để tặng riêng cho mình , một người thì vô thức mỉm cười ko biết rằng có cảm nhận được hay ko nhưng sao nụ cười đó đẹp thế , nó hạnh phúc thế . Giây phút này sao ấm áp quá , đừng trôi nhanh quá nhé tôi chưa bao giờ có được nhưng giây phút như vậy trong cuộc đời mình- những GIÂY PHÚT ÊM ĐỀM .
To be continued...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Góc bé khoẻ bé ngoan:
1. Thật ra bé đang viết kinh dị và trinh thám đó nhưng do các bạn bỏ phiếu cho ngọt quá nên bé chiều theo luôn . Nhưng quan niệm về ngọt đối với bé là rải đường từ từ qua từng ngày... chứ không phải đổ nguyên bịch đường vào nồi để nấu chè đâu vì khoa học đã chứng minh ăn nhiều đường cùng một lúc sẽ bị tiểu đường đó . Bé đang lo cho sức khoẻ của các bạn hoi .
2. Hết tuần này có lẽ bé sẽ bắt đầu tung chap Bí Ẩn và Kinh Dị nha ... nên ai có bị yếu tim thì nói bé trước để bé làm cho nó nhẹ lại . Chứ có gì đổ thừa bé thì tội nghiệp bé dữ lắm à.
3. À có một số bạn hỏi bé sao không trả lời cmt của các bạn , ê vu khống nha ...bé luôn luôn trả lời từng cmt của các bạn ấy ...có lẽ do nó không thông báo cho các bạn thôi hoặc do nó không thông báo cho bé nên bé hỏng thấy ...chứ thấy là bé trả lời hết à . Bị bé ham vui mừ .
P/s : Tình hình fanfic ra càng lúc càng nhiều thì mọi người rất là ngợp... việc lựa chọn fic nào để đọc cũng là cả một vấn đề nên khi nhìn thấy các bạn ủng hộ fic của bé như vậy bé cực kỳ vui. "Thật Ra Em Là Ai...Người Hầu Cho Ác Quỷ" ra đời chưa được 2 tuần đã có những con số rất ấn tượng là một điều mà bé đang tự hào . Hãy tiếp tục Vote và để lại cmt cho bé biết các bạn vẫn đang theo dõi nó . Tâm trạng vui thì làm việc sẽ nhanh hơn có thể 1 tuần 4 chap thì sau nhỉ * mắt gian xảo * ...còn nếu bị bơ quá chắc chiếu phim Ấn Độ 1 tuần 1 chap luôn quá ... bị bé rất dễ bị tổn thương . Nên hãy thương bé nhiều vào nhé . Bái Bai .......
(Mà bé rất thích đọc và trả lời cmt của các bạn đấy ...cứ để lại nhiều vào nhé . )
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu