P2 - Chương 34: NGÀY SINH NHẬT VẠN BIẾN
( Hai mươi năm trước tặng chị một cánh hồng ... hai mươi năm sau tặng người dòng đỏ thẫm )----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Và cuối cùng thì ngày sinh nhật của Thư Kỳ cũng đã đến mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng cho Đại Tỷ của Tiến Hưng . Lệ Hằng suy nghĩ rất lâu cũng ko biết phải tặng quà gì cho phải đạo ... vì những thứ trân quý nhất hình như cũng được cả đám xua nịnh đó tặng gần hết rồi .
Trong lúc đang ngồi suy nghĩ thì mới nhớ hồi trước khi chưa vào Tiến Hưng vẫn còn là cảnh sát đi tuần núi. Cô vì cứu một đứa trẻ mà bị té xuống vách đá làm bị sẹo đầy hết cả chân . Khi cô đưa đứa bé đó vào một bản làng thì những người đó cho cô thuốc gia truyền của họ .. họ nói bất cứ vết sẹo dù lâu năm vẫn có thể lành . Lúc đầu cô cũng ko mấy gì tin ...nhưng quả thật là hiệu nghiệm . Bỗng dưng một ý tưởng loé lên trong đầu Lệ Hằng làm cô mỉm cười vui vẻ.
" Đại Tỷ sinh nhật vui vẻ"
Lan Khuê đã đến từ rất sớm và lúc nào cũng cầm chiếc điện thoại trên tay ...dường như đang chờ tin tức từ một ai đó .Nhìn thấy vậy Thư Kỳ tiến lại bên cạnh Lan Khuê hỏi một câu:
" Em đến một mình à ?"
Ngày hôm nay Thư Kỳ thật sự còn xinh đẹp hơn bội phần ...cô mặc trên người một chiếc đầm dạ hội kiêu sa nhưng trên mặt vẫn thoáng một chút buồn . Thuận miệng hỏi ra câu này cũng ko biết vì sao ...đây đâu phải là lần đầu Phạm Hương ko đến dự.
" Chị Hương có chuyện bận sẽ đến sau"
" Chị nghĩ nó ko muốn đến đâu ...và tốt nhất cũng đừng đến"
Ngay lúc này nhìn thấy Thư Kỳ có chút căng thẳng nên Lệ Hằng nhanh chóng lao vào để phá tan bầu ko khí này.
" Chị dâu ...đi sinh nhật người ta cũng ko mang quà sao ?"
" Đừng nghe nó lảm nhảm ...em đến vui với chị là được"
" Quà của ta rất to ko đem bằng tay được...lát nữa Phạm Hương sẽ chở đến đây...ngươi tặng cho Đại Tỷ thứ gì mà có vẻ thần bí như thế ?"
" Bí mật ...Đại Tỷ quà của em phải được mở sau cùng và chỉ mình chị biết thôi nhé"
Con người mặt dày đó ko biết xấu hổ ôm lấy Thư Kỳ làm ra vẻ nũng niệu . Lan Khuê ở bên cạnh cảm thấy nổi hết cả da gà...còn Thư Kỳ thì vẫn còn hờn vụ hôm trước nên cứ phớt lờ đi thể loại đang đu bám mình.
Khi bữa tiệc gần tàn thì Phạm Hương mới xuất hiện cùng một phần quà to lớn được Lệ Hằng kêu người chuyển thẳng vào phòng Thư Kỳ.
" Bố kêu em đến sao? Nếu ko muốn thì ko cần phải vì bố mà đến đây"
" Vì em ko hiểu chuyện nên đã bỏ lỡ bao nhiêu năm cùng chị tổ chức sinh nhật ...lần này sao ko thể ko đến đây"
" Chuyện gì ?"
Ngay lúc này Lan Khuê đã đến bên cạnh Thư Kỳ nói nhỏ vào tai cô một việc ...sau một lúc đứng yên lặng Thư Kỳ đã cùng nàng và Phạm Hương chính thức đi vào phòng của mình.
" Mấy người lại muốn bày trò gì ?"
" Chị mở món quà này ra thì sẽ biết"- Phạm Hương lúc này mới chậm rãi nói.
Khi Thư Kỳ mở món quà to lớn đó ra thì hoàn toàn thay đổi nét mặt ...kẻ làm cho cô thành ma thành quỷ ...kẻ gϊếŧ chết đi tuổi thơ của cô ...ban lên thân thể cô những vết sẹo ko hề phai theo năm tháng . Kẻ đó đang ngồi yên trong thùng với tay chân bị trói và miệng dán chặt băng keo.
" Phạm Hương ngươi làm như vậy là có ý gì?"
Lúc này hàng loạt những tia máu đang hiện lên trên đôi mắt của Thư Kỳ ... cô ko bình tĩnh được nữa... kể từ khi cô lớn lên đã cho người truy sát tên đó nhưng lại ko hề có được thông tin .. bây giờ Phạm Hương lại biết được còn dẫn hắn đến đây.
Phạm Hương lần lượt kể lại câu chuyện năm đó một cách rành mạch cho Thư Kỳ nghe . Lúc đầu thật sự Thư Kỳ ko tin nhưng bây giờ cả ba người chính là mặt đối mặt . Thái độ chân thành đó của Phạm Hương làm Thư Kỳ có chút suy nghĩ.Cô tiến đến tháo băng cho gã đàn ông kia sau đó dùng súng chĩa thẳng vào đầu tên đó .
" Ngươi lập tức nói ra cho ta biết những gì Phạm Hương nói có phải thật hay ko ?"
" Phải...tất ...cả ...đều ...là ...sự ..thật"
Hai mươi năm trôi qua tên thanh niên ngày nào bây giờ đã trở thành một người bốn mươi mấy tuổi ...hơn nữa bây giờ hắn ko còn thế lực như trước... còn đứa nhỏ năm xưa hắn huấn luyện bây giờ lại khí thế bức người làm hắn thật sự lo sợ .
" Tại sao ngươi phải chia cắt chị em ta...là ai xúi ngươi làm điều đó...ngươi ko nói ta sẽ gϊếŧ cả nhà ngươi"
Nghe được những từ như chị em ta phát ra từ miệng Thư Kỳ thật sự Phạm Hương cũng có chút ko kìm được cảm xúc của mình . Đã lâu đến như vậy giữa họ mới có thể gần nhau trong cảm xúc thế này.
" Đừng Thư Kỳ ngươi muốn gϊếŧ ta cứ việc... tha cho ba mẹ của ta đi... họ ko còn sống được bao lâu nữa..."
" Ngươi ko nói ra tên đó thì con ngươi ta cũng gϊếŧ chứ đừng nói hai lão già ko biết dạy con đó"
" Ta nói ...là... Minh Tân"
Minh Tân chính là vị lão thần của Tiến Hưng ...ko ai xa lạ người đó là ba ruột của Minh Tú . Ông ta trước đây vì ko phục ông Trùm đời trước giao quyền cho ông Trùm sau nhưng kẻ đó quá tài năng lại ko thể làm được gì . Chỉ biết nhắm vào hai đứa con nhỏ của hắn ...muốn bọn chúng cấu xé lẫn nhau cuối cùng mình là người trục lợi ...nhưng ông ta ko ngờ sau khi quyền lực rơi vào tay Thư Kỳ ông lại càng ko thể làm gì . Thủ đoạn của đứa con này còn hơn hẳn cả ông Trùm... bao nhiêu quyền lực của ông ta từng bước bị Thư Kỳ thâu tóm .
" Ngươi vì một chút tiền của lão khốn đó hành hạ ta trong bao nhiêu năm ...ngươi sống trên đời này chỉ khiến oán hận của ta tăng thêm chứ ko hề giảm"
Khẩu súng được rút ra nhắm thẳng vào đầu gã đó khi viên đạn chuẩn bị bay ra ngoài lao thẳng vào mục tiêu ...thì Lệ Hằng đã đẩy tay của Thư Kỳ ra chỗ khác làm cây súng rơi đi.
" Thư Kỳ tha cho hắn đi...hôm nay là sinh nhật chị đừng để có sự vấy bẩn của máu me "- Lệ Hằng nắm chặt tay Thư Kỳ với ánh mắt cầu xin.
Vốn dĩ oán hận trong lòng của cô càng ngày càng ko kìm được chỉ gϊếŧ mới hả dạ ... nhưng chỉ vì một câu nói của Lệ Hằng làm cô ko thể ra tay được.
" Được ta tạm thời ko gϊếŧ ngươi...nhưng những gì ngươi tặng cho ta ...ta nhất định sẽ trả ko xót một thứ"
Câu nói vừa kết thúc Thư Kỳ đi đến một ngăn tủ lấy ra cây roi mà khi xưa tên đó thường dùng nó để gọi là dạy dỗ cô.Sau đó kêu một tên thuộc hạ vào .
" Ngươi đem hắn giam vào phòng tối ...đánh cho đến khi nào máu me đầm đìa thì bôi thuốc lại cho hắn ...vết thương lành lại thì tiếp tục đánh cho ta ...đánh đến khi nào ta hả giận mới thôi"
" Thư Kỳ ...ông ta đã già rồi chị đánh như vậy có khác nào lấy mạng ông ta chứ"
Tuy Phạm Hương rất căm hận kẻ này ...kẻ làm cho cô mất đi một người chị thuần khiết nhất ...làm cho cô phải gánh chịu hàm oan bao nhiêu năm đổi lại là bao nhiêu nước mắt ...nhưng tấm lòng trất ẩn nhìn thấy như vậy cũng có chút thương xót.
" Phạm Hương em có biết lúc hắn một ngày đánh ta 3, 4 lần ...đánh đến chết đi sống lại ta chỉ mới có 5 tuổi ...đã có nhiều lần ta thực sự muốn nằm xuống và ko bao giờ tỉnh lại nữa...nhưng ta ko thể ...ta cố gắng sống chỉ để chờ ngày báo thù"
Trong lúc Thư Kỳ đang nói chuyện với Phạm Hương ..tên đó biết lọt vào tay Thư Kỳ chỉ có con đường chết... nên trong lúc mọi người ko để ý đã nhanh tay lấy cây súng bị rơi lúc nãy nhắm thẳng vào người của Thư Kỳ.
" Đại Tỷ cẩn thận..."- Lan Khuê hét toáng lên khi nhìn thấy hành động nhanh như chớp đó.
Nghe tiếng hét của Lan Khuê cả Thư Kỳ và Phạm Hương đều quay lại ...khi kẻ đó bóp cò Lệ Hằng chỉ cảm thấy tim như ko thể đập nổi nữa chạy đến... thì Phạm Hương ko suy nghĩ gì cả nhào đến ôm chặt lấy Thư Kỳ.
Đùng...
" Chị Hương ... Lệ Hằng gọi cấp cứu đi ....mau"- Lan Khuê ko còn giữ được thân mình nữa nhưng vẫn chạy đến ôm chặt lấy thân người đầy máu của Phạm Hương
" Phạm Hương... người đâu lôi tên đó đi cho ta ...đánh đến khi nào thân tàn ma dại muốn sống cũng ko được muốn chết cũng ko xong"
Thư Kỳ một tay ôm lấy miệng vết thương của Phạm Hương ...gương mặt hướng về tên đó thẳng thừng đưa ra lời cảnh cáo.
" Ngươi đừng nghĩ đến việc tự sát ...ngươi dám chết ta sẽ gϊếŧ cả ba mẹ và con của ngươi"
----------------------------------------------
Chiếc xe cấp cứu nhanh chóng đưa Phạm Hương vào bệnh viện...hàng loạt y tá chạy ra đẩy chiếc xe chạy thẳng vào phòng...bỏ mặc Lan Khuê đứng bên ngoài lòng như lửa đốt.
" Hương ơi ...chị nhất định ko được có chuyện gì"
Tình cảnh bây giờ nhìn thấy Lan Khuê khuôn mặt đắm chìm trong nước mắt nhìn thực khiến người ta đau lòng ...vốn dĩ Thư Kỳ định đến an ủi Lan Khuê... nhưng lại bỗng dừng chân vì phía trước Lệ Hằng đã nhanh chóng ôm chặt Lan Khuê vào người .
Có một chút buồn bã hiện lên rồi cũng ngồi lại bên chiếc ghế gần đó ...lặng lẽ nhìn vào phòng nở một nụ cười cùng một câu nói nhẹ như gió ngang qua.
" Phạm Hương em nhất định phải tỉnh lại cho ta... em dám chết ta sẽ cho nổ tan cái mộ của em..."
" Tỉnh lại nhé ong con"- Lời nói ko thốt ra miệng mà chỉ thoáng nghĩ trong lòng cùng một giọt nước chực chờ trên mi.
To be continued...
P/s : Lúc đầu mình dự định cho hai người họ đến khi còn một sống một chết mới tha thứ cho nhau ...nhưng thôi dẹp đi đau lòng quá nên chỉ cần vậy thôi . Với lại mình càng ngày càng thích Thư Kỳ - Lệ Hằng nên mình nhất định phải giữ lại vị Đại Tỷ này . Có một số bạn ko biết Thư Kỳ là ai : cô ấy là đả nữ của HongKong đấy , mình mê từ phim Gác Kiếm . Khi tạo ra hình tượng nhân vật Đại Tỷ mình ko tìm được cái tên nào phù hợp vì Thanh Hằng cũng có khí chất làm đả nữ lắm... nhưng lại xuất hiện ở Phần 1 rồi . Thế là mình lấy luôn cái tên mình cho rằng từ gương mặt đến thần thái đều rất xã hội đen chính là Thư Kỳ - thần tượng đầu đời của mình.
=> Hôm nay ra 3 chap luôn nhé , chịu hong...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu