P2 - Chương 10: TỈNH LẠI ĐI KHUÊ KHUÊ
( Một ly rượu vào ... một dòng máu ra ... một bước đi sai...cả đời cũng sai)--------------------------------------------------------------------------------------
" Hahahaha.... Được lắm ...vậy mới không hổ danh là nữ tử của Phạm Hương"
Thư Kỳ không khỏi thích thú trước biểu hiện bây giờ của Lan Khuê , cô gái này quả thật khiến người ta không khỏi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác ... đây chính là thể loại mà Thư Kỳ cảm thấy hợp khẩu vị nhất . Loại người bất chấp tất cả để đạt được mục đích đề ra ...
" Khuê Khuê"
Phạm Hương bất giác kêu lên thật lớn tiếng ... phải ...cô chính là đang lo sợ ...lo sợ cực kỳ ...trong tình yêu có một thứ nhất định ai cũng đã từng nghe qua . Nếu như phải đứng im nhìn người mình yêu đi vào nơi sinh tử ... thì thôi ...cứ thà là kẻ phải đến nơi khốn kiếp đó chính là bản thân tôi .
Kể từ lúc thứ chất lỏng gϊếŧ người đó ngấm sâu vào từng thớ thịt trên người nàng ... thì toàn bộ giác quan gần như chết lặng ... sao không đau vậy ...ko đau một chút nào cả ... làm sao có thể cảm nhận được nữa đây... khi con người đi đến giới hạn của sự đau đớn sẽ không còn cảm nhận được cơn đau đang ngự trị nữa rồi.
Từng giọt ...từng giọt máu chảy ra nơi khoé miệng cô gái xinh đẹp ... tanh quá ... khó chịu quá ... muốn nôn ra tất cả mọi thứ trong người ... tại sao giờ phút này lại mới cảm thấy đau ...sắp không thể chịu nổi nữa rồi .
" Em xin lỗi ...có thể là do cơ thể em yếu đuối không chịu nổi thức uống này ... thực sự thất lễ rồi"
Giờ phút này cơn đau đầu ... đau trên từng bộ phận như muốn đem cô gái kia kéo xuống địa ngục ... nhưng không ...không thể gục ngã được ... khó khăn lắm nàng mới gặp được Thư Kỳ ... nàng không cho phép bản thân mình yếu đuối đến như vậy ... nàng phải thật mạnh mẽ để đem lại ấn tượng tốt nhất cho cô gái kia.
" Không sao đâu ... ai uống thứ này lúc đầu cũng như vậy ...nhưng rồi từ từ thì sẽ quen thôi ... có khi sau này em lại thích đến mức ko thể bỏ nó cũng không chừng"
Cái gì mà từ từ sẽ quen .... Cái gì mà sau này không thể chối bỏ ... trong lòng Phạm Hương như dung nham đang chực trờ để dâng trào ...chị còn dám cho mèo con uống những thứ này nữa tôi chính là có dùng tánh mạng này để liều với chị cũng ko từ...
" À... Phạm Hương ...dù gì em cũng đã trở về ...tốt nhất nên sớm về diện kiến bố đi nhé ... đừng để ông phải chờ lâu"
" Em tự biết lo liệu"
" Dùng thái độ này nói chuyện với chị thì còn có thể chấp nhận được ...nhưng tốt nhất nên cân nhắc khi nói chuyện với bố nhé ..."
Thư Kỳ tức giận nhưng không tỏ ra bên ngoài ...cô là loại người luôn kìm chế cảm xúc của mình rất tốt ... điều đó khiến mọi người xung quanh càng trở nên dễ dàng khϊếp sợ hơn ... bởi vì không ai biết cô đang thực sự nghĩ cái gì ... đó cũng chính là điều Phạm Hương ghét nhất ở cô ... giả dối .
Trong lúc cả đám người thích gây sự kia đang dự định bỏ đi ... thì Lan Khuê nhanh chóng nói ra những điều trong lòng mình muốn từ rất lâu.
" Đại Tỷ ...có thể nghe em nói vài điều không?"
" Hửm"
" Cho em gia nhập Tiến Hưng ... làm thuộc hạ của chị"
Thư Kỳ đã đoán được phần nào ý định của Lan Khuê... từ lúc cô gái này lúc nào cũng muốn tiếp cận mình và ra sức chiều theo những yêu cầu mình đưa ra ... cô cũng rất thích Lan Khuê ...nếu không sẽ không đùa với người đó lâu đến như vậy ...nhưng vẫn ko hề có ý định đồng ý vội .
" Chị không nghe lầm chứ?"
" Dạ không ...gia nhập Tiến Hưng là ý nguyện từ rất lâu của em ... em không muốn bỏ qua cơ hội lần này"
" Tại sao?"
" Chỉ hai thứ thôi : Quyền lực và tiền bạc"
" Hai thứ đó Phạm Hương ko thể cho em à ?"- Thư Kỳ dùng ánh mắt ngạo nghễ nhìn cả hai .
" Có thể ...nhưng em sinh ra không phải để dựa dẫm người khác ... em muốn tự mình đoạt lấy những thứ mình muốn có..."
" Phụ nữ trong thời đại này đúng là nên có những suy tính đó ...cơ mà người yêu của em đường đường là Nhị Tỷ của Tiến Hưng ...em có muốn vào Tiến Hưng thì cũng nên đi theo nó..."
" Em không muốn người khác nói em nhờ quan hệ người yêu của chị ấy mà thành công ...em muốn tạo nên thành tích cho riêng mình"
Phạm Hương biết rất rõ thứ mà Lan Khuê muốn là gì ... tiền bạc ư ...nhảm nhí ... quyền lực sao ...lại càng dư thừa ... cái em ấy muốn biết nhất là những kẻ hãm hại ba của em ấy năm xưa ...và sự thật ba em ấy còn sống hay đã chết ... Thư Kỳ ngoại trừ bố là người biết rõ nhất mọi thứ trong Tiến Hưng ...đi theo chị mới là có lợi nhất . Dẫu biết rõ như thế sao tim lại không ngừng đau ... ngay tại giờ phút này ...Khuê Khuê em có còn nhận ra sự tồn tại của chị không ?
" Lan Khuê đâu phải em không biết ... Phạm Hương ko thích chị ...em đi theo chị có hỏi ý em ấy chưa ?"
" Bất cứ thứ gì em ấy muốn ...em điều có thể vì em ấy mà chấp nhận"
Phạm Hương không ngần ngại nói ra ý định của mình nữa ... mèo con chị đã hứa với em ...thì chị nhất định sẽ làm ... cho dù ngày tháng sau này có ra sao đi nữa ...chị vẫn luôn ủng hộ em ... em muốn xuống địa ngục thì đừng quên nắm lấy đôi tay luôn hướng về em ...
" Được thôi ... nếu em thích thì cứ như vậy đi ...nhưng nói trước nhé ... làm người của Thư Kỳ không trắng nổi đâu"
Lan Khuê làm sao không hiểu được Thư Kỳ đang muốn nói gì chứ ... chị yên tâm ... ngay từ lúc bước chân vào đây tôi đã tự chuẩn bị cho mình một lọ mực khó chùi ...
"Cũng giống như một cuộc đi săn ... trong một bầy đàn cùng màu ...con khác biệt chính là con dễ chết nhất ..."
" Hahahaha... quả thật rất thú vị ...tốt nhất cứ luôn như thế ...được rồi ... khi nào Phạm Hương chính thức trở về ra mắt bố thì ngày đó em chính thức gia nhập vào Tiến Hưng"
Thư Kỳ vẫn không quên ý định ép buộc Phạm Hương phải trở về... nên lập tức đưa ra yêu cầu này .
" Chị ấy nhất định sẽ về ... phải không?"
Lan Khuê dùng ánh mắt như muốn truyền đạt hết tất cả tâm tư của mình đến người kia .
" Ừm ...sẽ nhanh thôi"
" Được rồi ...hôm nay tới đây chấm dứt ... hai em ở lại chơi vui vẻ nhé ...chị có chút chuyện cần làm"
Thư Kỳ nói xong không đợi người khác phản hồi lập tức quay đi ... tất cả đám đông đang tạm dừng tất cả mọi hoạt động của mình để chứng kiến những chuyện vừa xảy ra cũng không còn muốn nán lại... khoảnh khắc giờ đây chỉ còn Phạm Hương và Lan Khuê nhìn nhau không khỏi nghẹn ngào.
" Có phải chị đang cảm thấy em rất hèn hạ không?"
Một dòng nước mắt chảy ra ...cũng vì phải nén chịu cơn đau quá lâu ... và cũng bởi vì cảm thấy có lỗi với Phạm Hương.
" Khuê Khuê..."
Bạn có từng nghe câu ...có hàng vạn lời muốn nói ...nhưng trái lại một câu cũng không thốt ra được . Phạm Hương nhìn thấy Lan Khuê như vậy trong lòng như ai đâm từng nhát ...nhưng tại sao muốn nói một câu trọn vẹn để an ủi em cũng ko thể nào.
" Phạm Hương ...đã từ lâu rồi em sống trên đời này chỉ vì hai nguyên do ... vì ba ...và vì chị..."
" Nên xin chị ... nếu có thể ... đừng chán ghét em có được không ?"
Lan Khuê một tay bấu chặt lấy vùng bụng của mình ...một tay ghì chặt chiếc ghế bên cạnh ... toàn bộ cơ thể đều phát run. Lời nói cũng theo đó mà ngập ngừng .
Phạm Hương không chần chừ đến ôm chặt con mèo nhỏ ngốc nghếch kia ...không cho phép em nói mấy lời như vậy nữa.
" Tại sao phải chán ghét em ...không bao giờ ...tuyệt đối không bao giờ"
" Vì em ...sẽ ...nhanh ...chóng...trở ...thành...một...người...xấu..."
Dòng máu từ lúc nào đã được lau khô ...một lần nữa lại tuôn trào ... ướt đẫm vai áo của Phạm Hương ... Hương à chị có cảm nhận được không ...dòng máu đó đang chảy ra .
"Không cần biết là thiên thần hay ác quỷ ... chỉ cần là Trần Ngọc Lan Khuê ... Phạm Hương nhất định sẽ yêu"
Lúc câu nói đó vừa thốt ra cũng là lúc thân thể gần như rã rời ... ngay tại giây phút này ông trời vẫn luôn đối tốt với em ...cho em nghe được câu nói này từ chị ...cho em nói được câu nói này với chị ...rồi mới đưa em đi vào một giấc ngủ sâu ...
"TỈNH LẠI ĐI ...KHUÊ KHUÊ"
To be continued...
P/s : Mình biết hiện tại fic này ko được các bạn ủng hộ như trước đây ... các bạn thích mình viết fic kia hơn . Nhưng quả thật mình vẫn còn rất thích fic này ... mình muốn kết thúc nó nhưng có cảm giác ko ai đọc ...cũng làm mình tổn thương ghê gớm ... do đó nếu như bạn còn đọc hãy để lại cho mình chút động lực nhé . Bái Bai...
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu