P2 - Chương 8: CHỊ ĐANG ÉP EM SAO?
( Em chính là không cần phải giả làm xã hội đen nữa ...mà thực chất em sẽ trở thành xã hội đen...)-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
" Quả thật chị ấy sẽ đến đây...không uổng công ngồi chờ"
Khuê Khuê em thật sự không đơn giản chút nào ...em dĩ nhiên đã điều tra kĩ ở nơi này nhất định sẽ gặp được Thư Kỳ ... em không chỉ muốn nhờ chị để bước vào ...mà còn muốn ở Thư Kỳ tìm được sự tin tưởng ...em có biết em đang rất liều lĩnh không ?
" Em muốn gặp chị ấy đến vậy sao?"
" Dĩ nhiên"
Phạm Hương bất chợt nghĩ đến tương lai sau này của hai người ...thù hận trong em quá nặng ...bây giờ đúng là em vẫn còn yêu chị ... em từng nói nhờ chị giúp em vào Tiến Hưng ...nhưng giờ đây chị thấy em mọi sự chú ý đều dồn cho Thư Kỳ ... chị biết e không có tư tình gì khác ngoài việc muốn đi sâu vào Tiến Hưng ... nhưng em đi theo Thư Kỳ nhất định không có kết cục tốt ...chị ấy nhất định sẽ nhuộm đen em ...em sẽ không còn đường thói lui ...lúc đó em chính là không cần phải giả làm xã hội đen nữa ...mà thực chất em sẽ thành xã hội đen .
Thư Kỳ đang định đi đến phòng vip bên trong để gặp một vài người bạn của mình ...nhưng bên tai không ngừng truyền đến thông tin... Nhị Tỷ đã về, rồi nào là Tứ Tỷ vì một cô gái bên cạnh Nhị Tỷ cắt máu trong tay mình... cô gái đó lập tức đảo nhìn toàn bộ quán bar để xác nhận lại thông tin nhận được.
" Cuối cùng cũng chịu lộ diện ...dẫn theo ai nữa đây?"
Thư Kỳ vừa suy nghĩ vừa tiến bước lại bàn của Phạm Hương Lan Khuê ...không khó gì để buông ra một nụ cười xả giao đúng nghĩa.
" Chị chờ em cũng lâu rồi ... nhóc con cứng đầu"
Phạm Hương cho dù không muốn nhìn thấy nhất chính là Thư Kỳ nhưng nơi đây là địa bàn của Tiến Hưng ... Nhị Tỷ cùng Đại Tỷ gặp nhau và nói chuyện sẽ không khỏi khiến mọi người chú ý ...dĩ nhiên Phạm Hương buộc phải đứng lên hành lễ với người đối diện mình ...lời nói cũng ôn nhu hơn xưa ...
" Chị dạo này vẫn khoẻ chứ?"
" Em biết quan tâm chị từ lúc nào?"
" Chị không định ở nơi này cãi nhau cùng em chứ"
Phạm Hương vừa nói vừa cười ...lời nói mang ý nửa thật nửa đùa.
" Trước giờ chị không thích dùng miệng để tranh luận ... nếu như em muốn phân thắng bại với chị ...thì cứ như lúc còn nhỏ vậy...cùng nhau đọ súng đi ...cũng lâu rồi không thử qua đường bắn của Phạm Hương"
" Đã lâu rồi không cầm súng ...chỉ sợ chị chê cười"
Phạm Hương quả thật không hề có ý định đọ súng với Thư Kỳ ...từ nhỏ hai người có chung một người thầy dạy loại vũ khí nhả khói này ...nhưng lúc nào Phạm Hương cũng không thật sự muốn học nên dĩ nhiên không giỏi bằng người kia .
Thư Kỳ từ nhỏ đang mang nặng dòng máu của xã hội đen ...sinh ra là để thể hiện sức mạnh của bản thân ... một khi cầm súng không trúng đích thề không bỏ cuộc ...nên dĩ nhiên tài bắn súng được qua rèn luyện đó không ai có thể chối cãi .
" Cô gái này là..."
Từ nãy đến giờ mãi mê nói chuyện với Phạm Hương nhưng Thư Kỳ vẫn luôn đưa mắt nhìn cô gái xinh đẹp kế bên ...cơ hồ như đã từng gặp ở đâu đó...nhưng sao vẫn không nhớ ra được nên đành phải quay sang hỏi thẳng người kia.
" Xin chào Đại Tỷ ...tên của em là Trần Ngọc Lan Khuê"
" Phạm Hương dạy dỗ cô cũng hay thật ...mới vừa gặp tôi đã biết danh xưng"
" Chúng ta đã gặp nhau trong bệnh viện ngày chị ấy bị thương ...nhưng lúc đó em chính là có mắt như mù không biết thân phận đặc thù của chị ...có gì đắc tội mong chị bỏ qua cho em"
Thư Kỳ có hơi mơ hồ trong chốc lát ...nhưng cuối cùng cũng nhớ ra được người con gái kia là ai ...quả thật đôi mắt này cô từng đánh giá rất cao cái thần khí trong đó ...
" Miệng lưỡi cũng lanh lẹ lắm ...Phạm Hương nếu chị đoán không sai ...thì cô ấy là người em yêu"
" Yêu một nữ nhân....có phải chị đang khinh bỉ?"
Phạm Hương cảm thấy ánh mắt của Thư Kỳ và Lan Khuê nhìn nhau như cùng chung một ý niệm ...chính là nhìn thấy điểm chung từ thâm tâm của chính người kia.
" Đây đã là thời đại nào rồi ...nữ với nữ có gì đáng khỉnh bỉ ...hơn nữa chúng ta là ai...muốn làm gì thì chính là tức khắc nên làm ...cần gì quan tâm ánh mắt của người khác"
Thư Kỳ bước thật nhanh đến bên chiếc ghế ngồi xuống một cách điềm tĩnh ...vội uống ly rượu trên bàn của Lan Khuê trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ...dù gì đó cũng là ly rượu người khác đã từng dùng qua ... cô gái này nhìn thế nào cũng không giống loại người thích xài đồ thừa của người khác ... tại sao hôm nay lại hành động như vậy ...đúng là khó hiểu thật mà.
" Ưm ...."
Thư Kỳ mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của mọi người dành cho mình ...vẫn từ từ thưởng thức ly rượu đó ...nhưng sắc mặt lại có chút không hài lòng.
" Máu của em quả thật chẳng ngon chút nào ...hèn chi không thể lấy lòng nữ nhân của Nhị Tỷ đây"
Lệ Hằng từ nãy đến giờ chưa hề ly khai khỏi quán Bar ...chẳng qua là đứng ở một góc khuất ngắm nhìn Lan Khuê ...chốc chốc lại mỉm cười ...người con gái này sao lại yêu nghiệt như thế ...vừa mới lần đầu đã lấy mất tâm trí của tôi.
Hai người trong cuộc không hề để ý đến sự tồn tại của cô nhưng Đại Tỷ của cô là ai chứ ...làm sao không phát hiện đứa em kỳ lạ của mình không ngừng nhìn chằm chằm vào bàn tiệc của Phạm Hương ...nhưng vẫn không chịu lộ diện . Nên lập tức buông ra một câu nói như cũng ngầm ra lệnh Lệ Hằng một lần nữa bước ra.
" Ây da...núp kỹ đến như vậy ...vẫn bị chị nhìn ra"
" Huh ...nói đi em có ý đồ gì?"
" Người ta chẳng qua chỉ say đắm nhan sắc của chị ấy một chút thôi ... nhưng buồn thay lại là nữ tử của Phạm Hương... đau lòng quá độ thì còn có thể làm gì"
Thư Kỳ kể từ 3 năm trước sau khi được Lệ Hằng giúp đỡ đã luôn mang trong lòng sự biết ơn ... đem Lệ Hằng đi đào tạo trở thành một trong những cánh tay đắc lực của cô ... người ngoài nhìn vào còn tưởng hai người phát sinh thứ tình cảm không nên có gì ... nhưng người trong cuộc cũng không có ý gì quá phận.
" Lệ Hằng ...tốt nhất em nên tìm người khác để trêu ghẹo đi ...người của Phạm Hương không thể đυ.ng vào"
Thư Kỳ bề ngoài như đang thuyết giáo đàn em nhưng thực chất bên trong đang muốn kích động Phạm Hương lên tiếng ...đứa em này thật sự quá ít nói rồi ... ko nói sao biết trong lòng em đang mưu tính đều gì đây?
" Không cần phải căng thẳng như vậy ...em ấy chỉ đùa một chút thôi"
" Đàn em thì phải biết thân phận của đàn em ...em nuông chiều nó quá nó sẽ hư ..."
Phạm Hương chỉ nở một nụ cười nhẹ như thể đang nghe lời của người chị kia.
" Sao còn đứng đó... "
Lệ Hằng đi theo Thư Kỳ cũng nhiều năm nên cũng hiểu ý đồ của Thư Kỳ nên cũng một mực diễn theo.
" Xin lỗi chị ... Nhị Tỷ... lần sau em sẽ không dám làm điều gì quá đáng nữa ...chị tha lỗi cho em"
" Không sao đâu... em không chịu nổi tính trăng hoa của mình ...bất quá cũng do người của chị quá đẹp phải không ?"
Phạm Hương vừa nói vừa cười ... bất quá lúc này chỉ muốn nói đùa một chút cho không khí đang càng ngày càng trở nên căng thẳng mà Thư Kỳ sắp tạo ra.
" Xin lỗi chị Khuê Khuê"
Con người này đúng là ...vừa mới nói không đυ.ng chạm với người ta nữa ...giờ lại kêu tên người ta thân mật như vậy ... cô bỏ được Lan Khuê mới là lạ ... Phạm Hương chị nên giữ cô ấy thật kỹ vào đi nhé...
" Lan Khuê có phải không? Đứa em này của chị không biết nể mặt gì cả ...chị thay nó mời em một ly rượu coi như tạ tội"- Thư Kỳ lúc này đây lại nhanh chóng đổi xưng hô với Lan Khuê... cũng không biết vì mục đích gì.
" Dạ...thực sự không cần Đại Tỷ phải nhọc lòng..."
Lan Khuê quả thật từ nãy đến giờ không hề có cơ hội lên tiếng ... chỉ ngay thời khắc này mới có thể nói cho người ta biết nàng vẫn đang còn ở nơi này tồn tại.
Thư Kỳ vừa ra lệnh đưa chai rượu lúc nãy Lan Khuê yêu cầu ... vừa lấy trong người ra một vĩ thuốc nhỏ màu trắng ... chưa ai từng thấy qua nhưng dĩ nhiên biết chắc nó không vô hại.
Lần lượt thả 2 ...rồi 3 viên vào ly rượu vừa rót gần đầy kia ...khói bốc lên cao vùn vụt ...bọt bắt đầu xuất hiện liên tục ...mùi vị hắc đến điên loạn tâm trí những kẻ ở gần ...cứ như một ly rượu độc của phù thuỷ trong truyện tranh...thức uống cũng pha chế xong ...chỉ cần người thưởng thức.
" Chắc hẳn sẽ ngon hơn máu của kẻ si tình kia... mời em"
Ly rượu được đưa trước mặt Lan Khuê mà tim Phạm Hương như ngừng đập ...chị muốn cho mèo con uống thứ kinh tởm gì thế này...mèo con em nhất định không được uống ...không được uống...thâm tâm Phạm Hương như gào thét cho người đó hiểu được lòng mình .
Lan Khuê biết chắc sau khi uống thứ nước này mình sẽ không tốt lành gì ...nhưng không uống thì cả đời này coi như đã đắc tội với Thư Kỳ ...phải làm sao đây? Phạm Hương em phải làm sao ... ?
Thư Kỳ chính là không khỏi khó chịu bởi biểu hiện lúc này của hai con người kia ...nhẹ nhàng thốt lên một câu với giọng điệu ôn nhu nhưng khí thế cực bức người ... khiến người ta khó mà lùi bước.
" CHỊ ĐANG ÉP EM SAO?"
To be continued...
P/s : Mình rất thích hình sự và bí ẩn ...nên mình sẽ cố gắng học hỏi để viết cho hay ... à Thư Kỳ chính là thần tượng đầu tiên trong đời của mình đó . Yêu chị ấy từ phim Gác Kiếm khi mình chỉ mới học tiểu học và bây giờ là đại học rồi ... sao vẫn không ngừng yêu ...xàm đủ rồi ... Bái Bai. Vote ủng hộ tinh thần em nhỏ đi nào ... Yêu Thương.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu