Người Hầu Cho Ác Quỷ [Hương Khuê]

Chương 30

P2 - Chương 2: LÀ TỰ CÔ CHUỐT LẤY
( Đây là chap 2 của Phần 2 nha mọi người ...lần trước đăng chap 1 lên ...s1apihd.com ko thông báo cho một người nào cả ...nên có người đọc rồi có người chưa đọc ...do đó nếu ai chưa đọc thì quay lại đọc nhé ...còn ai đọc rồi thì tiếp tục thôi)

Lan Khuê về sống với Phạm Hương cũng đã được một tuần ...mỗi một ngày trong suốt những ngày qua của họ đều xuất hiện nụ cười trên gương mặt của cả hai . Nhưng trong lòng mỗi người lại chất chứa một nổi buồn riêng biệt.

Sáng sớm thì Phạm Hương đã ra khỏi nhà , đến tối mới về . Một tuần nay ngày nào cũng thế . Trước khi đi cũng không quên ghi lại một tờ giấy dặn dò Lan Khuê phải ăn uống cho đàng hoàng :

" Đồ ăn sáng chị đã chuẩn bị xong rồi ...nhớ ăn em nhé ...không được bỏ bữa ...chị biết được sẽ đánh đòn em đấy mèo con"

" À nếu như em ở nhà buồn quá có thể đi chơi đâu đó đi ...nhưng mà thôi đi ...khi nào về chị đưa em đi ...chứ em hay đi lạc lắm"

" Mà ở nhà hoài như vậy chắc buồn lắm em nhỉ ...hay để hôm nào chị mua cho em vài bộ phim để xem..."

Lan Khuê đọc những tờ giấy mà miệng nở một nụ cười chua xót .

" Ước gì được mãi mãi làm một đứa trẻ nhõng nhẽo với chị như lúc trước , chuyện gì cũng để chị lo...không biết gì cả thì hay biết mấy "

Ngồi xuống bàn... ăn thức ăn mà Phạm Hương đã chuẩn bị cho mình .

" Đúng là không thay đổi gì cả ...mùi vị của 3 năm trước ...không nơi nào có được"

Đến chiều tối Phạm Hương về thấy Lan Khuê ngồi trên ghế sofa thì lén lén đi vào ...lấy tay để phía sau không cho Lan Khuê thấy bàn tay đang ửng đỏ của mình .

" Chị làm gì lén lút vậy?"

" À ...có lén lút gì đâu ...hê hê...em ăn tối chưa để chị vào nấu cho em ăn"

" Em nấu rồi ...nhưng đợi chị về ăn chung"

" Lần sau cứ ăn trước đi ...đừng đợi chị về làm gì ... vì em sẽ đói đấy"

" Chị à ...cứ để em đợi chị khi nào vẫn còn có thể có được không?"

Nhận thấy câu nói có phần hơi man mác một nổi buồn gì đấy nên Phạm Hương cũng không muốn nói tiếp nữa chỉ trả lời một câu mà Lan Khuê đã nghe rất nhiều lần.

" Chỉ cần em muốn"

Phạm Hương bước vào phòng tắm mới dám đưa tay của mình ra ...

" Lát nữa không biết làm sao mới không để mèo con thấy đây...nếu không em ấy sẽ lo"

Ở ngoài Lan Khuê đã dọn sẵn chỉ đợi Phạm Hương ra thôi ...nhưng sao thấy lâu quá nên nàng đi đến kêu Phạm Hương.

" Hương à ...ra ăn đi ..chị làm gì lâu vậy?"

" Ờ ...chị ra liền ...e cứ ra trước đi"

Một lát sau thì Phạm Hương cũng ngồi vào bàn. Nhưng tay phải của cô đang rất đau và đỏ nên chỉ dùng tay trái để gấp thức ăn. Lan Khuê thấy lạ nên hỏi :

" Chị có thói quen dùng tay trái từ bao giờ?"

" Cũng mới đây thôi ...ăn đi em"

Vì không quen sử dụng tay trái nên gấp thức ăn cứ bị rớt hoài . Thấy vậy nên Lan Khuê mới nói:

" Tay phải của chị có vấn đề có đúng không? Đưa em xem"

" Không có gì đâu"

" Em từng nói gì với chị ...em không muốn giữa chúng ta lại xuất hiện từ lừa dối lẫn nhau"

Nghe vậy thì Phạm Hương liền tay lên cho Lan Khuê xem.

" Hôm nay trong lúc làm việc chị vì bất cẩn nên tự làm phỏng mình ...không sao đâu em...nhẹ thôi"

" Nếu như vậy mà nhẹ ...thì huỷ luôn cánh tay mới được gọi là nặng phải không?"

Lan Khuê nói xong thì bỏ đi . Phạm Hương cứ ngỡ là nàng giận nên chạy theo năn nỉ liên tục.

" Chị xin lỗi ...em"

" Ngồi yên đi ...em thoa thuốc cho chị"

Lan Khuê thoa thuốc lên tay cho Phạm Hương ...một cách nhẹ nhàng nhất để cô không đau.

" Chị vẫn chưa nói cho em biết ...chị đang làm công việc gì?"

" Chị làm trong một nhà hàng ..."

" Của bố nuôi chị...phải không?"- Lan Khuê ngước mặt lên nhìn Phạm Hương chờ đón câu trả lời.

" Khuê Khuê ...chị tuyệt đối sẽ không làm những gì liên quan đến Tiến Hưng"

" Ông ấy chấp nhận để chị phiêu bạt ở ngoài như vậy sao?"

" Không ...ông ấy luôn tìm mọi cách bắt chị phải về Tiến Hưng...nhưng chỉ cần chị không muốn thì không ai có thể ép buộc được chị cả"

" Sao phải cố chấp như vậy?"

" Vì em.."

" Em.."

" Chị biết em không thích bất cứ cái gì dính dáng đến Tiến Hưng nên dù có muộn đi nữa ...chị vẫn muốn tập làm một người trong sạch thật sự"

" Chị làm công việc gì trong nhà hàng đó?"

" Chỉ là một người phục vụ bình thường thôi"

" Con gái ông Trùm không làm...lại đi làm phục vụ...em làm chị ngu ngốc đến vậy sao?"

" Vì em không muốn quen với con gái ông trùm mà Khuê Khuê"

Lan Khuê thoa thuốc cho Phạm Hương xong thì đi vội vào phòng ngủ . Cố gắng che giấu giọt nước mắt đang chực chờ để rơi xuống . Phạm Hương ở ngoài vô cùng thắc mắc về thái độ của Lan Khuê nhưng vẫn không muốn gặn hỏi . Vẫn ngồi ở lại suy nghĩ những câu chuyện mông lung.

Ở trong phòng lúc này chỉ còn một mình ...Lan Khuê mới dám khóc . Nàng nhìn thẳng vào tấm kính tự nói chuyện với mình:

" Phạm Hương nếu như lúc này em nói ...em rất cần chị làm con gái ông trùm liệu rằng chị có đồng ý với em"- nói xong thì giọt nước mắt kia lại tiếp tục rơi trên khoé miệng đang cong lên vì cười . Khó hiểu thật...

Ngày hôm sau ...Phạm Hương vẫn tiếp tục với công việc của mình tại nhà hàng .

" Phạm Hương cô mang đĩa này ra bàn số 4 cho tôi"

" Tôi đến ngay"

Lúc cô mang đĩa thức ăn đó để lên trên bàn thì có một cô gái từ nãy đến giờ nhìn cô không rời mắt.

" Chị tên là gì ?"

" Phạm Hương"

" Cho tôi số điện thoại của chị được chứ"

" Xin lỗi nhưng tôi đang làm việc ...tôi nghĩ không tiện" – nói xong thì đi vào nhà bếp.

" Để tôi xem chị làm giá được bao lâu ...loại người như chị tôi gặp quá nhiều rồi"

Kể từ lúc bước vào nhà bếp Phạm Hương vẫn mãi mê làm những công việc lặt vặt phụ cho vài người bạn của mình ...mà không hay rằng có một cô gái từ lúc nãy đã đi theo cô . Đợi khi mọi người đi ra ngoài hết thì cô ta mới bước đến bên cạnh Phạm Hương .

" Xin chào ...nhớ tôi chứ"

" Xin lỗi quý khách ...nếu không có chuyện gì xin quý khách ra ngoài cho ạ"

" Dùng thái độ này để nói chuyện với khách hàng sao? Mà tại sao người xinh đẹp như vậy lại chấp nhận làm mấy công việc hèn hạ này chứ"

" Công việc làm bằng chính sức lao động của mình thì ko có gì gọi là hèn hạ ...chỉ có những thể loại ăn bám ba mẹ mới đáng khinh"

"Chị dám nói tôi như vậy hả ...chị có biết chị chọc tôi điên lên sẽ có hậu quả gì không?"

" Tôi chỉ nói vậy thôi ...tôi làm sao biết cô cũng như vậy"

" Được rồi không vòng vo nữa ...chỉ cần chị làm tôi vui thì muốn tiền có tiền ...muốn địa vị có địa vị ..thậm chí làm chủ cái nhà hàng này tôi cũng có thể lo cho chị"- cô gái kia vừa nói vừa đưa tay vuốt lên mặt Phạm Hương.

Không để cô gái kia chạm vào mặt mình nên cô nhanh chóng hất tay cô ta ra :

" Xin cô giữ lòng tự trọng ...tôi không phải hạng gái cô vừa đề cập ...còn về tiền và địa vị tôi thậm chí có thể cho cô nhiều hơn cái cô vừa nói"- Phạm Hương buông một nụ cười khinh bỉ.

" Hớ... nghèo mà còn làm phách để tôi xem chị chảnh được bao lâu"- cô ta tức giận bỏ ra ngoài . Trước khi đi cũng không quên quay qua liếc Phạm Hương một cái sắc lạnh.

Ra đến bàn vẫn không hết tức nên tìm cách hãm hại Phạm Hương . Cô ta kêu một người phục vụ khác lại ghi món ăn cho mình ...nhưng dặn dò cẩn thận là phải đích thân Phạm Hương bưng ra cho cô. Người phục vụ kia vào nói với Phạm Hương . Cô vẫn làm đúng theo lời vị khách khó chịu kia yêu cầu.

" Thức ăn của cô đây ạ"

Vẫn chưa kịp đặt món ăn khói bốc lên nghi ngút kia ...thì đã bị đôi chân của cô gái đó cố tình đưa ra làm cô té ngã. Vì cái bàn đó gần cầu thang ...nên lúc vấp té thì Phạm Hương bị mất đà nên ngã xuống cầu thang ...làm chân bị trái bị thương rất nặng.

Toàn bộ hành động trên từ nãy đến giờ đã bị một cô gái bí ẩn khác trông thấy hết . Cô gái đó không lại phía đám đông đang đỡ Phạm Hương đứng dậy... mà chỉ lấy điện thoại ra chụp vị khách hàng đang cười đắc thắng kia ...xong thì bỏ ra ngoài .

Lúc này phía trong nhà hàng mọi người đang rất lo lắng cho Phạm Hương .

" Hương à ...em sao rồi"

" Chân trái của em rất đau ...không biết bị chật hay gãy rồi nữa"

" Cho anh số điện thoại người thân của em đi ... để anh gọi họ đến"

" Đừng anh..em không sao đâu ...đừng phiền họ"

" Em đau như vậy còn nói không sao nữa ...để anh đưa em vào viện rồi gọi họ sau"

" Đừng gọi ...em ấy sẽ lo...đừng gọi"- Phạm Hương rất đau nhưng vẫn cố nói nhưng được một lúc thì cũng ngất đi .

Cô gái vừa hãm hại Phạm Hương đang cảm thấy rất sảng khoái . Vừa đi vừa cười ...thanh toán tiền xong thì bước ra nhà hàng ...mà có hay đâu từ nãy đến giờ vẫn có một ánh mắt nhìn cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống . Chỉ đợi cô ta ra ngoài thì nhất định sẽ có điều hay xảy ra...

Cô gái bí ẩn kia lúc nãy đã lấy điện thoại ra gọi cho một người nào đấy dặn dò một số việc.

" Em lấy xe đến nhà hàng X cho chị ..."

" Dạ chị chờ em 10 phút nhé"

" Nhanh lên ...chị có việc gấp muốn nhờ em"

" Là chuyện gì vậy ạ?"

" Chị mới gởi qua cho em tấm hình ...cô gái mặc đầm màu đỏ đó ...chị muốn em tông xe vào cô ta ...nhưng tuyệt đối không để cô ta chết"

" Chà ...hôm nay trả thù nhân từ vậy sao chị ...chỉ đυ.ng nhẹ thôi sao?"

" Chị không cần biết em làm cách nào ...chỉ cần cán nát một thứ cho chị"

" Gì nhỉ ?"

" Chân trái của cô ta"

" Ok...chủ nhân"

Một lúc sau thì cô gái kia cũng bước ra khỏi nhà hàng đang đứng đợi taxi . Vì nhà hàng đó ở trong sẽ không thể nhìn thấy được những gì ở ngoài và hai bên đường cũng rất ít người ở . Cũng không có quá nhiều xe cộ lưu thông trên đường này .

" Chết tiệt ...mình quên mất rằng chỗ nhà hàng này rất khó đón taxi...lại phải lội bộ một khúc nữa rồi ... chán chết đi được"

Cô gái kia đang đi thì phía sau có một người đẩy cô ra và lúc đó một chiếc xe lập tức chạy đến tông cô ta một cái đến nổi nằm lê lết trên mặt đường . Vẫn chưa dừng lại ở đó chiếc xe đó lui lại cán nát chân trái của cô xong thì mới chạy đi .

Cô gái bí ẩn lập tức đi đến chỗ hiện trường với gương mặt đã đeo kính và khẩu trang.

" Cứu...cứu tôi...chân của tôi...làm ơn cứu tôi"

Đứng nhìn nạn nhân một khoảng thời gian ... buông một nụ cười nhếch mép được che giấu phía sau lớp khẩu trang rồi buông ra một câu đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ – LÀ TỰ CÔ CHUỐT LẤY.

To be continued...

P/s : Cô gái bí ẩn này là ai nhỉ ? Tinh ý xíu thì biết thôi ...mà đôi khi cũng bị lừa đấy ...vì NGƯỜI HẦU CHO ÁC QUỶ vốn dĩ là một cái fic hay lừa ...muahahaha. Dạo này fic kia được mọi người ủng hộ quá nên là cái nhác viết fic này ...hãy cho tôi thấy cánh tay của các bạn nếu các bạn vẫn còn muốn đọc NGƯỜI HẦU CHO ÁC QUỶ nhé ... tình tiết hấp dẫn còn nhiều ở phía sau ...nhưng nếu không ai đọc quả thật ko muốn viết đâu . Bái Bai nà. Nhớ Vote và để lại dấu tay...

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phiên Nhi Liêu