P1 - Chương 22: HAI CHIẾC ĐIỆN THOẠI REO
Trong cuộc sống tưởng chừng như mọi thứ đều được mắt thấy tai nghe này thật ra luôn luôn tồn tại rất nhiều bí mật ...không phải chúng ta không biết điều đó mà quan trọng là chúng ta có đủ tỉnh táo để nghe hay không ? Có đủ sức mạnh để mà chịu đựng khi những điều được quy chụp bằng hai từ bí mật đó hay không ? Vì đôi khi đó là những sự thật hết sức phũ phàng ...Sự thật là thứ chúng ta đinh ninh rằng nó là đúng ...chúng ta tin nó và đi theo nó ...làm mọi cách cũng vì nó ...nhưng rồi có một ngày nào đó người ta đến nói với chúng ta ...đúng nó là sự thật được mọi người nhìn thấy và tin tưởng nhưng tồn tại phía sau nó là cả một mặt trái ...
Đến lúc đó bạn sẽ phải làm gì đây ...tin vào lời nói của ai ...khi một câu chuyện được kể ra từ cái người đã mang nặng bạn 9 tháng 10 ngày trải qua cơn đau xé gan xé ruột để đón bạn chào đời ...còn một người còn lại chỉ nói với bạn vài câu qua điện thoại rằng ...tôi sẽ nói cho bạn nghe một sự thật khác đằng sau câu chuyện mà người nào đó đã từng kể cho bạn .
Nhưng con người luôn là như vậy ...luôn có tính tò mò ...trong cuộc sống hằng ngày thôi ...vô tình nghe được một câu chuyện nào đó cho dù nó chẳng hề liên quan gì đến mình ...thì cũng muốn nghe rồi bàn luận rôm rã ... vậy thì tại sao khi nghe người ta nói có thứ liên quan đến mình mà có thể làm ngơ ...trước mắt thì cứ nghe đi đã ...còn tin hay không thì tất cả đều do mình .
Nhưng không hiểu sao cảm giác trong người Lan Khuê lúc này rất khác biệt ...cho dù chưa biết rõ người đó sẽ nói gì với mình ...nhưng hình như tất cả dây thần kinh cảm xúc đều bị chi phối rằng nhất định phải tin lời nói đó ...không biết nó có một ma lực gì khiến mình trở nên như vậy ...hay do từ bấy lâu nay ...trái tim của một đứa con gái luôn yêu thương ba mình đã mách bảo cho nàng biết ...cái chết của ba không phải do tai nạn mà là một thứ gì khác đã cướp đi sinh mạng của ông.
" Có thể nói rõ hơn một chút không ? Sự thật bà muốn nói là gì và như thế nào là mặt trái của nó..."
Lan Khuê cảm thấy rất khó thở không phải vì lúc nãy bị hành trong bệnh viện nữa ...mà do nàng đang căng thẳng khi chờ đợi một câu trả lời .
" Chuyện rất dài dòng không thể nào nói qua điện thoại được ...hơn nữa tôi sắp phải lên lớp ... tôi vô tình nhìn thấy tên cô và số điện thoại trên một tấm thiệp mừng sinh nhật... cô gởi cho người bạn của mình ở trường cảnh sát ...nên muốn gọi điện xác minh xem có phải cô là con của người đồng nghiệp năm xưa của tôi không thôi...rồi chúng ta sẽ có một cuộc hẹn lúc đó tôi sẽ nói hết cho cô biết"
" Vậy chúng ta có thể gặp nhau ở đâu ...và thời gian chính xác là khi nào ?"
" Ngay ngày mai tôi sẽ về Việt Nam... lúc đó tôi sẽ nhắn cho cô địa chỉ...cô còn ở nhà cũ chứ ...căn nhà trước khi gia đình cô định cư ở Mĩ đã ở đó ...nếu có thể tôi sẽ đến trực tiếp nơi đó để gặp cô"
" Lâu rồi tôi không có ở đó nữa ...hiện tôi đang sống ở một nơi khác ...mà bà cũng biết rõ về gia đình của tôi quá nhỉ"
" Tôi nói rồi ...tôi là bạn rất thân của ba cô ...ngày xưa hai nhà chúng ta như mấy người trong phim hay gọi là hảo bằng hữu ấy ...thậm chí khi mang thai ...tôi và mẹ cô từng nói nếu như có thể thì kết làm thông gia luôn đó chứ...nhưng rất tiếc hai đứa đều là con gái"
" Thì cũng có thể làm chị em tốt mà ...khi nào về đây bà có thể giới thiệu cô ấy cho tôi không ? Tôi cũng muốn có nhiều bạn..."
Lan Khuê lúc này không hiểu sao lại cảm thấy rất tin tưởng bà ta ... cảm giác như đã từng gặp ở đâu rồi . Cảm thấy rất ấm áp.
" Nó...chết ...rồi"- Giọng vị madam nghẹn đi khi nhắc đến con mình đứa con gái vừa mới tí tuổi đầu thì đã không còn nữa.
" Tôi xin lỗi ...bà cũng đừng quá đau buồn"
" Không sao đâu tôi quen rồi ...thôi cũng đã đến giờ tôi lên lớp ..hẹn gặp cô tại Việt Nam ...chào cô"
" Vâng"
Thật ra thì người phụ nữ đó có mối liên hệ gì với ba của Khuê Khuê . Chỉ đơn thuần là những người đồng nghiệp làm chung sở cảnh sát... hay là còn có một bí mật động trời nào đó chưa được làm sáng tỏ ở đây . Bà ta thật ra đã biết những gì và sẽ kể cho Khuê Khuê nghe đúng những gì bà ta biết chứ .
Không thể nói trước được điều gì cả . Thật đấy ...không biết từ khi nào tôi đã bắt đầu nghi ngờ mọi thứ ... nghi ngờ từng con người xuất hiện trong câu chuyện này và những lời nói không biết có giống với những gì họ suy nghĩ không ?
" Lan Khuê con chắc hẳn sẽ không nhận ra ta là ai ...vì lúc đó con còn quá nhỏ ...nhưng gương mặt ngây thơ và trong sáng của con ...gương mặt được thừa hưởng từ vẻ phúc hậu của người đàn ông ta từng yêu làm sao ta có thể quên được chứ ...nhưng liệu rằng năm tháng có làm cho gương mặt đó biến đổi đi hay không... hay do chính câu chuyện mà ta sắp kể cho con nghe sẽ làm thay đổi nó"
Vị madam từng bước từng bước đi đến phòng giảng dạy nhưng trong lòng vẫn cứ thấp thỏm không yên ...hình như có rất nhiều thứ chi phối đầu óc của bà .
" Lan Khuê con đừng trách ta ...muốn trách thì phải trách số phận của con đã được sắp đặt như vậy ...nếu như trời không an bài cho ta nhìn thấy tấm thiệp đó thì ta cũng không nhớ đến sự hiện diện của con ...là trời đang giúp ta ...ta sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu ...xin lỗi con Trần Ngọc Lan Khuê"
Vị madam đó cũng từng có một đứa con gái nhưng vì một số lý do nên nó đã không còn trên đời này nữa .Kẻ làm ra chuyện đó chính là ông Trùm của Tiến Hưng . Kẻ bà ta hận đến tận xương tuỷ muốn gϊếŧ mới hả dạ.
Do đó trong suốt bao nhiêu năm bà làm cảnh sát đều cố gắng truy sát tên này và lật đỗ Tiến Hưng để trả thù cho con của bà và để tìm ra một người nữa ...người bà yêu thương ...cũng bị lạc trong chốn con người đối xử với nhau bằng súng ống này .
Bà ta đã cho rất nhiều cảnh sát trà trộn vào Tiến Hưng thời gian cũng đã rất lâu nhưng họ vẫn chưa thật sự tiến lên vị trí cầm quyền ...một số kẽ thì không may mắn như vậy... thậm chí còn chưa kịp bước chân vào thì đã bị thủ tiêu .
Thời gian trải qua cũng rất lâu tên ông Trùm năm xưa cũng đã ra đi vì bạo bệnh ...tưởng đâu mọi chuyện đã có thể kết thúc thì một tên khác lại lên thay con người này tàn bạo hơn cả người cũ ...làm cho Tiến Hưng ngày một lớn mạnh và tàn ác hơn xưa . Tất cả những người thuộc chuyên án đều tra về tập đoàn ma tuý này đều rất đau đầu tìm hướng giải quyết .
Về phần vị madam kia vốn dĩ lúc đầu bà chỉ muốn truy sát Tiến Hưng để gϊếŧ chết tên ông Trùm đã hãm hại đứa con gái bé nhỏ của bà ...khi nghe tin hắn đã chết vì bạo bệnh người ta nghĩ có lẽ bà sẽ rút lui vì ý nguyện của bà đã phần nào đạt được... nhưng không bà ta chẳng những không bỏ cuộc mà còn càng lúc càng cài nhiều nội gián vào hơn nữa ...chỉ vì một mục đích duy nhất tìm lại người đồng nghiệp làm nội gián năm xưa ... cái người mà cả sở cảnh sát đều ngỡ rằng đã chết nhưng đối với bà ...dường như giác quan của một người phụ nữ từng yêu người đó say đắm mách bảo cho bà biết ông ta còn sống ...vẫn đang làm việc trong Tiến Hưng thậm chí còn là một trong những kẻ cầm quyền .
Do đó bà phải tìm gặp con gái của ông ấy nói cho cô ấy nghe về cái chết của ba mình . Đào tạo cô ấy thành một cảnh sát mà không phải ...nói đúng hơn là muốn biến cô ấy thành nội gián thâm nhập sâu nhất vào bộ máy lãnh đạo của Tiến Hưng ...vì Lan Khuê là con của ông ta nên tinh thần làm việc và mong muốn tìm ra sự thật sẽ khốc liệt hơn những tên nội gián có sẵn trước đó .
Làm rõ vấn đề này một chút đi nhỉ ? Bà ta là người nói với sở cảnh sát rằng ba của Lan Khuê bị tông xuống vực ...Bà ta là người biết rõ nhất về sự thật năm đó ... nhưng bà ấy có nói đúng với sở cảnh sát hết những gì mình biết không ?
Tại sao bà ấy lại cho rằng người đồng nghiệp của mình vẫn còn sống ?
Bà ấy muốn tìm kiếm người đó để làm gì ?
Bà ấy liệu có phải là một người cảnh sát tốt không ?
Có thật sự muốn lật đỗ Tiến Hưng không ?
Đứa con gái năm xưa vì sao mà chết ? Và nó có chết thật không hay vẫn còn tồn tại ? Mà nếu tồn tại thì nó có thể là ai ?
Và thân phận thật sự của vị madam này là ai ...tôi chắc chắn rằng các bạn sẽ đoán không ra vì tôi đã đeo cho bà ta một trong NHỮNG CHIẾC MẶT NẠ hoàn hảo của câu chuyện này ...nó chỉ được gỡ xuống từng mảng theo năm tháng thôi nhưng sẽ rất lâu và người có thể gỡ nó xuống sẽ là một cô gái ...mang trong mình nhiều nỗi đắng cay và căm phẫn cho cái gương mặt trơ trụi kia khi chiếc mặt nạ đã bị vỡ tan . Cô gái đó liệu có thể chấp nhận được cái gương mặt này ...và cô ấy sẽ phải đối diện với nó như thế nào đây ...
Hàng loạt những bí mật đã được đặt ra và cần những lời giải đáp ...sự việc này sẽ là một nguyên nhân và lôi kéo theo hậu quả của những sự việc khác .
Này nhé bạn có từng chơi Ma Sói không? Đây là một trò chơi hack não ...nếu tất cả đều nói thật bạn sẽ dễ dàng nhận ra con sói và gϊếŧ nó ...hoặc dã nếu như một người nói dối thôi thì bạn cũng có thể liên kết những sự việc để tìm ra được kẻ nói dối đó nhưng....nếu như hai hoặc ba người đều nói dối thì nó sẽ biến bạn vào một cái mê cung không lối ra...bạn không biết được kẻ nào nói thật bạn cứ tin người này đi theo lời nói của họ và nghi ngờ những người kia ...vậy nếu như người đó nói dối thì tất cả mọi lập luận của bạn đều tan biến ...đó là một trò chơi kinh khủng . Và đây cũng sẽ là một trò chơi không mấy gì dễ chịu với Khuê Khuê vì kẻ sắp làm kim chỉ nam cho nàng... cũng là một kẻ không thành thật ...cẩn thận nhé Khuê Khuê.
---------------------------------------------------------------------------------------
Tại phòng khám trong lúc chờ đợi kết quả của bác sĩ Phạm Hương cứ ngồi đung đưa hai chân nghịch qua nghịch lại ...tay thì bấm điện thoại lên mạng tìm kiếm công thức nấu những món ăn ngon cho mèo con tẩm bổ ...
" Chu choa món này nhìn ngon quá nà ...mà sao khó vậy trời ...nội cái bước chuẩn bị nguyên liệu là có thể dọng được hai tô cơm rồi ...hôi bỏ y ...kiếm cái khác vậy"
" Để xem ...à món này ...món này ...món này nữa tạm chấp nhận được nè ...lát lấy kết quả xong thì chở mèo con đi chợ rồi làm trong bữa nay luôn ...cho con mèo xấu xa đó biết mình cũng là người đàn ông ...ủa không phải là con ong vừa xinh đẹp vừa đảm đang mới được ...khà khà"
" Mà mình đâu có biết nấu mấy món này đâu ...lần đầu làm hỏng biết có ăn được không trời ...hay ăn xong rồi ói giống hôm bữa ăn cái tô cháo chết bầm đó thì tội lắm ...thôi đi ra tiệm ăn luôn cho nó lành ...khi nào khoẻ lại rồi tính ...chứ giờ cơ thể đang ỉu xìu vậy bị giật cho chập nữa chắc nhập viện luôn quá ...hoi bỏ y"
Phạm Hương thật sự đã thay đổi rất nhiều kể từ lúc quen với Lan Khuê . Trước đây cô cũng hay tự lảm nhảm một mình mấy chuyện không đâu . Nhưng giờ đây hễ mỗi lần cô lảm nhảm đều có liên quan đến mèo con . Lúc thì sẽ làm gì để mèo con vui nè ...lúc thì nấu gì để mèo con ăn ...rồi lo cho sức khoẻ của mèo con nữa ...đủ thứ hết .
Cô quan tâm Khuê Khuê đến từng chi tiết nhỏ thì làm sao có thể không biết những thay đổi của em ấy trong suốt mấy ngày qua ...không biết là cô tự gạt mình rằng đó là những nghi ngờ vô cớ... hay trong chính bản thân của cô cũng đang lo sợ rằng phải đối diện với một sự thật chua cay ...thôi thì ngay giờ phút này cứ sống như những đứa trẻ không suy nghĩ gì cả ...cùng em bước từng bước một khi nào vẫn còn có thể ...nếu có chuyện gì xảy ra cũng là của ngày mai ...giây phút này chỉ cần vẫn còn có thể ở bên em là được ...
Nhưng đời không như mơ ...trời thường trêu con người ...khi con người ta đang muốn quên đi hết mọi phiền muộn... chỉ để sống một cuộc sống bình thường và an nhàn nhất có thể thì ổng lại kéo mây đen che phủ cả một vùng .
Một cuộc điện thoại gọi đến kéo Phạm Hương trở về với thực tại :
" Alo...cho hỏi là ai vậy ạ" – Thấy số máy lạ lẽ ra Phạm Hương sẽ không bắt máy nhưng không biết nguyên do gì lại mở lên và nghe ngay.
" Cho hỏi cô có phải là Phạm Hương không?"
" Là tôi đây có chuyện gì vậy ?"
" Tôi là người của sở cảnh sát chịu trách nhiệm điều tra vụ của cô Lan Khuê"
" Các ông đã tìm ra được thủ phạm rồi à ...kẻ đó là ai ?"
"Trên cán dao đó chỉ có một dấu vân tay thôi và người đó là ..."
" Là ai...?"
" Trần Ngọc Lan Khuê..."
" Alo....alo ... Phạm Hương cô có còn ở đó không ? Phạm Hương ..."
Mấy hôm nay ngày cũng như đêm... cô luôn muốn tìm cho ra tên hung thủ đã làm cho cô và Khuê Khuê xém chút nữa phải trải qua cảm giác đau khổ nhất của cuộc đời ...đó chính là sinh ly tử biệt .
Cô từng thề rằng nếu biết được kẽ đó là ai ...cô sẽ cho hắn ta phải trải qua cơn đau hơn cả như thế gấp trăm ngàn lần . Nhưng ngay khoảnh khắc lúc này cô không thể làm được điều đó vì hung thủ cũng là nạn nhân ...kẻ cô muốn trừng phạt cũng là người cô muốn nâng niu ...
Một ngày vốn dĩ rất bình thường trong ý nghĩa của Phạm Hương ...cái việc khó nhất ngày hôm nay là dụ được Khuê Khuê đi tái khám ...cho dù đã trải qua cái màn hét muốn điếc luôn cả tai thì cuối cùng cũng làm xong nhiệm vụ đó .
Tưởng chừng đâu đã có thể yên tâm qua hết ngày hôm nay một cách nhẹ nhàng . Vậy mà cuộc đời cứ như một cái chong chóng... luôn xoay bất cứ lúc nào có gió thổi...dù chỉ là một cơn gió nhẹ vô tình lướt qua thôi . Hai cô gái đều như hai chiếc chong chóng đang ngại chuyển mình thì đâu đó những cơn gió vô tình lướt đi qua ...hai cơn gió đó phải chăng chính là thời khắc khi " HAI CHIẾC ĐIỆN THOẠI REO"
To be continued...
P/s : Đây là một chap với hàng loạt những câu hỏi ...nói cho bé nghe bạn trả lời được mấy câu trong đây ...hay lại thấy hoang mang chồng chất những hoang mang ...cứ nói là sẽ kết thúc sớm câu chuyện này nhưng lại có quá nhiều thứ đặt ra ...và liệu có giải quyết được không trong phần 1 này hay phải chờ đến phần 2 ...nói cho bé biết các bạn muốn tình tiết nhanh hay chậm ...muốn bao nhiêu chap nữa có thể kết thúc được đây ...
Mà dường như fic này quá kén người đọc có phải không ? Và hình như mọi người đang bỏ fic ...nói thật là không có chút động lực nào để tiếp tục ngồi viết nữa ...nhưng vì lời hứa tuyệt đối sẽ ko drop fic nên sẽ cố gắng viết ...mặc dù đang rất tổn thương ( cái này là nói thật ...đã cố gắng tạo ra một câu chuyện khác biệt và kịch tính nhưng không được mọi người ủng hộ và chấp nhận hay sao ấy ). Rất may mắn vẫn còn một vài bạn luôn đồng hành với bé ...bé đang viết vì các bạn đấy .À bé đã hứa thì nhất định sẽ làm vẫn sẽ tiếp tục cách một ngày ra một chap ...hãy tiếp tục VOTE ủng hộ bé nhé. Bái Bai...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu