P1 - Chương 14: THÔI EM PHẢI ĐI
Và tại một nơi nào đó lại có một số chuyện đã xảy ra :( sự việc này xảy ra trước 1 tháng Khuê Khuê về Việt Nam...sẽ cực kỳ loạn não cố gắng tập trung nhé )" Thưa sếp lại có một vụ án mạng đã xảy ra vào tối hôm qua ...nạn nhân là một chàng trai mang quốc tịch Mĩ"
" Anh ta đã chết cách đây lâu chưa ... nguyên nhân cái chết là gì"
" Dạ anh ta được tìm thấy dưới chân núi ...bộ phận pháp y vẫn đang tiến hành khám nghiệm ...vẫn chưa rõ nguyên nhân cái chết là gì ...chưa thể xác định được là nạn nhân tự tử hay bị mưu sát ... chúng tôi cần thời gian để điều tra ..."
" Vậy ai là nhân chứng đầu tiên tìm thấy xác nạn nhân"
" Đó là một người thợ săn ...anh ta trong lúc lên núi làm việc thì vô tình phát hiện thưa sếp"
" Được dẫn tôi đi gặp anh ta ngay ...anh mau đến nói với bộ phận pháp y và pháp chứng khi có kết quả gì phải ngay lập tức báo cho tôi"
" Dạ ...anh ta ở đằng kia ...vẫn chưa hết run sợ trước những chuyện xảy ra ...tôi vừa dặn đồng nghiệp chuẩn bị trà cho anh ta...và đã cho một nữ cảnh sát đến khuyên giải anh ấy...mời sếp đi theo tôi"
-----------------------------------------------------------
" Anh có phải là nhân chứng đầu tiên của vụ án không?"-Vị cảnh sát với gương mặt hết sức lạnh lùng tiến đến bên nhân chứng của vụ việc.
" Dạ....phải...tôi ...là ...người...phát...hiện...ra ...cái...xác...đó"- một người đứng tuổi đang mang theo những bộ đồ nghề đi săn vẫn chưa hết run sợ trả lời.
" Anh phải thật bình tĩnh...mọi chuyện cũng đã qua rồi ...nhiệm vụ của anh bây giờ là hợp tác với chúng tôi để tìm ra thủ phạm"
" Tôi...tìm ra thủ phạm sao ...liệu tôi có bị nguy hiểm đến tính mạng không?"
" Anh yên tâm ...chúng tôi luôn bảo đảm sự an toàn tuyệt đối cho nhân chứng ...anh cứ làm đúng nghĩa vụ của một người công dân thôi ...đừng suy nghĩ quá nhiều"
" Tôi...tin ...sếp"
" Được bây giờ anh kể lại cho tôi nghe anh phát hiện nạn nhân như thế nào?"
" Dạ hôm qua khi tôi đang đi lên núi thì nghe tiếng cãi vã của ai đó ...tôi nghe có giọng nam và giọng nữ nhưng không biết chắc có phải hai người không hay nhiều người nữa ...họ cãi nhau rất lớn tiếng ..."
" Vậy anh có nghe được họ nói những gì không?"
" Quả thật tôi không quan tâm lắm đến họ...vì tôi nghĩ đơn giản họ là tình nhân vì mấy chuyện tình yêu gì đó nên cãi nhau thôi ...nhưng do họ cãi rất lớn nên tôi nghe được vài câu nhưng rất rời rạc"
" Được anh cứ thuật lại hết cho tôi nghe những câu anh nghe được ... Sin anh nhớ ghi lại hết những lời nhân chứng nói cho tôi vì đây là những manh mối rất quan trọng trong quá trình phá án."- Vị cảnh sát không quên quay qua nhắc học trò của mình ghi lại lời nhân chứng.
" Dạ tôi biết thưa sếp"- Sin từ nãy đến giờ vẫn luôn tập trung để ghi lại.
" Được rồi giờ anh bắt đầu kể đi ...nhưng nhớ phải thật chính xác ...tôi không muốn dùng thái độ này để nói với anh đâu ...nhưng nếu như anh khai những điều không có tính chân thật khi ra toà anh sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm ...xin lỗi vì câu nói này" – Vị cảnh sát tuy không muốn phải nói như thế nhưng tính chất công việc là như vậy , bắt buộc ông phải nói rõ cho nhân chứng biết.
" Dạ tôi biết thưa sếp...lúc đâu tôi nghe người con trai nói là " Em thay đổi quá nhiều rồi " uýt-ki" ...anh thật sự không biết người đang đứng mặt anh bây giờ là ai nữa ...gương mặt là của em ...giọng nói là của em nhưng con người của em ở đâu vậy" .........một lúc sau thì tôi lại nghe giọng nói của cô gái , cô gái này có giọng rất ngọt ngào ...à tôi nhớ cô ấy nói là : " Không có ai xa lạ cả ...vẫn là em thôi nhưng cái người đang đứng trước mặt anh bây giờ chỉ là không biết phải em không thôi" ..."
" Khoan ...xin lỗi tôi xin cắt ngang lời của anh một chút..vì có một số điều tôi rất thắc mắc ...anh nói cô gái đó tên là gì ...rồi cái gì mà em mà không phải em ...là anh nói không rõ hay tôi nghe không rõ vậy"- Vị cảnh sát cảm thấy rất hoang mang trước lời khai của nhân chứng nên phải hỏi ngay.
" Tôi không biết tôi chỉ nghe anh ta gọi là " uýt ki" gì đó , tôi ko rành ...có lẽ đó là tên người nước ngoài ...tôi không biết diễn tả như thế nào ...nghe sao thì tôi nói vậy thôi ...còn lời nói của cô ta ngay cả bản thân tôi cũng không hiểu cô ta nói cái gì nữa ..."
" Được rồi anh kể tiếp cho chúng tôi nghe tiếp theo xảy ra chuyện gì"
" Lúc đó vì trời cũng tối nên tôi tranh thủ đi săn nên đi khỏi chỗ đó mà lên núi...một lúc sau thì tôi đi xuống ...thì không thấy chàng trai đó đâu nữa ...chỉ thấy có một cô gái đang chạy đi rất nhanh"
" Anh có nhìn thấy gương mặt của cô ấy không hay vóc dáng cô ấy như thế nào"
" Lúc đó trời rất tối tôi không nhìn thấy mặt cổ nhưng tướng của cổ thì rất cao"
" Ngoại trừ điều đó thì anh có còn nhận ra điều gì nữa không ...chẳng hạn như quần áo cô ấy mặc hay một món đồ gì đó cô ấy mang trên người"
" Cô ấy mặc một bộ đồ đen thôi ...tôi làm sao nhớ kiểu cọ của nó ...à nhưng đồ thì có một thứ rất lạ"
" Là gì?"
" Một sợi dây chuyền phát sáng nó rất đẹp"
" Dây chuyền chẳng phải anh nói rất tối sao , sợi dây chuyền lại nhỏ như vậy thì làm sao anh biết nó đẹp"
" Không tôi muốn nói đến cái mặt dây chuyền nó rất to và phát sáng , khi nhìn vào còn thấy mấy cái lỗ phát sáng nữa nhìn như mấy ngôi sao vậy"
" Sin ghi vô hết cho tôi ...khi về chúng ta sẽ xem xét lại các chi tiết này sao"- Vị cảnh sát thật sự trong lúc này ông chẳng hiểu nhân chứng nói cái gì nhưng trước mắt cứ ghi lại đã .
" Vậy khi nào anh phát hiện ra cái xác"
" Sáng hôm nay ...bởi vì hôm qua trong lúc về gấp quá nên tôi để quên một vài món đồ đi săn trên núi nên trời vừa sáng thì tôi lên lấy lại ...trong lúc đi tới đây thì phát hiện xác nạn nhân"
" Anh có chắc đây là cái xác của người hôm qua cãi nhau với cô gái nào đó trên núi không?"
" Tôi không dám chắc nhưng ...bình thường ngọn núi này rất ít người qua lại nên tôi nghĩ có thể anh ta là người hôm qua ..."
" Được rồi hôm nay tạm thời đến đây thôi ...anh cứ về nhà nghĩ ngơi đi ...khi có gì cần biết thêm chúng tôi sẽ đến liên lạc với anh sau...trong khoản thời gian này tốt nhất anh đừng nên đi đâu xa vì chúng tôi có thể cần anh bất cứ lúc nào để phục vụ điều tra ...hơn nữa anh rất có thể sẽ bị hung thủ nhận diện ra nên tốt nhất anh cứ ở nhà để chúng tôi có thể bảo vệ an toàn của anh"
" Dạ tôi biết thưa sếp ...hy vọng mọi người sẽ sớm tìm ra hung thủ"
" Dĩ nhiên ...đó là nhiệm vụ của chúng tôi"
" Dạ thưa sếp bên Pháp Y đã có kết luận tạm thời"- Sin lên tiếng khi nhận được tín hiệu từ bên pháp y .
" Được tôi đến đó ngay ... anh này giao lại cho các cậu"- Vị cảnh sát sau khi hỏi xong thì cũng tiến lại cái xác để tiếp tục lấy thông tin từ bên pháp y và pháp chứng.
" Sao rồi Pie ...anh ta tử vong vào khoảng mấy giờ và có dấu hiệu gì là mưu sát hay không và đây có phải là hiện trường đầu tiên không"
" Theo như những điều để lại trên cơ thể nạn nhân để lại bước đầu có thể xác định nạn nhân tử vong vào 11h đêm hôm qua... vết thương dẫn đến tử vong là do vùng đầu bị đập quá mạnh gây ra xuất huyết não ...và theo như dấu tích tại hiện trường thì cơ thể của nạn nhân không có dấu hiệu được chuyển đi ...nên đây rất có thể là hiện trường đầu tiên ...nhưng sếp cũng biết rồi tất cả chỉ là bước đầu dựa vào hiện tại mà đưa ra kết luận tạm thời ...muốn biết chính xác thì phải đợi tôi về thực hành khám nghiệm tử thi"- Vị bác sĩ pháp y với gương mặt còn rất trẻ tên Pie trả lời .
" Vậy còn bên pháp chứng thì thế nào ...có tìm được manh mối gì không?"
" Hôm qua ở đây từng có một cơn mưa nên mặt đất có ướt nên có in lại được một vài dấu giày"
" Vậy nhìn vào những dấu vết đó có xác định được bao nhiêu người không"
" Có lẽ là 2 người ...tôi tìm thấy một dấu giày khá to theo như lúc nãy kiểm tra lại thì là của nạn nhân ...còn dấu còn lại thì là những chấm nhọn in trên mặt đất ...tôi nghĩ do giày cao gót của con gái để lại"
" Khá trùng hợp với lời khai của nhân chứng ...có lẽ hôm qua có 2 người ở đây một là nạn nhân hai là một cô gái bí ẩn nào đó"
" Được rồi nếu không còn gì nữa ...chúng ta lập tức thu đội trở về sở cảnh sát lập chuyên án điều tra cho tôi"
" À sếp chúng tôi vừa tìm được ví của nạn nhân ở một góc đá ...lúc nãy nó khuất quá nên chúng tôi không thấy"
Vị cảnh sát lập tức đeo găng tay vô và cầm ví nạn nhân mở ra xem :
"Nguyễn Hạo Dân là tên của anh ta sao ...khoan đã hình như anh ta rất giàu có ...có rất nhiều tiền và thẻ ở đây ...tất cả đều còn nguyên ...cho thấy không phải vụ án gϊếŧ người cướp của rồi ...vậy hướng suy luận của chúng ta bước đầu có lẽ là đúng ...vụ án mạng vì tình"
Khoảng 15 phút sau khi có lệnh thu đội thì ngay tại hiện trường không còn bất cứ một cảnh sát nào nữa ... tất cả mọi người đều đang chuẩn bị mọi thứ cho công cuộc điều tra vụ án kỳ lạ này . Rất nhiều giả thuyết được đặt ra trong đầu họ . Vị cảnh sát lớn nhất trong đội lúc này chỉ tập trung vào một câu hỏi duy nhất :
"Cái người mang tên " uýt-ki" đó là ai ...và sợi dây chuyền phát sáng là như thế nào?"
-----------------------------------------------------------------------------------
Ở một nơi khác có một người con gái tay ôm cái điện thoại rất chặt nước mắt rơi từng dòng từng dòng .
" Hạo Dân anh chết rồi sao ...tại sao lại ra nông nổi này chứ ...Hạo Dân"
Người con gái đang khóc đó là Lan Khuê và chàng trai vừa hiện lên trên bảng tin báo tử của sở cảnh sát đó là " Nguyễn Hạo Dân" – tên của người cô từng yêu và từng yêu cô say đắm . Đối với Lan Khuê đó là một tình yêu đầu đời ...tình đầu cũng nào cũng là một mối tình sâu đậm nhất của một con người . Nó cứ luôn luôn để lại những ấn tượng khó phai nhất trong lòng của mỗi người .
Ai cũng muốn quên hết nhưng mấy ai làm được . Lan Khuê cũng vậy cô rất muốn quên anh ta . Cái người làm cô biết yêu là như thế nào ...cũng là người đã dạy cô biết đau đớn trong tình yêu là ra sao ... đáng hận anh ta rất đáng hận nhưng không đáng chết lại còn chết một cách thê thảm như vậy . Mới mấy tháng trước thôi hai người họ còn mặn nồng cùng nhau ...mấy tháng trước thôi họ buông đôi tay nhau ra ...và bây giờ họ nhìn nhau trong một tình cảnh như vậy . Hỏi ai không xót thương.
Một trái tim từng trao trọn cho anh ...một trái tim cũng từng vì anh mà vứt bỏ nhưng nó làm sao không đau khi nhìn thấy anh như vậy . Cảm giác này không phải còn yêu đâu Hạo Dân ...nhưng sau nó đau lắm .
" Khóc cái gì ...khóc vì hắn sao ...KHÔNG XỨNG"- lại là cô gái đó bây giờ cho phép tôi tạm gọi cô ấy là chị em song sinh của Lan Khuê.
" Chị à ...một lời thôi ...chỉ cần một lời thôi ....chị nói là không phải do chị làm ...em sẽ tin ...nói đi ....NÓI MAU ĐI"
" Em nói cái chết của thằng nhóc này đó hả ... có liên quan gì đến chúng ta đâu ...cần gì phải quan tâm"
" Có liên quan gì ...anh ấy từng là người yêu của em ...chị cũng biết mà"
" Người yêu ...à phải ha...từng là người yêu ...nhưng chia tay rồi mà ...hắn chết cũng không liên quan đến em đâu Khuê Khuê"
" Chị ...gϊếŧ ...anh ...ta ...có ...phải...không?"- Lan Khuê run rẫy nói ra điều mà cô ấy rất sợ phải đối diện nhưng vẫn phải nói.
" Không biết"
" Chị đừng có dùng cái thái độ ngây thơ đó nói chuyện với tôi nữa ...ngày tôi thấy 3 sợi dây chuyền trong nhà cũ thì đã cảm thấy có chuyện không lành rồi ...nhưng tôi lại không nghĩ nó tồi tệ đến mức này...NÓI ĐI CHỊ CÓ THỂ LỪA ĐƯỢC CẢ THẾ GIAN NÀY NHƯNG KHÔNG LỪA ĐƯỢC TÔI ...LÀ CHỊ ĐÃ Gϊếŧ HẠO DÂN"- Lan Khuê không thể cố dùng gương mặt bình tĩnh nói chuyện với người chị này nữa .
" Đừng gào lên như thế ...em sẽ làm chị sợ đó Khuê Khuê...chị đâu có muốn lừa em ...chẳng qua nhiều người quá làm sao nhớ hết ...người này cũng vậy người kia cũng vậy làm sao nhớ nổi"
" Cái gì ..người nào nữa ...chị còn làm gì nữa vậy hả ...đừng có nói là ngay cả ....chị cũng gϊếŧ rồi hả...chị có còn là con người không ...đồ ác quỷ"- Lan Khuê cảm thấy hình như mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đây mà hình như nàng sắp phải nghe một điều gì đó càng kinh khủng hơn nữa .
" Ờ thì là một cô gái ...mà tên gì quên rồi nhỉ ...để nhớ lại xem ...hình như là ....aaaaaaaaaaaa...đau đầu quá ...không nhớ ra rồi ....thôi khi nào chị nhớ ra chị nói với em sau ha ...mà có phải là Phạm Hương không ta ...aaaaaaaaa.... Đâu phải cái đó là người mới đây mà ...mà đôi khi cũng là phải ...khó hiểu quá ...nhức đầu quá Khuê Khuê "- cô gái đó bắt đầu tỏ vẻ mặt nhăn nhó với Lan Khuê không phải giả bộ đâu . Đau đầu thực sự đó.
" Chị à...em xin chị ...chị tha cho họ đi ...chị tha đi ...tha cho chính bản thân chị đi ...chị gϊếŧ nhiều người như vậy chị không sợ bị quả báo sau ...chị làm một người bình thường thôi có được không ? Đừng sống như vậy vì em nữa ...chỉ làm một người bình thường ...sống một cuộc sống bình thường ...yêu thương như những người bình thường ...đừng dùng gương mặt đó sống trên đời này nữa ...cái gương mặt của ác quỷ"
" Bình thường sao ...thì chị vẫn sống rất bình thường mà ...người không bình thường là em đó Khuê Khuê ...là em đó"
" Chị nói cái quái gì vậy ...tất cả là do chị làm ...không liên quan gì đến tôi cả ... chị đừng nghĩ có thể làm bất cứ chuyện gì mà không ai biết rồi sẽ có một ngày cảnh sát sẽ điều tra ra chị ...và chị sẽ phải trả giá cho những hành vi của mình thôi"
" Điều tra ...lấy cái gì để điều tra khi ngay cả chị là ai họ cũng không biết ...em nói tới nói lui thì cũng là muốn nói chị đừng động vào Phạm Hương của em thôi chứ gì ... có gì phải giấu diếm nhau chi vậy...được thôi chị sẽ không động tới người thương của em nữa"
" Thật sao ...chị chịu tha cho chị ấy thật sao" –Lan Khuê cảm thấy rất vui mừng vì câu nói này dù trong lòng rất hoài nghi.
" Chỉ cần em rời xa cô ấy thì cô ấy sẽ rất bình yên và hạnh phúc ...suy nghĩ cho kỹ đi Lan Khuê ..."
" Cho em một chút thời gian được không ?"
" Được chứ , Khuê Khuê là công chúa nhỏ của chị mà ...em nói được thì là được ...nhưng chỉ một chút thôi"
" Ừ ...một chút thôi"- Lan Khuê không phải muốn ngoan ngoãn nghe theo lời người đó đâu ...đây không phải lần đầu cô ta hăm doạ Lan Khuê nhưng trước đây Lan Khuê vẫn không đến tâm đến nhưng đến ngày hôm nay thì cái chết của Hạo Dân cho Lan Khuê biết ...sắp rồi Phạm Hương ...sắp đến lúc em phải xa chị rồi . Em không muốn đặt cược đâu Phạm Hương –cái tính mạng của chị . Vì em sẽ thua ....
" Một chút cảm giác của thất vọng
Một chút day dứt ở trong mộng
Xa hơn yêu thương là niềm đau giữ lại ...
Dù có lê bước chân đi về
Và có những khoảnh khắc yên bình
Khi ta buông tay mọi điều lo lắng
Tạm biệt những nổi cô đơn trong đêm chờ mong mỏi mòn
Mà chẳng biết em đang đi theo cùng " ai"
Và quên hết đi những nổi buồn phiền chất chứa lâu nay
Vòng tay Hương không đủ lớn để ôm em
Tình vỡ tan vì ai ai ai ai ai ai ai ai
Em mất đi bao nhiêu niềm hy vọng
Những ngày qua em cũng chẳng nhận ra em là ai ai ai ai ai ai ai ai ai
Thật đau đớn ánh mắt đôi ta nhìn nhau bây giờ- THÔI EM PHẢI ĐI "
To be continued...
P/s: Chap hôm nay đến 3000 mấy từ đó mấy moẹ ( phá lệ của một bé au chuyên viết ngắn ngủn như toi)... tính đến thứ tư mới viết mà tới thứ ba này bé bị lên bệnh viện cho người ta làm thịt sòi ...nên viết luôn ...thấy bé thương mọi người ghê hong ...mà méo thấy thương bé . Ê mà thích ngược Hương hay ngược Khuê dạ để lại ý kiến nghe chơi ... HÃY NGƯNG ĐỌC CHÙA VOTE TÀN BẠO VÔ CHO TUI ...... BÁI BAI HẸN GẶP LẠI SAU KHI BỊ LÀM THỊT XONG ...
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu