P1 - Chương 12: NƯỚC MẮT CỦA AI ?
Sau khi cô gái đó ra khỏi phòng thì Lan Khuê vẫn chưa thể lấy lại được bình tĩnh , cô cứ luôn bị những lời nói lúc nãy ám ảnh trong đầu ... cô gái đó nói rất nhiều thứ ...và Lan Khuê nghe được cũng rất nhiều điều nhưng... hiểu hết nội dung của cuộc nói chuyện đó hay không ? Cô thực sự không dám nói ... cái cảm giác lúc nào gặp cô gái đó cũng vậy ...Mông lung ...mơ hồ ...khó hiểu ...ám ảnh ...không biết cô ấy thật ra là cái gì nữa.Chỉ biết những lúc Lan Khuê yếu đuối nhất , bất lực nhất , cảm thấy uất ức nhất thì cô ấy lại xuất hiện .... Phải từ lúc nhỏ thì đã như vậy ...cô ấy đến nói cho Lan Khuê biết ...cô ấy là chị em song sinh của Lan Khuê nhưng tuyệt nhiên mẹ của nàng lại nói là không có sinh ra một đứa con nào nữa ngoại trừ nàng.
Nhưng nếu như mẹ nàng dùng gương mặt bình thường để trả lời nàng khi không có gì để nói , nàng sẽ xem như cô ta là một người nào đó mà nàng gặp trong giấc mộng thôi ...không đáng quan tâm . Nhưng đằng này bà ta lại dùng gương mặt hốt hoảng ...gương mặt của sự gượng gạo cố tỏ ra bình tĩnh ...gương mặt như đang che giấu một điều gì đó để trả lời nàng bất cứ lúc nào nàng đề cập đến chuyện này .
"Vậy cuối cùng mọi chuyện là sao đây ? Có ai trả lời cho tôi không?"
Lan Khuê gào lên trong vô vọng ...nàng quá mệt mỏi trước những gì diễn ra dù chỉ trong vài phút. Mệt mỏi thật sự rất mệt mỏi ...nàng muốn gào lên như để tìm một sự trợ giúp từ một người nào đó ... nàng cần ai đó đến nói với nàng thật ra tất cả mọi chuyện là như thế nào đây ?
Nhưng trong thâm tâm nàng lại biết rất rõ cho dù nàng có làm gì đi nữa cũng không ai đến giúp nàng được , vì nếu có người giúp thì cũng không phải đợi đến bây giờ mới đến giúp .
Nàng quen rồi cái cảm giác này vì nó không phải là lần đâu .... Từ nhỏ ...từ lúc nhỏ thì nó đã luôn hiện lên trong đầu nàng ... nàng hiểu chứ ... hiểu rất rõ là đằng khác ...chỉ là quá khó để chấp nhận thôi .
Quay trở lại với thực tại , cái nàng cần tìm là cuốn sổ ...chỉ cần nghĩ đến cuốn sổ thôi ...kiếm được rồi lập tức rời khỏi đây ...không muốn ở trong căn nhà này một phút giây nào nữa . Quá ngột ngạt sắp thở hết nổi rồi .
" Ở đâu được nhỉ ...cố nhớ lại xem ... À có phải là nó không ?"
Lan Khuê vừa thoáng nhìn thấy một cuốn sổ màu tím , nàng vội kéo nó ra thì một cái hộp để phía trên nó cũng được kéo ra theo một lượt và nắp hộp mở hé làm cho nàng chú ý thấy cái gì đó phát sáng bên trong.
" Mấy cái này ...sao nhìn quen quá ...chẳng lẽ là ...sao nó lại ở đây....ông trời ơi ông còn đùa tôi đến mức nào nữa đây ....ông tha cho tôi đi ...nói cho tôi biết đi tại sao chúng lại có thể ở đây đi có được không ?"
Một loạt câu hỏi lại hiện lên trong đầu của Lan Khuê , nàng lại mất bình tĩnh nữa rồi.... Nhưng đừng vội trách nàng vì bạn có biết nàng vừa nhìn thấy cái gì không ? Một thứ có thể sẽ bình thường đối với bạn nhưng lại rất kinh khủng với Lan Khuê .
Đó là ba sợi dây chuyền giống nhau về kiểu dáng chỉ khác nhau ở cái mặt dây chuyền : Mặt dây được làm bằng những mảng kim loại nhưng có những lỗ nhỏ li ti ... thoạt nhìn bạn sẽ chẳng hiểu gì nhưng nếu đem nó đến chỗ có ánh sáng thì nó sẽ phát ra hình thù của những ngôi sao nối với nhau ... à đó chúng ta gọi là cung hoàng đạo .
Ba cung khác nhau hiện lên trước mặt Lan Khuê : 1 cung Ma kết , 1 cung Cự Giải và 1 cung Nhân Mã .
" Oa đẹp quá Khuê Khuê... em mua mấy cái này ở đâu đẹp vậy ...chỉ chị với"
Phạm Hương không chịu được cái việc phải chờ đợi trong tâm trạng lo lắng nên đi theo cách Lan Khuê đi lúc nãy mà lần lần tìm phòng của Lan Khuê.
" Em không mua ...tự em làm ...mà sao chị lại lên đây chẳng phải em kêu chị chờ em sao"
Lan Khuê lúc này không hiểu sao lại rất muốn khóc . Khóc cho một điều gì đó không biết đã xảy ra chưa hay là sắp xảy ra ...nàng không biết nữa .
" Ờ ...chị xin lỗi ...chị thấy lâu quá em chưa xuống sợ em có chuyện gì nên mới lên đây...em kiếm được chưa"
"Được rồi ..."-Lan Khuê quay qua trả lời Phạm Hương nhưng nước mắt không hiểu sao đã rơi .
Phạm Hương lúc này chỉ chú ý vào ba sợi dây chuyền trên tay Lan Khuê không nhìn vào mặt nàng nữa nên không nhìn thấy những giọt nước mắt khó hiểu kia .
" Mà em nói là cái này em làm hả ...em hay thật đó mèo con ...cho chị mượn xem chút nha"
Nói xong thì Phạm Hương cũng lấy ngay để xem còn Lan Khuê cũng không có ý định ngăn cản vì nàng vẫn còn mơ hồ lắm những câu hỏi của bản thân mình , nàng không còn tâm trạng nào quan tâm đến bây giờ Phạm Hương đang làm gì nữa .
" Để xem Ma Kết này ...cái này chắc chắc của Khuê Khuê vì hôm trước em ấy nói em ấy sinh vào ngày 4 tháng 1 mà ...còn 2 cái này thì ...à để nhớ xem hình như là Cự Giải và Nhân Mã ... hai cái này của ai vậy Khuê"
" Của những người em từng yêu và từng yêu em...nhưng tất cả mọi chuyện đều thay đổi"
Lan Khuê lúc này đang nhớ lại những con người trước đây từng thề non hẹn biển gì đó với nàng . Cuối cùng thì người này cũng như người kia ...tất cả đều bỏ nàng ra đi không một dấu tích gì còn sót lại .
" Người yêu của em à ...thôi bỏ đi ...họ không xứng với em ...đừng nhớ đến làm gì nữa mèo con ...mà chị ganh tị đấy nhé ...sau này em phải làm một cái cho chị nha ...à chị thuộc cung Xử Nữ đó ...em nhớ cho kĩ à"
Phạm Hương an ủi mèo con của cô quên đi chuyện quá khứ nhưng vẫn không quên vòi vĩnh đòi bằng được sợi dây chuyền làm cho mình.
" Không bao giờ ...không bao giờ em làm thêm bất cứ một cái nào nữa"
" Sao lại như vậy...không công bằng xíu nào ...tại sao họ có chị lại không có ...em không thương chị à ...chị giận em ấy"
Phạm Hương lúc này giở giọng nũng niệu của mình trong khi không hề biết được rằng Lan Khuê đang rất khó chịu.
" Giận thì mặc kệ chị ...chị muốn làm sao cũng được ...em không muốn nói nhiều nữa" – Lan Khuê vội lấy cuốn sổ và toan bỏ đi .
"Xía ...không làm thì thôi ... đồ xấu xa làm như hay lắm ... mà nếu em không chịu làm cho chị thì chị lấy cộng này của em nha ..."- Phạm Hương nói xong thì nhanh tay lấy sợi dây chuyền Ma Kết của Lan Khuê đeo vào .
" Bỏ ra ngay ... chị nghe em nói gì không Phạm Hương...bỏ ra"- Lan Khuê dùng ánh mắt tức giận nhất nhìn Phạm Hương.
" Ơ ...chị xin lỗi" – Phạm Hương vội tháo sợi dây chuyền xuống và cất vào trong hộp . Chưa bao giờ nhìn thấy Khuê Khuê giận dữ tới như vậy . Thậm chí lúc trước khi Phạm Hương gây cho nàng rất nhiều rắc rối nàng cũng không giận đến mức như vậy .
" Em xin lỗi...em không cố ý la chị đâu ...chỉ là chị đừng đυ.ng vào những thứ đó nữa ...dường như nó là vật bất lành ...chị hỏi em lý do tại sao ...em cũng không thể giải thích được ...chỉ biết rằng cứ mỗi lần em tặng ai sợi dây chuyền đó thì y như rằng tình cảm cũng kể lúc đó mà đổ vỡ ...em sợ ...sợ lắm Phạm Hương...em không muốn em và chị cũng ..."
Lan Khuê ngã quỵ xuống và ôm mặt khóc nức nở như trút ra những dồn nét trong nàng từ nãy đến giờ .
" Không ...tuyệt đối sẽ không còn chuyện như vậy xảy ra nữa ...em sẽ không mất chị ...chị sẽ không mất em ...chúng ta sẽ không mất nhau ...không có gì cả ...đừng khóc nữa ...chúng ta về thôi em"
Phạm Hương không hỏi thêm bất cứ điều gì nữa . Cô không muốn Khuê Khuê phải khó xử và buồn bã thêm một phút giây nào nữa ...cô chỉ cần biết lúc này cái cô cần làm là ôm nàng vào lòng thật chặt , vỗ về nàng và an ủi nàng . Đúng đó là điều duy nhất Phạm Hương có thể làm lúc này .
" Được ...chúng ta về thôi"
Hai cô gái bước ra khỏi căn nhà có quá nhiều điều làm người ta sợ sệt .
-------------------------------------------------------------------------------------
Ngồi trên cùng một chiếc xe ....nhìn về hai hướng khác nhau ...chung một cảm giác buồn ....nhưng man mác 2 nổi buồn hoàn toàn khác nhau.
Một người buồn vì dường như mình chưa hiểu hết người còn lại ...
*Thật ra em đã trải qua những chuyện gì vậy Khuê Khuê ...sao cứ mỗi lần nhắc đến những thứ đó em lại không thể bình tĩnh ...tại sao em không chia sẽ với chị ...chị không đáng tin cậy để em có thể mở lòng sao*
* Em đang sợ ...nhưng là sợ chị không tốt với em ...hay lo sợ một điều gì khác ...nói cho chị biết đi Khuê Khuê ...chị cũng rất sợ em cứ giấu hết nổi buồn vào lòng mình ...chị sợ lắm Khuê Khuê sợ rằng em sẽ chịu không nổi mà buông tay... thì lúc đó chị cũng sẽ chịu không nổi đâu.*
Một người buồn vì suy nghĩ cho một người cũng đang vì mình mà buồn bã nhưng không dám nói ra
*Em biết chị đang nghĩ gì chứ ...nhưng nực cười thay là em lại không biết bản thân em đang nghĩ cái gì ...thì làm sao mà em có thể nói cho chị biết đây ...*
*Nhiều lắm Phạm Hương những điều em lo sợ ...em lo sợ cho em ...lo sợ cho chị ...lo sợ cho cả 2 chúng ta ...lo sợ cho mối tình này ...lo cho tương lai ...lo cho hiện tại ...lo sợ những lời nói kẻ muốn trở lại lúc nào là trở lại ...em lo sợ những lời nói đó lắm Phạm Hương à ...kẻ đó đang hăm doạ chị ...cũng như đang đày đoạ em ...đau khổ lắm Phạm Hương ...nhưng nói ra cho chị biết rồi thì đã sao ...nói ra cho chị biết rồi thì sẽ như thế nào ...có thể thay đổi được không ...có thể cứu vãn được không ...thôi thì đau thương em sẽ giấu trong lòng ...*
*Nhưng em hứa với chị ...em sẽ không giấu mãi đâu vì chính bản thân em biết em không mạnh mẽ đến như vậy...nhưng ít ra em muốn mạnh mẽ ít nhất là lúc này...chị không cần phải lúc nào cũng phải có nhiệm vụ bảo vệ em ...em phải học cách bảo vệ cho bản thân mình nữa chứ ...chỉ là không biết được bao lâu ...nhưng em sẽ cố gắng cho đến một lúc nào đó ...em không thể chịu nổi ...em sẽ nói hết với chị Phạm Hương.*
Đừng nghĩ những kẻ yêu nhau lúc nào cũng hiểu hết về nhau ...cũng đừng nghĩ những kẻ yêu nhau lúc nào cũng muốn nói hết cho người mình yêu tất cả những điều mình suy nghĩ ...thứ cảm xúc vui vẻ thì quá dễ dành để nói ra ...nhưng thứ cảm xúc buồn bã là thứ khó buông bỏ nhất không những trong lòng mà còn có buông ra ở cửa miệng .
Ai cũng có những bí mật của riêng mình ...ai cũng muốn che giấu nó ...không hẳn sợ rằng nói ra người ta sẽ ghét mình mà không dám nói . Mà đôi khi không dám nói bởi vì sợ người ta khi biết được sẽ còn buồn hơn mình .
Ranh giới cao nhất của tình yêu tôi chưa chạm đến nên tôi không biết rõ nó như thế nào ...tôi chỉ nghe những kẻ từng trãi tâm sự lại rằng : Yêu một người không nhất thiết phải cũng người đó trải qua hết vui buồn trên đời mà là luôn dõi theo người đó ...chỉ cần nhìn thấy người đó vui thì mình mới là người vui nhất còn khi người đó gục ngã khi đau khổ cho dù bản thân có trăm ngàn lần muốn gục ngã hơn người đó nhưng cũng phải gượng dậy ...đứng vững vàng và hiên ngang để khi người đó quay đầu lại vẫn có thể tựa vào trong một xúc cảm bình an ...
Khóc thật rồi , càng lúc càng nhiều ...những giọt nước trong suốt đó cứ thi nhau rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp và u buồn ...nhưng đó cũng là đặc điểm không thể được dùng để phân biệt hai người con gái đang cùng ngồi trên xe này ...ai cũng xinh đẹp và ngày hôm nay ai cũng u buồn ...vậy những giọt nước mắt đó là những giọt NƯỚC MẮT CỦA AI ?
To be continued....
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
P/s :
1. Chap ngày hôm nay viết vội quá nên hơi ngắn vì sắp phải đi tham dự văn nghệ trong trường sòi . À mà không biết có ai còn nhớ ở chap thứ mấy bé từng nói bé sẽ cho các bạn ăn điểm tâm ngọt ngây trong một thời gian xong thì bé sẽ làm tổn thương vị giác của các bạn rất nặng không ta ?
2. Những món ăn CAY sắp được bày ra bàn rồi đấy ...các bạn muốn thưởng thức cấp độ mấy đây...để lại cmt nghe chơi . Nếu các bạn chịu không nổi thì bé sẽ cho các bạn tập từ từ còn các bạn không nói thì bé cho luôn cấp độ cao nhất rồi đừng có khóc à .
3. Thông báo sau một tháng ra mắt " Thật Ra Em Là Ai...Người Hầu Cho Ác Quỷ " thì đây là những con số đạt được : Lượt xem 5k5 ...lượng Vote ...640... số người theo dõi bé Au ...160 ...nếu so về tỷ lệ giữa lượt xem và lượt Vote cho số chap đã phát hành thì fic này được mọi người đánh giá là có giá trị và đáng xem ... Cảm thấy hãnh diện ...Khi nào lượt xem được 6k và lượt Vote được 700 sẽ tung chap mới nha được hơm nà ...
4. Ê mà phim dạo này nó hay cho nhân vật chính ngủm lắm á ...thí dụ mà bé bắt chước nó thì các bạn có đốt nhà bé hong ...ê bé mới hỏi ý kiến thôi nha ...có gì mình bàn bạc nhau đừng có đi mua xăng vội . Hôi Bái Bai ...
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu