Đúng 7h tối một MC lên giới thiệu chủ nhân bữa tiệc lên khai mạc. Dương Hàn Lâm tay kéo vạt áo chỉnh lại rồi bước lên bục rõng rạc nói:
- Mọi người , cảm ơn mọi người đã dành thời gian vàng ngọc của mình để có mặt tại đây tham gia tiệc kỉ niệm nhỏ của tập đoàn Dương Thị chúng tôi. Bây giờ xin mời mọi người chúng ta hãy bắt đầu nhập tiệc.
Nói xong mọi người bắt đầu cầm rượu đi chào hỏi nhau đến khoảng 15 phút sau thì đèn tiệc bỗng tắt đi chỉ có ánh sáng duy nhất chiếu vào Dương Nại- ông nội của Dương Hàn Lâm. Tất cả con mắt đồ dồn lên sân khấu ông dõng dạc tuyên bố:
- Các vị bữa tiệc hôm nay xin cảm ơn mọi người đã tới tham dự tiện đây tôi cũng xin tuyên bố về hôn ước giữa hai nhà Dương gia và Kiều gia. Cháu trai duy nhất của tôi Dương Hàn Lâm sẽ đính hôn với tiểu thư Kiều gia Kiều Mai, ngày đính hôn sẽ được đôi bên quyết định và sẽ sớm thông báo.
Mọi người nghe xong người bất ngờ có người thản nhiên cũng có vì trước đó cũng đã có tin đồn này rồi. Dù vậy nhưng có một ánh mắt khác mang theo nét buồn rầu trên khuôn mặt đó là Mộc Linh. David cũng biết chuyện trước kia của cô và Dương Hàn Lâm nên anh đánh mắt sang thấy mắt cô được buồn nên vỗ nhẹ vai cô an ủi. Đứa em này của anh sao anh không hiểu được: nó về Trung Quốc làm trong Dương Thị cũng chỉ vì muốn gặp được Dương Hàn Lâm để thỏa nỗi nhớ. Anh sao không nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ mà lúc nãy Dương Hàn Lâm và mẹ anh ta nhìn cô. Nghĩ đến anh không khỏi đau xót cho cô. Sau đó ánh đèn lại sáng lên mọi người lại tiếp tục nhập tiệc. Mộc Linh hôm nay đi cùng David là để tạo mối quan hệ vừa nghe Dương gia tuyên bố cô lại càng buồn hơn cứ thế uống hết ly này đến ly khác. David thấy Mộc Linh đã ngà ngà say không muốn cô mệt nên dìu cô vào một bàn tiệc gần đó để cô ngồi nghỉ ngơi. Dương Hàn Lâm đã nhìn thấy Mộc Linh ngồi đó nhân lúc không ai để ý, Kiều Mai đang nói chuyện với bạn anh nhanh chân chạy về phía cô kéo cô ra phía sau màn tiệc. Cô vì đã ngà ngà say cứ nghĩ David đang kéo cô:
- David anh đang làm em đau đó. Chúng ta về được chưa ?
Cảm thấy ở đây đã kín anh liền buông tay cô ra lúc này cô nhận thức được đó là Dương Hàn Lâm nên tỉnh hơn được một ít. Dương Hàn Lâm hỏi cô giọng đầy khinh bỉ:
- Cô là tình nhân của anh ta sao ?
Mộc Linh nghe vậy có chút tức giận, cái gi mà tình nhân chứ nhưng cô vẫn cố bình tĩnh:
- Có thì sao không thì sao ? Dù thế nào cũng không liên quan gì đến anh cả. Nếu không còn gì nữa tôi đi trước chúng ta ở đây nếu có ai thấy người ta sẽ hiểu lầm rồi không hay đâu.
Nói rồi cô bước đi chưa được một bước anh quát một tiếng:
- Đứng lại.
Mộc Linh vẫn cứ bước anh liền cầm tay cô kéo lại đặt lên cô một nụ hôn. Đã năm năm qua cô chưa từng hôn ai và anh cũng vậy. Nụ hôn anh dành cho cô hiện tại có thể cảm nhận nó vô cùng gắt gao, miễn cưỡng. Anh nhanh chóng tách hai kẽ răng của cô ra cứ thế cái lưỡi từ từ xâm chiếm trong khoang miệng cô. Bất ngờ cô cắn lại anh máu chảy ra lan nhanh trong khoang miệng hai người một vị hôi tanh khó chịu nhưng anh vẫn chưa chịu buông tha. Cuối cùng khi cảm nhận hơi thở cô yếu dần anh mới bỏ cô ra. Và ngay lập tức một tiếng " chát" vang lên, năm ngón tay của cô in dài trên mặt Dương Hàn Lâm nhưng anh vẫn không phản kháng gì anh trừng mắt nhìn cô:
- Được. Mộc Linh đây mới chỉ là bắt đầu thôi cô cứ chờ đấy tôi sẽ khiến cô phải đau đớn giống như tôi năm xưa.
David sau khi mời rượu xong không thấy Mộc Linh đâu nên hốt hoảng đi tìm khi ra đến chỗ hai người kia đã vậy hình như Dương Hàn Lâm vừa ăn hϊếp Mộc Linh anh liền chạy lại đấm thẳng vào mặt của Dương Hàn Lâm.