*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Beta: Ami CuteoTình hình của Lam Tí Ngọc cũng không tốt hơn tí nào so với nàng. Hắn dùng đôi bàn tay to hung hăng cố định vòng eo của Chu Mẫn ngăn cản nàng giãy giụa. Toàn bộ gân xanh nổi lên cái trán giống như đang rất thống khổ.
Hai mắt hắn híp lại và dùng giọng điệu cực kỳ nhiệt nhu (nóng cháy + ôn nhu), “Cảm giác đươc sao? Hoàng muội, chúng ta rất phù hợp với nhau, trời sinh chúng ta là để ở bên nhau… Ta sẽ không buông ngươi ra, ngươi đã được định là nữ nhân của Lam Tí Ngọc ta! Cho dù ngươi hận ta, ta cũng không để ý, haha.” Cuối cùng, hắn lại đột nhiên chất chứa chút sự bi thương + tự giễu. Trong lòng nàng căng thẳng, thân thể cũng co ro lại.
Chuyện này cũng không quan trọng, tiểu huyệt đột nhiên co rụt lại làm Chu Mẫn thầm nghĩ không tốt, nàng hoảng sợ nhìn nam nhân trên người. Lam Tí Ngọc đã không làm Chu Mẫn thất vọng, du͙© vọиɠ giống như mãnh thú được thả ra khỏi l*иg nhốt, hắn hung hăng tàn nhẫn công kích hướng Chu Mẫn.
Lam Tí Ngọc không thể tự ức chế mà hét lớn một tiếng rồi mạnh mẽ cắm nhiệt thiết (côn th*t) vào bên trong tiểu huyệt giống như thiết bị môtơ chạy bằng điện. Hắn quên hết tất cả kỹ xảo và chỉ có sự xúc động + dã man của động vật nguyên thủy như muốn hung hăng cắm thủng nàng. Hơn nữa nàng còn có danh khí thêm thành nên khiến kɧoáı ©ảʍ cả người Lam Tí Ngọc nhanh chóng tụ tập tới trên thân cự long.
Chỗ sâu nhất trong thủy huyệt giống như coa hàng vạn cái miệng nhỏ. Lúc hắn hung hăng cắm vào chỗ sâu trong của nàng, cái miệng nhỏ bên trong liền sẽ cắn qυყ đầυ hắn, không ngừng gặm lỗ nhỏ trên đỉnh qυყ đầυ hắn, không ngừng gặm lỗ nhỏ trên đỉnh qυყ đầυ hắn. Cảm giác tê dại làm hắn muốn ngừng mà ngừng không được.
“A……” Chu Mẫn hét len một tiếng. Hắn ma cát nhanh chóng, khi thọc vào rút ra không hề phòng bị mà kịch liệt đυ.ng phải u cmvachs tường non nớt của nàng kèm theo một trận tê dại lửa nóng khác thường.
Vách thịt non nớt vừa mới trải qua cao trào lại không chịu khống chế mà co chặt càng thêm vững chắc hấp thụ côn th*t hắn.
“Ân…..” Hắn vừa thống khổ vừa vui thích lớn tiếng rêи ɾỉ, từng giọt mồ hôi to rớt xuống: “Bảo bối, thả lỏng chút…………. Đừng chặt như vậy….. Ngươi sắp cắn gãy mạng sống của ta a….. Ân…… Thật thoải mái…..” Rống xong những lời này, ngũ quan của hắn đèu gắt gao liền nhau, thân mình căng chặt, cơ bắp rắn chắc nổi lên kêu gào suy nghĩ muốn phóng thích, nửa người dưới âʍ ɦộ vủa nàng. Hắn mở rộng hai chân hư nhuyễn của nàng ra lớn hơn nữa và ra vào càng thêm vội vàng + dùng sức.
Tựa hồ cảm thấy vẫn chưa đủ, hắn hung hăng va chạm thân mình bị đâm ngưỡng về phía trước của Chu Mãn và xòn không ngừng keo nàng xuống dưới. Mỗi một lần kéo, khoảng cách của bọn họ càng thêm chặt chẽ vô cùng.
Hạ thân nàng bị hắn căng đến cực hạn, cảm giác nhạy bén + rõ ràng. Nàng thậm chí còn có thể cảm giác được du͙© vọиɠ của hắn đang sôi sục trong mạch máu, vừa nhanh vừa vội.
Chố liên kết gắt gao cắn mở không một tia khe hở, côn th*t của hắn cứng rắn như lửa nóng như muốn hòa tan nàng….
Nhận thấy được điều này, hạ thân càng nóng lên, mật dịch cuồn cuộn không ngừng trào ra, nơi hai người giao hợp giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt…..
Cảm thấy không hài lòng vì sự hư không trên tay, bàn tay thon dài có vết chai mỏng của hắn bao phủ lên hai vυ' nàng. Ngón tay hắn hữu lực + rắn chắc nhéo bóp hai đỉnh anh quả (núʍ ѵú) thẳng đến khi nhìn thấy chúng nó lại lần nữa đứng thẳng nở rộ trong tay hắn, đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm nữ nhân dưới thân, mồ hôi nhỏ từng giọt xuống khe rãnh giữa hai vυ' nàng. Hắn nhìn nàng bởi vì hắn mà trở nên vũ mị + dụ hoặc.
Hai má nàng đỏ bừng, da thịt hơi hơi phiếm hồng tản ra ánh sáng trân châu đều đang câu dẫn du͙© vọиɠ của nam nhân trên người. Chu Mẫn nhịn không nổi kɧoáı ©ảʍ tê dại, thoải mái khiến nàng hé mở môi đỏ. Tiếng rêи ɾỉ không ngừng tràn ra từ trong miệng nàng giống như khó chịu lại như là thoải mái. Nàng cau mày và không ngừng thở dốc.
Lam Tí Ngọc nhìn tình cảnh này của nàng thì không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Mới chỉ nửa tháng, nửa tháng qua, hình ảnh xuất hiện trong mộng hắn chính là cảnh tượng nàng uyển chuyển yêu kiều rêи ɾỉ dưới thân hắn. Mỗi khi nhớ tới, hắn đều hận không thể lập tức đè ở trên người nàng rồi hung hăng cắm chết nàng!
Hiện tại rốt cuộc lại lần nữa nếm được hương vị của nàng. Cái loại cảm giác dục tien dục tử. Ánh mắt Lam Tí Ngọc giông như thấy món đồ ăn ngon miệng mà tản ra quang mang đói khát. Hắn đột nhiên ngậm lấy đôi môi hé mở của nàng, bàn tay khi nặng khi nhẹ xoa nắn hai nhũ thịt phập phồng mềm mại của nàng. Lực đạo quá lớn làm Chu Mẫn thực không thoải mái muốn lên tiếng nhưng lại bị cái lưỡi dài thô lệ của Lam Tí Ngọc xâm nhập vào sâu trong miệng nàng.
Tay hắn thay phien dâʍ ɭσạи hai vυ' của Chu Mẫn. Khi thì lôi kéo, khi thì đùa bỡn, niết véo. Đầu lưỡi hắn vừa vội vàng vừa không an phận câu dẫn, trêu đùa cái lưỡi nàng, liếʍ mυ'ŧ mật ngọt trong miệng nàng…..
Cổ họng nàng khẩn trương nên mật dịch trào ra nhiều hơn nhưng đều bị hắn nuốt vào trong miệng, sau đó lại tà ác đút nước miếng của hắn vào trong miệng nàng. Cảm giác có hơi cay, Chu Mẫn không thoải mái, muốn kháng cự lại bị Lam Tí Ngọc dùng lưới gắt gao chắn không cho Chu Mẫn thực hiện được. Cuối cùng nước miếng chỉ tràn ra khóe môi một ít, phần lớn vòn lại đều bị nàng nuốt vào trong bụng……
Hơn nữa cự long nửa người dưới còn đang không ngừng chen vaog thủy huyệt nhỏ hẹp cùa nàng rồi dùng lực đạo đao to búa lớn như muốn làm chết nàng ở trên giường khiến nàng hít thở không thông, cái miệng nhỏ lại bị gắt gao lấp kín, hai vυ' bị cuồng ngược tùy ý ở trong bàn tay to của hắn, động tác hắn thô bạo mà vội vàng.
Tựa hồ cảm giác được Chu Mẫn sắp không thở nổi, Lam Tí Ngọc mới buông ra môi nàng lại kéo theo một tia chỉ bạc tinh tế.
Chu Mẫn cảm thấy nàng giống như sắp chết, thủy huyệt không ngừng cọ xát côn th*t to lớn mạnh mẽ đang hung hăng va chạm thân thể nàng. Đôi chân hư nhuyễn cùa nàng sớm đã run rẩy không ngừng nhưng nam nhân trên người giống như chỉ vừa mới bắt đầu. Hắn tách chỗ bắp đùi nàng ra lớn hơn rồi lại lót một cái gối đầu dưới mông nàng làm mông nàng dán sát với hạ thân hắn để hắn có thể tiến vào càng sâu!
“Bảo bối, ngươi thật đẹp….. Làm ta sắp phát cuồng….. Thật muốn ngậm ngươi ở trong miệng, mỗi ngày nhấm nháp sự điềm mỹ của ngươi…..” Liếʍ mυ'ŧ xong mật dịch nơi khóe môi của Chu Mẫn thì đầu lưỡi Lam Tí Ngọc lại men theo dọc con đường từ cái cổ thon dài của nàng xuống dưới và liếʍ mυ'ŧ mỗi một tấc da thịt tuyết trắng……
Cuối cùng, hắn thò tay qua hai nách nàng vớt nàng lên để nàng thò tay qua hai nách nàng vớt nàng lên để nàng ngồi trên người hắn. Hắn đặt hai chân nàng lên trên vai xong, đôi tay ôm nàng từ phía sau lưng làm thủy huyệt nàng có thể đơn giản tiếp nhận côn th*t thô bạo to lớn của hắn để hắn có thể cắm càng sâu vào!
Hắn cúi đầu, lưỡi dài quấn lấy vυ' nàng rồi nuốt vào trong miệng và nuốt ăn từng ngụm từng ngụm, hạ thân hắn càng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên dưới va chạm, ôm thân thể nàng lại làm Chu mẫn sắp bị cắm điên rồi. Hắn cắm từng chút một vào sâu tận cùng bên trong khiến nàng thở dốc mạnh mẽ kịch liệt. Nàng muốn đẩy hắn ra nhưng mạnh mẽ kịch liệt. Nàng muốn đẩy hắn ra nhưng tay hắn ôm nàng chặt chẽ như sắt đá. Nàng không thể lay động được chút nào, thân mình nàng run rẩy giống như cánh hoa trong gió làm người ta thương tiếc không thôi……
Chu Mẫn không ngừng ngửa cổ ra sau, Lam Tí Ngọc lại cứ truy duổi theo. Hai người lại ngã vào chính giữa giường, Lam Tí Ngọc thuận thế quỳ gối giữa hai chân Chu Mẫn. Hắn gấp chân nàng lại đè ở trên hai vυ', mông nàng nhếch lên, cự long nhanh chóng bộc trực như bão táp va chạm âm đ*o sưng đỏ kiều nộn cùa nàng. Mỗi lần ra vào đều mang vách tường thịt hồng cùng với bọt mép ra bên ngoài.
“Ân….. Tiểu yêu tinh….. Ngươi quá mỹ diệu….. Bên trong vừa nóng vừa ướt……. Ta sắp bị ngươi hút ra…… Hoàng muội….. Hoàng muội….. Ta muốn hung hăng cắm ngươi……. Đến đây đi, tưới nhiều mật hoa thêm cho ta.” Hắn phun ra những lời da^ʍ uế này xong liền dùng lực rút côn th*t không thể nhúc nhích nửa ngày ra. Hắn thoáng rời khỏi một ít rồi lập tức lại nhanh nhẹn tàn nhẫn vọt tiếp vào đâm Chu Mẫn hướng giường đêm. Chu Mẫn nâng đôi tay lên tới để ở trên tấm ván gỗ đầu giường vì sợ sẽ không bị Lam Tí Ngọc đang va chạm không muốn sống đâm bay ra ngoài…..
“Hoàng…… Hoàng huynh…… A….. Không…… Sắp hỏng rồi……. Ta sắp hỏng rồi…… A –” Chu Mẫn khóc kêu, lắc lắc đầu, sợi tóc đen nhánh rối tung ở trên thân hình tuyết trắng, vũ mị mà quyến rũ dụ hoặc đến nam nhân trên người hoàn toàn mất đi bình tĩnh và cũng không rảnh thương tiếc lo cho nàng.
Hắn giống như một con dã thú liều chết thọc vào rút ra ma xát trong tiểu huyệt của Chu Mẫn, mỗi một lần đều nhanh và tàn nhẫn.
Khi hắn tiến vào làm bụng nhỏ của nàng hơi hơi nhô lên. Lúc rời khỏi lại mang ra thịt non yêu mị….