Ngọc Thể Ngang Dọc

TG4 - Chương 7: Lau súng cướp cò [Hơi H]

             Edit:SaladRau

Khương Cảnh Văn hiển nhiên không đoán được nàng sẽ nói như vậy, trong khoảng thời gian ngắn không thể mở miệng nói.

Lê Sân vẫn đứng nguyên tại chỗ, biểu tình trên mặt ngoan ngoãn làm người khác cảm thấy những lời vừa rồi cũng không phải là nàng nói, mà là tự mình ảo giác thôi.

"...Em nói cái gì?"

Lê Sân chớp chớp mắt, đi đến trước người hắn, chóp mũi chạm vào chóp mũi hắn.

Hơi thở ái muội quanh quẩn ở quanh thân hai người, Khương Cảnh Văn theo bản năng lui một bước, dán ở trên cạnh cửa:

"Hộ sĩ Lê!"

Kéo ra khoảng cách, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, có chút bất đắc dĩ nói,

"Tôi không nói giỡn với em."

Lê Sân gật gật đầu:

"Em cũng không nói giỡn với anh."

Khương Cảnh Văn cảm thấy não mình  đau, mắt nhìn Lê Sân đến gần mình rồi, hắn nhíu mi, nhẹ để tay ở trên vai nàng.

"Lê Sân," Đôi mắt hắn ảm đạm xuống , "Đừng náo loạn, tôi biết có lẽ em đang cảm thấy chơi rất tốt nhưng với tôi sẽ là nghiêm túc."

Đôi tay Lê Sân xoa hắn, xúc cảm trơn mềm tinh tế như da của nữ sinh, mang theo lạnh lẽo.

"Vậy anh cứ nghiêm túc đi."

Nàng nhấp môi cười, đôi tay ở trước mặt hắn quơ quơ, mang theo ngữ khí giống như khoe ra .

"Anh xem, em vẫn còn độc thân nha." Nơi ban đầu nàng mang nhẫn chỉ còn lại một dấu vết nhàn nhạt , Khương Cảnh Văn bắt lấy cái tay kia, không thể tin được nói:

"Sao lại thế này?"

Rõ ràng khi nãy vừa mới nhìn thấy Vưu Tiêu , hắn còn cùng người khác cười nói tới ngày hôn lễ nhưng xem ra ý hiện tại của Lê Sân là đã hủy bỏ đính hôn với Vưu Tiêu.

Lê Sân nghe vậy, chẳng hề để ý nhún vai:

"Chỉ là cảm thấy không thích hợp."

Khương Cảnh Văn gắt gao nhìn nàng, không có buông tha một chút ít biểu tình trên mặt nàng:

"Tôi không tin."

Lê Sân sờ sờ chóp mũi, duỗi tay nhẹ nhàng ôm thân thể hắn. Cảm nhận được thân Khương Cảnh Văn cứng đờ, Lê Sân nhẹ nhàng cười, ở bên tai hắn nhẹ giọng nói:

"Đây là chuyện xưa rất dài , anh chỉ cần biết rằng, em sẽ không thích một nam nhân không kiên định."

Nàng nói xong, liền đem đôi tay từ bên hông hắn rút ra.

Khương Cảnh Văn là nam nhân lãnh đạm nhưng ôm hắn thật ấm áp, hương vị cũng làm cho nàng có chút mê muội, thời điểm ở bên hắn, nàng đặc biệt muốn đυ.ng vào hắn. Nhưng hiện giờ xem ra, vẫn cần có trình tự thỏa đáng.

Hơi thở nàng mềm mại phiêu dật, lướt qua gò má Khương Cảnh Văn, mang theo hương ngọt thơm. Thân thể nàng mềm mại không thể tưởng tượng được, như chỉ cần thoáng dùng sức là có thể khảm nhập nàng vào trong lòng ngực, nhập xương cốt.

Khương Cảnh Văn ngây người, Lê Sân đã chậm rãi kéo ra khoảng cách với hắn, Khương Cảnh Văn theo bản năng ôm lại, chờ đến khi hắn phản ứng lại , môi đã dán lên môi nàng.

Tay Lê Sân đặt ở trước ngực hắn, cảm thụ được trái tim hắn nhảy lên.

Môi mềm mại còn có hương kẹo mật , đầu lưỡi Lê Sân thơm tinh tế, tựa như một món điểm tâm tinh xảo, nhấm nháp càng nhiều càng cảm thấy khó có thể nhẫn nại.

Khương Cảnh Văn đã đưa đầu lưỡi đi vào, đốt ngón tay thon dài đặt lên gò má nàng, cường thế dây dưa môi lưỡi nàng , Lê Sân nhịn không được vây quanh cổ hắn , toàn bộ thân thể mềm mại không xương treo ở trên người hắn, hai luồng mềm thịt nặng trước ngực, cũng cùng ngực hắn dán lại gắt gao .

Tiếng thở dốc cùng thanh âm nước bọt quấy giấu ở trong nhà kho này, Lê Sân tản ra vạt áo trước ngực , lộ ra trắng nõn.

Da thịt nàng trơn bóng non mềm, như nhấn một cái xuống là có thể lâm vào.  Tay Khương Cảnh Văn tham nhập bên trong mềm mại kia, bao vây xoa nắn, Lê Sân rêи ɾỉ cũng bị hắn nuốt vào trong miệng.

Thân thể dần dần nóng lên, Khương Cảnh Văn cùng Lê Sân thay đổi vị trí, làm nàng dựa vào mặt tường.

=====