Lão Thập Nhất vừa rồi ở trong vườn cũng
đã
dùng
một
chậu nước lạnh tắm rửa thân mình, lúc này thân
trên
để trần, lộ bụng. Phía dưới được che chắn bởi
một
cái quần dài rộng thùng thình, giữa háng phồng lênmột
cái lều, mũi nhọn bởi vì hứng tình mà to thêm
một
khối.
Diệp Tuệ đánh giá toàn bộ
hắn
một
lần, biết
hắn
tình thế cấp bách khó nhịn, cự tuyệt
một
mỹ nam như vậy cầu ái
sẽ
lương tâm bất an.
“Thập Nhất, ta bây giờ giao chính mình cho chàng.”
Diệp Tuệ thay đổi tư thế, mặt đối diện
hắn, quỳ gối ở đầu giường, trước ngực
một
đôi đẫy đà theo động tác hơi hơi run, hai viên hồng mai trải qua lau nước ấm, vô cùng trơn bóng mê người.
Lão Thập Nhất bỗng dưng mỗi tay sờ
một
cái, dùng sức xoa,
một
đôi đẫy đà biến hình ở trong tay
hắn.
“A!” Nàng đau đến hô hấp trật
một
nhịp, nhịn
không
được thấp giọng hô.
“Đừng sợ nương nương, ta biết nên làm như thế nào, trong cung vị lão nhân kia
đã
dùng bí tịch hành phòng trân quý dạy ta, có rất nhiều kiểu kỳ quái đa dạng, ta biết làm như thế nào có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng khát vọng tự đáy lòng.” Lão Thập Nhất vừa
nói, vừa dùng hai tay lôi kéo hồng mai, mỗi tay véo
nhẹ
một
cái.
Diệp Tuệ lại kêu
một
tiếng, thân mình nghiêng phía trước, ghé vàotrên
vai
hắn, bên tai truyền đến thanh
âm
hắn
mị hoặc: “Nương nương, thẳng ngực lên, cúi đầu tự nhìn nàng, như vậy cảm giác
sẽcàng tốt.”
“À, được.” Diệp Tuệ từ đầu vai
hắn
quỳ thẳng người lên.
hắn
vẫn còn
đang
đùa bỡn
một
đôi đẫy đà của nàng, khi
thì
vuốt ve, khi
thì
lôi kéo, khi
thì
hung hăng xoa nắn…… Diệp Tuệ
không
biết là đau, hay là tiêu hồn, bị làm cho toàn thân run run, chất lỏng giữa hai chân tràn ra rất nhiều, tích tụ
trên
khăn trải giường.
Bỗng nhiên,
một
cái cánh tay của
hắn
giống dây mây vòng qua dưới háng nàng sờ soạng, ngón giữa tìm đúng vị trí, hung hăng đâm vào bên trong lỗ phía sau……
Diệp Tuệ mở to đôi mắt,
hắn
sao lại có thể đâm vào cái vị trí kia của nàng, từ trước tới nay
không
ai làm?
Nàng
không
kịp suy nghĩ, cái mông liền lay động, muốn tránh thoát, bị cánh tay dài giữa háng nhấn mạnh phía trước
một
cái, ngón giữa càng thêm thâm nhập.
Nàng muốn hô lên, nhưng đầu
hắn
đã
cúi xuống môi ngăn chặn môi nàng, sau đó
một
đường
đi
xuống hôn, dừng lại ở bộ ngực hôn
mộtphen, hai viên hồng mai
không
ngừng bị gặm cắn, tiếp tục hôn
đixuống…… Cuối cùng ngừng ở giữa hai chân nàng dùng hàm răng lôi kéo, cắn xé, lưỡi thâm nhập
đi
vào trong trêu đùa. Cùng lúc này, ở phía sau
một
ngón tay nữa lại thâm nhập, hung hăng chọc lấy,
một
cái tay khác vòng chặt qua eo nàng, ngăn ngừa nàng lộn xộn.
Vừa đau lại vừa sung sướиɠ hai tầng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngọn lửa ở trong cơ thể bùng phát ra, giống như có luồng điện chạy qua mở ra vui sướиɠ chấn động, trước mắt xẹt qua
một
tia sáng hoa mỹ, Diệp Tuệ toàn thân run rẩy, “A a…… Ô ô……” Đột nhiên rên to lên, quỳ
không
nỗi nữa, muốn ngã quỵ xuống giường, bị cánh tay
hắn
vòng ở eo dùng sức cố định lại,
một
chút cũng
không
thể động đậy.
“Ta tới rồi.” Diệp Tuệ a a kêu lên tiếng, vì sao lưỡi
hắn
còn ở đàng kia khoáy đảo, nàng bị trêu chọc lêи đỉиɦ thực
không
thoải mái, mỗi lầnhắn
liếʍ
một
cái, thân mình nàng tựa như dây đàn chấn động ngân run
một
cái, nhịn
không
được năn nỉ: “Thập Nhất, ngừng
đi, ta
đã
tới rồi, cũng lấy ngón tay ra
đi.”
Lão Thập Nhất từ giữa hai chân nàng ngẩng đầu, ngón tay rời
đi
trong cơ thể nàng.
Diệp Tuệ mất
đi
điểm tựa, nhất thời ngã quỵ xuống giường,
hắn
vội vàng ôm lấy nàng, sau đó đặt nằm ở
trên
giường. Bình tĩnh nhìn nữ tử xinh đẹp tuyệt trần này, dưới ánh nến chiếu soi, da mịn như tuyết, mi thanh như khói, làn da trắng nõn như ngọc nổi lên
một
trận đỏ ửng, càng nỗi bật lên dung nhan mỹ lệ như bức họa.
hắn
cơ hồ run rẩy, nắm lấy tay
nhỏ
hoạt nộn kia vói vào trong quần của mình: “Nương nương, sờ sờ nơi này.”
một
cây cự vật nóng bỏng cứng rắn được nàng cầm, tuy rằng cáchmột
tầng vải quần, nhưng là độ lớn làm nàng khϊếp sợ, đôi mắt mở to kinh ngạc: “Tại sao lại lớn như vậy?”
“Ngày ấy
trên
xe nương nương
đã
chơi đùa
một
lần, sao lại
không
nhớrõ?” Lão Thập Nhất kiêu ngạo đâm đâm về phía trước, tay phải tháonhẹ
lưng quần, quần lập tức tụt xuống dưới.
Phía dưới khí lực nam nhân tinh tráng nghênh ngang ánh vào mắt nàng. “Ngày ấy ta ngủ mơ màng, làm sao nhớ
rõ.” Nàng lẩm bẩm
nói, giật mình nhìn, Lão Thập Nhất cùng Hoàng Phủ Trạch Đoan
khôngphân cao thấp,
thật
là kích cỡ khủng bố.
“Thân mình khỏe hơn chưa?” Lão Thập Nhất cố nén chịu cảm giác tiêu hồn cái tay kia mang lại, mắt thấy đôi phong mềm kia trước ngực nàng, hai tay vuốt ve lên
trên, bắt lấy từng cái, nắm hồng mai lôi kéo ra ngoài. “A!” Diệp Tuệ nhịn
không
được rên rĩ
nói: “nhẹ
chút
đi!”
“Ta cho rằng nàng thích.” Lão Thập Nhất thả
nhẹ
lực đạo.
Đúng là thích, nhưng là vừa mới lêи đỉиɦ, tư vị còn chưa có qua
đi, nàng muốn ôn nhu
một
chút. Trong tay vật thể giống cây sắc nóng bỏng, nóng rực vô cùng, nàng cúi đầu
nhẹ
nhàng cắn
một
ngụm, ngẩng đầu nhìn
hắn: “Chàng
không
phải
nói
có rất nhiều phương pháp làm ta vui sướиɠ sao? Nếu chàng muốn, khiến cho ta vui sướиɠ
đi.”
“Được!” Lão Thập Nhất ánh mắt sáng ngời: “Nương nương, hôm nay chúng ta lần đầu tiên chính thức kết hợp, ta nhất định cho nàng
mộtđêm chung thân khó quên.”
Đêm chung thân khó quên còn
không
phải nam nhân cùng nữ nhân kết hợp,
hắn
còn có thể bày thêm trò gì để chơi
không
thành? Nếu chơi, các vị lão công khác đều
đã
chơi đùa qua, ngay cả đặt đồ ăn trong cơ thể nàng đều
đã
làm, nàng
không
tin còn chuyện gì chưa kinh qua, còn có phương pháp chơi mới lạ gì?
Diệp Tuệ mi mắt nửa khép, đột nhiên thân mình
nhẹ
bỗng,
thì
ra bịhắn
bế lên. “Chàng muốn làm gì?” Nàng
không
khỏi hỏi.
“Nương nương, đứng ở chỗ này.” Lão Thập Nhất đem Diệp Tuệ đặt ởtrên
mặt đất đứng thẳng, để hai chân nàng mở ra, nhặt lưng quần lúc trước rơi
trên
mặt đất lên cột chắc hai cổ tay nàng, sau đó treo ở
trênxà nhà, tìm
một
khối chăn ấm lót ở dưới chân nàng,
nói: “Nương nương,
trên
mặt đất lạnh, dẫm lên cái này.”
Nhà nghèo khổ phần lớn làm bằng bùn đất,
hắn
lo lắng cặp chân
nhỏphấn nộn kia bị cộm đau.
“Chàng muốn làm gì?” Diệp Tuệ lại hỏi, hai cổ tay bị treo ở
trên
xà nhà, cảm thấy có chút biếи ŧɦái.
“Nương nương
nói
ra lời này, có thể thấy được trước đây chưa được làm qua, ta thực vui vẻ có thể cho nàng trải qua lần đầu tiên đặc biệt này.”
Lão Thập Nhất hưng phấn
nói,
đi
tới trước mặt nàng, hai tay nâng lên đôi chân mảnh dài, để nàng khoanh lại vòng eo cường tráng của mình, nàng lo sợ bị té xuống, lập tức làm theo lời
hắn.
hắn
đôi tay nâng lên cánh mông nàng, vật thể giữa háng đâm về phía trước, từng chút
một
tiến vào, nữ tử thanh xuân chật khít và ấm áp làm
hắn
vui sướиɠ
không
thôi, so với ngày đó bị nàng hôn, bị nàng vuốt ve còn muốn phấn khởi gấp trăm lần.
“Nương nương, thoải mái
không?” Lão Thập Nhất vừa hỏi vừa tiến vào trong, phía trong khít khao như bị ngăn trở, nhưng là bên ngoài còn lộ ra
một
đoạn,
hắn
lại đưa vào trong nửa tấc, sau đó rút ra, lại đột nhiên đâm mạnh
một
cái.
Diệp Tuệ hai cổ tay bị trói lại, hai chân vòng ở
trên
eo
hắn, điểm chịu lực toàn thân đều ở hoa huy*t, nơi bị kia nam căn hung hăng đâm thọc.
Thân thể sung sướиɠ cùng thống khổ, càng tích tụ càng nhiều, nɧu͙© ɖu͙© bùng nổ, cuối cùng đều theo nhiệt lưu chậm rãi vọt vào trong bụng
nhỏ, lại muốn tới nữa rồi…… Trong chốc lát cánh mông co rút lại, trong miệng nức nở ra tiếng, thân thể chấn động, đôi tay, đôi chân đều cuộn lại.
“Nương nương, lại đổi cái tư thế, ta
nói
rồi muốn cho nàng chung thân khó quên.”
Lão Thập Nhất từ thân thể của nàng rời khỏi, buông đôi chân thon dài, để nàng đứng dạng chân
trên
tấm thảm lót dưới đất.
hắn
vòng ra sau lưng nàng, ôm chặt lấy nàng, vật thể giữa háng lại
một
lần nữa tiến vào, vẫn là vị trí vừa rồi,
hắn
muốn phóng thích vào trong kia, cùng nàng hoàn toàn trở thành phu thê.
“Nương nương, nàng cái gì đều
không
cần làm, chỉ cần cảm thụ là được.”
“Ừ, ta biết.” Nàng đôi tay bị treo ở
trên
xà nhà, cho dù muốn làm cũngkhông
được, thân mình nghiêng về trước hai mươi lăm độ, tuyết đồn thực cong ra sau, làm
hắn
dễ bề tiến lên, bỗng nhiên vật cứng tiến vào, đau run lên, cúi đầu nhìn
một
cái, giống như thấy tình hình nam căn chôn sâu trong bụng
nhỏ, cự vật mấp máy, từng chút từng chút, cơ hồ đυ.ng bay nàng.
“Nương nương,
nói
nàng
yêu
ta,
yêu
Hoàng Phủ Giản.” Giản là tên củahắn,
hắn
nằm mơ đều muốn nghe câu
nói
nàng
yêu
hắn, tức muốnyêu
cả tâm hồn, cũng muốn
yêu
cả thể xác.
“Ta
yêu
chàng,
yêu
Hoàng Phủ Giản.” Diệp Tuệ cơ hồ khóc lóc
nói
ra câu
nói
kia, như thế nào cũng
không
nghĩ tới nam nhân này thoạt nhìn ổn trọng nghe lời cỡ nào, hành phòng lại điên cuồng lên như vậy, nàng nghĩ tới Lý Vĩ Thần, Lão Thập Nhất so Lý Vĩ Thần còn muốn điên cuồng gấp mười lần.
Nhưng
hắn
điên cuồng lại làm ngọn lửa len lỏi ở trong cơ thể nàng thêm điên cuồng thiêu đốt, đau đến mức tận cùng, điên đến mức tận cùng, cũng sung sướиɠ đến mức tận cùng.
Đột nhiên
một
ngón tay giữa của
hắn
lại
một
lần nữa
đang
sờ soạn vị trí kia ở phía sau nàng, đầu ngón tay ấn
một
cái rồi hung hăng chọc vào.
Ngọn lửa thiêu đốt lúc này lập tức phóng ra, “A!” Diệp Tuệ lớn tiếng thét chói tai, vừa ô ô khóc thành tiếng, quay đầu lại nhìn nam nhân phía sau phát ra cầu xin: “Thập Nhất, ta lại tới rồi.”
Nhưng nam nhân kia giống như
không
nghe được, thấy nàng quay đầu lại, lập tức áp vào hôn đôi môi đỏ, cái mông vẫn cứ
không
ngừng đĩnh động, rong ruổi ở trong cơ thể nàng, mấy chục hạ qua
đi, đột nhiên đẩy nhanh hơn tốc độ,
một
tay vịn chặt eo
nhỏ
nàng,
một
tay vòng đến phía trước, bắt lấy
một
đóa đẫy đà của nàng, hung hăng đâm phía trước
một
đĩnh, đột nhiên trước mắt biến thành màu đen, há mồm thở dốc.
“Nương nương, nương nương……”
Diệp Tuệ hai cổ tay từ
trên
xà nhà được cởi bỏ, đầu choáng váng, chỉ cảm giác được Lão Thập Nhất ôm nàng đặt ở
trên
giường mềm mại, ngay sau đó bên tai ong ong
nói
cái gì, sau đó là
một
đôi tay thô ráp xoa nắn cổ tay tê dại của nàng.
“Nàng bây giờ
đã
là thê tử của ta, nương nương, ta là phu quân của nàng.” Bên tai truyền đến tiếng Lão Thập Nhất nỉ non, Diệp Tuệ ừ
mộttiếng, nhưng nàng
không
muốn nhìn, cũng
không
muốn nghe, chỉ muốn nằm nghỉ ngơi như vậy.
Ai…… Quả nhiên là có học tập qua chương trình giáo dục sinh lý có khác, thiếu chút nữa muốn mệnh nàng, người nam nhân này
thật
là đáng sợ,
hắn
còn có bao nhiêu chiêu chưa dùng đến.
Khoảng canh bốn, trời
đã
sắp sáng, cổ đại vào tháng tư, xã hội kiếp trước nàng chắc là
đang
tháng năm, vào mùa hè thời gian kéo dài, trời rất nhanh sáng. Diệp Tuệ như vậy nghĩ, ngay sau đó nghe thấy thanhâm
gà gáy bên ngoài, sau đó là chó sủa.
Gà gáy ý nghĩa là hừng đông, chó
đi
theo xem náo nhiệt làm gì?
Nhưng càng ngày
âm
thanh ồn ào càng gần, tiếng vó ngựa khua vang cộng với tiếng ngựa hí, bên ngoài nhà ồn ào như cái chợ.
Sao lại thế này, giống như có quân đội tiến vào thôn.
Diệp Tuệ muốn ngồi dậy, nhưng toàn thân vô lực, bủn rủn giống nhưkhông
thuộc về mình.
“Nương nương, nàng nằm nghỉ ngơi, ta
đi
ra ngoài nhìn xem.”
Lão Thập Nhất mặc xong quần áo, cũng muốn mặc cho Diệp Tuệ, nhưng
thật
ra quần áo
trên
người nàng vì rơi vào bẫy rập mà dính rất nhiều nước bùn,
hắn
kéo chăn qua đắp ở
trên
người nàng: “Đừng lo lắng, ta lập tức quay lại.”
hắn
nói
là giữ lời, vừa
đi
một
hồi chỉ mất có
một
phút đồng hồ, lại mang về thêm
một
người.
Diệp Tuệ nghe được động tĩnh, hơi hơi mở mắt lên, người mới đến mặc
một
bộ thanh y,
một
khuôn mặt tuấn tú ôn nhuận như ngọc, dáng người thẳng tắp thon dài, da màu tiểu mạch khỏe mạnh, mi sắc bén, mũi cao thẳng, môi hơi mỏng lại mím chặt, tản ra
một
cổ hơi thở nam nhân ổn trọng thành thục. Chỉ là hai hàng lông mày nhíu lại cùng đáy mắt kích động làm khuôn mặt
hắn
lạnh lùng sinh động
không
ít.
“Thập ca.” Diệp Tuệ suy yếu cười cười, Bồ vương Hoàng Phủ Duệ, ở nhà vẫn luôn xưng hô
hắn
Lão Thập, mới tách ra
một
ngày, khóe mắthắn
thêm
một
khe nếp nhăn, có vẻ tang thương
không
ít.
Lão Thập vô thanh vô tức xốc chăn bông
trên
người Diệp Tuệ lên, ngón tay thô ráp lướt qua
trên
da thịt tinh tế, sau đó cởi trường bào mình ra, bao phủ lên toàn bộ người nàng, ôm ngang ở trong lòng ngực mình,
đi
thẳng ra cửa.
“Nương nương, thuộc hạ mang theo ba ngàn quân sĩ đủ để bảo hộ người an toàn, xe ngựa xa hoa của vương phủ cũng
đã
tới, trong xe cái gì cũng đều có, chăn gấm lông mềm, điểm tâm do ngự trù mới làm tươi ngon, người nhất định thích.”