CHƯƠNG 71 – KHÔNG NGỦ ĐƯỢC
Trầm Vĩnh Lan tắm rửa sạch sẽ, nàng có thói quen ngủ khỏa thân, vì muốn làm chậm lại cảnh giác của Trầm Lạc Phù, vẫn là cầm một bộ váy ngủ khêu gợi màu đen lên, kia váy ngủ cũng không có bao nhiêu vải, phong cảnh như ẩn như hiện làm cho Trầm Lạc Phù cũng không dám nhìn thẳng, nữ nhân này thật là phóng khoáng đi, lại lấp ló cái bộ ngực tràn đầy như thế.
“Em như thế nào còn không đi tắm đi?” Trầm Vĩnh Lan cầm váy ngủ của mình đưa cho Trầm Lạc Phù, Trầm Lạc Phù nhìn cái váy ngủ thiếu vải y chang kia, Trầm Vĩnh Lan xác định mình có thể mặc sao? Trầm Lạc Phù cũng không phải không biết xấu hổ đưa tay nhận lấy, nhưng so với tình huống không tốt lắm này, Trầm Lạc Phù vẫn còn không tình nguyện nhận lấy váy ngủ.
Sau khi tắm xong, Trầm Lạc Phù phát hiện một vấn đề, váy ngủ Trầm Vĩnh Lan đưa cho mình mặc, rõ ràng chính là đại nhất mã, vải lại thiếu, thực hơi chút vô ý sẽ bị thấy hết, làm hại Trầm Lạc Phù đành phải lôi kéo váy ngủ sau sườn, để ngừa váy ngủ trượt xuống phía trước, liền làm cho ngực lộ ra hơn phân nửa. Trầm Lạc Phù thề, lần sau nàng tuyệt đối sẽ không mặc váy ngủ này của Trầm Vĩnh Lan, quả thực chính là tra tấn người ta a.
Trầm Vĩnh Lan là sớm đoán được Trầm Lạc Phù mặc chính mình váy ngủ quẫn thái, mình váy ngủ đại nhất hào, bị con người bảo thủ Trầm Lạc Phù hiểu được, nàng nghĩ liền cảm thấy vui vẻ nằm trên giường lăn qua lăn lại, nàng cảm thấy mình thật sự tà tâm quá nga.
Trầm Lạc Phù đi ra liền nhìn đến Trầm Vĩnh Lan đang lăn lộn ở trên giường, kia váy ngủ đều bị vén lên đến chân, cặp đùi trơn bóng liền lộ ra bên ngoài, ngực lộ ra một nửa, còn kém giọt sương, thấy thế nào đều là một bộ dáng hoạt sắc sinh hương. Kỳ thật Trầm Lạc Phù cảm thấy nữ nhân lúc khêu gợi nhất không phải là lúc cởi hết, mà là Trầm Vĩnh Lan hiện tại như vậy, như ẩn như hiện, rất khó làm cho người ta không nghĩ điều đen tối. Trầm Lạc Phù có chút đỏ mặt dời tầm mắt, xong đời, mình thế nhưng có ý nghĩ này đối với thân thể vô cùng mê người đó, đều là Trầm Vĩnh Lan làm hại, trước kia mình tại sao có thể như vậy đâu!
Trầm Vĩnh Lan gặp Trầm Lạc Phù đi ra, xem Trầm Lạc Phù thật cẩn thận lôi kéo váy ngủ sau sườn, để ngừa lộ ra khuôn ngực tinh xảo của mình, nhưng là dù vậy, dáng người Trầm Lạc Phù vẫn là làm cho Trầm Vĩnh Lan nhìn một cái không sót gì, váy ngủ của mình quả nhiên là thần chỉ, Trầm Vĩnh Lan tầm mắt tham lam đảo qua mỗi một tấc da thịt của Trầm Lạc Phù .
Trầm Lạc Phù bị nhìn xem vạn phần không được tự nhiên, coi như mình mặc như vậy không có cảm giác an toàn, trên thực tế, váy ngủ này quả thật làm cho nàng thực không cảm giác an toàn, hơn nữa quá mỏng, có chút lạnh, vì thế hai điểm trước ngực liền nhanh nổi lên.
“Nhanh đến giường đi, vào mùa thu rồi, sẽ có chút lạnh.” Trầm Vĩnh Lan tầm mắt đương nhiên không buông tha nơi hơi nổi lên kia của Trầm Lạc Phù, váy ngủ bạc cái gì đều che không được, tuy rằng là vì lạnh, nhưng là Trầm Vĩnh Lan luôn không tự giác nghĩ đến nơi không nên nghĩ, trong lòng gợn sóng lên một cỗ du͙© vọиɠ hồi lâu.
Trầm Lạc Phù đang có cảm giác không an toàn, cũng muốn chạy nhanh trốn vào ổ chăn, cảm giác trốn trong chăn sẽ đỡ hơn. Vì thế nàng bước nhanh lên giường, nhấc cái chăn vừa rồi bị Trầm Vĩnh Lan đặt giữa hai chân. Thân mình chạm vào thân hình ấm áp bóng loáng của Trầm Vĩnh Lan, thế nhưng làm cho Trầm Lạc Phù cảm giác run rẩy.
Kỳ thật đâu chỉ Trầm Lạc Phù có cảm giác, Trầm Vĩnh Lan thân thể chạm được thân mình hơi lạnh kia của Trầm Lạc Phù , cũng là một cỗ cảm giác run rẩy. Trầm Vĩnh Lan liền vòng tay ôm thân mình của Trầm Lạc Phù, ôm vào trong lòng mình, dùng thân thể mình hơi cọ một chút, cảm giác được Trầm Lạc Phù thân thể cứng ngắc, nàng liền không hề nhúc nhích.
“Tôi sẽ không làm cái gì, chỉ ôm em ngủ, thả lỏng một chút.” Trầm Vĩnh Lan lừa gạt nói, Trầm Lạc Phù thơm thơm mềm mềm đã bị mình ôm vào trong ngực, cảm giác thật tốt.
Qua một hồi lâu, Trầm Lạc Phù cảm thấy Trầm Vĩnh Lan giống như cũng không có làm chuyện gì quá phận, nàng mới dần dần thả lỏng một chút, sau lưng là cặp ngực đầy đặn của Trầm Vĩnh Lan, mềm mại làm cho người ta không thể bỏ qua, còn có hương vị nước hoa trên người Trầm Vĩnh Lan vây quanh, mang theo một chút dụ hoặc, Trầm Lạc Phù thế nhưng cảm thấy ôm ấp như này kỳ thật không sai, chính là này tư thế làm cho nàng có chút khó có thể ngủ được.
“Trầm Vĩnh Lan, không cần ôm như vậy, tôi ngủ không được.” Trầm Lạc Phù nhẹ giọng nói.
Trầm Vĩnh Lan liền nghe lời buông Trầm Lạc Phù ra, làm cho Trầm Lạc Phù nằm thẳng lại, sau khi Trầm Lạc Phù nằm thẳng như thế, Trầm Vĩnh Lan liền đem Trầm Lạc Phù đặt ở giữa hai chân mình, dù sao Trầm Vĩnh Lan đã có thể tìm được tư thế mình thích.
Trầm Lạc Phù sắc mặt đỏ lên, nàng cảm thấy Trầm Vĩnh Lan này tư thế rất mờ ám, tuy rằng khả năng thật là thói quen ngủ bình thường của Trầm Vĩnh Lan, làm người ta cạn ngôn chính là Trầm Vĩnh Lan không có mặc qυầи ɭóŧ, váy ngủ cũng không biết lạc đi nơi nào, lại nghĩ đến người này một bộ vị tư mật ấm áp đang dán lên đùi mình, Trầm Lạc Phù chỉ cảm thấy mình nóng đến muốn cháy bỏng cả mặt đi.
“Trầm Vĩnh Lan……” Trầm Lạc Phù cũng không biết nói cái gì cho phải.
“Em lại cảm thấy tư thế này không thoải mái?” Trầm Vĩnh Lan khẽ nhíu mày hỏi.
“Không quen, tôi muốn về phòng mình ngủ.” Trầm Lạc Phù đỏ mặt nói.
“Em dọn đi lâu như vậy, còn quét tước nhà cửa thật lâu, đừng bỏ qua, hơn nữa, hiện tại không quen về sau cũng phải quen, em tóm lại cũng sẽ là người của tôi, còn không bằng sớm tập quen. Vẫn là nói, kỳ thật em hiểu sai, mới như vậy ngủ không được?” Trầm Vĩnh Lan hỏi ngược lại, kỳ thật gặp Trầm Lạc Phù như vậy, trong lòng đều nhanh cười nở hoa, quả nhiên tiểu xử nữ vẫn là động chút oai cân não, nàng đã nói, cũng thực sắc tính, nhân gốc rễ tính, Trầm Lạc Phù như thế nào khả năng ngoại lệ đâu, đương nhiên tốt nhất không cần ngoại lệ.
Trầm Lạc Phù hé miệng, tổng cảm thấy chính mình theo lưu lại khởi chính là quyết định sai lầm , đều là bị Trầm Vĩnh Lan nắm mũi đi, yêu phụ này không phải tưởng kia hồi sự sao, mình nan bất thành còn sợ nàng bất thành, dù sao mình cũng động chút tâm tư, nhịn nữa liền dối trá.
“Trầm Vĩnh Lan, cô là không phải suy nghĩ chuyện kia chứ?” Trầm Lạc Phù nhất sửa sách lược, nói thẳng hỏi.
“Ân?” Trầm Vĩnh Lan chọn mi, người này xoay chuyển cũng quá nhanh đi, lập tức đến cái hồi mã thương, bất quá Trầm Vĩnh Lan giờ phút này khó giả bộ được.
“Cô không phải là muốn tôi như vậy đối với cô.” Trầm Lạc Phù đưa tay tới trên đùi Trầm Vĩnh Lan vuốt ve, cặp đùi đẹp này nàng vẫn rất muốn sờ sờ xem, khuôn ngực kia, cũng là nghĩ muốn sờ , nhưng là đúng là vẫn còn ngượng ngùng, không dám sờ.
Trầm Vĩnh Lan cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng cẩn thận có chút chịu không nổi, còn có kia trái tim đập loạn hưng phấn là chuyện gì xảy ra a!
Tuy rằng sờ đùi việc này vượt qua dự đoán của Trầm Vĩnh Lan, nhưng là nàng chỉ biết đối Trầm Lạc Phù không nên ôm ảo tưởng quá lớn, sờ vài cái sẽ không câu dưới, thật là làm chết người ta mà! Trầm Vĩnh Lan nóng vội nắm lấy tay kia của Trầm Lạc Phù lên, đem đặt lên trước ngực mình, nàng vẫn nhớ thương lần đó được xoa ngực lại kích khởi cỗ sóng triều hung mãnh kia.
“Sờ thử xem.” Trầm Vĩnh Lan tay vịn trụ thắt lưng Trầm Lạc Phù, hai tay chạy loạn trên người Trầm Lạc Phù.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Không biết có thể hay không bị khóa. Đều còn không có đẩy ngã, đều khóa thiệt nhiều chương .