Thủy Tiên Có Gai

Chương 70

CHƯƠNG 70 – “CHO TÔI HÔN LẦN NỮA ĐI MÀ.”

Kia còn không phải cô làm hại, đối với người vô sỉ như cô, ai có thể ôn nhu được là rất tốt rồi a, Trầm Lạc Phù cảm thấy Trầm Vĩnh Lan luôn ở khảo nghiệm chính mình hảo tính tình.

“Lạc Phù, dọn về nhà thôi.” Trầm Vĩnh Lan dán Trầm Lạc Phù làm nũng mà cọ cọ.

Trầm Lạc Phù cảm thấy Trầm Vĩnh Lan ngực đem ngực cọ đến khuỷu tay mình, xúc cảm mềm mại kia, Trầm Lạc Phù có chút không được tự nhiên.

“Cô không biết là động tác làm nũng này một chút cũng không thích hợp sao?” Trầm Lạc Phù hỏi, nàng thật sự không nghĩ phát ói lên Trầm Vĩnh Lan, nhưng là thật sự nhịn không được.

“Trầm Lạc Phù em thật sự là không hiểu phong tình gì cả, em không cảm thấy thụ sủng nhược kinh sao?” Trầm Vĩnh Lan lên án nói, Trầm Lạc Phù khó trách nhiều năm như vậy vẫn là xử nữ, thật sự là một nữ nhân không biết tình thú, không có việc gì, về sau chính mình sẽ cứu vớt Trầm Lạc Phù .

“Được sủng ái không có, chấn kinh còn có, hơn nữa đưa đến bàn đi nhiều kỳ quái.” Người khác còn tưởng rằng mình cùng cô cô làm sao vậy, đưa đến bàn đi, sẽ làm người rất kỳ quái được không.

“Làm sao kỳ quái, dù sao, em phải dọn về.” Trầm Vĩnh Lan ngữ khí không tự giác ngữ khí liền biến trở về phía trước bá đạo bộ dáng.

“Không về.” Trầm Lạc Phù hiện tại không chịu thua Trầm Vĩnh Lan.

“Dọn về đi thôi, em không ở nhà, người ta đều ngủ không ngon, Lạc Phù…” Trầm Vĩnh Lan lập tức thu hồi ngữ khí bá đạo lúc trước, tiếp tục làm nũng nói, nếu Trầm Lạc Phù không sợ buồn nôn trong lời nói, nàng không ngại làm nũng nhiều, dù sao người nổi nổi da gà đến rơi xuống cũng không phải là mình.

“Trầm Vĩnh Lan hảo hảo nói chuyện.” Trầm Lạc Phù cảm thấy chính mình thật sự bị Trầm Vĩnh Lan làm cho buồn nôn, nàng không thích nghe Trầm Vĩnh Lan nói ba cái câu từ ghê tởm này.

“Em nếu không chịu dọn về, tôi liền nói với Lữ Hinh, tôi cũng muốn dọn tới nhà nàng ở.” Trầm Vĩnh Lan không đạt mục đích, thề không bỏ qua.

Trầm Lạc Phù biết Trầm Vĩnh Lan mặt dày tuyệt đối làm được chuyện này, bà cô quỷ này sống trên đời chưa bao giờ sợ người khác nói, thật sự thích làm theo ý mình.

“Trầm Vĩnh Lan, da mặt cô có thể càng dày thêm một chút sao?” Trầm Lạc Phù có chút vô lực hỏi, nàng như thế nào lại thích Trầm Vĩnh Lan, thật sự phi khoa học đi.

“Người ta thích em mới giữ em thôi, người khác ta mới sẽ không như vậy đâu!” Trầm Vĩnh Lan cảm thấy Trầm Lạc Phù không biết phân biệt, đã biết bàn đều là phát cho tình, đều là vì nàng mới như vậy .

“Đợi qua vài ngày đi, Lữ Hinh đã đi công tác, đến lúc đó sẽ dọn về.” Đến lúc đó cũng có cái cớ, bằng không giải thích sẽ phí nhất đống lớn lời lẽ, mình từ trước da mặt liền bạc.

“Được rồi, ta đây sẽ thấy nhiều cô chẩm nan miên vài ngày tốt lắm.” Đến lúc đó, Trầm Lạc Phù dọn về, khi đó các nàng có thể ở cùng một phòng, nghĩ đến đây, Trầm Vĩnh Lan liền cười đến thực nhộn nhạo.

“Phát sinh quan hệ không được, hôn nhẹ thì có thể đi?” Trầm Vĩnh Lan hỏi, việc Trầm Lạc Phù dọn về đã bàn đến bực rồi, Trầm Vĩnh Lan có thời gian ấm ăn no tư da^ʍ.

“Không được!” Trầm Lạc Phù không hề nghĩ ngợi cự tuyệt, Trầm Vĩnh Lan không chỉ có biết hôn nhẹ, nàng chỉ biết làm ra chuyện càng quá phận.

“Hôn nhẹ một cái, chạm tí thôi là được rồi.” Trầm Vĩnh Lan lừa gạt nói.

“Không được chính là không được.” Trầm Lạc Phù như trước cự tuyệt đề nghị này.

“Lạc Phù…” Trầm Vĩnh Lan bám riết không tha vì chính mình tranh thủ phúc lợi.

Trầm Vĩnh Lan cái người này liền càng quá phận, thế nhưng đem ngực dán đến sau lưng mình mà cọ, đáng xấu hổ sắc, dụ có hay không!

“Trầm Vĩnh Lan, cách tôi xa một chút!” Trầm Lạc Phù không được tự nhiên nói.

“Tôi thích em, tôi thích em, tôi thích em…” Trầm Vĩnh Lan ôm Trầm Lạc Phù chơi xấu, nàng liệu định Trầm Lạc Phù lúc nghe mình thổ lộ sẽ không đẩy mình ra, nàng nghĩ Trầm Lạc Phù hẳn là sẽ thích nghe mình thổ lộ.

Trên thực tế chứng minh, nàng đối Trầm Lạc Phù quả thật tương đương trình độ thượng hiểu biết, Trầm Lạc Phù quả thật thích nghe Trầm Vĩnh Lan thổ lộ, lúc đang nghe nàng thổ lộ, Trầm Lạc Phù cảm thấy có chút kiên định cùng an tâm.

“Người ta thích nhất là Trầm Lạc Phù!” Trầm Vĩnh Lan hận không thể đem tâm ý chiêu cáo thiên hạ, lσạи ɭυâи cái gì thật sự không ở trong phạm vi lo lắng của nàng.

“Cô thích nhất là chính cô đi.” Trầm Lạc Phù hừ lạnh nói.

“Nào có, hiện tại em là người tôi thích hơn cả bản thân mình, bằng không tôi như thế nào lại như vậy đâu?” Đều phao tự tôn, các loại thấp tư thái có hay không.

“Em có thích tôi nhất hay không?” Trầm Vĩnh Lan hỏi.

“Cô nói xem?” Trầm Lạc Phù hỏi ngược lại.

“Em không nói, tôi như thế nào biết!” Trầm Vĩnh Lan phát hiện Trầm Lạc Phù còn chưa bao giờ nói thích mình, đột nhiên rất muốn nghe Trầm Lạc Phù nói một chút.

“Cô như vậy không xong, nếu không thích cô, đại khái sẽ không muốn quan tâm cô.” Trầm Lạc Phù xem như trả lời vấn đề này đi.

“Vậy em lúc nhỏ liền thích đi sau mông tôi, chẳng phải là đã thích tôi từ lâu rồi sao?” Trầm Vĩnh Lan nghĩ đến đây liền vạn phần đắc ý.

Kia dáng vẻ đắc ý làm cho Trầm Lạc Phù cảm thấy chướng mắt cực, Trầm Vĩnh Lan thật đúng là cấp điểm ánh mặt trời liền sáng lạn.

“Mới trước đây không tính, khi đó không hiểu chuyện.” Lúc đó lại còn là tiểu hài tử, làm sao hiểu được cái gì là thích, đứa nhỏ hơn lại thích chạy theo sau đứa lớn hơn, Trầm Lạc Phù tuy rằng không biết chính mình khi nào thì thích Trầm Vĩnh Lan, nhưng là tuyệt đối không thừa nhận lúc nhỏ thích Trầm Vĩnh Lan, nàng cũng không phải M, có khuynh hướng tự ngược, tuy rằng hiện tại giống như có tiềm chất M như vậy. Làm sao bây giờ, nghĩ đến thích Trầm Vĩnh Lan cảm thấy hảo mất đi cảm giác như thế nào phá a!

“Mặc kệ, dù sao tôi cũng sẽ cho là vậy.” Trầm Vĩnh Lan vô lại nói.

“Cô yếu nghĩ như vậy, để mình cảm giác tốt nói, tôi cũng không có biện pháp.” Trầm Lạc Phù lấy tay nói.

“Thiếu chút nữa cho em nói được đều đã quên chính sự .” Trầm Vĩnh Lan lập tức nhớ tới chính mình muốn làm cái gì.

“Chính sự?” Trầm Lạc Phù, khó hiểu.

“Chúng ta muốn hôn nhau a, hiện tại không có việc gì so với này càng hấp dẫn tôi.” Trầm Vĩnh Lan tầm mắt nóng rực nhìn Trầm Lạc Phù, ánh mắt kia, thoạt nhìn tựa như hận không thể một ngụm đem Trầm Lạc Phù ăn luôn.

“Trầm Vĩnh Lan, cô có thể đứng đắn chút hay không?” Trầm Lạc Phù né tránh tầm mắt như muốn ăn thịt người của Trầm Vĩnh Lan, nàng thật muốn chui vào đầu Trầm Vĩnh Lan nhìn một cái, trừ bỏ cái này chẳng lẽ sẽ không có gì khác sao?

“Hôn nhẹ làm sao không đứng đắn, cho dù thực thuần khiết tiểu tình lữ cũng sẽ hôn nhẹ thôi, dù sao em đêm nay trốn không thoát đâu, vẫn là theo cô cô ta đi.” Trầm Vĩnh Lan thật sâu cảm thấy hôn nhẹ là thực thuần khiết chuyện tình.

“Cô biếи ŧɦái a, lúc này có thể hay không không đề cập tới cô là cô cô!” Trầm Vĩnh Lan thật đúng là không gì kiêng kỵ, như thế nào lại trọng khẩu vị như thế, chính mình là vừa nghe từ cô cô này, trong lòng liền chột dạ.

“Em theo người ta thôi…” Trầm Vĩnh Lan cảm thấy ở trên giường kêu cô cô mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ được không, hiện tại kêu một hai tiếng không có gì đi, tiểu xử nữ chính là rất thuần khiết , không quan hệ, về sau chính mình chậm rãi dạy dỗ, hảo khát khao cuộc sống tương lai hạnh phúc.

“Chịu không nổi cô, cô hôn nhanh đi, hôn xong rồi việc, chính là hôn nhẹ, không cần đem đầu lưỡi vói vào đến.” Trầm Lạc Phù biết đêm nay nếu không làm cho Trầm Vĩnh Lan hôn, Trầm Vĩnh Lan đại khái không dứt hạt tiêu hao dần, phiền chết Trầm Vĩnh Lan .

“Trầm Lạc Phù, bị thúc giục thôi, bằng không hội thực không tư tưởng .” Trầm Vĩnh Lan là được tiện nghi còn khoe mẽ, nàng làm cho Trầm Lạc Phù quay lại đối diện mình, sau đó mị nhãn như tơ nhìn Trầm Lạc Phù, kĩ thuật câu nhân này có thể là tuyệt kĩ, nàng mười ba tuổi đã thế, chính là không có người nào đáng giá để cố ý đi câu dẫn, đương nhiên tiểu chất nữ nhà nàng có giá trị tuyệt đối.

Trầm Vĩnh Lan chiếm ưu thế là người cao hơn, hơi hơi nâng cằm Trầm Lạc Phù, giống như muốn đem Trầm Lạc Phù ngắm nhìn rõ ràng hơn bình thường, trong lòng âm thầm đắc ý, vị trí cao hơn là có điểm tốt, làm được việc này, chính là có loại  cảm giác công quân về sự ưu việt.

Trầm Lạc Phù bị Trầm Vĩnh Lan ngắm nhìn, cả người không được tự nhiên, nàng hiểu được Trầm Vĩnh Lan bộ dạng câu nhân, bằng không cây thủy tiên này nào có được nhiều người hái như vậy, nếu không phải nhiều người níu giữ như vậy, nàng cũng sẽ không vừa được như thế vặn vẹo tự kỷ, thủy tiên cao ngạo tự kỷ, giờ phút này gần trong gang tấc, thân liền thân, để làm chi như vậy tử xem, trong lòng Trầm Lạc Phù biến thành không tự giác khẩn trương như vậy, có chút nhớ nhung lùi bước.

Trầm Vĩnh Lan không cho Trầm Lạc Phù lùi bước, vòng tay ôm chặt lấy Trầm Lạc Phù, không cho nàng lui về phía sau, lòng bàn tay nóng rực xuyên thấu qua áo sơ mi mỏng manh đến da thịt trên lưng Trầm Lạc Phù, như vậy năng, thật giống như yếu năng tiến chính mình trong lòng bình thường.

Trầm Vĩnh Lan cúi đầu áp đôi môi vào môi Trầm Lạc Phù, nàng không giống bình thường như vậy nhiệt liệt mà tiến nhanh, nàng luyến tiếc quá sớm chấm dứt nụ hôn này, vì thế Trầm Vĩnh Lan so với lúc trước đều phải ôn nhu hôn, đầu lưỡi nàng nhẹ nhàng đảo qua cánh hoa tinh xảo của Trầm Lạc Phù mà liếʍ, làm cho cánh hoa của  Trầm Lạc Phù trong lúc đó hé mở. Nàng muốn mở ra khớp hàm đang nhắm chặt của Trầm Lạc Phù, Trầm Lạc Phù ý đồ chống cự, nhưng là Trầm Vĩnh Lan lần này thần kỳ nhẫn nại, rốt cục, Trầm Lạc Phù chống cự càng ngày càng bạc nhược, nơi cấm địa rốt cục bị Trầm Vĩnh Lan xâm nhập, đầu lưỡi của nàng quấn lấy lưỡi Trầm Lạc Phù, mời nó cùng nhau chơi đùa triền miên.

Nụ hôn nguyên là ôn nhu cùng ấm áp , nhưng là giằng co không bao lâu, liền chậm rãi bại lộ ra dã tâm cùng du͙© vọиɠ của chủ nhân, truyền lại từ chủ nhân nhiệt tình cùng khát vọng.

Trầm Lạc Phù chỉ cảm thấy thân thể chột dạ, thân thể dâng lên một cỗ cảm giác khó hiểu, Trầm Vĩnh Lan lại phạm quy, không được, hẳn là ngăn lại Trầm Vĩnh Lan tiếp tục phạm quy.

“Trầm Lạc Phù, tôi nghĩ muốn em, nghĩ đến đều nhanh nổi điên, em chạm vào tôi được không?” Trầm Vĩnh Lan giữ chặt tay Trầm Lạc Phù đặt ở trên người mình sờ làm sao đều tốt, chỉ cần Trầm Lạc Phù vuốt ve, đều được.

——————————.

Trầm Lạc Phù cảm thấy mình nghe lời này đều cảm thấy mặt đỏ tai hồng, ngượng ngùng cực, người kia đang nói lại giống không chút nào để ý, coi bình thường như ăn cơm uống nước vậy, đây chẳng lẽ chính là thục nữ cùng xử nữ khác biệt sao?

Cảm giác được Trầm Lạc Phù giống nha đầu ngốc nghếch, không hề phản ứng, Trầm Vĩnh Lan thật sự có chút thất bại, tiểu chất nữ sẽ không là thuần chịu đi, kia mình về sau tính phúc làm sao bây giờ a? Ngọn lửa trong thân thể Trầm Vĩnh Lan vẫn bừng bừng cháy đều, nhưng là liền vẫn làm thiêu, chính là không có biện pháp được đến thỏa mãn, lại như vậy đi xuống, chính mình sẽ bị nghẹn phá hư đi, cho nên nói là ghét nhất tiểu xử nữ không hiểu phong tình.

“Em chẳng lẽ đều không có ý muốn chạm đến hoặc là du͙© vọиɠ thân cận thân thể tôi sao?” Trầm Vĩnh Lan uể oải hỏi.

Ai lần đầu tiên đàm luyến ái liền nặng khẩu vị như vậy, ở Trầm Lạc Phù quan niệm, tối lý tưởng luyến ái, hẳn là tâm linh tương thông, ngẫu nhiên nắm tay đan vào nhau, hôn nhẹ cái miệng nhỏ nhắn là đủ rồi, thân thể thượng cái loại này, Trầm Lạc Phù thực rất ít hướng phương diện này suy nghĩ. Nhưng là Trầm Vĩnh Lan một bộ tùy thời sẽ đối với mình động dục, làm cho Trầm Lạc Phù ngây thơ đang ở ngay lúc thích ứng. Đương nhiên nàng cũng không phải đối Trầm Vĩnh Lan thân thể không có hứng thú, thân thể tương phản như vậy mê người, nàng tưởng người bình thường rất khó không tâm động, đương nhiên nàng không sờ qua thân thể người khác, cảm giác như vậy hành động thân mật làm cho người ta thẹn thùng, hơn nữa nàng nhất tưởng đến chính mình thủ tâm hơn hai mươi năm, nói chuyện luyến ái chính là cùng cô cô, khẩu vị nặng quá, nàng thực phải tiêu hoá tốt mới được.

“Không phải không nghĩ, chính là còn không thói quen, tốt lắm, hôn xong rồi cũng đừng náo loạn, đã khuya, tôi cần phải trở về.” Trầm Lạc Phù cảm thấy vẫn là về nhà Lữ Hinh qua đêm có vẻ tốt.

Được rồi, không phải không nghĩ là tốt rồi, tiểu xử nữ có vẻ thẹn thùng, rất nhanh chóng dọa đến nàng, Trầm Vĩnh Lan đành phải áp chế ngọn lửa trong lòng, làm bộ đứng đắn.

“Không tốt, đêm nay em phải ở lại cùng tôi, phòng của em đã lâu không có ai ở, đêm nay liền cùng tôi ngủ.” Trầm Vĩnh Lan mới sẽ không làm cho Trầm Lạc Phù rời khỏi nhà mình.

“Lữ Hinh sẽ lo lắng.” Trầm Lạc Phù còn làm bạc nhược phản kháng.

“Em gọi điện thoại cùng nàng nói một chút là tốt rồi.” Trầm Vĩnh Lan thực tự động tự phát theo trong túi Trầm Lạc Phù lấy điện thoại cầm tay ra ân cần đưa tới trước mặt nàng.

Trầm Vĩnh Lan gặp Trầm Lạc Phù nói chuyện điện thoại xong, cùng nhau ngủ cái gì, ngẫm lại lại làm cho Trầm Vĩnh Lan trong lòng nhộn nhạo.

“Em không phải có thói quen ngủ sớm sao, chúng ta đi tắm rồi ngủ đi.” Trầm Vĩnh Lan một bộ em xem tôi giúp em có nhiều thời gian nghỉ ngơi, kỳ thật trong lòng lại đánh chủ ý không đứng đắn kia. Dù sao trên một cái giường, dễ dàng sát súng phát hỏa nhất, làm sao bây giờ, nhất tưởng đến ôm nhau chỉ cách lớp áo ngủ mỏng manh, trong lòng là kích động quá chừng a.

“Không cho cô làm mấy chuyện xấu!” Trầm Lạc Phù nhìn tầm mắt Trầm Vĩnh Lan kia quá mức nóng rực, tổng cảm thấy trong lòng chíp bông, có loại mình là hươu non bị sói già rình.

“Ân a.” Trầm Vĩnh Lan có lệ nói, đến trên giường làm sao không để phá hư đạo lý.