CHƯƠNG 69 – “EM RỐT CUỘC MUỐN THẾ NÀO, CHỈ CẦN EM NÓI, TÔI ĐỀU NGUYỆN Ý LÀM.”
Chờ Trầm Lạc Phù dọn phòng xong, trên người đổ một ít giọt mồ hôi ánh bạc, nhìn phòng bếp còn không có nấu đồ ăn, nghĩ rằng, cái Trầm Vĩnh Lan gọi là cùng nhau ăn bữa cơm, kỳ thật là làm cho mình lại đây làm nữ giúp việc đi, đây là một lần cuối cùng, về mới sẽ không bất kể nàng chết sống, sau khi nghĩ như vậy, Trầm Lạc Phù liền ngoan ngoãn tiến phòng bếp, vén tay áo lên rửa đồ ăn.
Bởi vì rất thích Trầm Lạc Phù, gặp Trầm Lạc Phù vất vả như vậy, Trầm Vĩnh Lan liền có chút đau lòng, nàng tự mình pha một ly nước mật, chuẩn bị hướng vào phòng bếp, nàng xem đến Trầm Lạc Phù lộ ra cánh tay trắng nõn, cảm thấy thực gợi cảm, đặc biệt Trầm Lạc Phù hai tấn tóc buông thấp dán trên da thịt của nàng, lại cực kỳ mê người. Mình quả nhiên là trúng độc đã thâm, bất luận thấy Trầm Lạc Phù thế nào, đều là cảm thấy thích, đều hận không thể đem nữ tử kém tuổi trước mắt mình đặt ở dưới thân, muốn làm gì thì làm. Trầm Vĩnh Lan cảm thấy đã biết chích thuần chịu đều nhanh biến thành đại dã lang hung mãnh, kia mênh mông du͙© vọиɠ sinh sôi nhưng lại bị mình đặt ở đáy lòng, nàng hiểu được, bây giờ còn chưa thích hợp phóng thích mãnh thú ở đáy lòng.
“Lạc Phù, thật là vất vả cho em .” Trầm Vĩnh Lan ân cần nói.
Trầm Lạc Phù nhìn Trầm Vĩnh Lan như gặp phải quỷ, nàng là trúng tà đi, như vậy có lương tri an ủi, không phải phong cách Trầm Vĩnh Lan a. Trầm Lạc Phù có loại kịch tình đại nghịch chuyển cảm giác, nhưng vẫn không có cảm giác chân thật.
“Có khát nước không? Tôi pha nước mật ong cho em này.” Trầm Vĩnh Lan không nhìn Trầm Lạc Phù đang không thay đổi biểu tình như gặp quỷ kia, đem nước mật ong đã pha như hiến vật quý, nàng nhất định có thể hướng Trầm Lạc Phù chứng minh mình cũng là có thể làm một tình nhân tốt.
Có hảo ý đưa tận tình vậy, Trầm Lạc Phù cũng không về phần như vậy không cảm kích, chỉ cảm thấy nàng cô cô như vậy lấy lòng nàng, thật sự có chút không quen.
Trầm Vĩnh Lan gặp Trầm Lạc Phù tiếp nhận cái ly, cũng cầm lên uống, liền cảm thấy cực kỳ vui vẻ, nàng cảm thấy mình càng ngày càng có tâm tính của tiểu nữ hài, làm được một việc nhỏ đều có thể vui vẻ đứng lên, nguyên lai chân chính thích một người, thật sự muốn đối tốt với nàng, cho dù tư thái thấp đủ cho không thể hạ thấp cũng là tình nguyện .
“Cô trước đi ra ngoài đi, tôi còn muốn tố thái.” Trầm Lạc Phù làm cho chính mình tận khả năng xem nhẹ Trầm Vĩnh Lan giờ phút này tươi cười.
“Không cần tôi giúp sao?” Trầm Vĩnh Lan hỏi, nàng cảm thấy mình hiện tại rất thích ý giúp đỡ, nàng hận không thể mỗi thời mỗi khắc đều dính ở trên người Trầm Lạc Phù.
“Không cần.” Trầm Lạc Phù mới không nghĩ nàng càng bị càng mang.
“Nga.” Trầm Vĩnh Lan nho nhỏ thất vọng đi ra ngoài.
Trầm Lạc Phù chỉ trong nửa giờ liền mang ba đĩa thức ăn ra, nàng theo phòng bếp đi ra liền nhìn đến Trầm Vĩnh Lan dài cổ nhìn hướng phòng bếp, lúc nhìn đến mình, liền nở rộ ra nụ cười minh diễm, nụ cười kia, mình có thể cảm thụ được, đó là phát ra từ nội tâm, trong một khắc, lòng Trầm Lạc Phù có chút như nhũn ra.
Trong lúc ăn cơm, Trầm Vĩnh Lan vẫn đều đang nói chuyện, bất quá Trầm Lạc Phù không như thế nào quan tâm nàng là được, điều này làm cho Trầm Vĩnh Lan tâm tình có chút chùn xuống, bất quá nàng thuộc loại việt tỏa việt dũng, ở trong thời gian ngắn lại có thể một lần nữa tỉnh lại đứng lên.
Hai người ăn xong cơm chiều, Trầm Lạc Phù có ý đưa Phật đưa đến Tây Thiên, cuối cùng vẫn là đem chén bát rửa sạch hết rồi mới rời đi.
“Cô cô, không còn việc gì nữa, tôi đi về trước .” Trầm Lạc Phù nói xong liền cầm lấy túi xách đi ra cửa.
Trầm Vĩnh Lan làm sao bỏ được Trầm Lạc Phù liền như vậy rời đi, nàng ngay nghĩ ngợi cũng không hề, liền từ phía sau ôm lấy Trầm Lạc Phù.
“Như thế nào lại không có việc gì, tôi tràn đầy đều là việc cho em đây.” Trầm Vĩnh Lan kêu rên nói, nàng chưa từng có tâm tình không tốt như vậy, Trầm Lạc Phù nhất định phải hoàn toàn chịu trách nhiệm mới được
Trầm Lạc Phù muốn giãy giụa, lại bị Trầm Vĩnh Lan càng ôm càng chặt, thật sự giãy không ra sau liền từ chối kêu buông tha.
“Cô cô, mời cô buông ra.” Trầm Lạc Phù trong giọng nói cũng không có tình cảm quá lớn cùng cảm xúc dao động.
“Không buông, đời này cũng không buông. Em dọn đi rồi, mỗi một ngày, tôi đều rất nhớ em, mỗi lần đều rất muốn đi tìm em, nhưng là tự tôn của tôi lại không cho phép tôi đi tìm em, nhưng đúng là vẫn còn chịu không được muốn biết tâm tư của em, tôi nghĩ chỉ cần lưu lại em, người khác cái gì cũng không quan trọng. Tôi nghĩ tôi là thật sự thích, thực thích em, thích nhiều đến nỗi nói đại khái chính là yêu đi.” Trước kia thích, sau phát hiện, so với tưởng tượng đều phải nhiều hơn.
Trầm Lạc Phù lẳng lặng nghe, hồi lâu đều không có trả lời.
“Em rốt cuộc muốn thế nào, chỉ cần em nói, tôi đều nguyện ý làm.” Trầm Vĩnh Lan ngữ khí mang theo vài phần khẩn cầu cùng khuất phục, nàng chưa từng có như vậy hạ thấp tư thái khẩn cầu người khác.
Trầm Lạc Phù đáp không được, chính mình muốn như thế nào, nhưng lại cũng có chút không xác định.
“Tôi cũng không biết, chỉ cảm thấy không nên như vậy.” Qua hồi lâu, Trầm Lạc Phù mới sâu kín hồi đáp, chỉ có hơi thở của người này mới làm mình bị tâm loạn, chỉ có người này mới làm chính mình sinh ra cảm giác lại yêu vừa hận, chỉ có người này mới làm mình cảm thấy thực sinh khí, mặc dù kẻ này có đủ loại không tốt, lại vẫn là sẽ nghĩ tha thứ cho nàng, nhưng người này lại là cô cô mình.
Muốn thay đổi người trước mắt, nhưng là lại phát hiện kỳ thật thay đổi lòng của nàng cũng không có kiên định như vậy, kỳ thật nàng cũng không phải thật rất muốn thay đổi nàng, chỉ hy vọng này cho tới bây giờ chích yêu người của chính mình cũng không phải ba phần chung nhiệt độ, là thật yêu chính mình, yêu chính mình, như vậy, nàng mới có dũng khí, có dũng khí đi lσạи ɭυâи. Nàng hy vọng, sau khi nàng rời bỏ khỏi luân lý của thế giới này, người kia hội vẫn cùng nàng đi đến cuối cùng, mà không phải nhất thời quật khởi.
“Em cảm thấy em hẳn là thế nào?” Trầm Vĩnh Lan hỏi.
Trầm Lạc Phù vẫn là không có trả lời.
Trầm Lạc Phù ký không có trả lời, cũng không có đẩy ra Trầm Vĩnh Lan.
“Tôi chưa từng vì một người mà không biết phải làm gì như vậy, em muốn tôi làm sao bây giờ đây?” Trầm Vĩnh Lan có chút uể oải nói.
Trầm Vĩnh Lan như vậy bất lực ngữ khí làm cho Trầm Lạc Phù mềm lòng xuống.
“Tôi cũng không biết nên bắt cô làm sao bây giờ?” Không chỉ có chính một mình Trầm Vĩnh Lan không biết làm sao, chính mình cũng không biết phải làm sao, khủng hoảng, lại bất an.
Trầm Vĩnh Lan cảm giác được Trầm Lạc Phù mềm xuống, càng đem Trầm Lạc Phù ôm chặt hơn một chút nữa, hận không thể đem Trầm Lạc Phù nhập làm một với mình.
“Lòng tôi lý trước kia chưa từng có giữ được ai lâu, em đã muốn trụ vào được, em cũng chỉ muốn đem tôi giữ trong lòng em thì tốt rồi.” Trầm Vĩnh Lan nhẹ giọng nói, lưỡng tình tương duyệt cái gì, tuy rằng thực tục khí, nhưng là hiện tại nàng cảm thấy không có gì so với này càng làm cho người vui vẻ.
“Cô muốn tâm của tôi, tôi còn nghĩ đến cô chỉ cần thân thể của tôi.” Trầm Lạc Phù mỉm cười nói.
“Nói được người ta giống như cầm thú, tôi là trước thích có được em, tiếp theo thích giữ được thân thể em.” Trầm Vĩnh Lan kiên định như vậy cho rằng, chẳng qua nàng trước phát giác thân thể đối Trầm Lạc Phù thích, dù sao thân thể tối thành thực, tâm cái gì luôn luôn cũng không thành thật, tâm như thế nào hội ngay từ đầu liền thừa nhận chính mình thích thượng theo tiểu vẫn đều thực chán ghét Trầm Lạc Phù, kia không phải vẽ mặt sao. Bằng không thiên hạ khả cung chính mình lựa chọn thân thể nhiều như vậy, tuy rằng Trầm Lạc Phù dáng người rất tốt, nhưng là ở nàng xem đến, tiêu chuẩn nhất dáng người vẫn là chính mình, cho nên mê luyến Trầm Lạc Phù thân thể không hợp để ý.
“Cô trước kia như vậy chán ghét tôi, như thế nào lại đột nhiên thích tôi đâu?” Trầm Lạc Phù hỏi, nàng cảm thấy Trầm Vĩnh Lan cảm tình đến mạc danh kỳ diệu, tuy rằng nàng cũng hiểu được chính mình cảm tình tới cũng là mạc danh kỳ diệu. Tựa như đột nhiên có ngày làm hành động có cảm giác thân mật cùng Trầm Vĩnh Lan, có lẽ tựa như theo lời Trầm Vĩnh Lan, có lẽ là trước thích thượng nàng, thân thể mới có cảm giác đi.
“Tôi cũng không biết, nhưng là trước kia tuy rằng chán ghét em, nhưng là chuyện của em đều cũng có chú ý, không phải nói sao, yêu hận trong lúc đó chỉ có một đường chia cách, tôi không cẩn thận đã vượt ranh giới mất rồi.” Trầm Lạc Phù sở hữu ưu điểm, nàng đều là biết đến, một người vĩ đại như vậy, kỳ thật không bị nàng hấp dẫn quả thực rất khó đi.
Trầm Vĩnh Lan gặp Trầm Lạc Phù đã muốn mềm xuống , liền có chút được một tấc lại muốn tiến một thước, nàng thần thϊếp nhẹ nhàng hôn đến vành tai Trầm Lạc Phù.
Trầm Lạc Phù chỉ cảm thấy thân thể chạy qua một trận điện lưu, có chút tê dại, Trầm Vĩnh Lan này vừa cảm thấy nàng có chút dựa vào lưng, liền vội háo sắc, thực cảm thấy nàng kỳ thật chính là cầm thú nhất chích.
“Trầm Vĩnh Lan!” Trầm Lạc Phù thấp giọng cảnh cáo Trầm Vĩnh Lan.
Trầm Vĩnh Lan không tình nguyện dời đi, ai làm cho chính mình hiện tại chỉ muốn hống Trầm Lạc Phù, nếu là trước kia, mình mới không có như vậy nghe lời .
“Thích em, mới có thể kìm lòng không đậu muốn cùng em da thịt thân cận thôi.” Trầm Vĩnh Lan nhỏ giọng oán giận nói.
“Nhưng là tôi cảm thấy hết thảy đều phải nước chảy thành sông, tình đến nùng khi mới có thể, hiện tại chúng ta vừa mới bắt đầu, các phương diện cũng không trong sáng, tôi không nghĩ tại lúc đây, làm cho sự tình trở nên không thể khống chế.” Trầm Lạc Phù thực còn thật sự, cũng thực đứng đắn nói.
Ngụ ý chính là tuyệt đối sẽ không cùng chính mình phát sinh quan hệ lệch lạc, Trầm Vĩnh Lan trong lòng có chút thất vọng, bất quá Trầm Lạc Phù nguyện ý quan tâm mình, đã muốn cũng rất không sai, được rồi, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy mình trở nên dễ dàng thỏa mãn.
“Người ta nghẹn hỏng rồi làm sao bây giờ đây?” Trầm Vĩnh Lan hỏi, nàng sắp ba mươi, là thục nữ, du͙© vọиɠ cái gì sau khi gặp gỡ Trầm Lạc Phù liền cùng dường như phát hồng thủy, chắn đều nhanh ngăn không được .
“Tôi không ngại cô tìm người khác giải quyết.” Trầm Lạc Phù ôn hoà nói.
Lời nói dối, tuyệt đối là thế kỷ này lớn nhất lời nói dối, Trầm Vĩnh Lan nghĩ đến.
“Người ta quyết định từ hôm nay trở đi thủ thân như ngọc cho em, không đúng, tôi đã vì em thủ thân đã lâu, em có một chút cảm động hay không?” Trầm Vĩnh Lan da mặt dày hỏi.
“Không có!” Hừ, cô tài cán vì tôi thủ thượng ba năm trong lời nói, tôi có lẽ mới có thể cảm động, Trầm Lạc Phù âm thầm nghĩ đến.
“Em xem, người ta móng tay đều cắt hết rồi .” Trầm Vĩnh Lan vươn ngón tay ở trước mặt Trầm Lạc Phù lúc ẩn lúc hiện.
“Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?” Trầm Lạc Phù thập phần trì độn khó hiểu, bất quá Trầm Vĩnh Lan từ trước yêu khí mười phần móng tay thật dài, còn có thiếu kia diễm lệ móng tay du sắc thái, chả có điểm giống bàn tay con gái đàng hoàng.
“Trầm Lạc Phù, tôi phát hiện em thật là rất đáng yêu, thật sự là rất đơn thuần, em chẳng lẽ không biết nói nữ nhân trong lúc đó làm việc là dựa vào tay sao?” Trầm Vĩnh Lan thật sự nhịn không được hướng Trầm Lạc Phù nói mấy chữ, chỗ cái gì, rất đáng yêu .
Trầm Lạc Phù sắc mặt đỏ lên, Trầm Vĩnh Lan thật đúng là không một chút đứng đắn, nàng hối hận đã mềm lòng .
“Nghe nói công thực vất vả, người ta đều chuẩn bị cho em chuyển chịu vì công, em có hay không thực cảm động đâu?” Trầm Vĩnh Lan dù sao bị mình cảm động. Nàng nhất định phải làm tốt vai trò của công, nhất định cho tiểu chất nữ nhà nàng một lần đầu hoàn mỹ, cho nên từ giờ trở đi hảo hảo chuẩn bị học tập, mình quả nhiên có tiềm chất làʍ t̠ìиɦ nhân tốt.
“Lăn!” Ai hiếm lạ! Trầm Lạc Phù nhịn xuống tưởng bắt tay hướng Trầm Vĩnh Lan trên mặt thϊếp xúc động, nàng ánh mắt như thế nào lại như vậy không xong, như thế nào lại coi trọng nữ nhân như vậy.
“Em trở nên hảo thô bạo nga.” Tiểu chất nữ tốt tính của ta đâu mất rồi? Mau trả lại đây cho ta a!