[Đấu La Đại Lục] Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương 77

"Được rồi, các ngươi tiếp tục luyện tập đi. Ta tin tưởng các ngươi. Nhược Nhược, Ngũ Trà, Khuynh Thiên, chúng ta nhường sân cho chúng nó, đi thôi." Vương Ngôn nói.

"Ừm." Hàn Nhược Nhược gật đầu, cả đám cáo biệt rời đi.

Đi một đoạn, Hàn Nhược Nhược thấp giọng hỏi Vương Ngôn:

"Ngươi nói bọn họ đều có che giấu, nếu đều phát huy ra hết, có thể thắng ta không?"

"Thiếu tự tin thế không giống nàng chút nào. Bọn chúng so về sức mạnh thì muốn thắng nàng ít ra phải 5 năm nữa, đến khi nào phần lớn có được Võ Hồn Chân Thân đã.

Nhưng nếu đây không phải là luận bàn và Tương Âm bày ra toàn bộ khả năng về chiến lược của mình, thì lúc đó cho dù Hồn Đấu La như nàng cũng tránh không khỏi bị chèn ép." Vương Ngôn nghiêm túc nói.

"Kinh khủng như thế?" Ngũ Trà giật mình.

"Tương Âm chính là phân tích tâm lí và tính cách để suy đoán mọi cử động của chúng ta. Khi lâm vào một tình huống nào đó thì tùy theo tính cách mà chúng ta làm ra hành động khác nhau.

Tương Âm suy đoán và phân tích sau đó bày ra một chiến lược hoàn hảo nhất có thể. Trong phạm vi cả sân đấu không một thứ gì thoát khỏi sự khống chế của con bé." Vương Ngôn tiếp tục.

"Vậy Đại Tái sắp tới chúng ta không cần lo rồi." Sở Khuynh Thiên cười.

"Đại tái lần này khác, có lẽ sẽ thay đổi, học viện đang chờ tin xác nhận." Vương Ngôn trầm ngâm nói.

Mấy người kia đi rồi thất quái Sử Lai Khắc mới tổng kết kinh nghiệm lại, rồi tập luyện Hồn Kỹ. Họ không đối kháng chiến đấu, chỉ bày ra Hồn Kỹ để cho người khác hiểu rõ, rồi tập phối hợp một canh giờ.

Tương Âm quyết định mỗi ngày cả nhóm sẽ ra đây luyện tập, chiều về phòng tự luyện. Thời gian cứ thế trôi qua một tuần.

Hôm nay thất quái Sử Lai Khắc được gọi họp ở Hải Thần Các. Từ Tam Thạch, Đường Nhã, Giang Nam Nam, Tiêu Tiêu, Đường Vũ Đồng, Nhạc Miên Linh và Tương Âm đều đến đông đủ. Bất quá, bọn họ chưa đủ tư cách ngồi ở bàn hội nghị Hải Thần Các, nên cả đám đứng trước mặt Huyền lão.

Tương Âm thân là thành viên hội nghị Hải Thần Các, đương nhiên là có thể ngồi. Nhưng ở cùng đồng bạn, sao lại có thể biệt lập như vậy? Vả lại ngồi xuống nàng chắc chắn mình sẽ ngủ gục.

Nhìn đám trẻ sức sống mơn mởn, Huyền lão vui mừng ra mặt. Bọn trẻ lớn nhanh quá, đây chính là trụ cột vững chắc của học viện Sử Lai Khắc tương lai.

"Ừ. Đều đến đông đủ. Không tồi! Gọi các ngươi đến, là có một chuyện quan trọng." Huyền lão hớp một ngụm rượu hồ lô.

"Huyền lão, ngài cứ nói." Từ Tam Thạch cung kính nói.

"Cách Đấu Hồn Đại Tái còn chưa tới ba tháng, ta tin các ngươi đều chuẩn bị tốt?" Huyền lão nhìn bảy người.

"Đúng vậy. Ta cũng định báo với ngài, sau khi tiểu sư muội trở về chúng ta cũng tu luyện nhiều. Khi nào ngài rảnh rỗi có thể đến xem năng lực hiện tại của chúng ta."

Huyền lão cẩn thận quan sát cả bảy người. Ánh mắt bọn chúng đều tỏ ra tự tin với thực lực của mình.

"Cũng không cần, ta lần này gọi các ngươi đến cũng là chuyện về Đại Tái. Mới đây ta nhận được vài thông báo, đối với học viện thì không tốt lắm, nhưng với Đường Môn các ngươi lại là một cơ hội.

Đấu Hồn Đại Tái tiếp theo được tổ chức ở đế quốc Nhật Nguyệt. Đó chính là địa bàn của đối thủ cự phách nhất của chúng ta, các ngươi sẽ gặp áp lực lớn.

Bốn đế quốc trên đại lục thảo luận bàn bạc, có một chút thay đổi thể chế tham dự, cũng đã được đông đảo học viện và tông môn trên đại lục tán thành."

"Thay đổi thể chế thi đấu?" Giang Nam Nam nhíu mày.

Giang Nam Nam hiểu, vốn là đệ nhất học viện, dĩ nhiên Đấu Hồn Đại Tái thay đổi thể chế thi đấu là có nhằm vào học viện Sử Lai Khắc. Khó trách Huyền lão nói không tốt cho học viện.

"Đúng vậy, thay đổi thể chế thi đấu. Đầu tiên bọn họ thay đổi chính là tư cách dự thi. Tuổi hạn chế của thí sinh không đổi, vẫn phải dưới 20 tuổi, nhưng bọn họ lại mở rộng phạm vi ra tất cả tông môn.

Nói cách khác Đấu Hồn Đại Tái đã mở rộng ra toàn bộ Hồn Sư thanh niên đại lục. Nếu việc này thông qua, có lẽ số lượng đội ngũ tham gia phải tăng ít nhất là gấp đôi."

Đường Nhã nắm chặt nắm tay. Cho tông môn thi đấu? Không hiểu sao khi nghe việc này nàng lại có cảm giác, vinh quang của Đường Môn sẽ một lần nữa… trở lại.

"Huyền lão. Thể chế thi đấu mới có lớn không?" Tiêu Tiêu xen vào. Huyền lão không chút do dự nói:

"Rất lớn! Thể chế thi đấu mới xuất hiện, đầu tiên phải nói tới các tông môn trên đại lục, nhất là các tông môn có thực lực rất ủng hộ.

Dĩ nhiên đó là cơ hội vàng quảng cáo truyền bá sức mạnh tông môn của mình. Ví dụ như Bản Thể Tông, bọn họ không lẽ không đủ tự tin giành được quán quân?"

"Huyền lão đây là muốn Đường Môn chúng ta tham gia?" Nhạc Miên Linh cười lên tiếng.

"Không phải ta muốn hay cho phép mà là các ngươi có đồng ý tham gia hay không." Huyền lão sửa lại.

"Ý tứ của Huyền lão là Đường Môn tham gia đồng nghĩa với Sử Lai Khắc có hai đội ngũ tham chiến. Dù bên nào có thắng thì vinh quang của Sử Lai Khắc cũng không bị lung lay, bởi vì Đường Môn chúng ta cũng đến từ Sử Lai Khắc." Tương Âm bật cười, tự tin đối mặt với Huyền lão.

"Thông minh lắm. Bảy đứa lấy danh nghĩa Đường môn tham dự, vậy thì học viện cũng sẽ phái ra một đội ngũ khác. Và trên thực tế, danh hiệu thất quái Sử Lai Khắc của các ngươi vẫn không thay đổi." Huyền lão có vẻ rất hài lòng với câu nói của Tương Âm.

"Đường Nhã, quyết định là ở ngươi." Huyền lão quay sang Đường Nhã.

"Ta… Ta nghĩ ý kiến của mình có phải nghiêng về một phía quá không? Tiểu Âm ngươi nghĩ thế nào?" Đến lúc quyết định Đường Nhã lại vô cùng bối rối.

"Đường Môn chắc chắn sẽ tham gia. Sử Lai Khắc ta không lo lắng lắm vì nó đâu thiếu thiên tài, tuy có thể không bằng chúng ta nhưng sẽ không tệ hơn kẻ khác." Tương Âm dứt khoát quyết định, môi nàng cong lên có vẻ ngạo mạn vô cùng.

"Tốt! Vậy thì còn gì bằng." Huyền lão gật gật đầu trong khi những người còn lại bất đắc dĩ thở dài.

***

Không lâu sau đó, thất quái Sử Lai Khắc một lần nữa được gọi. Bảy người đông đủ, dắt díu nhau lết tới Hải Thần Các. Khi bọn họ tới Hải Thần Các, sân trước đã có nhiều người, tất cả đều quen thuộc.

Huyền lão, Ngôn Thiểu Triết, Thái Mị Nhi đứng phía trên, bên dưới là một đống học viên. Không chỉ có đệ tử nội viện, mà còn có vài gương mặt quen thuộc ở ngoại viện.

Những học viên này, hàng đầu chính là Vương Thu, bên cạnh theo thứ tự là: Đới Hoa Bân, Ninh Thiên, Chu Lộ, Vu Phong, Tà Huyễn Nguyệt, Tào Cẩn Hiên, Chu Tư Trần, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc tổng cộng 10 người.

Trong đó Vương Thu, Đới Hoa Bân, Ninh Thiên, Vu Phong, Tà Huyễn Nguyệt là đệ tử nội viện, năm người kia là học viên ngoại viện. Ngoài Chu Lộ, bốn người còn lại đều ở lớp Tương Âm ngày trước, bọn họ có thể không biết sao?

Họ thấy mấy người này, dĩ nhiên mấy người kia cũng thấy họ. 4 người kia thấy Tương Âm đến, rồi thấy Đường Vũ Đồng, gần như phản xạ lập tức quay sang nhìn Vương Thu.

Nhìn qua nhìn lại, giật mình. Tào Cẩn Hiên và Chu Tư Trần thì tỏ ra khá hưng phấn, chả biết đang nghĩ gì.

Tương Âm dẫn mọi người tiến lên thành một hàng, thi lễ chào các vị trưởng bối. Huyền lão gật đầu nói:

"Tốt. Mọi người đã tới đủ, chúng ta bắt đầu đi." Vừa nói, ông nhìn sang thất quái Sử Lai Khắc.

"Ngày hôm qua, chúng ta chính thức nhận được Tổ Ủy Hội thông báo quy chế và quy tắc thi đấu, bốn quốc gia đều đã thông qua. Bây giờ ta có thể khẳng định, đại tái lần này có thể đại diện tông môn tham dự, đây là cơ hội cuối cùng để các ngươi thay đổi chủ ý."

"Chúng ta sẽ không thay đổi ý định." Đường Nhã kiên định đáp. Huyền lão gật đầu nói tiếp:

"Tốt, đây là quyết định của các ngươi, ta hy vọng các ngươi có thể làm tốt. Nhưng ta nhắc nhở, vì ngươi đại diện Đường Môn, nên đại tái này, những học viên khác sẽ chẳng được trợ giúp từ học viện.

Đội viên thay thế cũng chỉ được chọn trong nội bộ Đường môn. Tất cả phải dựa vào chính mình, thắng bại không liên quan đến học viện."

"Vâng!" Bảy người nhất tề đáp ứng.

Họ hiểu Huyền lão nói như vậy tuyệt không phải vì trốn tránh trách nhiệm, mà để họ danh chính ngôn thuận tham dự. Huyền lão nói:

"Bây giờ ta sẽ thông báo quy chế mới, các ngươi nghe cho kỹ. Đại tái lần này khác lần trước, vì có chiến đội các tông môn tham gia, số lượng đội ngũ vòng loại sẽ tăng lên rất nhiều, tranh đấu cũng sẽ kịch liệt hơn hẳn.

Được đế quốc Nhật Nguyệt nghiên cứu, cuối cùng quyết định, quy chế như sau. Đại tái lần này có tên là Đấu Hồn Thanh Niên.

Vì số lượng đội dự thi quá đông, vòng đấu loại sẽ diễn ra liên tục loại trực tiếp đến khi chọn ra được 32 đội mạnh nhất. 32 đội chia làm bốn bảng, nhất bảng và nhì bảng vào đánh bát cường.

Từ đấu loại, đấu bảng đến vòng chung kết, quy chế thi đấu cũng giống như trước kia, đấu cá nhân và đấu đội. Mỗi trận đấu một đội chỉ được sử dụng 7 người.

Sau khi chốt danh sách, trận đấu bắt đầu không thể thay đổi nữa. Tiến hành đầu tiên là đấu cá nhân, hai bên đối kháng phái ra từng người một, đánh bại đối thủ, đến khi thua thì xuống.

Trong trận đấu cũng có thể từ bỏ quyền thi đấu. Thắng một trận được 1 điểm. Đội thắng đấu cá nhân cuối cùng được thêm 2 điểm.

Sau đó là đấu đội, thành viên tham dự phải là 7 người đã đấu cá nhân trước đó, không có thời gian nghỉ ngơi. Nếu thành viên trong đội bị thương trước đó mà thiếu người, thì đấu bấy nhiêu không thêm.

Đội thắng sẽ được 5 điểm. Vòng loại, đội nào có số điểm cao hơn đội đó thắng. Tin chắc các ngươi đã thấy, theo quy chế này, chú trọng năng lực chiến đấu cá nhân.

Đấu cá nhân là quan trọng nhất, nếu có thể giành điểm tối đa, thì không cần đấu đội nữa. Muốn thắng, chiến thuật đấu cá nhân rất quan trọng, nên các ngươi về nghiên cứu thêm đi." Nói tới đây, Huyền lão nhìn sang đám người Vương Thu:

"Trước mặt các ngươi chính là những đấu thủ đã tham gia Đấu Hồn Đại Tái lần trước. Ta nói cho các ngươi biết, lần trước bọn họ trình diễn cực kỳ xuất sắc, giành được vinh quang cao nhất của học viện: danh hiệu thất quái Sử Lai Khắc trọn đời.

Đại tái lần này họ cũng tham dự, nhưng không đại diện cho học viện. 10 người các ngươi sẽ là đội viên chính thức và dự bị của học viện lần này. Hy vọng các ngươi không phụ lòng kỳ vọng của học viện, giành được thành tích cao. Thiểu Triết!"

"Dạ." Ngôn Thiểu Triết cung kính đáp lời, tiến lên nói:

"Chiến đội mới, Vương Thu làm đội trưởng. Đội viên chính thức bao gồm: Đới Hoa Bân, Ninh Thiên, Chu Lộ, Vu Phong, Tà Huyễn Nguyệt, Tào Cẩn Hiên.

Đội viên dự bị: Chu Tư Trần, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc. Vì tính đặc thù của đại tái lần này, để giành được thành tích tốt, học viện sẽ không để học viên sơ cấp tham dự."

Sau khi Huyền lão thông báo, rồi nghe Ngôn Thiểu Triết tuyên bố, cả 10 người kia sắc mặt bất đồng. Tào Cẩn Hiên, Chu Tư Trần, Lam gia tỷ muội thì phấn khởi ra mặt.

Đại diện học viện Sử Lai Khắc xuất chiến, thật là vinh dự khó có. Dù rằng nguyên do là thất quái Sử Lai Khắc không đại diện học viện nên mới phải chọn người khác, nhưng đó là cơ hội tốt không để vuột mất.

Nhưng kẻ khác thì sắc mặt không tốt như thế. Đều là học viên nội viện, Đới Hoa Bân, Ninh Thiên cũng nghe phong phanh nhiều thông tin.

Khi nghe rằng thành lập chiến đội mới, trong danh sách có bọn họ cũng là đương nhiên. Dù sao độ tuổi thích hợp, bọn họ lại siêu quần xuất chúng trong đám cùng lứa.

Nhưng lại không ngờ học viện tìm một người có dung mạo giống Đường Vũ Đồng như đúc để làm đội trưởng. Trong đó, những nhân vật hy vọng làm đội trưởng như Đới Hoa Bân hoặc Ninh Thiên cũng khá khó coi.

Ninh Thiên hơi mất tự nhiên, nhưng vì cũng có quan hệ tốt với Tương Âm một ít nên cũng tàm tạm. Đới Hoa Bân thì mặt đen như đáy nồi, chẳng khi nào giỏi che giấu tâm tình.

"Nếu không có dị nghị thì sắp xếp như thế, từ hôm nay các ngươi sẽ được tập trung đặc huấn." Ngôn Thiểu Triết trầm giọng thông báo.

"Báo cáo!" Đới Hoa Bân tiến lên một bước.

"Hả?" Ngôn Thiểu Triết khẽ nhíu mày, nhìn học viên thiên phú có thừa, tính cách lại bảo thủ.

"Ngôn viện trưởng, ta xin hỏi một chút, đội trưởng của chiến đội mới này, định đoạt bằng điều kiện gì?" Đới Hoa Bân hỏi.

"Đương nhiên là lấy thực lực. Vương Thu năm nay mới gia nhập nội viện. Chiến Hồn Đế hệ Cường Công. Trong số các ngươi, thực lực của nàng mạnh nhất, đội trưởng dĩ nhiên phải là nàng." Ngôn Thiểu Triết cười nhạt.

"Cấp độ không nói lên tất cả." Đới Hoa Bân phản bác. Vừa nói, ánh mắt của hắn nhìn sang Tương Âm.

Đúng vậy, Tương Âm là một ví dụ cho thấy cấp độ không phải tất cả. Ở cấp bậc Hồn Tôn nhưng được chọn làm đội trưởng đội dự bị đã chứng minh điều đó.

"Đứng vào hàng!" Ngôn Thiểu Triết phát cáu.

Trước mặt vị viện trưởng hệ Võ Hồn, Đới Hoa Bân không hài lòng cũng không dám lỗ mãng, chỉ đành lui về. Ngôn Thiểu Triết trầm giọng nói:

"Để mọi người làm quen quy chế mới cũng như kiểm định lại thực lực chính bản thân các ngươi, chúng ta quyết định cho phép tân – cựu chiến đội giao đấu một trận.

Vì chiến đội mới chỉ vừa thành lập, việc phối hợp đoàn đội còn cần phải bàn tính kỹ càng, do vậy hôm nay chỉ tiến hành đấu cá nhân. Thêm nữa do thực lực hai bên không đều, do vậy cho phép chiến đội mới thi đấu với cả 10 người."

Đấu cá nhân đối kháng? Thất quái Sử Lai Khắc sắc mặt chẳng đổi khác.  Chiến đội mới, kể cả Vương Thu cũng háo hức ra mặt. Hiển nhiên, đối với chiến đội cũ, họ cũng không phục tùng.

"Đối kháng sẽ diễn ra ở Đấu Hồn Khu. Xuất phát."

Một con đò đã chờ sẵn ở bờ Hải Thần Đảo. Mọi người lên thuyền ngồi, tất cả hướng về Đấu Hồn Khu ở ngoại viện. Khu vực rộng rãi càng tiện thi triển năng lực.

"Tiểu đại nhân, sao không giới thiệu mỹ nhân bên cạnh cho chúng ta làm quen với chứ? Mỹ nhân, xin chào, ta là Tào Cẩn Hiên, trước kia là bạn cùng lớp với Tương Âm." Tào Cẩn Hiên lân la qua làm quen với Đường Vũ Đồng.

"Cút." Đường Vũ Đồng trừng mắt nhìn hắn.

"Không xa lạ, ngươi cũng biết A Đồng mà." Tương Âm cười.

"A Đồng? Vương Đông?" Tào Cẩn Hiên trố mắt.

"Là Đường Vũ Đồng." Nhạc Miên Linh có ý tốt sửa lại giúp hắn.

"Ngươi, ngươi, ngươi… ngươi lại là nữ? Lại còn giống y chang đội trưởng của ta. Cái chuyện gì thế này, rốt cuộc là cái chuyện quái gì đây?

Tiểu đại nhân, mau nói cho ta biết cái chuyện này là thế nào? Các ngươi chơi trò gì vậy?" Tào Cẩn Hiên trợn mắt.

"Y như ta thôi." Tương Âm nhún vai, ý nàng là việc mình nữ giả nam trang, Tào Cẩn Hiên cứng họng.

Thuyền cập bờ bên kia, mọi người thay nhau nhảy lên bờ. Huyền lão, Ngôn Thiểu Triết và Thái Mị Nhi dẫn tất cả mọi người hào hứng tiến đến Đấu Hồn Khu.

Đấu Hồn Khu đã chuẩn bị sẵn, bên trong an tĩnh, khán giả cũng chỉ có ba vị lãnh đạo học viện kia mà thôi. Và họ cũng đảm nhiệm luôn chức trách trọng tài.